Trai tân lấy gái có chồng, dại gì?
Cuối cùng thì tôi cũng nhận ra con người thực của anh. Anh thật lòng không yêu thương gì tôi.
Hơn 2 năm qua, anh bấu víu vào tôi, chăm sóc mẹ con tôi cũng chỉ để tận dụng cơ hội chơi bời với tôi, tận dụng tiêu tiền của mẹ con tôi.
Bây giờ thì tôi thực sự quá ân hận. Tại sao tôi lại nông nổi như vậy, dù đã trải qua một đời chồng mà tôi vẫn còn bị một gã trai chưa vợ lừa trắng trợn như vậy sao? Không phải tôi không đủ tỉnh táo, chỉ là tôi muốn tin rằng, người phụ nữ có chồng như tôi vẫn xứng đáng được yêu thương, và lại là được một người đàn ông chưa vợ yêu thương vô cùng.
Tôi bỏ chồng vì nhiều lý do. Khi đó tôi mang trong lòng mối hận vô cùng, hận đàn ông, không nghĩ rằng có thể yêu một ai khác. Tôi mang theo đứa con và cũng chẳng nghĩ rằng mình sẽ dành tình yêu cho ai cả. Vì có con là được rồi, con sẽ là niềm hi vọng sống của tôi, sẽ là niềm hạnh phúc của tôi.
Chúng tôi yêu thương nhau, cố gắng vì con, tôi đã đi làm chăm chỉ, kiếm tiền nuôi con. Công việc của tôi khá ổn lại có sẵn ngôi nhà do bố mẹ tôi mua ở thành phố nên hai mẹ con cũng bớt chật vật. Gia đình tôi cũng có điều kiện nên khi tôi bỏ chồng, bố mẹ đã hỗ trợ rất nhiều. Thật may vì điều đó đã giúp tôi đứng vững vàng hơn.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. (ảnh minh họa)
Suốt 2 năm xa rời người đàn ông của mình, tôi không hề có ý định sẽ yêu ai. Ngay cả khi anh ta đi lấy vợ mới. Tôi chỉ biết khóc và đau khổ, vì tại sao anh ta lại quên tôi, quên con nhanh như vậy. Nhưng đàn ông mà, khi họ đã cạn tình thì không có gì để nói.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. Có lẽ, vì lúc đó, người chồng cũ của tôi lấy vợ nên tôi không còn hi vọng nữa. Và trái tim tôi đã rung động trước sự chânh thành, nhiệt tình mà anh ta dành cho mẹ con tôi.
Anh ta biết tôi đã có gia đình, có con nhưng không để tâm. Vẫn thường xuyên tới nhà tôi, lo lắng cho tôi, quan tâm tôi hết mực. Mỗi cuối tuần, anh ta thường xuyên mua thức ăn tới, vào bếp nấu nướng cho hai mẹ con tôi. Nhìn con quấn anh ta, tôi cảm thấy ấm lòng. Đó là một chàng trai chưa vợ, ở tỉnh lẻ, lên đây đi làm và thuê trọ. Tôi cũng thương cảm anh ta rất nhiều. Dù là hơn tôi chỉ có 1 tuổi nhưng nhìn anh chững chạc và rất từng trải. Cũng chính vì sự từng trải ấy mà tôi yêu thương con người này.
Video đang HOT
Thấy con quấn anh, tôi càng yên tâm hơn. Những bữa cơm đã không chỉ còn hai mẹ con. Chúng tôi vui vẻ bên nhau, ăn cơm đầm ấm như một gia đình. Tôi còn tưởng chúng tôi chính là một gia đình hạnh phúc.
Và ngày hôm ấy, khi anh tỏ tình với tôi, tôi đã nhận lời yêu anh. Tôi yêu chính con người ấy, nhưng lại lo lắng mình không thể nào vượt qua được rào cản. Tôi sợ sự tự ti của mình sẽ không thắng nổi tình yêu. Tôi sợ anh sẽ không đủ dũng cảm đối diện với mọi người khi họ biết tôi là gái có chồng, có con. Nhưng chính nhờ sự quan tâm, động viên của anh, tôi đã được tiếp thêm sức mạnh.
Anh hứa hẹn với tôi đủ thứ, và thời gian đó, anh đã dọn tới nhà tôi sống và chăm sóc hai mẹ con tôi. Tôi đã thực hiện trách nhiệm của một người vợ với anh, yêu thương lo lắng cho anh. Riêng chuyện có con, chúng tôi chưa tính đến vì tôi đợi khi về ra mắt gia đình anh, tính chuyện cưới xin thì tính sau. Chuyện chúng tôi sống cùng nhau chỉ có hai người chúng tôi biết, đó là bí mật.
