Tranh chấp đất đai với cả em gái là vợ liệt sỹ
Nhiều lần bà Cầm đến đánh, chửi bới rồi đuổi bà Cải ra sống ở ngoài không cho ở căn nhà mẹ đẻ để lại.
Ngôi nhà của bà Cải đang bỏ không, không có nơi thờ tựa liệt sỹ Phạm Văn Có
Mới đây, PV nhận được đơn phản ánh của bà Nguyễn Thị Cải (SN 1941), là vợ của liệt sỹ Phạm Văn Có và em của bà Cải Là bà Nguyễn Thị Y đều trú tại Thôn 3 xã Quảng Hưng, TP Thanh Hoá. Bố mẹ bà lấy nhau và sinh được 4 chị e gái, lớn lên các chị của bà đều lập gia đình, bà là con út nên khi các chị đi lấy chồng hết bà đã ở nhà chăm sóc bố mẹ già. Mãi sau này bà xây dựng gia đình với ông Phạm Văn Có, được gia đình hai bên nội ngoại cùng 3 chị gái của bà và mẹ bà là bà Phạm Thị Le viết giấy yêu cầu anh Có ở lại nhà và trao toàn bộ tài sản cho vợ chồng bà, để vợ chồng bà Cải, anh Có phụng dưỡng mẹ già. Thời điểm đó các chị của bà Cải đã có gia đình nên cả nhà xem anh Có như con đẻ và làm giấy xác nhận là con đẻ của bà Le. Các giấy tờ đó được Hợp tác xã Hưng Thành xác nhận ngày 24/10/1961. Đến năm 1962 chồng bà là ông Phạm Văn Có lên đường đi chống Mỹ cứu nước, bà Le được hưởng mọi chế độ ưu tiên của một người con trai đi B là anh Phạm Văn Có.
Đến năm 1967 anh Có hi sinh. Trước khi hi sinh anh Phạm Văn Có đã có với bà Cải một đứa con gái là chị Phạm Thị Hải. Khi chồng bà hi sinh Đảng bộ và nhân dân xã Quảng Hưng đã xây cho bà một ngôi nhà ba gian lợp kè, xây xong UBND xã Quảng Hưng đã làm lễ truy điệu cho anh Có tại căn nhà mà lâu nay mẹ con bà và anh vẫn ở. Đến năm 1972 bà tái giá với người khác có tên là Nguyễn Văn Tính, trú tại xã Thiệu Vận, Thiệu Hoá, Thanh Hóa. Sau khi bà Cải xây dựng gia đình với ông Tính, bà Le cũng đã viết giấy nhận ông Tính như con trai của mình và đồng ý cho ông Tính ở lại để chăm sóc bà Le khi già yếu, và giấy này cũng được UBND xã Quảng Hưng xác nhận và đóng dấu.
Với những chứng cứ như trên, không hiểu tại sao đến nay bà Nguyễn Thị Cằm là chị thứ 3 của bà Cải đã nhiều lần đến đánh, chửi bới rồi đuổi bà Cải ra sống ở ngoài không cho ở căn nhà đó rồi nói “b à Cải đã lấy chồng thì phải theo chồng chứ không được ở căn nhà đó nữa”. Vì thế, năm 1972 bà Cải lấy chồng khác và theo chồng đi định cư ở nơi khác. Trong thời gian đó bà Le được bà Cằm chăm sóc. Trước khi qua đời, bà Cằm đã ép mẹ điểm chỉ vào bản di chúc trong đó có đoạn giao căn nhà đó cho bà Cằm.
Vì bức bách không có nơi ở, hai vợ chồng bà Cải đã ra nhà văn hóa xã để ở nhờ. Thương cảnh bà vất vả sống tạm bợ, cán bộ và nhân dân xã Quảng Hưng đã dựng tạm một căn lền gần UBND xã rồi cho bà sinh sống. Căn nhà lụp xụp chỉ đủ kê một chiếc giường ngủ và không có nơi để thờ phụng chồng là liệt sỹ.
Mang câu chuyện khúc mắc của chị em bà Cải, đặc biệt là vấn đề tranh chấp đất đai dẫn đến việc thờ phụng liệt sỹ Phạm Văn Có không đến nơi đến chốn, ông Trần Văn Xuân, phó CTUBND xã Quảng Hưng cho hay: “Đối với sự việc nhà bà Cải, chúng tôi đã hoà giải rất nhiều lần song chị em bà vẫn tranh chấp với nhau về mảnh đất do mẹ của chị em các bà để lại. Nếu theo đúng luật thì xẽ giải quyết theo di chúc mà bà Le đã để lại cho bà Cằm, nhưng đến nay chúng tôi vẫn chưa giải quyết vì bà Cải vẫn còn đang kiện cáo về mảnh đất đó”.
Video đang HOT
Đơn thư tố cáo của bà Cải
Khi hỏi là sự việc đã xảy ra trên địa bàn xã đã nhiều năm qua thì xã đã giải quyết bao nhiêu lần? thì ông PCT xã này đã không trả lời được.
