Trai phố cổ hủ hơn trai quê về chuyện con cái?
Phòng tôi có 2 anh bạn đồng nghiệp, anh trai quê lại chẳng màng chuyện trai gái, còn ông trai phố xịn hẳn hoi lại cứ phải có con trai bằng được.
Thỉnh thoảng mấy anh em làm xong, ra quán bia hơi xả xì trét. Ông trai phố, vốn đã có 1 cô con gái tuyên bố:
Thôi các ông đừng “chém” nữa, cứ thật lòng với nhau đi, làm thằng đàn ông, ông nào chả thích có thằng con dai, có thằng cu nối dõi, có thằng chống gậy lúc chết. Đẻ con gái là các ông nuôi con nhà người, nuôi nó lớn rồi nó đi làm dâu, phục vụ cơm nước, theo chồng, thờ bố mẹ tổ tiên nhà chồng. Tôi là kiểu gì tôi cũng phải kiếm thằng cu, cái loại vợ đẻ toàn con gái là loại không biết đẻ, không có thằng cu, nói thẳng nhé, tôi ra ngoài kiếm bà hai, kiếm một đứa.
Ông này, vốn là dân gốc ở phố, học hành giỏi giang, công việc thành đạt, còn đi du học nước ngoài, tưởng sống khá là hiện đại, hóa ra lại mang tư tưởng khá lạc hậu. Nhà 2 anh em trai, ông anh cả có 2 đứa con gái, ông này vợ lại đẻ 1 gái nữa, nên cứ quyết kiếm thằng trai cho bằng được, dù chỉ là con thứ. Ông bạn bảo kiếm con trai là kiếm con trai cho mình, chẳng phải cứ là con trưởng mới cần một thằng đích tôn.
Ông này, vốn là dân gốc ở phố, học hành giỏi giang, công việc thành đạt, còn đi du học nước ngoài, tưởng sống khá là hiện đại, hóa ra lại mang tư tưởng khá lạc hậu.(ảnh minh họa)
Ngược lại, một ông khác, con trưởng của cả dòng họ thì tuyên bố:
Vớ vẩn, thời đại gì rồi mà còn phân biệt trai với chả gái hả ông. Nhà tôi, tôi đẹp trai nhất, cả nhà chỉ có mình tôi là chim sẻ, còn lại toàn bươm bướm, có làm sao, tôi chả thấy buồn gì cả. Đẻ con nào chẳng là con, nó là con mình cơ mà, phải chăm sóc, nuôi dạy con cho nó tốt. Hai công chúa nhà tôi đều dễ thương, ngoan ngoãn, học giỏi, tình cảm với bố mẹ. Bố đi về, thấy bố mệt, một đứa bóp đầu, bóp vai hỏi bố có mệt không, đứa bé đã biết đòi để con đi pha nước bố uống, hạnh phúc quá còn gì. Sau này tôi có 2 thằng rể, Tết đến nó mang chai rượu con gà đến uống rượu chúc Tết bố vợ lại chẳng sướng à.
Video đang HOT
Ông phố kia nghe thấy nói thế, đùa lại:
Gớm, ông đúng là thằng nhà quê, lại còn tính cái chuyện nhỏ nhặt Tết con rể nó biếu cho con gà.
Ông nhà quê bốp chát lại ngay:
Ông củ hủ lắm, con gái mà sau này nó tài giỏi, thành đạt, đóng góp được cho xã hội, không đáng tự hào sao. Đẻ thằng quí tử mà chiều chuộng nó quá, không nuôi được nó thành người tử tế, cũng chết khổ. Dòng họ nhà tôi, tôi con trưởng, có 2 đứa con gái rồi, mấy lần về quê Tết nhất giỗ chạp, vài cụ ông cụ bà cứ bảo chán thật, thằng trường mà đẻ toàn vịt giời, tôi phản ứng lại ngay, nói tư tưởng các cụ thế là tư tưởng có từ thời phong kiến.
