Trải lòng của những cô gái hành nghề massage
Khi vào nghề massage, hầu hết các cô gái đều chỉ đơn giản nghĩ rằng đó là một công việc để kiếm tiền. Rất ít người hiểu một thực tế là sự nhạy cảm và những đặc trưng của công việc cũng sẽ biến đổi lối sống của họ theo những chiều hướng tiêu cực.
Từ sức ép tình cảm phũ phàng
Nga ăn Tết Nhâm Thìn, cái Tết đầu tiên tại Hà Nội và cũng là cái Tết đầu tiên cô xa nhà. Cô mới ra Hà Nội từ tháng 7/2011. Mới làm việc và thời gian làm việc ngắn nên số tiền Nga kiếm được không nhiều. Nhà cô tận Hậu Giang nên nếu về nhà thì phần lớn số tiền dành dụm cho gia đình ăn Tết sẽ phải chi tiêu vào việc đi lại.
“Cả Tết em chỉ nằm và khóc. Nhớ đến cả cái nắng ấm của quê em. Nghe tiếng người đi chúc tụng nhau mà lại tưởng tượng ra cảnh ba mẹ em đang làm mâm cúng, hàng xóm họ hàng qua chơi… mà không cầm được nước mắt. Lúc đó chỉ thèm có một người ở bên mình thôi”, Nga nói trong ngậm ngùi.
Ở độ tuổi tràn đầy sinh lực và khao khát, sống giữa một thế giới quá nhiều tiếp xúc với đàn ông cộng thêm sức ép của sự cô đơn, không khó để hiểu rằng chuyện yêu đương trở thành một nhu cầu mạnh mẽ và chính đáng của mỗi cô gái. Ví như Út Hương, người yêu cô hơn cô 17 tuổi và ở Hải Dương.
Lần đầu gặp Út Hương, người đàn ông đó “bo” thẳng 1 triệu và lên Hà Nội công tác nhiều hơn. Anh ta đã có gia đình với những đứa con cũng xấp xỉ tuổi Út Hương. Cô biết và chấp nhận, “chẳng ai thật lòng với thân gái như bọn em đâu anh. Làm sao mà một mình mãi được. Anh ấy tuy vậy nhưng tốt với em mà. Em đâu có gì mà đòi hỏi nhiều hơn thế?”. Cô đã yêu một tình yêu lầm lỗi và quyết định sinh con với người đàn ông này, dành thời gian học hành bài bản để chuyển sang làm tại một trung tâm spa.
Phần lớn những cô gái làm massage đều nằm trong độ tuổi từ 18 đến 30. Ở lứa tuổi này, nhu cầu làm vợ, làm mẹ trở thành một quyền chính đáng của bất kỳ người phụ nữ nào. Nhưng để có một gia đình gần như các cô gái không có lựa chọn nào khác là về quê lấy chồng. Tuy nhiên đây là một lựa chọn quá nhiều rủi ro.
Thứ nhất họ phải trả lời câu hỏi gia đình họ sẽ tiếp tục sống như thế nào khi nguồn cung chính bị cắt đứt. Thứ hai liệu họ có lấy được một người chồng tử tế chấp nhận quá khứ và các điều tiếng họ mang. Thứ ba bản thân những người đàn ông nơi quê hương họ với những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng cũng không chắc mang lại cho họ hạnh phúc.
Còn Trúc, thông thường bữa ăn chính bắt đầu vào lúc 0h. Trúc 17 tuổi và làm cho một quán massage trên đường Giảng Võ, Hà Nội. Cuộc sống của Trúc là một vòng quay đều đặn. Sáng 9h ngủ dậy, 10h có mặt ở chỗ làm. Cả ngày cô sẽ tiếp tục ngủ, đợi có khách, làm việc và chờ đợi cho đến 23h30′.
“Muốn yêu một người tử tế cũng khó lắm anh à. Chẳng ai có công ăn việc làm mà lại sinh hoạt như bọn em cả. Có yêu thì cũng chỉ yêu dân xã hội làm cá độ và hay sống về đêm thôi”, Trúc tâm sự trong tiếng thở dài: “Thân con gái đi về giữa đêm hôm sao chẳng thèm ai đó bên mình. Thôi thì nhiều khi đành chấp nhận”.
