Trai 27 phải lòng chị đẹp 39 tuổi đã ly hôn, nhưng vướng cửa “chồng cũ”
Gần đây Trúc Linh có vẻ ủ rũ, lơ đễnh, hay mắc lỗi trong công việc. Bữa trưa đó, chị ấy ngồi cùng bàn nên tôi thân thiện hỏi thăm: “Gần đây tâm tình chị có vẻ không ổn nhỉ, có chuyện gì à?”.
“Chuyện dài lắm, lát cậu có rảnh không? Tôi có chuyện muốn nói với cậu”, chị ấy trả lời, còn trái tim tôi đột nhiên thắt lại.
Tôi hối hận vì hành động quan tâm vừa rồi của mình. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia thì hẳn là có chuyện chẳng lành và chị ấy cần nhờ tôi giúp đỡ. Lúc tôi mới gia nhập công ty này, Trúc Linh là người đã tuyển tôi, nên bây giờ chị ấy gặp khó khăn, tôi không thể ngồi nhìn.
Trúc Linh năm nay 39 tuổi, không chỉ nổi bật về khí chất mà còn rất tốt tính, luôn vô tư và kiệm lời. Quan trọng nhất là khi chỉ dạy tôi điều gì đó, chị ấy luôn kiên nhẫn. Mối quan hệ của chúng tôi rất tốt, mặc dù tôi 27 tuổi còn chị ấy 39, giữa chúng tôi không có khoảng cách thế hệ khi nói chuyện.
So với những cô gái trẻ mới ngoài 20 tuổi luôn đỏng đảnh, tôi càng khâm phục những người phụ nữ như Trúc Linh hơn.
Ảnh minh họa: 163.
Tan sở, Trúc Linh nói sẽ dắt tôi đến một nhà hàng mới mở, rất ngon và đông khách. Tôi không biết tại sao hôm nay chị ấy lại nhiệt tình như vậy, nhưng vì người ta đãi nên tôi không có lý do gì để từ chối.
Cách bài trí của nhà hàng thực sự rất đẹp, vừa tinh tế vừa phong cách, ánh sáng ấm áp tạo nên bầu không khí gần gũi, cảm giác thư thái, dễ chịu ngay khi bước vào. Tôi rất thích cảm giác này, cảm thấy toàn bộ cơ thể và tâm trí của mình được buông lỏng sau giờ làm.
Trúc Linh thì không như vậy, chị ấy có vẻ lo lắng, rồi cuối cùng cũng lên tiếng: “Trong công ty có rất nhiều người, và cậu là người duy nhất tôi có thể tin tưởng. Cậu cho tôi vay 200 triệu được không? Tôi biết, với tư cách là người đi trước trong công ty so với cậu, thực sự là hơi… Nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác. Cậu cũng biết hoàn cảnh của tôi, tôi đã ly hôn và có một con trai 8 tuổi. Cậu có thể giúp đỡ được không tôi?”.
Tôi choáng váng, miếng thịt trong miệng không còn thấy ngon nữa. Dù đã có linh cảm rằng sẽ bị vay tiền, tôi không nghĩ rằng chị ấy có thể mở miệng hỏi tôi 200 triệu.
Tôi thận trọng hỏi: “Cho em hỏi, chị vay 200 triệu để làm gì?”.
Trúc Linh nói: “Chị tự mình làm một dự án kinh doanh nhỏ, lúc đầu thấy ổn và kiếm được ít tiền, sau này ham nên ngày càng rót vốn. Chị đã tính nếu thành công thì sau lần này không còn phải lo lắng cho tương lai. Không ngờ lần này lại tính sai, không những không thu hồi được vốn mà tiền tiết kiệm cũng mất sạch. Hiện giờ, tiền học cho con, tiền trả nhà hàng tháng và các khoản lặt vặt khác rất áp lực, chị không kham nổi. Chị biết 200 triệu là quá nhiều. Vì vậy, chị không ép cậu, cậu có thể giúp bao nhiêu cũng được”.
Thành thật mà nói, tôi có một số tiền trong tay, nhưng tôi dự định giữ số tiền cho sau này còn lấy vợ. Nếu bây giờ tôi cho mượn hết, khi nào có thể nhận lại thật khó nói. Cho nên tôi mới hỏi lại chị ấy rằng tôi có thể cho mượn 50 triệu cấp cứu trước được không. Tôi không có nhiều tiền. Nghe tôi nói, Trúc Linh gật đầu vui mừng.