Đến vài tháng sau, vợ hai ông này lần lượt có bầu. Ông trai quê khăng khăng chẳng qua do vợ chồng tớ yêu nhau quá, lại máu, nên lỡ, chứ chẳng phải là cố kiếm thằng cu, thế nào mà lần này lại ra thằng cu thật. Họ hàng anh em cứ chúc mừng vì có thằng cu rồi, tớ bảo vớ vẩn, con nào tớ cũng yêu hết.
Chuyện con cái là chuyện trời cho, ông trai phố thế nào mặt tiu nghỉu bảo: cháu đầu là nữ, cháu sau thì lại là con gái rồi. Chán thế không biết, thôi, kiểu gì tôi cũng phải phấn đấu được như ông, cố đứa thứ 3, đời tôi mà không có thằng quí tử thì tôi chẳng thiết cái gì nữa.
Chị em trong phòng còn bảo, ông này chỉ thích con trai, nên khi vợ có bầu, biết con gái, chẳng chịu quan tâm chăm sóc vợ gì cả, nếu mà có con trai thái độ của ông ấy sẽ khác ngay.
Quả thật đến là chán cho cái tư tưởng này của anh trai phố.
Theo VNE
"Gái tỉnh lẻ chỉ ăn bám là giỏi!"
Đó là lời phát biểu của một chàng trai rất lịch lãm, hào nhoáng mà tôi gặp trong một quán cà phê hồi nọ.
Người tôi không quen biết nhưng tôi lại nhớ mãi khuôn mặt ấy, ánh mắt ấy của anh ta. Cái nhìn khó chịu cộng thêm vẻ mặt vênh váo của gã trai thành phố khiến tôi nhức mắt. Sau cuộc nói chuyện với anh bạn, có vẻ anh ta hả hê khi xả cả đống bức xúc về phía người đối diện nhưng lại để ý xung quanh mình là những ai. Bao nhiêu đôi trai gái đang ngồi gần và cả những ánh mắt của mấy thiếu nữa đổ dồn về phía anh ta. Có lẽ, họ là người tỉnh lẻ...
Chẳng biết chàng trai vì ôm hận cô nàng nào người tỉnh lẻ hay không mà kết thúc câu chuyện với anh bạn một cách hùng hồn: "Túm lại, bọn gái tỉnh lẻ chỉ giỏi ăn bám". Lúc ấy, tôi mới giật mình bởi cái kết luận rất chi là &'hoành tráng' của anh. Tôi đã nghĩ, &'tốt đấy, mạnh dạn đấy, dũng cảm đấy!".
Rồi tôi mường tượng lại những gì nãy giờ anh ta nói (vốn là tôi không để ý và không thể nhớ nếu như không có câu kết luận đó). Có vẻ như anh ta đã từng yêu 2 cô nàng, đều là dân tỉnh lẻ. Một cô thì gia đình bình thường nếu không muốn nói là nghèo, nhưng lại rất cao ráo, xinh xắn. Có lẽ, anh bạn này ưa hình thức. Thế là, họ thành một đôi sau thời gian dài học chung lớp. Nhưng, sau khi đã thắm thiết mặn nồng, ra trường đi làm thì anh bạn luôn nhận được những câu nũng nịu giống như: "Anh mua quà cho em chưa? Anh mua cái gì thế? Đừng có mua mấy thứ rẻ tiền nhé, em không dùng đâu!". Hay thi thoảng lại có tin nhắn: "Anh ơi, máy em hết tiền, anh nạp giúp em cái thẻ 200k nhé". Nói chung là tiền bạc và quà cáp là hai vấn đề anh ta đề cập tới suốt câu chuyện.
Rồi thi thoảng cô bạn của anh này hình như có vào lần lại bày tỏ quan điểm của mình rằng mong muốn lấy được người chồng thủ đô, có nhà có cửa đàng hoàng, không phải lo lắng kinh tế thì sướng biết bao. Thế nên, anh chàng cũng vin vào cớ này để phán xét bản tính của con gái tỉnh lẻ.
