Trái tim có thể yêu hai người?
Bạn tôi nói vào một thời điểm nào đó trái tim có thể yêu hai người. Tôi không tin điều ấy, cứ ngỡ rằng cô ấy chỉ bào chữa cho tính đào hoa của mình. Nhưng giờ đây thì khác, tôi biết điều cô ấy nói là sự thật.
ảnh minh họa
Tôi đã có người yêu. Mối tình hai năm có trắc trở nhưng bền vững đủ để tiến đến một tương lai hạnh phúc. Tôi cứ ngỡ chỉ mãi yêu người ấy suốt phần đời còn lại. Một người không thật hoàn hảo nhưng chẳng có gì để chê trách.
Rồi một ngày tôi gặp anh. Anh hài hước nhưng già dặn. Anh đùa vui nhưng luôn có chừng mực trong những câu nói vui của mình. Anh làm tôi vui, làm tôi sống lại cảm giác như mới yêu lần đầu. Hồi Hộp. Lo sợ. Mơ mộng. Và tôi nhận ra mình yêu anh.
Tình yêu đơn giản lắm. Nhìn vào mắt nhau và cảm nhận cũng đủ biết ta có thuộc về nhau hay không. Tôi không dám nhìn thêm vào mắt anh. Tôi sợ đôi mắt của mình sẽ phản bội chủ nhân của nó. Hướng suy nghĩ và hành động theo trái tim thay vì khối óc. Tôi trốn chạy, càng trốn chạy thì lại càng khổ sở với trái tim yếu ớt đang thổn thức của mình.
Người yêu tôi vẫn luôn bên cạnh tôi. Yêu và quan tâm tôi theo cách của một ông chồng hiền lành vẫn làm. Chúng tôi có nhiều dự tính cho tương lai. Một căn nhà nhỏ, những đứa con ngoan và danh sách dài các khó khăn chỉ có thể vượt qua nếu chúng tôi ở bên nhau. Nhưng giờ đây, khi tâm hồn bị xao động, trái tim hoang mang và khối óc đã kém minh mẫn cho mọi kế hoạch đó, tôi chán chường, buồn bã và bơ vơ cho tương lai của chính mình.
Video đang HOT
Anh biết tôi đã có người yêu. Tôi vẫn thường nhắc về người chồng tương lai của mình khi nói chuyện cùng anh. Tôi biết anh buồn, tôi cũng chẳng vui gì khi cố làm điều ấy. Tôi chỉ mong anh bỏ cuộc. Anh đã từng chịu nhiều tổn thương và không đáng phải chịu thêm vết thương nào cả. Tôi không thể rời bỏ người tôi yêu để đến bên anh, càng không thể cắt đứt mọi liên lạc với anh. Điều mà tôi đã thử rất nhiều lần.
Cuộc sống của tôi bị xáo trộn. Tôi không thể tập trung vào công việc, học tập hay bất kỳ thứ khác. Cảm giác tội lỗi xâm chiếm tôi. Nó cào cấu, nguyền rủa, dọa nạt hạnh phúc của tôi. Càng yêu tôi càng lâm vào bế tắc và đau khổ. Khổ cho trái tim non nớt, không bình yên của mình.
Chúng tôi không có những cái nắm tay, không có ôm xiết và những cái hôn cuồng nhiệt. Nhưng tôi biết nơi trái tim tôi thuộc về, bên anh và bên người tôi yêu. Hai con người, hai tính cách hoàn toàn trái ngược nhau. Tôi yêu cả hai điều ấy. Phải chăng tôi quá tham lam, ích kỷ. Tôi đang tự thú tội hay chỉ bào chữa cho tính lăng nhăng của mình?
Bạn tôi cũng nói hãy mở ra cho mình nhiều cơ hội, cho trái tim nhiều bến đỗ để lỡ có bão giông thì con thuyền vẫn an toàn. Tôi có nên làm như thế không? Có nên ích kỷ cho mình và sống theo tiếng gọi của trái tim? Nhưng nó sẽ đi về đâu khi chẳng còn nguyên vẹn?
Theo PNO
Mất sạch vì tin nhầm người tình
Tôi quá ngu ngốc tin yêu anh và bị lừa, bị bỏ rơi. Giờ tôi chỉ biết khóc suốt ngày và nuôi lòng trả thù con người tệ bạc đó.