Kể từ khi được tôi cho mượn tiền, Trúc Linh trở nên thân thiết với tôi hơn trước. Chị ấy luôn mang đồ ăn ngon cho tôi, mời tôi ăn tối và chuẩn bị cả bữa sáng cho tôi. Thành thật mà nói, tôi vui vì có thể giúp chị ấy.
Cuối tuần đó, Trúc Linh mời tôi đến nhà ăn tối và nói rằng sẽ tự vào bếp đãi tôi. Không phụ lòng tốt của chị ấy, tôi đồng ý đến.
Tới nơi, tôi sững sờ. Nhà lớn như vậy, trang trí cũng rất sang trọng! Có chắc chị ấy đang thiếu tiền không? Tôi cảm thấy hơi khó chịu. Tưởng chị ấy hoàn cảnh lắm, hạ mình lắm để vay tiền vì khó khăn nên tôi cho vay, tôi đâu tưởng tượng được rằng, chị ấy sống xa hoa như vậy mà vẫn vay tiền một nhân viên nghèo.
Trúc Linh đã nấu xong, tôi vội đến giúp dọn bàn và bày món. Trong khi ăn, chị ấy nở nụ cười:
Video đang HOT
“Chúc mừng cậu đã vượt qua bài kiểm tra của tôi! Nói thật, tôi không thiếu tiền, gần đây còn tìm ra một dự án rất có lãi, nhưng lại thiếu đối tác. Quanh tôi không có nhiều bạn bè tin cậy nên tôi cần một phép thử. Tôi cố tình nói mình đang gặp khó khăn để xem ai sẽ giúp, và cậu là người đã giúp. Có mỗi mình cậu.
Đừng lo lắng, nếu dự án này kiếm được tiền, cậu có lãi trên phần của cậu. Nếu thua, cậu không mất tiền, sẽ tính lỗ cho tôi. Dù thế nào cậu cũng sẽ không thua lỗ”.
Sau khi nghe Trúc Linh kể về ý tưởng và kế hoạch của chị cho dự án này, tôi phải khâm phục tài năng và trí tuệ của chị, người phụ nữ thông minh, nhất định sẽ làm được những việc lớn trong tương lai.
Chúng tôi đã làm việc với nhau nửa năm trong dự án này, rất ăn ý. Suốt những ngày sát cánh cùng Trúc Linh, sức hút và sự bền bỉ, nhiệt huyết với nghề của chị cuốn hút tôi từng chút. Tôi phát hiện ra rằng dường như tôi đã phải lòng người phụ nữ hơn tôi cả chục tuổi này.
Tôi lấy hết can đảm chờ đến ngày tỏ tình với Trúc Linh, nhưng một chuyện ngoài dự kiến đã xảy ra.
Chồng cũ của Trúc Linh đã trở lại. Anh ta lâm vào bước đường cùng nên Trúc Linh lại chọn cách giúp đỡ, không chỉ giao một phần dự án cho anh ta, mà còn cho phép anh ta đến nhà. Từ khi chồng cũ của Trúc Linh quay lại, mỗi lần làm việc chung ba người, tôi đều thấy khó chịu. Anh ta cứ nhìn tôi một cách kỳ lạ, như muốn ngầm nói rằng tôi nên tránh xa vợ anh ta ra.
Lúc đầu tôi cố gắng giữ mình không bị ảnh hưởng, nhưng theo thời gian, tôi càng khó kiểm soát cảm giác khó chịu. Suy cho cùng, tôi là người đã đồng hành cùng Trúc Linh trước, nếu không có sự trợ giúp của tôi, có lẽ chị ấy không thể thực hiện được dự án này. Quan trọng hơn, tôi cũng đã đầu tư vào đó nhiều hơn 50 triệu ban đầu mặc dù Trúc Linh đã nói rằng không cần tôi đầu tư thêm.
Tôi đã nghĩ rằng sau khi tôi tỏ tình, nếu cô ấy đồng ý, sau này chúng tôi sẽ là một gia đình, và không cần rạch ròi tiền bạc nữa. Nhưng chồng cũ của cô ấy quay lại thật sự đã làm tan nát kế hoạch đẹp đẽ ban đầu của tôi. Dù sao anh ta cũng là tình xưa nghĩa cũ, lại là cha của con Trúc Linh.