Nhiều người coi thường gái tỉnh lẻ (ảnh minh họa)
Phục vụ em này đâu được hơn 1 năm thì anh ta nản quá, vì lúc nào em ấy cùng đòi quà đắt tiền, lại còn phải cung phụng tiền thuê nhà cửa cho em ấy ở lại thành phố. Chỉ vì cái em ấy xinh, dáng chuẩn mà anh chàng cố. Trong câu chuyện anh này còn thêm chi tiết: "Chỉ mỗi tội tao tiếc con ấy ngon người".
Còn câu chuyện về cô thứ hai, có vẻ như cũng thuộc hàng khá giả ở dân tỉnh lẻ. Anh này xác định đi đến hôn nhân với cô nàng vì không còn sợ cái cảnh bị &'móc túi' như trước nữa. Nhưng mỗi lần đề cập tới chuyện kết hôn, cô em lại hỏi: "Thế anh đã tính chuyện mua nhà riêng chưa? Khi nào có nhà riêng hoặc căn hộ riêng thì mình cưới. Em không muốn ở chung". Số là, anh mang mác là trai thành phố thủ đô nhưng lại sống cùng nhà với bố mẹ và cả ông anh trai chưa vợ. Thật ra, tâm lý ở riêng thì ai cũng muốn, chỉ là anh chàng không hiểu được nên xem đó là chuyện đào mỏ, thực dụng. Đàn bà ai không thực dụng, đàn ông cũng vậy thôi. Cuộc sống phải đầy đủ thì mới sống thoải mái được, mới yên thân được. Tưởng yên ổn mà lấy được cô vợ này nhưng rồi cái sự mua nhà không thành, và cô nàng cũng cao chạy xa bay vì đã có một anh chàng mới hơn, ngon hơn, và có điều kiện hơn.
Anh chàng tuyên bố từ nay sẽ không bao giờ yêu gái tỉnh lẻ (ảnh minh họa)
Chỉ qua hai mối tình với 2 cô gái tỉn lẻ, thế là hôm nay anh chàng có cuộc &'đàm đạo' cùng ông bạn trong quán cà phê này và thành ra câu chuyện với chủ đề &' gái tỉnh lẻ chỉ giỏi ăn bám'. Có vẻ nỗi bức xúc còn hằn trên khuôn mặt của anh chàng cộng thêm sự cay cú, khó chịu. Nhưng đó chỉ là trường hợp hi hữu, đâu phải người anh gặp là những người tốt hết đâu, cũng đâu phải hai cô gái đó là đại diện cho những người tỉnh lẻ khác.
Vả lại, người như anh chàng này xem ra đây cũng là một &'vố' để anh ta rút kinh nghiệm cho bản thân, bớt cái vẻ kiêu căng, tự kiêu tự đại vì mình là trai thành phố đi. Cũng có thể, phát hiện ra cái mác &'công tử rởm' của anh ta mà mấy em kia mới cao bay xa chạy, chứ chắc gì thứ họ cần đã là tiền bạc, vật chất. Có vẻ như anh đang đánh giá bản thân quá cao nên vội vàng phán xét người khác khi chỉ cho đi có một chút ít tiền bạc mà có thể yêu một cô gái thủ đô ăn diện, anh còn mất nhiều hơn thế. Thế mà anh dõng dạc tuyên bố từ nay sẽ không bao giờ yêu gái tỉnh lẻ.
Đây có lẽ cũng là bài học đắt giá cho các cặp trai gái khi yêu. Các cụ xưa có câu: "Bắc thang lên hỏi ông trời, lấy tiền cho gái có đòi được không?" thật chẳng sai chút nào là như thế!
Theo VNE
Tôi chia tay em là đúng! Suốt cả tuần, tôi cứ suy nghĩ về chuyện đó, sợ rằng, nếu như em có làm chuyện gì dại dột thì tôi phải tính sao đây? Khi nói lời chia tay với em, tôi đa suy nghĩ rất nhiều. Tôi sợ rằng, khi tôi quyết định như vậy, em sẽ sốc và đau khổ, em sẽ cho tôi là một kẻ bội...