Trong môi trường khép kín của mình, nhiều cô gái làm massage đều tìm kiếm tình yêu từ chính những khách hàng. Không có quá nhiều thời gian để hiểu về nhau, để suy xét và cân nhắc những điều hơn thiệt, phần lớn những cuộc tình đều diễn ra chóng vánh. Thiếu học hành và hiểu biết xã hội cũng như sự che chở từ gia đình, các cô gái đều bước vào những cuộc tình không một chút khả năng đề kháng trước những rủi ro.
Nếu yêu một kẻ ăn chơi, họ cũng sẽ trở thành người ăn chơi, yêu một kẻ tệ nạn, họ cũng dễ dàng sa vào tệ nạn. Khi cuộc tình qua đi, với những nỗi buồn, thất vọng, chán chường, không khó để hiểu rằng họ sẽ tiếp tục dấn sâu thêm vào những sai lầm trong khi tuổi trẻ đang ngày càng ngắn lại. Làm sao họ chủ động được cuộc sống tình cảm của mình?
Những ngả đường hướng thiện
Thực tế không phải các cô gái làm massage không có những tiềm năng để vươn tới cuộc sống bền vững hơn. Đa phần họ đều có ngoại hình khả quan, khả năng giao tiếp và thích nghi tốt. Tuy nhiên, họ là những người học hành không đến nơi đến chốn và thiếu những kỹ năng cơ bản nhất của cuộc sống.
Không khó để thấy rằng gần như họ không được gia đình đầu tư và giáo dục để có thể tồn tại và phát triển trong cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên, trong những tâm hồn in đậm dấu ấn của một vùng đất phóng khoáng đến hoang sơ đó vẫn tồn tại một khao kháthướng thiện.
Mai làm ở khách sạn trên đường Hàng Chuối, Hà Nội, bỏ học từ năm 14 tuổi để phụ giúp gia đình. Cô đã từng chăn vịt, từng dệt chiếu, từng xin vào làm công nhân khu chế xuất nhưng không đủ tuổi. Năm cô 17, ba mẹ mua cho cô dăm bộ quần áo đẹp và son phấn. Cô chỉ việc đi loanh quanh khắp vùng để tìm kiếm môi giới lấy chồng Hàn. Lập gia đình như vậy gia đình cô sẽ được trả từ 1.000$ đến 5.000$.
Nhìn cảnh bạn bè quen biết lấy những ông chồng già lụ khụ, những người khuyết tật, những người bất thường về nơi xa xứ mà đến tiếng nói còn không hiểu, Mai quyết định đi làm massage. Cô không oán trách gia đình mà vẫn đều đặn gửi tiền về nuôi cha mẹ. “Em chỉ ước mơ mở một cửa hàng tạp hoá nho nhỏ ở quê. Rồi nếu lấy được một người chồng tốt thì cuộc sống cũng không đến nỗi khó khăn quá anh à”.
Mỗi cô gái đều phải chấp nhận gánh nặng lớn từ gia đình, nhưng ít ai trách móc hay bỏ rơi gia đình mình. Với sự bao dung vượt lên những hạn chế của gia đình và sức ép mưu sinh, hầu như trong mỗi cô gái đều nuôi niềm tin về một sự đoàn tụ và ước mơ về một gia đình êm ấm.
Video đang HOT
Như thể một chiếc neo, một ngọn hải đăng giữ lại và hướng con người tới những điều tốt đẹp, những khát khao thầm kín ấy bảo vệ nhiều cô gái trước những cám dỗ của cuộc sống và lầm lạc trong những hoàn cảnh khó khăn. Dù nhiều thử thách và không ít đớn đau, dằn vặt nhưng chính họ đã thực hiện quyền cơ bản nhất để trở thành một người trưởng thành: học chính từ cuộc đời để sống chính cuộc đời mình.
Trong xã hội hiện đại, massage luôn được coi là một nghề kiếm sống chính đáng với những quy định quản lý nghiêmngặt của Nhà nước. Không ai muốn chọn một nghề dễ bị tổn thương, nhưng con đường kiếm sống để tồn tại, vươn lên thật có nhiều ngả.