Bây giờ, tôi luôn bứt rứt trong lòng. Hạnh phúc của chính mình, và tình bạn với Trúc Linh bao lâu nay, chẳng lẽ chỉ là lãng phí? Xin cho tôi lời khuyên, tôi nên làm gì? Tỏ tình hay chủ động rút chân khỏi dự án?
Chồng cũ muốn tái hôn với tôi, điều kiện anh đưa ra khiến tôi sửng sốt
My sửng sốt nhận ra, tái hôn không chỉ là nguyện vọng trước khi mất của mẹ Lâm mà còn là quyết tâm của chính anh ấy.
01
Đang làm ca, My nhận được điện thoại của chồng cũ (Lâm), nói mẹ anh ấy gặp sự cố giao thông sắp không qua khỏi. Bà muốn được gặp cô lần cuối.
My có chút mơ hồ, nhưng cũng không kịp suy nghĩ nhiều, liền xin nghỉ rồi phóng xe máy đến bệnh viện nơi chồng cũ nói.
2 năm không gặp, liếc mắt một cái nhìn thấy mẹ Lâm, My gần như không nhận ra mẹ chồng cũ. Bà gầy đến mức mất hẳn vóc dáng khi trước, trên đầu quấn băng gạc, mũi cắm ống thở, trong tay cầm một bộ vòng tay bằng vàng.
Lâm vội vàng giải thích, vòng tay này là bà nội mua cho con gái của bọn họ, để cô nhanh tới nhận lấy. My do dự. Nào ngờ mẹ chồng cũ chủ động nắm lấy tay My, chớp chớp mắt 2 cái, nước mắt đục ngầu liền rơi xuống: "Chuyện trước kia, mẹ xin lỗi. Con.... quay lại với... thằng Lâm đi. Nhé?"
Mẹ chồng bây giờ là người kề cận cái tử, lời nói cũng trở nên tốt hơn. Còn nhớ lúc My và chồng cũ ly hôn, bà luôn châm chọc, đả kích cô, nói một người phụ nữ như My mà không có con trai bà thì sống kiểu gì? Hơn nữa còn mang theo một đứa con thì đảm bảo rất khó tìm thấy đàn ông tốt. Bà còn nói con trai bà ly hôn My, ngay lập tức ngày hôm sau có thể tìm được phụ nữ khác để kết hôn, rồi sinh cho bà 1 thằng cháu trai!
Trong đầu My bây giờ lóe lên chuyện cũ, thật sự không thể nào tin người mẹ chồng luôn lấn át mình, bây giờ lại nằm yếu ớt trên giường bệnh như vậy.
Mẹ chồng nhìn chằm chằm My, giống như dùng toàn bộ sức mạnh còn lại, nắm lấy tay cô. My hơi đau đớn, cũng hiểu rằng bà đang muốn cầu xin.
Nhưng My không thể đồng ý với bà. Chỉ có điều trong hoàn cảnh này mà phũ phàng cự tuyệt thì không đánh lòng, thế nên My tránh ánh mắt mẹ chồng cũ, an ủi 2 câu: "Mẹ đừng lo. Rồi mọi chuyện sẽ tốt hơn..."
Mẹ chồng cũ đột nhiên buông tay My ra, nhắm mắt lại, trong cổ họng phát ra âm thanh lạ. Lâm vội vàng gọi bác sĩ tới, My lui ra ngoài phòng bệnh. Chỉ chốc lát sau, Hạo cúi đầu đi ra, nói mẹ anh đi rồi, hỏi cô có thể mang con gái đến dự tang lễ không? My gật đầu.
02
Sau khi mẹ qua đời, chôn cất tử tế, Lâm nhờ dì Vương, là người mai mối anh và My trước đây đến cầu xin cô tái hôn. Anh bảo dì Vương làm chứng rằng mình tự nguyện đem toàn bộ số tiền đền bù và bảo hiểm sự cố xe của mẹ anh là 1,2 tỷ cho My hết. Căn nhà hiện tại My đang ở, sẽ tính là tài sản trước hôn nhân của cô. Sau khi dùng số tiền kia để trợ nợ thế chấp nhà số tiền còn lại sẽ để tiết kiệm cho con gái.
My sửng sốt nhận ra, tái hôn không chỉ là nguyện vọng trước khi mất của mẹ Lâm mà còn là quyết tâm của chính anh ấy.
