Trả thù chồng “ăn nem”, tôi bị đuổi ra khỏi nhà
Tôi biết, mình cũng chẳng phải là một người phụ nữ đoàng hoàng, và không có tư cách để lên đây nhận sự chia sẻ của độc giả. Nhưng thực sự tôi đã quá đau khổ, và càng đau khổ hơn, khi trước mặt những người thân tôi đã trở thành một con đàn bà mất nết.
Ảnh minh họa
Chuyện bắt đầu từ 7 năm sau ngày cưới. Hôm đó là kỷ niêm ngày cưới của 2 vợ chồng, ngày mà tôi thấp thỏm đón nhận một món quà kỷ niệm từ chồng nhưng điều đó đã không trở thành hiện thực, cái tôi nhận về đó là một cú điện thoại của một người tụ xưng là người tình của chồng. Cô ta cho biết đang ngủ với chồng tôi trong khách sạn, và bảo, tôi đừng mất công đợi anh ấy về làm gì, vì anh ấy bảo đêm nay sẽ ở lại đây với cô ta.
Chuyện chồng tôi không ngủ đêm ở nhà là chuyện thường ngày, vì chúng tôi vốn không có hạnh phúc trong hôn nhân, nhưng vì nhiều lý do, nên vẫn cố gắng duy trì cuộc sống hôn nhân, vì thế trước mặt mọi người, chúng tôi vẫn là cặp vợ chồng hạnh phúc. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên có người gọi đến thông báo rằng, chồng tôi đang ngủ cùng cô ta.
Tôi không tin vào cuộc điện thoại đó, nên đã điện thoại vào số máy của chồng, thì vẫn giọng của người đàn bà ấy, cái giọng sắc như dao, mỗi lời nói của cô ta như cứa vào lòng tôi đau đớn vô cùng và khụy xuống. Nhưng theo bản năng, tôi cố gắng hết sức để chạy đến địa điểm theo lời của người đàn bà ấy, cửa phòng khách sạn chỉ khép hờ, tôi đẩy cửa bước vào và nhìn thấy cảnh chồng và người tình đang âu yếm nhau. Tôi đã khóc, và lao đến đưa tay tát vào mặt chồng trước mặt người tình anh ta. Quá bất ngờ về sự xuất hiện của tôi, nhưng anh ta vẫn vùng dậy trong cảnh tượng chỉ duy nhất chiếc quần sịp trên người và đẩy tôi ra khỏi phòng rồi khóa cửa lại bằng cái vẻ lạnh lùng thường ngày. Mặc cho tôi đập cửa, gào thét anh ta và người tình vẫn vui vẻ bên nhau. Còn tôi, do quá mệt mỏi, nên đã ngất lịm đi, và được nhân viên khách sạn sơ cứu và đưa tôi về nhà.
Video đang HOT
Sau hôm đó trở về nhà, anh ta vẫn giữ thái độ vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Anh ta cũng cấm tôi được nói chuyện này với bất cứ ai trong gia đình, nếu không tôi sẽ phải trả giá. Tôi không sợ phải “trả giá” như anh ta nói, mà chỉ đơn giản nghĩ rằng “Xấu chàng hổ ai”. Hơn nữa, tôi vẫn muốn níu giữ cái hạnh phúc mong manh ấy nên đã im lặng. Vì thế, tất cả mọi người trong nhà vẫn không ai biết chuyện, và vẫn nghĩ cuộc sống gia đình tôi đang hạnh phúc.
Tôi cũng đã nghĩ rất nhiều về hoàn cảnh của mình, và con tôi nên đã cố nhịn nhục để khuyên can chồng, nhưng anh ta chẳng những không muốn thay đổi mà còn tuyên bố thẳng với tôi rằng: “Sống với tôi, cô phải chấp nhận chung chồng”. Và đó cũng là một sự lựa chọn duy nhất, vì anh ta sẽ không bao giờ chấp nhận ly dị, trên danh nghĩa, tôi vẫn là vợ chính thống của anh ta. Bù lại, anh ta sẽ không để tôi phải thiếu thốn thứ gì, tôi sẽ có mọi thứ tôi cần, nhưng trước mặt mọi người phải cùng anh ta diễn cảnh cuộc sống gia đình đang hạnh phúc.
Không chấp nhận, nhưng tôi đã cố gắng sống cùng anh ta, và diễn “tròn” vai một người đàn bà hạnh phúc với một người chồng thành đạt để lựa lời khuyên can chồng. Nhưng anh ta đã không thay đổi, thậm chí, càng ngày càng trơ trẽn hơn.
Mang tiếng có chồng nhưng tôi vẫn phải một mình chăm sóc con cái, nhà cửa mà không nhận được sự sẻ chia nào của chồng. Về quan hệ vợ chồng, anh ta chỉ đụng vào người tôi khi tôi có yêu cầu, và mỗi lần như thế anh ta đều thể hiện như sự “ban ơn” cho vợ.
Quá thất vọng về cuộc hôn nhân của mình, tôi đã khóc và suy sụp rất nhiều. Rồi một ý nghĩ điên rồ xuất hiện trong đầu tôi, tôi đã điện thoại cho người đàn ông một thời đã yêu thương mình nhưng lại không có duyên đến với nhau với mục đích để tâm sự cho vơi đi nỗi buồn. Nhưng rồi, chúng tôi đã đi quá giới hạn, tôi đã theo anh vào nhà nghỉ và làm chuyện đó với nhau.