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. (ảnh minh họa)
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. Lúc này, nhờ tôi nói với sếp tổng vì tôi có quan hệ với chị ấy, mà anh đã có một vị trí xứng đáng trong công ty. Tôi nói anh chuyện cưới xin, nhưng thật lạ, anh phớt lờ. Anh bảo, anh chưa muốn cưới.
Tôi choáng vô cùng vì trước đó anh đã từng nói, anh sẽ cưới tôi sớm để mẹ con tôi có danh phận. Bây giờ anh lại nói chưa muốn lấy vợ là sao? Tôi thúc giục anh rất nhiều, tôi nói với anh về suy nghĩ của tôi, vì tôi sợ sống thế này sẽ mang tiếng, rồi con tôi cũng sẽ không có một chỗ dựa vững chắc. Khi đó, anh mới nói, anh sẽ không lấy tôi, vì gia đình anh đã định chuyện cưới xin cho anh với người khác.
Tôi bàng hoàng hỏi anh tại sao, anh phản ứng rất thản nhiên rằng, anh không hề yêu tôi. Anh là trai tân, dại gì mà đi lấy một cô gái có chồng lại có con. Anh có thừa sức lấy một người con gái ngoan hiền, chưa chồng để làm dâu bố mẹ anh. Anh tính chuyện với tôi chỉ là chơi bời, dựa dẫm. Anh bảo, nếu tôi muốn thì cứ tiếp tục mối quan hệ thế này, dù gì tôi cũng không còn gì để mất. Còn không thì chấp nhận chia tay, anh cũng không cần ở cùng nhà tôi nữa.
Nghe anh nói mà tôi chết lặng, tôi chết cay chết đắng. Tại sao lại có người đàn ông như vậy, tại sao anh lại đóng kịch giỏi thế suốt 2 năm qua. Anh định lừa tôi đến bao giờ đây, định không cho tôi cơ hội nói gì, giải thích gì sao. Anh phũ phàng như vậy, cướp mất tình yêu của tôi, niềm tin của tôi rồi giờ lại đẩy nó xuống vực thẳm. Tôi thực sự chẳng còn chút dũng khí nào. Tôi tưởng người phụ nữ như tôi nếu chân thành vẫn được hạnh phúc, nào ngờ anh ta cũng khinh thường tôi sao?
Tôi cay đắng quá rồi, giờ đây, tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi phải sống thế nào đây, thật tội nghiệp cho mẹ con tôi!
Theo VNE
"Chồng em về rồi, mình chia tay nhé!"
Em nói với tôi bằng cái giọng hốt hoảng, khi em biết tin chồng mình sắp về nước.
Em bảo, mình không thể tiếp tục mối quan hệ này, em không thể ly dị với anh ta như đã hứa. Em còn có gia đình, còn có cả sĩ diện của bản thân và phải nghĩ tới bố mẹ em, em không thể bỏ chồng để mang tiếng xấu.
Ngày đó, khi yêu em, tôi biết em đã có chồng. Nhưng sự cám dỗ của cô gái đẹp đã khiến tôi không đừng lại được. Tôi cứ theo đuổi em, tán tỉnh em, chỉ hi vọng dược gặp em, được nói chuyện với em, thế là tôi vui rồi. Nhưng chẳng thể ngờ, sau đó một thời gian, em đã nhận lời yêu tôi. Trong quá trình đó, em đã khóc lóc, kể cho tôi nghe một tiểu thuyết về cuộc đời em. Rằng em đã có chồng nhưng từ ngày được cưới về, em chưa có ngày được làm vợ thực sự.
Chồng em mắc bệnh yếu sinh lý, thế nên chuyện chăn gối vợ chồng em chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn hay hứng thú cả. Em nói rằng, em sống với anh ta giống như một cái bóng, bố mẹ chồng thì khó khăn lại hay soi sét. Em cảm tưởng căn nhà ấy như địa ngục. Nhưng khi anh ta đi ra nước ngoài tu nghiệp, em mừng lắm, vì em được tự do, được thoát khỏi cảnh vợ chồng hờ hững gối chăn. Em chưa muốn cho mọi người biết chuyện cũng không muốn làm bố mẹ nghĩ ngợi nên em cứ giấu kín trong lòng, âm thầm chịu đựng cuộc sống không chăn gối bao năm.
Em chưa muốn cho mọi người biết chuyện cũng không muốn làm bố mẹ nghĩ ngợi nên em cứ giấu kín trong lòng, âm thầm chịu đựng cuộc sống không chăn gối bao năm.(ảnh minh họa)
Và rồi em gặp tôi, em từng nghĩ mình sẽ không yêu một ai khác, cứ sống như vậy hết đời. Nhưng khi gặp tôi, em bảo, tôi là nguồn sống, là động lực của em. Em muốn tôi yêu em chân thành, chăm sóc cho em, lo cho em cuộc sống hạnh phúc, như vậy là đủ. Gia đình em bây giờ giống như nơi ở trọ, em chỉ về phục vụ cơm nước cho bố mẹ chồng rồi lại xin về nhà mẹ đẻ, vì nhà em và nhà mẹ em không xa nhau là bao.
