Trả thù tình ai được ai mất?
Sau khi kết hôn, cuộc sống của tôi liên tiếp xảy ra bi kịch. Không biết có phải do kiếp trước tôi làm điều gì sai trái nên kiếp này mới bị quả báo không?
ảnh minh họa
Tôi năm nay 34 tuổi, chồng tôi 35 tuổi, con trai chúng tôi được 5 tuổi. Anh là kiến trúc sư xây dựng, sự nghiệp thành đạt, anh lại rất chăm chút hình thức, lời nói cử chỉ đều rất điềm đạm và có phong độ, anh sẽ là người chồng hoàn hảo nếu như không có việc anh có bồ hơn 2 năm ở bên ngoài.Sự việc bại lộ khi cô bồ anh ép anh bỏ vợ để cưới cô ta, tuy cấp độ không đủ để gây chấn động như một số ngôi sao nhưng cũng đủ giáng một cú đòn mạnh vào sự tự tin và nhẫn nhịn của một người vợ là tôi
Toàn bộ các bức ảnh cô ta chụp, xem ra đều là những hình ảnh được chụp sau khi bọn họ mây mưa với nhau xong, có ảnh chồng tôi nằm nghiêng người ngủ, tay ôm lấy bầu ngực của cô ta và có ảnh cô ta chụp rất cận cảnh những hình ảnh lố bịch khác, thật ra cô ta không cần chụp bức ảnh này thì tôi cũng hiểu giữa họ đã có chuyện gì xảy ra.
Video đang HOT
Bồ của chồng tôi là em gái cậu bạn học của tôi, tốt nghiệp thạc sĩ, đang ở độ tuổi đẹp nhất của đời người. Thật ra cô ta rất xinh xắn đáng yêu, cô là một cô gái được rất nhiều người yêu mến sau lần đầu gặp gỡ, dáng người tầm trung, cơ thể tràn đầy sức sống, lúc đầu mới gặp tôi cũng có cảm tình với cô ta.
Anh trai cô ta vốn có cảm tình với tôi từ lâu nhưng trước kia tôi không để tâm đến cậu ta, sau khi biết chuyện của chồng mình, tôi thường xuyên liên lạc hẹn cậu ta đi uống cafe, đi ăn, đi dạo. Và cuối cùng tôi tìm cơ hội để đưa cậu ta lên giường với mình. Tôi những tưởng sau khi làm thế là tôi đã trả thù được bọn họ, rằng bản thân tôi sẽ cảm thấy thoải mái vui vẻ hơn, nhưng mọi chuyện lại không như tôi nghĩ. Bây giờ lúc nào tôi cũng sống trong cảm giác tội lỗi, tôi cũng không hiểu tại sao lúc đó tôi lại ngủ với cậu ta. Cuối cùng tôi quyết định sẽ chấm dứt mọi chuyện với cậu ta ở đây, tôi không muốn tự mình lại đẩy mình vào một mớ bòng bong khó tháo gỡ khác.
Sau khi chồng tôi biết chuyện, anh ta khóc. Khóc cái gì chứ? Chẳng phải là anh làm tổn thương tôi trước sao, khi anh ngủ với bồ anh có nghĩ anh sẽ làm tôi bị tổn thương không? Anh có nghĩ đến con, nghĩ đến gia đình này không?
Sau nhiều lần tranh cãi, cuối cùng tôi và chồng thống nhất sẽ không ly hôn. Tôi cũng tỏ rõ quan điểm tôi sẽ không can thiệp vào cuộc sống của anh, nhưng anh lại tỏ ra đau khổ, anh nói bây giờ anh mới hiểu cảm giác bị phản bội là như thế nào, anh nói anh muốn chúng tôi cùng bắt đầu lại cuộc sống tốt đẹp trước kia, nhưng liệu chúng tôi có thể quay lại cuộc sống trước kia được không?
Anh là người rất trọng thể diện, anh cũng gọi một người bạn đến khuyên giải tôi, mong tôi tha thứ cho anh. Người bạn đó truyền đạt lại lời của chồng tôi: “Khi đó nhà tôi nợ rất nhiều tiền, nhưng vợ tôi lúc đó rất ngốc vẫn kiên quyết muốn lấy tôi, đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao lúc đó cô ấy lại dám lấy tôi. Sau đó tôi đi nước ngoài làm để kiếm tiền, cô ấy chính là động lực của tôi. Những năm tháng đó thật vất vả, tôi thường xuyên phải sống ở công trường, khó khăn lắm mới qua được. Tôi không trách cô ấy, tôi chỉ hận chính bản thân mình mà thôi”.
Khi nghe những lời này, hai hàng nước mắt của tôi không kìm được cứ thế chảy ra, nhưng trong lòng tôi lại có cảm giác như đã mất đi một thứ gì đó mà làm thế nào cũng không thể lấy lại được. Tôi biết là mình vẫn còn yêu anh, tuy cuộc sống vợ chồng những năm sau này, tình yêu đó đã chuyển hóa thành tình cảm khác.