Hỏi về hồ sơ của vụ việc thì được ông Xuân lấy ra bộ hồ sơ ra song khi kiểm tra thì không có bất cứ một văn bản hoà giải nào có tính pháp lý như ông Xuân nói trước đó, (tức là có dấu của UBND xã đóng).
Cũng liên quan đến vụ việc, khi hỏi về di chúc của bà Le để lại cho bà Cằm có sự chứng kiến của một ai đó có uy tín trong dòng họ hay đại diện làng xóm, hoặc chính quyền địa phương không? thì ông Xuân khẳng định ngay là “có chứ “, nhưng khi hỏi để xem di chúc đó thì lại không có tại ủy ban (kể cả bản sao). Lý do ông PCT xã này đưa ra là “Di chúc của họ chúng tôi giữ làm gì” ?.
Sau một hồi đối chất với PV, ông chủ tịch ủy ban xã là ông Nguyễn Văn Sướng, ngồi ngay bên cạnh đã phải cáu lên do cấp dưới của mình trả lời một cách cẩu thả với PV. Ông chủ tịch xã nói rằng “nếu có thì các anh nói có, nếu không thì nói không, chứ các anh nói lấp lửng lúc có, lúc không như thế ai mà biết thế nào”. Sau hồi tranh cãi, ông Xuân đã giao cho một nhân viên đi lấy di chúc đó về để chứng minh thì anh cán bộ đã không lấy được cuốn di chúc đó.
Bà Cải đang trình bày sự việc với PV
Nếu làm theo cách trả lời của ông Phó chủ tịch xã này thì rõ ràng ở đây đã có sự bao che, vụ lợi của chính quyền sở tại trong việc làm di chúc của bà Cằm, vì khi điều tra thì được biết trước đó bà Le đã để lại di chúc cho bà Cải từ ngày bà Cải còn đang chăm cụ Le, nhưng đến cuối đời do vụ lợi và thấy mảnh đất đó có giá trị nên bà Cằm đã mang bà Le về nuôi, rồi lập nên một di chúc ép bà Le điểm chỉ vào đó nhằm chiếm đoạt mảnh đất. Bản di chúc được làm khi bà Le không tỉnh táo minh mẫn.
Rõ ràng việc tranh chấp đất đai của chị em bà Cải, Cằm ở đây đang có sự bao che, dung túng của chính quyền xã Quảng Hưng cũng như của TP Thanh Hóa nên đã để cho sự việc kéo dài nhiều năm nay, nên bà Cải vẫn tiếp tục đi khiếu kiện mà chính quyền sở tại vẫn không có cách giải quyết, khiến cho vong linh của liệt sỹ không nơi thờ tự một cách tử tế. Hơn thế nữa hậu quả khiến một người vợ của liệt sỹ không có nơi ăn ở đàng hoàng phải sống trong căn nhà lụp xụp, tồi tàn.
Trước việc làm trên của UBND xã Quảng Hưng mong rằng các cấp thẩm quyền sớm làm sáng tỏ sự việc tránh việc kiện cáo kéo dài gây mất trật tự xã hội, đảm bảo quyền lợi cho người có công.
Theo xahoi
"Cuộc chiến" con rể kiện mẹ vợ đầy cam go
Người con rể lạnh lùng giành lấy phần thắng về mình trong vụ kiện, bất chấp cuộc đời bất hạnh và những giọt nước mắt đau xót của người mẹ vợ...
Phiên tòa phúc thẩm nghị án thời gian dài để làm rõ một số tình tiết. Người con rể tức tối quay lưng rời phòng xử án. Mẹ vợ anh ngồi thụp xuống, nước mắt lưng tròng, thảng thốt: "Đau lòng quá, con ơi...".
Con rể kiện mẹ vợ
Theo đơn khởi kiện của người con rể, năm 1986, vợ chồng anh sống chung gia đình vợ. Sau đó, do chỗ ở chật hẹp, mẹ vợ đồng ý cho vợ chồng anh xây thêm một phần nhà, tổng chi phí là 55 triệu đồng. Năm 2007, mẹ vợ anh bán nhà cho người khác nhưng không thanh toán cho vợ chồng anh chi phí xây dựng.
Ngoài ra, năm 1997, em vợ có chuyển nhượng cho vợ chồng anh 15 m2 diện tích đất thuộc khuôn viên căn nhà, tuy nhiên, diện tích đất thực tế vợ chồng anh nhận chỉ có 11,9 m2. Năm 2007, phần đất đã được bán cùng căn nhà. Vì vậy, anh yêu cầu mẹ vợ phải hoàn trả cho vợ chồng anh giá trị 15 m2 đất theo kết quả định giá.