Lúc trước, dì Vương nhiệt tình mai mối My cho Lâm, nói anh là con trai duy nhất trong nhà, người cha 2 năm trước đã bệnh qua đời, nhà có 2 căn.
Tuy Lâm lớn hơn My tới 7 tuổi nhưng My nghĩ đàn ông lớn tuổi sẽ trưởng thành, biết suy nghĩ hơn nên chấp nhận.
Lâm tướng mạo bình thường, lúc quen nhau, nhìn ra được, anh đối với My rất để ý, quan tâm. Bởi vì thỉnh thoảng My giận dỗi, anh sẽ mang theo một túi đồ ăn nhẹ lớn đứng ở cửa công ty cô, cho đến khi cô mỉm cười với anh, lúc đó anh mới như trút được gánh nặng.
Lâm lúc đó không hút thuốc, cũng không nhậu nhưng My có thể nhận ra anh là người từng hút thuốc. Ngay lần gặp đầu tiên, biết My đặc biệt ghét đàn ông hút thuốc, nhậu, anh đã quyết tâm từ bỏ cả 2 thứ này.
Điều này làm cho My cảm động. Anh làm nhiều hơn nói, có thể vì My mà làm chuyện hầu hết đàn ông đều không làm được. Xem ra anh rất để ý đến cô. Điều này khiến cô vô cùng đắc ý.
Hẹn hò được 3 tháng thì Lâm đưa My về nhà gặp mẹ mình. Nhà anh rất rộng rãi, sạch sẽ, có thể nhận ra nữ chủ nhân trong gia đình là người chăm chỉ, giỏi làm việc nhà.
Mẹ Lâm nhiệt tình chiêu đãi My, trực tiếp giao tâm nguyện cho nàng dâu tương lai, nói bà hy vọng sau khi 2 người kết hôn, sẽ ở chung với bà, để bà được hưởng phúc có con dâu. Sau này sinh con xong, nếu vợ chồng My muốn sống riêng thì chuyển đến ngôi nhà khác
Dù sao, kết hôn có một ngôi nhà, không cần phải trả nợ thế chấp, đây là những gì My mơ ước. Gia đình cô ở một thị trấn nhỏ, điều kiện gia đình bình thường. Cô cũng chỉ làm một công việc bình thường ở thành phố, nếu gả cho Lâm, nghiễm nhiên sẽ có nhà có thành phố.
Nhưng tôi cũng biết, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là vấn đề nan giải số 1 trên thế giới, My rất không muốn ở dưới cùng một mái nhà với mẹ chồng.
Nhưng giống như mẹ Lâm luôn nói những điều tốt đẹp, khiến My ảo tưởng rằng mối quan hệ của họ sau này chắc sẽ tốt. Dù thời gian tìm hiểu chưa lâu, My vẫn đồng ý về làm dâu.
03
Nhưng sau khi kết hôn không bao lâu, My liền ngửi thấy trên người chồng vừa có mùi thuốc lá, lại vừa có mùi . Anh nói vì xã giao công việc nên bắt buộc phải uống. Nhưng anh chỉ là một nhân viên bình thường, làm gì có chuyện 1 tuần xã giao những 5 lần? Lúc này My lại còn đang mang bầu. My chợt nhận ra hóa ra những chuyện như bỏ thuốc, bỏ nhậu trước đây chỉ là anh ta lừa cô. My lặng người ôm cái bụng bầu đang dần lớn, không biết cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu.
Tìm đến dì Vương, người mai mối khi xưa mới biết Lâm là người tốt tính nhưng vì hút thuốc, nhậu nên gặp gỡ mấy người đều không thành. Lúc hẹn hò với My, là mẹ anh lên kế hoạch, ép con trai phải tạm thời bỏ nhậu, thuốc còn thúc giục 2 người mau kết hôn.
Trong quá trình chung sống, Lâm nhiều lần hứa hẹn bỏ tật xấu nhưng vẫn chứng nào tật ấy. Mẹ chồng thì cho rằng đàn ông nghiện thuốc, nghiện nhậu không phải là vấn đề gì lớn, khiến My uất nghẹn.
Nhưng bù lại, mẹ chồng là người rất đắc lực giúp My trong những ngày cô ở cữ sau sinh. Bà đặt một chiếc giường bạt ngay trong phòng mẹ con My, hàng đêm giúp My trông con. Điều này khiến My cảm thấy, thôi thì cứ cố gắng sống 1 cách an tĩnh.