Nhiều cô gái làm nghề này tâm sự với chúng tôi, họ chỉ làm đến một độ tuổi nào đấy, kiếm lưng vốn để trở về quê chuyển sang một nghề mới. Hãy sẻ chia bằng cái nhìn cảm thông để giúp các cô gái mà chúng tôi đề cập trong phóng sự này thực hiện được ước mơ hướng thiện của họ
Theo Dân Trí
Thác loạn xuyên màn đêm
Không quá khó để tiếp cận với những màn ăn chơi của dân từ có tiền cho đến ít tiền tại Sài Gòn. Những thông tin đại loại như phải cực khổ, khó nhọc khi muốn vui vẻ với một chân dài nào đó toàn là chuyện rau mơ rễ má cho đúng chất viết phóng sự của một vài đồng nghiệp.
Sài Gòn, nơi chỉ cần có tiền và muốn giải trí, người ta sẽ luôn được đáp ứng đến tận chân tơ kẽ tóc. Tay chơi ở quận 8 nói với tôi, anh đăng ký một tài khoản trên trang web anchoi... Từ đó, anh sẽ có tất cả thông tin ban đầu về cái khoản thác loạn tại Sài Gòn, từ giá tiền, cách thức cho đến mật khẩu cưa cẩm chân dài, chân ngắn, già trẻ đủ loại. Việc tạo một tài khoản để đăng ký làm thành viên của trang web trên là không khó. Từ thông tin được chia sẻ trên trang web được mệnh danh là nơi giao lưu của các tay chơi, PV Chuyên đề ANTG đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bất ngờ đầu tiên xuất hiện ở các phòng massage VIP.
1. Massage là chuyện không quá phức tạp ở Sài Gòn. Bước ra ngõ là gặp cơ sở massage. Chào hỏi đầu tiên của hai người bạn gặp nhau sau nhiều năm xa cách là "Uống bia xong đi massage, nhé". Hoặc giả như "Còn thiếu mày 200 nghìn. Đi massage xong xí xóa, nha".
Muốn massage, cần phải mua tic-kê, một dạng vé vào phòng. Nhưng hiện tại, rất nhiều cơ sở massage bớt cho khách khoản tiền mua tic-kê bằng cách cử một đội ngũ nhân viên chân dài, lắm son phấn rảo dọc các quán cà phê, quán nhậu để phát vé mời cho thực khách.
Massage được phân biệt thành hai dạng, phòng thường và phòng Vip. Khách có tic-kê phòng thường, quần áo phải gửi tại quầy ký gửi của cơ sở massage, còn gọi là phòng thay đồ. Tại phòng thay đồ, khách đi tic-kê thường sẽ được phục vụ bởi đội ngũ nhân viên toàn nam, với những câu hỏi đại loại "Anh vuốt keo tóc không?". "Anh hút thuốc lá không?". "Anh để giày vào đây, anh để quần áo vào đây"... Người đi massage lần đầu, dễ bị ái ngại bởi thái độ phục vụ nhiệt tình của đội ngũ nhân viên này.
Sau khi "thoát y" tại phòng thay quần áo, khách quấn khăn che đi cái cần che, rồi bước vào phòng xông hơi. Phòng xông hơi được chia thành phòng xông khô và xông ướt. Điểm khác biệt giữa phòng xông khô và xông ướt chính là, một bên nhiều khói nóng bên còn lại ít khói nóng hơn. Hết màn xông hơi, khách được giới thiệu đến ngâm mình trong hồ thủy lực và tắm lại dưới vòi nước nóng lạnh.
Hoàn tất các màn trăng hoa lá cành này, khách được nhân viên hướng dẫn vào phòng chờ. Ở phòng chờ, khách lại tiếp tục được các nhân viên hỏi han: "Anh muốn massage chân không, tụi em phục vụ". Đương nhiên là phục vụ miễn phí, nhưng ai lại đi tiếc độ 100 nghìn tiền boa dành cho các nam nhân viên ngồi xoa chân mình từ ngón chân cho đến đùi hơn 30 phút.
