Trái tim của em không bán vé khứ hồi
Mùa đông lại đến, cái vòng xoáy của thời gian cứ lần lượt đến rồi đi như thế từ hàng triệu triệu năm rồi, anh có thấy như thế, một ngày nào đó chính mùa cũng mệt mỏi không?
Ngày anh đến bên em cũng chính là một ngày mùa đông rét mướt, nhưng em lại thấy đó là một ngày ấm áp nhất đời. Giá như, ngày đó mãi mãi là ngày ấm áp. Giá như có một ngày rất xa ngày đó về sau, chúng ta không phải ước: Ta đừng nên gặp nhau trong đời! Để ngày cũ trở không trở thành ngày lạnh lẽo trong tim. Anh không còn yêu em nữa. Tình yêu cũng giống như mùa, đến rồi đi như không hề hẹn trước. Chỉ là tự nhiên thế mà thôi, tự nhiên yêu và tự nhiên chia tay. Tự dưng là người yêu khi đang là người dưng, rồi lại thành người dưng khi đang là người yêu. Nghe có vẻ thật buồn cười. Cái sự buồn cười mà khiến nước mắt cứ thế tuôn rơi…
Anh nói em đừng giận. Anh nói em hãy quên. Anh nói là tim anh đã vì người khác mà rung động. Anh bảo trên đời này không có gì là vĩnh viễn… Ừ, thì em sẽ quên! Ừ, thì em sẽ thôi yêu! Ừ, thì vì anh, em sẽ để anh thuộc về người con gái khác. Ừ thì sẽ chẳng có gì là vĩnh viễn trên đời… Chỉ là em muốn nói cho anh biết rằng: Anh không mua vé để đến được trái tim em. Vì tình yêu không cần giấy thông hành. Anh không cần mua vé đi, anh vẫn có thể đi khỏi trái tim em. Vì tình yêu không ép buộc ai phải gượng ép mình. Nhưng một lúc nào đó, anh chợt muốn về, thì mãi mãi không còn vé khứ hồi đâu anh.
Trái tim em không phải là một toa tầu, khách đến và khách đi như cơm bữa. Trái tim em là cánh cửa, nhất định chỉ mở vì người mình yêu. Và trên đời này, em không muốn mình yêu lại người yêu cũ.
***
Ngày anh đi, em cứ tưởng: tưởng em không cần ăn, tưởng em không cần tắm, tưởng em không cần yêu mình, tưởng em không cần ai trên đời ngoài anh, tưởng em không cần cả sống, tưởng em chỉ cần tình yêu của anh… Và em nghĩ, em chỉ cần khóc là anh sẽ quay về, nhất định khi biết em đau khổ, biết em vì anh mà sẵn sàng hủy hoại bản thân… Nhất định anh sẽ quay về! Nhưng hóa ra không phải. Anh không hề quay lại. Và khi anh đi, em cứ tưởng cả thế giới đều đau khổ giống như em, đều mất mát giống như em, đều có thể chết đi vì héo hắt giống như em… Nhưng hóa ra không! Cả thế giới vẫn vui vẻ, cả thế giới này vẫn sinh động và căng tràn sức sống. Người ta vẫn đi làm, vẫn cần ăn uống, vẫn cần phải ngủ, vẫn muốn vui cười, người ta vẫn cần yêu nhau, vẫn cần ôm nhau, vẫn cần hôn nhau… Và người ta cũng vẫn chia tay nhau…
Anh đã đứng lại ở trong quá khứ, không thể quay lại hiện tại của em.Bởi hiện tại của em là của một người đàn ông khác.(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hóa ra cái chuyện đưa tiễn một người ra khỏi trái tim mình không chỉ có một mình em làm, mà cả thế giới này có rất nhiều người làm việc đó. Và quan trọng là họ vẫn sống đó thôi. Thậm chí còn sống tốt là đằng khác. Đó là chuyện bình thường khi người ta yêu nhau. Có bắt đầu tất sẽ có kết thúc chỉ khác nhau là có người kết thúc sớm như vài tuần, vài tháng, vài năm… còn có người kết thúc muộn vài chục năm, tới già hoặc tận khi chết họ mới chia tay nhau mà thôi. Như thế có gì em phải buồn. Em cho anh một vé để đi nhé. Và không khuyến mãi vé khứ hồi. Nên anh sẽ không khi nào quay lại trái tim. Còn em sẽ vẫn bình yên như chưa hề gặp cơn bão tố. Chỉ vì biết anh mãi là người cũ mà thôi.
***
Và vì anh không quay lại mà em vẫn cần sống, vẫn cần đi làm, vẫn cần ăn, cần ngủ, cần cười, cần hạnh phúc và trái tim vẫn cần yêu… Cho nên em sẽ yêu người khác anh. Trái tim em không cần vé để đến chỉ cần tình yêu chân thành để bước vào. Dù em biết, trên đời này sự chân thành là khó kiếm nhất. Cũng chính vì thế mà thiên hạ không phải ai cũng chân thành với nhau. Không phải ai cũng yêu nhau cho nên chân thành mới hiếm và chân tình càng khó kiếm tìm. Nên khi có được nhau rồi, nhất định đừng để mất nhau nữa. Đừng nghĩ trên đời này sự chân thành từ người này là ít ỏi và kiếm tìm nhiều hơn ở một người khác chưa quen. Biết đâu anh sẽ thất vọng nhưng khi nhìn lại và thấy trong mình hai từ tiếc nuối thì trái tim em lại không bán vé cho anh quay lại nữa rồi.