Tôi 43 tuổi, lấy chồng từ lúc 25 tuổi, đến giờ có 3 mặt con. Nói chung tôi có một gia đình hạnh phúc, chồng hiền lành biết lo gia đình, các con học hành tốt, ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Từ hai bàn tay trắng vợ chồng phấn đấu chăm chỉ làm ăn nên sau hơn chục năm đã làm chủ một công ty tư nhân khá lớn ở Hà Nội, có nhà lầu, ôtô, kinh tế khá đầy đủ. Tôi rất yêu chồng, thương con nhưng từ lúc gặp anh tôi như bị cuốn hút bởi cặp mắt đa tình và vẻ điển trai.
Anh tâm sự còn độc thân, đang quen nhiều bạn gái nhưng tính rất khó, đến giờ vẫn chưa chọn được ai, chưa yêu ai. Anh nói trên đời này đầy gian dối, lừa lọc nên nhiều khi cảm thấy chán không thích dính vào tình, chỉ muốn lên chùa tu để có phước đức cho kiếp sau. Điều bất cần đời và bất cần tình này vừa kích thích tôi, vừa đánh gục niềm kiêu hãnh của một phụ nữ trẻ đẹp, danh giá và giàu có như tôi.
Xưa nay tôi vẫn tự hào là một người đàn bà xinh xắn, có nhan sắc, cộng với quá khứ lẫy lừng thời trẻ từng là một hoa khôi sắc nước hương trời trong vùng. Đã có biết bao thanh niên đàn ông say đắm theo đuổi, tán tỉnh mà tôi không thèm để ý. Giờ tôi bị anh ta đánh gục, yêu anh ta mà không biết mình đúng hay sai nữa. Chúng tôi lén lút qua lại rồi chuyện gì đến cũng đến, sau những lần đó là cảm giác tội lỗi lại day dứt trong lòng.
Tôi hối hận vì trót phản bội chồng con, muốn chấm dứt cuộc tình tội lỗi này nhưng không thể nào một sớm một chiều dứt ra đuợc. Cứ như thế tâm hồn tôi ở trong trạng thái nửa say mê nửa tội lỗi, cảm thấy ghê sợ chính mình. Tôi biết ở trong bùn mà không thể tự mình thoát ra khỏi bùn, bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về gia đình anh ta, thật sốc khi biết được anh không phải độc thân mà đang ở với vợ. Tuy chưa có con nhưng vợ chồng lấy nhau gần chục năm. Gia đình ở Hải Phòng và anh xuống Hà Nội đi công tác dài ngày.
Khi chất vấn, anh nói tuy có vợ nhưng từ lâu không sống cuộc sống vợ chồng vì hai người không hợp nhau, đó chính là lý do khiến họ không muốn có con. Giờ trên giấy tờ, danh nghĩa là vợ chồng chứ sống như độc thân, không quan tâm nhau, ai muốn làm gì vẫn đuợc phép làm, muốn quen hay kiếm người khác cứ tự do, vô tư. Tôi lại tin anh, ngược lại anh đòi tôi bỏ chồng nếu thật lòng yêu anh. Tôi lưỡng lự và phân vân, bỏ chồng con tôi không nỡ vì chồng không có lỗi gì, lúc nào cũng yêu thương và quan tâm tôi.
Anh dọa nếu tôi không quyết định anh sẽ chia tay vì chán làm kẻ thứ ba lén lút trong bóng tối. Anh hứa sẽ cho tôi một cuộc sống hạnh phúc đến hết cuộc đời. Tôi và anh cũng nhiều lần giận nhau vì chuyện này. Tôi xin thời gian vì không thể một sớm một chiều bỏ gia đình và nhất là thật lòng mà nói tôi vẫn còn yêu thương chồng.
Tôi tham lam, vừa yêu chồng vừa yêu tình nhân. Rồi chuyện tôi lo sợ nhất cũng chẳng tránh được. Mấy tháng sau chồng tôi phát hiện chuyện ngoại tình này. Anh lồng lộn lên mắng chửi tôi và đi kiếm người tình đòi trả thù. Sau đó mỗi ngày anh đều say khướt và trốn tránh mọi người không bước ra khỏi ngõ. Người tình sợ bị đánh hay bị đâm đã khôn ngoan trốn kỹ nhưng vẫn tìm được cách liên lạc với tôi tuy không thường xuyên.
