Trái ngang vào khách sạn với nhân tình thì gặp chồng
Tôi lao vào cuộc chơi với người tình trẻ. Anh đã có gia đình nhưng chắc cũng giống tôi, ham vui với những mối quan hệ bên ngoài.
Không biết có phải tôi suy nghĩ thoáng hay không nhưng trong xã hội bây giờ, chuyện ngoại tình càng trở nên quá bình thường. Bạn bè xung quanh tôi, đồng nghiệp ở công sở, không ai là không có tình nhân cả. Tất cả họ đều chung một luận điểm: sống với vợ/chồng là vì nghĩa, vì không muốn con cái thiếu bố hoặc thiếu mẹ nhưng tình yêu thì đã hết nên họ ngoại tình.
Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ngoại tình, thế mà… đúng là cuộc sống không ai học được chữ ngờ! Cuộc sống gia đình tôi không đến nỗi quá tệ nhưng từ ngày chồng lên sếp, anh bỏ mặc tôi cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Rồi, điều gì đến cũng đến. Tôi nhận lời với nhiều người ong ve bên cạnh mình…
(ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi không lo quá nhiều đến gánh nặng kinh tế. Chồng đi chơi thì tôi cũng đi chơi, con cái thì đã có osin lo. Tôi lao vào cuộc chơi với người tình trẻ. Anh đã có gia đình nhưng chắc cũng giống tôi, ham vui với những mối quan hệ bên ngoài.
Video đang HOT
Anh và tôi thường hẹn nhau ăn trưa, những hôm rảnh việc thì đi chơi cùng nhau. Cuối giờ chiều có thể hẹn hò nhau ở một góc lãng mạn nào đó của thành phố. Và có cả những dịp đi chơi chung dưới danh nghĩa đi công tác, đi làm nữa.
Chúng tôi cứ thế lao vào nhau như hai con thiêu thân không biết điểm dừng. Đi đâu cũng có nhau, yêu đương chiều chuộng và dành cho nhau những điều ngọt ngào nhất.
Oái oăm thay, khi tôi và anh tay trong tay dắt nhau bước vào một khách sạn ven hồ thì vừa lúc gặp chồng tôi bước ra từ đó cùng vài đối tác đang bắt tay tạm biệt nhau. Tôi luống cuống đứng sững lại khi gặp ánh mắt sắc lạnh của chồng. Còn người yêu của tôi khi thấy thế đã ngượng ngùng lùi lại rồi bỏ đi.
Tôi và chồng mình đối mặt với nhau trong hoàn cảnh trớ trêu. Cả hai đều bỏ đi trong im lặng. Khi về nhà, tôi nghĩ rằng mình sẽ đón nhận “cơn mưa” tức giận của chồng nhưng tuyệt nhiên không có. Anh im lặng, tôi cũng vậy, chúng tôi cứ như thế như 2 bóng ma trong nhà suốt hơn một tháng nay.
Tôi không biết chồng mình đang suy nghĩ những gì và sẽ xử lí chuyện vợ ngoại tình như thế nào nữa? Tôi chỉ thấy lo sợ sự im lặng bất thường kia của chồng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa…
Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo Ngoisao
Bảo đợi em đến 27, anh đùng đùng đi lấy vợ
Hai tháng sau, anh gọi điện cho em thông báo là tháng nữa anh sẽ cưới vợ và mời em đến chung vui. Em như chết lặng.
Ngày đó, chúng em đã ra trường và đi làm, công việc cũng tương đối ổn định nên anh có tính toán chuyện cưới xin. Em vì không muốn cưới vội, muốn tập trung cho công việc nên đã bảo anh chờ. Khi đó em mới 25.
Chúng em yêu nhau từ khi mới ra trường. Tình yêu nảy nở sau khi làm chung một công ty rồi dần dần hai đưa chuyển việc, đứa làm nơi này, đứa làm nơi khác nhưng tình cảm vẫn mặn nồng. Em với anh luôn quan tâm lo lắng cho nhau. Em thuê nhà ra ở trọ, anh cũng vậy, vì em còn ở với một người bạn của em từ hồi còn là sinh viên nữa. Anh cũng đồng ý chuyện đó vì chúng em chưa xác định cưới nhau nên mọi chyện còn từ từ.