Bố mẹ chồng dù là soi xét, khó tính nhưng thấy chồng em đi xa nên cũng mặc kệ, vì ở với con dâu có khi các cụ cũng chán. Em bảo tôi, hãy yêu nhau, hãy lo lắng cho nhau hết lòng hết dạ, rồi khi chồng em về, em nhất định ly hôn để lấy tôi. Em không thể sống với người chồng như thế.
Tôi cứ tin em, vì thực lòng tôi rất yêu em. Không phải tôi có mục đích cặp bồ vì thân xác hay gì đó, vì tôi là trai tân, một gã đàn ông thừa sức kiếm các cô gái khác để chơi bời. Chỉ là, tôi yêu em thật lòng, muốn dành tình cảm này cho em, và cảm thương với em, mong được làm chồng của em, kéo em khỏi cuộc sống đau khổ ấy. 2 năm chồng em đi là hai năm chúng tôi vụng trộm, qua lại với nhau. Em nói, em yêu tôi, chỉ có tôi mới mang lại hạnh phúc cho em.
Còn về phía tôi, không có gì là quan trọng nữa, chỉ cần em yêu tôi, thế là đủ. Tôi đã nói chuyện với bố mẹ về em, thuyết phục bố mẹ rất nhiều để hi vọng, khi tôi dẫn em về ra mắt, nhà tôi sẽ không dị nghị, không đàm tiếu, để em vui.
Nhưng chẳng ngờ, khi em biết tin chồng mình về trước 2 tháng, em đã vội gọi thông báo cho tôi. Em bảo, "anh ơi, chồng em về rồi, chúng mình chia tay anh nhé. Cứ tạm như thế đã, có gì em sẽ liên lạc. Em sẽ giải quyết sớm chuyện gia đình". Tôi lo cho em, nhưng vẫn kiên trì đợi, hi vọng một ngày nào đó em sẽ thông báo cho tôi kết quả.
Tôi lo cho em, nhưng vẫn kiên trì đợi, hi vọng một ngày nào đó em sẽ thông báo cho tôi kết quả. (ảnh minh họa)
Tôi là đàn ông mà giờ lại giống như cô gái đi cướp chồng người khác, chen ngang vào hạnh phúc gia đình người khác. Tôi cứ đợi, cứ chờ, phải đến 2 tháng sau không thấy em liên lạc gì. Tôi gọi em cũng không bắt máy.
Đánh liều, tôi tới cơ quan tìm em và em phải gặp tôi. Em nói xin lỗi tôi, em bảo: "Bây giờ em không thể bỏ chồng, anh ấy cần em hơn bao giờ hết. Em xin lỗi anh, em đã có gia đình, em cần chỗ dựa là chồng em hơn anh". Nghe câu nói của em tôi choáng, mới ngày nào em còn nói em cần tôi hơn người chồng kia mà giờ em đã thay trắng đổi đen.
Tôi đau khổ đi về, còn chưa hiểu em là cái thứ gì lại lợi dụng tình cảm của tôi, lại lừa gạt tôi như vậy. Sau, tôi có nghe người ta nói, chồng em đi tu nghiệp về và được thăng chức. Giờ anh ta làm phó giám đốc kinh doanh của công ty lớn, thế nên em đã không thể bỏ qua. Em còn xoắn xít, suốt ngày quấn lấy anh ta không rời. Giờ có lẽ, chính em mới là người sợ mất anh ta chứ không phải là mong bỏ nữa.
Tôi nghĩ lại tất cả những chuyện đã qua, tôi là đàn ông sao lại dại dột như vậy. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi còn băn khoăn không biết câu chuyện em kể ra với tôi có phải là sự thật không, liệu có phải chồng em yếu sinh lý? Tôi thực sự thấy đúng là mình đã thành đàn bà rồi, chứ không phải một gã đàn ông chững chạc, biết đấu tranh vì tình yêu nữa.
Theo VNE
Trai tân quyết lấy gái có chồng Nhưng điều tôi lo lắng nhất là gia đình tôi, sợ rằng họ không đồng ý... Yêu gái có chồng suốt 3 năm Tôi còn nhớ như in cái ngày tôi gặp em, đó là ngày công ty tôi tổ chức sinh nhật 10 năm và do chính công ty em làm kịch bản dàn dựng. Vì lần sinh nhật này là lần...