Nữ nhân viên massage chờ đến lượt của mình.
Kế tiếp, khách được nhân viên thông báo đã có phòng, mời khách lên phòng. Tay quản lý bao giờ cũng đi cạnh khách, nói vừa đủ nghe "Anh có yêu cầu em nào không?". Khách rành, sẽ cho số. Nhân viên nữ massage thường xài tên giả, khách chỉ có thể nhớ số để gọi cho lần phục vụ thứ hai. Khách mới đi lần đầu, biết chơi sẽ chìa cho nhân viên phục vụ 50 nghìn, kèm theo câu: "Gọi cho anh một em xinh xinh".
Trong căn phòng có diện tích chỉ đủ để kê chiếc giường, ánh sáng đèn vàng vừa đủ, mùi nước hoa thoang thoảng, máy lạnh chạy êm ru và nhạc nhẹ vừa tai... Khách sẽ vừa trò chuyện, vừa được nữ nhân viên xoa bóp, thư giãn.
Tàn cuộc xoa bóp, khách có yêu cầu chuyện ABC gì đó, nữ nhân viên sẽ chiều lòng. Còn nếu khách không muốn, nữ nhân viên sẽ gợi ý.
Tiền boa cho nữ nhân viên luôn được mặc định, hj (hand-job - bằng tay) từ 100 cho đến 200 nghìn, bj (blow-job - bằng miệng) giá từ 200 nghìn trở lên. Còn nếu tới Z thì hơi khó, khách phải cưa cẩm hẹn nữ nhân viên sau giờ tan ca.
Đương nhiên, không phải cơ sở massage nào cũng có những cái chuẩn như tôi vừa kể. Có cơ sở massage nhân viên chỉ hj, kiên quyết không bj. Và ngược lại.
Khó chịu với cảnh phải tồng ngồng trước mặt người lạ, khách có thể chọn cho mình một phòng massage Vip.
Các nhân viên của cơ sở massage Tân Hoàng Phát.
2. Tic-kê phòng Vip luôn đắt gần gấp đôi so với tic-kê phòng thường. Bù lại, khách có phòng xông hơi, tủ đựng quần áo và nhiều trò vui mà khách đi phòng thường không có được.
Thiết kế phòng Vip rộng và đẹp hơn phòng thường. Thái độ phục vụ đối với khách Vip cũng tốt hơn.
Trong phòng Vip, thường khách sẽ được các nữ nhân viên... tắm sau khi xông hơi. Tắm thật, tắm trẻ con như thế nào thì khách sẽ được nữ nhân viên tắm cho y chang thế ấy.
Gần như, tất cả các phòng Vip đều có dịch vụ này. Chứ không, ai lại bỏ tiền để đi phòng Vip.
Có những cơ sở massage, vé vào phòng Vip là khoảng 350 nghìn. Còn lại, tầm 200 nghìn cho một lần làm Vip. Xét về nhan sắc, nhân viên ở phòng Vip bao giờ cũng xinh hơn nhân viên ở phòng thường. Nhớ hôm đi phòng Vip tại cơ sở massage nổi tiếng tại quận 1 để xác tín tư liệu, tôi phải giãy người lên trước màn "Anh để quần áo đây, vào bồn tắm để em thư giãn cho". Thấy tôi từ chối quyết liệt, nữ nhân viên số 16 cười bảo: "Pêđê à". Tôi im lặng, không đáp từ.
"Số 16" (tôi gọi nữ nhân viên mang số 16 thế) quê ở Sóc Trăng, lên đây làm việc đã hơn năm. "Số 16" bảo, "số 16" vừa sắm cho cha mình ở quê cái xe gắn máy hết hơn 20 triệu. Cha của "số 16" vui lắm.
"Số 16" thuê nhà ở quận 4, đến ca thì đón xe ôm sang cơ sở massage, làm xong về lại nhà trọ. "Số 16" hỏi tôi làm nghề gì, tôi trả lời: "Điều này có quan trọng không?". "Số 16" có vẻ không vui, nói: "Thì hỏi cho dễ nói chuyện". Tôi đáp: "Ừ, anh làm nghề chạy taxi. Khách muốn đi chơi, sẵn tiện mua vé cho anh luôn". "Vậy, anh hay đến đây lắm hả?", "Số 16 " hỏi tiếp. "Thi thoảng, khi nào khách cho vô thì anh vô".