Trong khi đó, mẹ vợ anh trình bày năm 1993, bà đồng ý cho vợ chồng con gái sửa chữa, cơi nới thêm phần nhà tạm trên khuôn viên đất của bà. Năm 2007, vợ chồng con gái bà dọn đi nơi khác, bà bán nhà. Bà đồng ý hoàn trả cho con rể chi phí xây dựng nhà và thanh toán giá trị 11,9 m2 đất (không phải 15 m2) cho con rể. Ngoài ra, năm 2011, khi vợ chồng con gái còn sống chung, hứa hẹn nuôi dưỡng mẹ nên sau khi chuyển nhượng một phần đất khác được số tiền 276 triệu đồng, bà đã giao con rể, nay bà yêu cầu hoàn trả lại. Yêu cầu này bị anh phản bác, cho rằng chỉ được mẹ vợ giao 50 triệu đồng.
Quyết giành phần thắng
Tại phiên tòa phúc thẩm, anh lớn tiếng: " Trước đây, tôi dọn ra khỏi nhà là vì 2 đứa con trai của bả, một đứa thì nghiện xì ke, ma túy một đứa suốt ngày say xỉn. Tụi nó vào tù ra tội như cơm bữa. Ở với những người đó, con chúng tôi sẽ bị ảnh hưởng. Vì vậy, tôi mới đưa vợ con đi nơi khác. Rồi bả bán đất, bán nhà cho con bả hút xì ke, ma túy...". Nghe con rể nói, mặt bà co dúm lại, đôi mắt nhắm nghiền, đau đớn. Mấy lần bà mấp máy môi định nói nhưng không cất thành lời. Vậy mà, người con rể vẫn không ngừng chà xát vào vết thương của bà bằng những lời lẽ khó nghe về 2 người em vợ.
Bức xúc, vị chủ tọa nghiêm giọng: "Đó là việc làm của 2 người em vợ, mẹ vợ anh có tội tình gì mà anh nhiếc mắng bà? Mẹ vợ anh một thân một mình nuôi 3 con lớn khôn, bà cũng đâu muốn con trai mình là người như vậy. Lẽ ra, anh phải thương bà hơn mới đúng. Dù có chuyện gì cũng nên nghĩ đến đạo hiếu của người làm con...".
Đắn đo, vị chủ tọa hỏi bà: " Bà cho nhiều rồi, bà cho thêm vợ chồng con gái một ít nữa được không? Mẹ cho con cũng là điều bình thường...". Bà thút thít giãi bày: "Hai đứa con tôi quậy quá, tôi đã bán nhà, đất hết rồi. Giờ tôi đi ở trọ, lại còn nuôi thêm đứa con bị tâm thần vì uống rượu quá nhiều. Tiền đâu tôi trả...".
Quay sang anh, chủ tọa nhẹ nhàng: "Anh nghĩ bà có khả năng trả số tiền như anh yêu cầu không?". Anh dứt khoát: "Phải trả chứ, tiền mồ hôi nước mắt của tôi mà...". Vị chủ tọa tiếp tục khuyên giải: " Bà cũng lớn tuổi rồi. Đồng ý là tiền mồ hôi nước mắt nhưng mẹ vợ anh bất hạnh vì có quá nhiều người con đeo bám. Anh có thể hy sinh vì mẹ vợ được không? Nếu điều kiện bà tốt hơn, anh đòi cũng được. Còn đằng này, hơn ai hết, anh hiểu rõ cuộc sống của bà. Anh có thể suy nghĩ lại để giải quyết mọi chuyện có tình có lý được không...?".
Anh kiên quyết: " Tôi cũng thương mẹ vợ tôi lắm nhưng bả cứ đem tiền cho 2 đứa con, đứa nghiện, đứa tù. Cái nhà này là tiền mồ hôi nước mắt của tôi...". Vị chủ tọa tiếp tục: "Còn lại chút gì, anh cũng ráng lấy hết. Bớt lại chút ít được không?". Anh trả lời: "Tôi không chịu được. Thành quả lao động của tôi, phải trả cho tôi...".
Không khí phiên tòa ngột ngạt, nặng nề trước những câu trả lời lạnh lùng của người con rể và tiếng thút thít chua xót của người mẹ vợ.
Lẽ nào đồng tiền có thể cao hơn nghĩa tình?...
Chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện
TAND quận Thủ Đức - TPHCM xử sơ thẩm đã chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện, buộc mẹ vợ có trách nhiệm hoàn trả giá trị xây dựng nhà, thanh toán giá trị quyền sử dụng đất (15 m2) và chi phí xây dựng trên công trình cho vợ chồng anh (tổng cộng 140 triệu đồng). HĐXX chấp nhận một phần yêu cầu phản tố của mẹ vợ, buộc anh phải thanh toán cho mẹ vợ số tiền 180 triệu đồng (sau khi trừ đi phần giá trị quyền sử dụng đất vợ chồng anh được hưởng). Anh làm đơn kháng cáo.
Theo xahoi
Tranh chấp đất đai... "đánh người nhập viện"? Trong thời gian qua dư luận ở xã Diễn Bích (Diễn Châu, Nghệ An) vô cùng bức xúc với việc cha con ông Phan Văn Thắm đã sử dụng những hành vi trái pháp luật để "giải quyết" mâu thuẫn trong tranh chấp đất đai với gia đình Trần Văn Hùng... Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất được cấp cho gia đình...