Không biết có nghi ngờ vợ hay không, nhưng lần thứ 3 tôi và người tình hẹn nhau ở nhà nghỉ thì bị chồng bắt gặp. Hình như chỉ chờ có như vậy, rồi anh ta đã gọi cho bố mẹ tôi và bố mẹ chồng đến để “thông báo” với mọi người rằng tôi đã… lén lút quan hệ với người tình cũ mấy năm nay.
Tôi như cứng họng trước lời tố cáo của chồng, vì kèm theo lời tố cáo ấy là những bức ảnh anh ta chụp tôi và người tình ngồi trong quán cà phê, rồi dắt tay nhau vào nhà nghỉ. Thì ra, anh ta đã cho người theo dõi tôi. Và những bức ảnh kèm với những lời tố cáo ấy đã chứng minh cho mọi người thấy, tôi là một con đàn bà lăng loàn mất nết. Còn tôi, tôi không có gì để vật lại anh ta, vì tôi không có bất cứ một bằng chứng gì. Vì thế, với mọi người, tất cả chỉ là do tôi bịa ra để giải thích cho hành động của mình.
Tôi bị chồng đuổi ra khỏi nhà trong tình trạng tay trắng, và có nguy cơ bị tước mất cả quyền nuôi 2 đứa con, vì anh ta bảo tôi không đủ tư cách dạy con, cũng không có đủ kinh tế để nuôi dạy chúng. Giờ đây, tôi đã mất đi tất cả danh dự, gia đình, và có khi cả quyền được làm mẹ của con mình. Tôi không biết phải làm gì để đòi lại công bằng cho mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu nhau mới biết có họ bốn đời
Mới đầu, em chỉ nói chuyện với anh với tư cách là xã giao bạn bè bình thường... nhưng rồi tự nhiên em cảm thấy mến và yêu anh lúc nào không hay.
Em và anh ấy ở cùng quê với nhau, em nay năm 24 tuổi, còn anh ấy hơn em 3 tuổi. Nhà em và nhà anh ấy cách nhau không xa nhưng trước giờ chúng em chưa hề biết nhau. Em đang học và làm việc tại TP.HCM, còn anh làm việc cho một công ty thủy lợi ở quê.
Trong một lan về quê dự đám cưới của một người bạn học, em đã gặp anh ấy. Cảm giác gặp anh cũng như bao người con trai khác, chẳng có gì làm em vấn vương. Đến tối hôm sau bạn bè mời họp mặt nhà chú rể, gọi là "dự tân hai", em và anh ngồi chung bàn và anh đã xin số điện thoại của em. Thoạt đầu em không muốn cho, vì trước giờ em không thích cho số điện thoại của mình với một người con trai mới quen. Thế nhưng, anh cứ nhất mực muốn xin cho bằng được, với lại qua cách nói chuyện thấy anh cũng là người tử tế nên em cho.
Tưởng nghĩ anh sẽ gọi cho em ngay tối đó nhưng cách ba ngày sau anh mới gọi. Mới đầu, em chỉ nói chuyện với anh với tư cách là xã giao bạn bè bình thường nhưng rồi tự nhiên em cảm thấy mến và yêu anh lúc nào không hay biết! Anh hay gọi cho em vào buổi tối, ngày nào anh không gọi là em cảm thấy nhớ, thấy thiếu vắng một thứ gì đó.
Nếu ngày nào đó anh không gọi, em cảm thấy thiếu thiếu điều gì đó (Ảnh minh họa)
Chúng em quen nhau được chừng một tháng thì anh nói "cuối tuần này sẽ vào thăm em" (từ quê em vào Sài Gòn khoảng 4 tiếng đồng hồ) em cũng ậm ừ không nói gì nhưng trong lòng cảm thấy vui lắm!
Anh ấy làm việc nhà nước nên thứ bảy, chủ nhật được nghỉ. Tuần nào có việc bận hay đi đám cưới thì không vào, còn tuần nào rảnh rỗi là anh ấy chạy vô đây thăm em.
Chúng em quen nhau đến nay cũng được năm tháng. Một lần em về thăm quê, anh có xuống nhà xin phép ba mẹ em chở em đi chơi. Ba mẹ em ngồi nói chuyện và hỏi thăm về anh thì mới biết em và anh là bà con bốn đời với nhau. Lúc đầu, ba mẹ em không đặt nặng vấn đề họ hàng vì nghĩ là bà con xa nên không sao nhưng khi hỏi thăm ý kiến của những người lớn thì họ nói là không được, dù gì cũng vẫn là bà con với nhau.
Giờ em và anh ấy cũng không biết phải làm sao giữa một bên là hiếu, một bên là tình. Em mong mọi người hãy cho em biết rằng, em nên chấm dứt mối quan hệ này hay hãy làm theo những gì con tim mình mách bảo?
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chuyện tình éo le Dũng đến dự đám cưới với hai tâm trạng và tư cách khác nhau: Niềm vui của một người bạn thân và nỗi đau khổ của một người yêu khi người ấy đi lấy chồng. Anh chẳng bao giờ nghĩ tình bạn của 3 người lại có ngày éo le như thế. Dũng, Ngọc và Dương là bạn thân của nhau suốt những...