Tối hôm đó, đột nhiên xảy ra sự cố cháy ở phòng khác. My ban đầu gọi mẹ chồng, nhưng có lẽ vì bà quá mệt mà mãi không tỉnh dậy, Sau đó My lại gọi Lâm, người đang ngủ ở phòng khác nhưng đáp lại là sự im lặng. Sau đó My phải tự thân ra ngoài xử lý đám cháy, may mà không có thương tích gì. Suýt nữa thì cả nhà đều gặp nguy hiểm, thế nhưng lúc chạy qua phòng Lâm, lại thấy anh ta vì say mà ngủ đến chảy cả nước miếng. Sau khi đám cháy được dập tắt, Lâm vân còn chưa tình mà mẹ chồng thì chạy ra, sợ đến mức run rẩy.
Ngửi mùi rượu nồng nặc trong phòng chồng, My xoay người vào nhà vệ sinh, múc một chậu nước, hắt vào mặt anh ta. Lâm lập tức từ trên giường nhảy xuống, "A" lên 1 tiếng.
Mẹ chồng lại trách My lấy nước tạt vào người chồng như vậy, sẽ làm anh ta sợ hãi.
"Mẹ, rốt cuộc ai dọa ai?" My hét lên ngay lập tức.
Mẹ chồng có lẽ chưa từng thấy My hung dữ như vậy, không nói gì, vội vàng thu dọn tàn tích.
Sau đó, Lâm cai rượu, thuốc được 2 tuần thì lại quay lại con đường cũ. Anh ta còn lấy lý do vợ không sinh được con gái, nói nếu cô sinh con trai, anh sẽ nghe lời. Trong lòng My ai oán, không phải cô không muốn sinh con trai mà là thuận theo tự nhiên. Sau khi ở cữ, vợ chồng My chuyển đến nhà mới, đúng như đã giao ước với mẹ chồng.
Nhưng mẹ chồng nói căn nhà kia đang cho thuê, người thuê đã trả 1 gói 3 năm nên lúc này nếu bắt người ta trả phòng, sẽ phải bồi thường rất nhiều tiền. Lâm ầm ĩ nói: "Muốn chuyển thì em tự lo đi. Nhà này là của gia đình anh, chưa đến phiên em làm chủ".
Câu này của chồng, đã thức tỉnh My. Cô quyết tâm tự mình mua mtj căn nhà dù biết sẽ phải gánh khoản nợ trên vai đến hết đời, Cộng thêm một số mâu thuẫn khác, hai người bọn họ ly hôn.
04
My không nghĩ tới mẹ chồng cũ lại bị sự cố xe, càng không nghĩ trước khi bà trút hơi thở cuối cùng, lại cầu xin cô và con trai bà tái hôn.
Mà Lâm vì tái hôn, lại nguyện ý dốc hết tiền ra bồi thường cho My. Dì Vương nói My suy nghĩ thật kỹ rồi hãy quyết định.
Tâm tình My rất phức tạp, nghĩ đến sau ly hôn, chồng cũ một lần cũng không đến thăm con gái, tiền cấp dưỡng của con gái cũng chỉ trả được nửa năm liền thôi. Dù với số tiền Lâm đưa, cô có thể nhanh chóng trả hết nợ thế chấp nhưng My cảm thấy không thể sống được với người đàn ông này. Thế nên, cô bình tĩnh từ chồi Lâm, còn nói sẽ trả lại bộ vòng tay bằng vàng mẹ chồng cho . Nhưng Lâm vội vàng nói, nó thực sự là quà bà nội tặng con gái họ.
My kéo con gái rời đi.
Kể từ đó, cô và anh, mỗi người đi một con đường riêng, nhưng không còn nhìn về quá khứ nữa mà hướng về phía trước.
Con trai mới 3 tháng tuổi, tôi bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, ba năm sau bà phải đến cầu xin quay lại Kết hôn xong, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Bố chồng dễ tính nhưng mẹ chồng ngược lại, bà luôn soi mói tôi từng li từng tí. Sau khi ra trường, tôi và chồng đều về quê lập nghiệp rồi quen biết yêu thương nhau. Cuộc sống ở quê bình yên thoải mái, không khí trong lành khiến tôi rất thích....