"Anh toàn nói xạo. Anh mà hay vô đây, không mắc cỡ vậy đâu. Em làm, có nhiều ông khách, vừa thấy em là nhào lên như 10 năm rồi không gặp phụ nữ, chứ đâu có e thẹn như anh", lời của "số16".
"Số 16" kể thêm nhiều câu chuyện khác. Tính tôi hay buồn, nghe chuyện của "số 16" lại buồn hơn. Biết rằng, chuyện của 16 có cái tin được, có cái không nên tin. Nhưng, dẫu cho tin hay không tin đi chăng nữa, thì buồn vẫn buồn.
Tôi ghi lên phiếu số tiền boa 300 nghìn, "số16" ngạc nhiên "Cho em nhiều vậy. Có làm gì đâu mà cho nhiều vậy". "Tiền của anh đâu, tiền của khách đi taxi. Em lấy đi, tiền của thiên hạ không cần tiết kiệm".
"Số16" ấp úng, xin tôi số điện thoại. Lý do "Anh dễ thương, lâu lâu em gọi cho anh nói chuyện". "Thôi, em mà gọi thì có một người sẽ hết dễ thương". "Ai vậy anh?". "Bà xã của anh", tôi vừa đáp vừa rời khỏi phòng.
Tình thật thì rời khỏi phòng massage Vip, cảm giác được chiều chuộng cũng khiến mình cảm thấy sao sao đó. Theo lời của "số 16" thì khoản tiền boa của khách cho nữ nhân viên, chủ cơ sở giữ lại khoảng 30% tùy thuộc vào giao kèo của nữ nhân viên và chủ cơ sở trước khi bắt đầu làm. 1 ca làm của nữ nhân viên massage kéo dài từ 18 giờ cho đến sáng hôm sau. Nhân viên làm ca đêm có nhiều tiền boa hơn nhân viên làm ca ngày.
Có cơ sở massage phục vụ khách 24/24. Thậm chí, sau khi massage xong, khách mệt muốn có chỗ ngủ lại, cơ sở massage sẽ cho khách ngủ miễn phí tại chỗ.
Khách ngủ trên chiếc ghế dài rất sạch, mỗi ghế được trang bị 1 tivi màn hình khoảng 10 inch, thêm chăn, nước uống miễn phí.
Thường, các chủ cơ sở massage có những mối quan hệ với nhau khá mật thiết. Cứ khoảng 3 cho đến tối đa là 6 tháng, các chủ cơ sở massage sẽ hoán chuyển nhân viên cho nhau. Gọi đại khái là đổi đào, nhằm tạo cảm giác mới lạ cho khách quen.
Ở một vài cơ sở massage vùng ven như Thủ Đức hay quận 9, còn nhiều màn thác loạn đến đỉnh điểm khác.
Các nhân viên tại một cơ sở massage bị đoàn kiểm tra liên ngành xử lý.
3. Quang cười ngất khi nghe xong câu chuyện tôi kể về lần đi massage Vip ấy. "Anh à, em thấy tướng anh vậy, em nghĩ anh cũng biết này biết kia dữ lắm. Hóa ra, anh nai không tả được. Anh lấy số điện thoại của thằng này, gọi cho nó xong anh muốn gì được đó". Số điện thoại Quang đưa cho tôi là của người tên Phi.
Phi nhấc máy rất nhanh, nghe tôi bảo là người nhà của Quang, Phi rất hồ hởi. "Anh cần mấy em, cứ cho em địa chỉ là em sẽ điều mấy em tới. Mà anh yêu cầu gì thì yêu cầu luôn một lần. Mắc công mấy em đến, anh không thích rồi đổi nhân viên, tốn thời gian lắm", Phi bảo.
Phi là một trong những tay điều đào có số má tại Sài Gòn. Gọi nôm na, nhân viên dưới tay Phi là những cô nàng massage tại nhà. Địa bàn hoạt động của Phi rất rộng, từ quận 1, quận 3, quận 5, quận 10, Bình Thạnh... đều có thể gọi cho Phi.