Hai tháng trời nặng nề tưởng chừng như hai năm cũng trôi qua. Chồng buồn quá không ăn uống, chỉ rượu suốt ngày, người gầy rạc thấy mà thương. Tôi hối hận, vừa thương chồng vì tất cả lỗi lầm do tôi gây nên nhưng xa người tình tôi lại nhung nhớ và đau đớn. Cuối cùng chồng cương quyết đòi ly hôn. Mặc dù không muốn bỏ gia đình nhưng vì sĩ diện cao tôi cũng đồng ý.
Chồng và tôi thống nhất một giải pháp, căn nhà lớn anh và các con tiếp tục ở vì gần công ty, còn tôi dọn về căn hộ cao cấp mới mua trước đây một năm. Sau một năm ly thân, thủ tục ly hôn ở toà án hoàn tất, tài sản chia đôi. Anh rước mẹ lên phụ chăm sóc các con. Phần tôi và người tình chính thức sống bên nhau, chung nhà từ lúc ly thân đến lúc tôi ly hôn chồng.
Thời gian đó thật ra tôi ít khi đuợc vui mà lại buồn nhiều. Buồn vì nhớ con, tuy cũng nhiều khi về thăm, nhưng bao giờ cũng nhận được những ánh mắt khinh bỉ bên nhà chồng cũ và các con dường như bớt rất nhiều tình thương mà ngày nào chúng còn thắm thiết dành cho mẹ. Buồn vì anh ta và tôi hay gây gổ, cãi cọ. Anh thường xuyên bỏ tôi một mình ở nhà, lấy cớ về thăm bố mẹ hoặc lo chuyện nhà.
Rồi anh bảo đưa hết tiền để đầu tư làm ăn trong giới showbiz gì đó, anh nói muốn phát triển thương hiệu người mẫu của anh nên nói tôi tạm thời phải bán căn hộ lấy tiền đầu tư, làm rồi sau một thời gian ngắn thế nào cũng vô mánh, sẽ mua lại căn biệt thự đẹp gấp chục lần như thế. Tôi thấy anh đưa ra nào là hình ảnh các dự án, ảnh chụp với các diễn viên, ca sĩ, người mẫu, do đó tất cả tài sản, tiền bạc của cải và cả tiền bán căn nhà tôi cũng mù quáng vì tình mà đưa anh tất cả, tạm dọn về ở đỡ một phòng trọ với số tiền thuê hàng tháng 5 triệu.
Sau đó anh bặt tin âm tín, bỏ lại tôi một mình chơi vơi, liên lạc di động không được hình như anh đã thay sim. Tức quá tôi tìm xuống nhà vợ anh ở Hải Phòng, sững sờ đau đớn biết được hai người vẫn còn là vợ chồng, anh đi đâu cũng một tháng ghé nhà một hai lần. Ngoài người vợ ra, anh còn có một đống nhân tình và bốn người con rơi. Vợ anh đau khổ cam chịu như vậy vì chị vô sinh. Còn anh thật sự là một kẻ Sở Khanh, bạc tình bạc nghĩa, mặt nạ hiền lành, đẹp trai, đạo đức của anh giờ đây đã bị rơi xuống.
Tôi quá ngu ngốc tin yêu anh và bị lừa, bị bỏ rơi một cách trắng trợn. Giờ tôi chỉ biết khóc suốt ngày và nuôi lòng trả thù con người tệ bạc đó, nhưng chẳng thể làm gì được vì hoàn toàn trắng tay, mất gia đình và mất tất cả.
Theo VNE
Bị bố mẹ chồng bắt đi triệt sản Không chỉ phải đối diện với những rắc rối mẹ ghẻ con chồng, nhiều người vợ 'tập hai' còn đau khổ khi bị tước đi quyền làm mẹ, chỉ vì gia đình chồng không cần thêm đứa bé nào. Muốn làm vợ thì đừng làm mẹ Bố mẹ Cường thể hiện quan điểm ngay khi anh dẫn Uyên về ra mắt: "Chúng tôi...