Anh đã đứng lại ở trong quá khứ, không thể quay lại hiện tại của em. Bởi hiện tại của em là của một người đàn ông khác. Mà chính vì có người ấy em mới biết: Anh nhất định chỉ có thể là người cũ mà thôi! Yêu không thể yêu lại một người nên hận anh em cũng đã quên rồi. Trên con đường lầy lội bởi nước mắt, em không muốn mình làm lấm lem đôi giày mới. Hạnh phúc chỉ mỉm cười khi ta chọn cho mình con đường nào vui nhất mà thôi! Nên em không muốn mình buồn vì những điều đã cũ. Càng không muốn mình đau vì những gì đã qua. Em muốn mình hạnh phúc vì những gì mình đang có. Trong khi anh là quá khứ, em lại cần hơn một tương lại ngọt ngào. Cho nên nếu gặp nhau lần nào đó trên bước đường đời xuôi ngược, ta nhất định chỉ có thể chào nhau mà thôi! Anh nhớ nhé, trái tim em không bán vé khứ hồi!
Theo Khampha
2 lần phá thai mới lấy được chồng
Cuối cùng thì tôi cũng lấy được chồng, người chồng mà tôi yêu thương. Tôi tưởng rằng trên đời này, sẽ chẳng còn ai cưu mang tôi, chẳng còn ai yêu tôi và muốn lấy tôi làm vợ nữa.
Lúc nào tôi cũng tự ti, lo lắng, sống không yên khi nghĩ rằng, mình đã lầm lỡ thì dù có cố giấu, người khác cũng phát hiện ra.
Nói tôi không phải là người con gái dễ dãi, có lẽ các bạn sẽ phản pháo vì tại sao không dễ dãi mà lại mấy lần phá thai. Có lẽ là do tôi sống buông xuôi, chán nản sau lần lầm lỡ đầu tiên.
Lần đầu, tôi yêu. Đó là người con trai hơn tôi 4 tuổi. Anh lịch lãm, ga lăng, tốt bụng. Lúc nào anh cũng yêu thương tôi, quan tâm tôi, anh lo lắng cho tôi từng tí một. Gần như cả tuần, không có ngày nào là anh không gặp tôi. Được người đàn ông đó quan tâm, tôi đem lòng yêu anh vô cùng. Vì trước giờ, tôi chưa được yêu, nên nhận được sự ân cần như thế, không phải tôi mà bất cứ cô gái nào cũng xiêu lòng. Tôi đến với anh nhẹ nhàng nhưng lại mãnh liệt khi yêu, dành cho anh tất cả tình cảm chân thành của mình. Tôi cũng quan tâm anh, chăm sóc anh chu đáo, không thiếu sót thứ gì. Tôi mơ về một tương lai với anh nhưng đến một ngày, khi tôi cứ đòi về nhà anh ra mắt thì anh biến mất, không lý do.
Tôi gọi cho anh, cố gắng liên lạc với anh bằng mọi cách vì sợ anh bị làm sao, thì cuối cùng, tôi phát hiện ra, anh đã có gia đình. Anh trốn chạy khi biết tôi có ý định tiến thân với anh. Rồi, một thời gian sau, tôi phát hiện mình có bầu. Tôi đau khổ vô cùng, cố gắng tìm mọi cách để liên lạc với anh mà không được. Anh đã đổi số điện thoại. Tôi thất vọng tràn trề. Mối tình đầu bị lừa dối, bị lợi dụng và bây giờ thì mang bầu. Một đứa con gái mới yêu như tôi nào chịu đựng được chuyện mang bầu. Tôi sợ hãi, mệt mỏi, không biết làm thế nào. Cuối cùng, tôi phải nói ra sự thật và cầu cứu cô bạn thân.
Từ đó, tôi sống chán nản, mệt mỏi, tôi không muốn tiếp xúc giao du với ai, cho tới một hôm, tôi gặp một người. (ảnh minh họa)
Cô bạn ấy cũng an ủi tôi nhiều nhưng tôi vẫn phải quyết định. Tôi quyết định bỏ đi đứa con của mình. Đó là điều tôi không bao giờ dám nghĩ tới nhưng bây giờ, tôi mới yêu và còn quá trẻ, tôi không thể giữ đứa con này được. Tôi sống từng này tuổi, ngoan ngoãn, hiền lành, giờ nói với bố mẹ chuyện này thì chắc họ sẽ sốc mà chết mất. Nên tôi quyết định dù sai trái cũng phải bỏ con. Tôi thật sự là một người mẹ không ra gì.