Giá của Phi đưa ra rất "chát", khoảng 1,3 triệu cho một lần cử nhân viên đến massage trong vòng 60 phút.
"Anh muốn ở nhà hay ở phòng khách sạn gì đều được. Cho em địa chỉ, em sẽ cho mấy em đến", Phi nói. "Ờ, anh cần một em. Trẻ, nhìn xinh tươi một chút. Tiền bạc thì sao em?", tôi hỏi. "Dạ, như cũ. 1,3 triệu cho 60 phút. Anh vui vẻ được 1 lần hay nhiều lần là tùy anh có dẻo miệng với em nó hay không. Sau khi xong việc, anh đưa tiền cho em nó giúp em luôn, nhé", Phi trả lời.
Đi một mình thì mắc cỡ, tôi rủ thêm Quang theo. Quang rất hào hứng... Khách sạn nằm trên đường Phan Xích Long, quận Phú Nhuận, trung tâm khách sạn tính giờ của Sài Gòn.
"Cho anh 2 phòng, tính giờ. Xíu bạn của anh tới, em nhớ cho lên", Quang nói với cô nhân viên phục vụ.
Tiếp đến, gọi cho Phi. "O.k, anh. Tối đa là 30 phút sẽ có người phục vụ hai anh".
Vào phòng nằm đợi, vừa đợi vừa hồi hộp. Nhìn điện thoại, khi cái hẹn 30 phút chưa đến thì đã có tiếng gõ cửa. Cô gái có khuôn mặt trẻ măng, mặc váy ngắn áo thun, nhìn xinh ỏn ẻn "Chào anh, anh Phi bảo em đến".
Phòng bên kia, Quang nhắn tin: "Em của anh o.k không?". "Cũng o.k", tôi hồi đáp.
Cô gái giới thiệu mình tên là Tuyết. Giới thiệu vậy biết vậy, chứ ai lại đi kiểm tra chứng minh nhân dân xem cô bảo tên thật hay tên giả. Đó là điều không quan trọng.
Tuyết nhìn tôi, đề nghị, anh muốn tắm chung hay là muốn tắm riêng. Tôi phản ứng yếu ớt, anh tắm rồi, em tắm đi. Tuyết nở nụ cười rất khó hiểu.
Từ phòng tắm trở ra, Tuyết lại hỏi: "Anh muốn vui trước hay massage trước". "Massage đi em. Hôm nay, anh rất mệt", lại trả lời rất yếu ớt.
Tuyết bôi lên lưng tôi loại dầu nóng hơi nhơn nhớt, vừa xoa bóp vừa nói những câu chuyện tào lao. Câu chuyện nào cũng gợi hướng người ta đến cảm giác của một màn hưng phấn thoáng chốc.
Tôi vừa nằm vừa suy tính cách trả lời Tuyết như thế nào khi Tuyết yêu cầu điều đã thỏa thuận với Phi. Massage xong, Tuyết gợi ý: "Vui nhé, anh". Chưa biết tính sao thì may là tôi có điện thoại.
"Việc gấp, đang rất gấp. Anh về cơ quan đây. Tiền của em anh để trong hộc tủ, em lấy giúp anh, nha", tôi mừng như chưa bao giờ được mừng.
Tuyết lấy tiền, bỏ đi không phản ứng gì. Nhắn tin lại cho Quang: "Anh về trước. Anh thanh toán luôn tiền phòng cho cả hai rồi. Gặp em sau".
Theo ANTG
Hà Tĩnh: Trần tình của cán bộ xã ngoại tình mê muội Giờ đây, khi đã đẩy vợ mình và người đàn bà goá bụa mà anh đem lòng yêu thương vào hoàn cảnh bi đát, Thuận (cán bộ UBND xã Thạch Trung, TP. Hà Tĩnh) mới thấy hối hận và dằn vặt vì đã không thể đủ bản lĩnh để giải quyết dứt điểm chuyện tình ngang trái mà anh đã lỡ... Vụ đánh...