Chúng tôi tạm thời sống xa nhau để giảm bớt sự tổn thương của tôi khi nhìn thấy anh, để cả hai có thời gian bình tâm lại. Hôm nay anh gọi điện cho tôi nói muốn đưa tôi đi ăn ở một nơi rất đặc biệt, nhưng nói thật lòng là tôi không có tâm trạng nào để đi ăn cùng anh, tôi vẫn đang trong giai đoạn dưỡng vết thương lòng.
Tôi và anh tạm thời sống xa nhau, nhưng đến giờ đã là một năm rưỡi trôi qua, tôi cũng chưa biết khi nào thì cuộc hôn nhân của tôi sẽ hàn gắn được, tôi thật sự thấy rất mơ hồ…
Theo Giadinhvn
Tình yêu chỉ vậy thôi sao
Cuộc tình này là tự nguyện nên nếu nó gây khó dễ cho một trong các bên thì nên dừng lại Người nhỉ?!
Khi không còn yêu nhau, đầu tiên sẽ là không còn những tin nhắn yêu thương, tình cảm, những lời động viên khi gặp khó khăn... hoặc có thì cũng chỉ là qua loa cho có mà không thấy thật lòng. Lượng tin nhắn hay những lời hỏi thăm sẽ ít dần đi mà lý do được đưa ra là bận... Buổi sáng ngủ dậy tìm điện thoại sẽ không còn thấy tin nhắn nữa và chiếc điện thoại cũng không thường xuyên rung bởi vì ai đó "bận". Sẽ không còn là những tin nhắn đến vào mọi lúc, không phân biệt thời gian, hoàn cảnh với lí do chỉ đơn giản là: "Anh nhớ em!". Xa rồi, ngày đó xa thật rồi! Em đã đọc được ở đâu đó rằng phụ nữ rất nhạy cảm và bạn đừng nên giấu cô ấy điều gì. Có lẽ là đúng Người ạ! Vấn đề là người phụ nữ đó có muốn nói ra không, có muốn làm to chuyện không và có yêu người đó nhiều không thôi, chứ một sự thay đổi nhỏ cũng sẽ được nhận ra vì đơn giản họ là phụ nữ mà! Vậy sự thật là người đang thay đổi hay tại em nghĩ nhiều?!
Em đã bảo người rằng nếu dừng lại thì hãy cho em biết, đừng im lặng và nhẹ nhàng biến mất. Em không thích như vậy vì có thể người nghĩ như vậy sẽ bớt nặng nề và làm em không đau nhưng không phải Người ơi! Cùng là nỗi đau, để phải dằn vặt, suy nghĩ và dai dẳng có phải là khổ hơn không?! Cuộc tình này là tự nguyện nên nếu nó gây khó dễ cho một trong các bên thì nên dừng lại Người nhỉ?! Níu kéo liệu có ích gì không?!
Khi đã không còn tình cảm thì níu kéo liệu có kết quả gì không?! (Ảnh minh họa)
Ngày trước khi mới quen em, Người "chăm chỉ" nhắn tin cho em lắm, em nhắn tin cho Người nếu lúc Người đang bận cũng nhắn lại ngay vì người bảo không nhắn lại em sẽ lo lắng. Lúc đó em chỉ biết ôm chặt Người thôi mà không nói được lời nào. Thế mà bây giờ thì sao? Tin nhắn em gửi đi mà mãi không thấy được trả lời, đơn giản lắm, lí do là "bận" mà! Em hiểu chứ, em biết chứ. Một ngày có 24 tiếng và nhắn tin hay gọi điện cùng lắm chỉ mất vài phút mà thôi. Người thật ác quá, người xuất hiện trong cuộc sống của em, tạo cho em vô số thói quen vậy mà bây giờ Người lại định nhẹ nhàng biến mất.
Em không trách người hay níu kéo gì vì khi đã không còn tình cảm thì níu kéo liệu có kết quả gì không?! Lỗi là tại em, tại em quá ngây thơ và yêu Người mà thôi. Hiện giờ trong đầu em chỉ có lí do duy nhất lí giải những hành động này là người đã hết yêu em hoặc có thể là chưa từng phải là yêu mà gọi là hết, có thể đó chỉ là "say nắng" thôi và em không phải là mảnh ghép phù hợp của cuộc đời Người. Sẽ có người tốt hơn, phù hợp hơn mang lại hạnh phúc cho Người. Em mãi chỉ là cô bé ngốc thôi đúng không Người. Chúc Người tìm được hạnh phúc thật sự.
Theo VNE
Ngực lép thì đã sao? Khi tôi vừa bước vào lớp, bọn con trai đã tru tréo: "A, màn hình phẳng LG đã đến!" Thấy tôi vừa mặc chiếc áo dài tới lớp, thằng Hoàng, bạn cùng lớp tôi đã tru tréo: "A, màn hình phẳng LG đã đến!". Đám con trai đứng trước cửa lớp phá lên cười hô hố. Tôi vừa ngượng, vừa xấu hổ, chạy...