Từ đó, tôi sống chán nản, mệt mỏi, tôi không muốn tiếp xúc giao du với ai, cho tới một hôm, tôi gặp một người. Người này nhìn hiền lành, chân chất, thư sinh, thật sự giống người tình cũ của tôi. Tôi cảm thấy có cảm tình với người này ngay từ những ngày nói chuyện đầu tiên. Người đàn ông này cũng ân cần, quan tâm tôi, anh ta nói muốn tôi cưới tôi. Lúc đó, tôi mừng lắm, vì người đàn ông tôi yêu lại đồng ý cưới tôi.
Thế mà đùng đùng một cái, anh nói, anh phải đi công tác nước ngoài 3 năm, và không biết là tương lai sẽ thế nào. Anh bảo tôi đợi, đợi anh về rồi chúng tôi cưới nhau, anh hứa là sẽ lấy tôi làm vợ. Tôi bảo anh cưới trước, anh đi rồi tôi ở nhà làm vợ, làm dâu chờ anh cũng được nhưng anh không đồng ý. Anh bảo, như thế sẽ quá thiệt thòi cho tôi, không công bằng cho tôi, giam hãm tôi 3 năm phải chăm sóc nhà chồng, không tự do thì quả thật là không nên. Tôi nghe anh nói thấy cũng có lý nhưng mà lòng vẫn buồn. 3 năm, đâu phải là thời gian ngắn, 3 năm đó, mọi chuyện xảy ra ai biết được ra sao. Có thể anh sẽ có người mới, lấy vợ khác, còn tôi thì làm sao mà chờ được.
Ngày anh đi, tôi khóc lóc thảm thiết, giống như phải chai tay mãi mãi một người. Mà đúng là như vậy, tôi phải chia tay anh mãi mãi, vì từ đó, anh không quay về nữa, anh có vợ. Còn tôi, hơn một tháng sau thì biết mình có bầu. Lại là có bầu. Tôi chán nản đến tận cổ vì mình không rút được kinh nghiệm. Bởi tôi đã tin tưởng anh cưới mình nên đồng ý để cho có bầu. Thế mà anh ra đi, bây giờ thì tôi phải làm sao đây? Sang đó 1 tháng rồi, anh nào có liên lạc gì với tôi, tôi muốn thông báo cho anh cũng không được. Gia đình anh thì cũng chẳng thân thiết với tôi, nói ra chuyện này, họ cười vào mặt tôi chứ chẳng chơi.
Chỉ mong chồng sẽ yêu và thương tôi, thương gia đình bé nhỏ này. Nếu được, tôi sẽ dành cả cuộc đời để chúc phúc cho các con dù con còn hay đã mất... (ảnh minh họa)
Tôi nói với bố mẹ chuyện này vì tôi quyết định giữ lại đứa con. Thế mà, mẹ tôi khóc lóc van xin tôi. Mẹ tôi bảo, con dại thì làm lại từ đầu. Mẹ tôi bảo, anh đã lừa tôi chứ chẳng có chuyện quay về cưới tôi. Tôi có con, sinh ra thì mẹ tôi nhục với thiên hạ, thà chết quách đi cho xong.
Tôi đau khổ quá, suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng, chính mẹ là người phải dẫn tôi đi phá thai. Tôi trở thành con người ác độc, giết chết con mình nhưng không còn cách nào khác. Tôi đành phải làm thế vì không thể khiến gia đình tôi tủi nhục vì một mình mình. Tôi biết, mình quá nhẫn tâm và ích kỉ, vì mình quá tin người.
2 năm sau, tôi nhận lời yêu một người qua mai mối. Nói thât, tôi chỉ nghĩ tới chuyện lấy chồng cho xong, chứ chẳng mong muốn gì thêm nữa. Chỉ là, thời gian đó tôi cảm thấy tội lỗi và quá đau khổ nên không dám nói chuyện yêu đương. Về sau, tôi cũng cảm thấy anh là người được, chân thành, hiền lành, chẳng giàu có gì nhưng anh sẽ biết trân trọng tôi. Tôi không muốn lựa chọn lựa, tôi cũng yêu anh, dồn hết tấm lòng để yêu anh, hi vọng ông trời sẽ ban phước cho một kẻ tội lỗi như tôi.
Tôi cưới anh, và hơn hai tháng sau, tôi có bầu. Thật may mắn, tôi lại được làm mẹ. Nhớ hai đứa con tôi đánh mất, lòng tôi đau như cắt, tự nhủ phải sống thật tốt, phải cố gắng bù đắp cho đứa con này để tạ tội với quá khứ. Chỉ mong chồng sẽ yêu và thương tôi, thương gia đình bé nhỏ này. Nếu được, tôi sẽ dành cả cuộc đời để chúc phúc cho các con dù con còn hay đã mất...
Theo VNE
Anh yêu vết rạn trên bụng vợ Vợ ơi, mấy ngày nay anh thấy vợ hay mơ ác mộng rồi đêm đêm lại thấy vợ dậy xem máy tính, mở hình mấy bà sau sinh rạn bụng. Rồi vợ lại thở dài ngao ngán và nhìn vào bụng mình, một cách chán nản và tuyệt vọng. Anh biết, vợ đang trăn trở về những vết rạn ở bụng, ở mông,...