Thời gian đó, công việc của em cứ bấp bênh, nay chuyển chỗ này, mai chuyển chỗ nọ nên em cũng lo lắng và gầy đi nhiều. Anh luôn ở bên cạnh em, quan tâm em, chăm sóc cho em. Anh lúc nào cũng bảo em là cô gái kiên cường, vì anh thấy em cố gắng rất nhiều, cố gắng lo cho gia đình, bố mẹ và các em khi mình đi làm và có thu nhập. Bù lại công sức của bố mẹ bỏ ra thời em còn đi học.
Đi làm mấy năm nhưng tiền lương không đáng là bao lại còn chi trả chuyện nhà trọ, tiền cơm nước, bạn bè. Thế nên, em nhiều khi buốn lắm, vì lo lắng sau này không có kinh tế thì xây dựng gia đình cũng có nhiều cả trở. Em nói với anh rằng, cứ khi nào ổn định thì cưới xin. Nhưng chẳng hiểu sao, lúc đó, anh bảo, bố mẹ anh giục anh cưới vợ rồi nên hai đứa cưới sớm. Nếu công việc không ổn định em có thể về quê anh, xin việc và hai đứa sống cùng với bố mẹ, khỏi phải tha hương. Em nghe không thấy hợp lý lắm. Vì lúc này, gia đình em, các em em còn cần đến lương của em. Em muốn phụ giúp bố mẹ một khoản trước khi đi lấy chồng. Chứ nếu có gia đình rồi, lại sinh con ra thì làm gì lo cho bố mẹ được. Vả lại, về nhà chồng mà cứ mang tiền cho bố mẹ đẻ thì không hay, nhiều khi nghĩ phận con gái thật khổ.
Cuộc sống tự do còn nhiều cái phải lo và thích làm gì thì làm, chứ chồng con vào rồi, cái gì cũng phải lễ nghĩa, phép tắc. (ảnh minh họa)
Anh không nghe, anh bảo anh đã yêu và đợi em một thời gian dài rồi, em đừng bắt anh đợi thêm nữa. Em có lý của em nhưng bố mẹ anh cũng mong có cháu bế, với lại, em cũng 25 rồi, không còn trẻ trung gì nữa. Thực sự, có người yêu lâu nhưng em chưa từng nghĩ tới chuyện lấy chồng. Em cũng muốn tích cóp chút vốn chứ giờ tay trắng, về nhà chồng lại bị coi thường.
Cuộc sống tự do còn nhiều cái phải lo và thích làm gì thì làm, chứ chồng con vào rồi, cái gì cũng phải lễ nghĩa, phép tắc. Em mới 25, con gái tuổi ấy còn trẻ, ở thành phố, người ta còn 29-30 cũng không sao, nên em chẳng xác định lấy chồng. Em muốn làm được cái gì đó cho bố mẹ em, ít ra cũng là góp sức về kinh tế. Nhưng anh không chịu, anh còn dọa em, nếu em không chịu cưới, anh sẽ đi lấy người khác. Trong cơn bức bối em đáp trả: "Anh thích thì cứ đi mà lấy người khác, em thách đấy". Sau câu nói đó, anh bỏ ra đi và từ hôm đó, anh cũng không liên lạc gì nữa.
Hai tháng sau, anh gọi điện cho em thông báo là tháng nữa anh sẽ cưới vợ và mời em đến chung vui. Em như chết lặng. Em thực tình không thể tin vào tai mình. Em còn nghĩ là anh vẫn còn giận em nên dọa em, nhưng sao anh lại làm thế? Em lên mạng, mò vào FB của anh để kiểm tra xem có ảnh cưới hay không, và thật bất ngờ, anh cưới của anh đầy trên trang. Em hoảng quá, gọi cho anh và khóc lóc. Em không nghĩ anh làm thế, vì đó chỉ là câu nói trong lúc tức giận, anh yêu em lâu như vậy thì cũng nên hiểu và thông cảm cho em chứ. Tại sao anh lại làm việc khiến em đau lòng như thế.
Giờ thì mọi thứ đã an bài, anh cũng đã ăn hỏi và chụp ảnh cưới, còn cách nào khác đâu. Em đã mất anh thật rồi, không còn đường lui nữa. Em bây giờ chán nản lắm, phải làm sao đây?
Theo VNE
Chồng nặng lòng với gái làng chơi Có vợ con rồi, suốt hai năm qua hai vợ chồng sống yên ấm nhưng có vẻ như anh vẫn không quên được người con gái đã qua tay anh. Đó chỉ là một phút chơi bời một phút nông nổi rồi anh gặp người đàn bà đó. Ngày ấy, khi còn yêu nhau, vì thời gian chuẩn bị cưới xin cũng bận...