Trả giá cay đắng cho lối sống “thác loạn”
Tôi có nhiều người tình. Họ là phụ nữ đã bỏ chồng, hoặc những cô gái trẻ ăn chơi và không ngoại trừ cả người đồng giới. Lạ một điều, phần lớn họ đều là những người có học.
ảnh minh họa
Với tuổi 37, bạn bè tôi đã yên bề gia thất. Người ta thường nói đàn ông “tam thập nhi lập”, nhưng tôi chẳng có gì ngoài một công việc tẻ nhạt ở cơ quan nhà nước, lương ba cọc ba đồng không đủ sống và sớm khuya đi về một mình nơi gác trọ hiu hắt.
Tôi nhỏ bé, tóc dài búi tó, cặp mắt nâu mang kính trắng gọng đen. Các cô gái thường bảo tôi giống dáng hình một nhạc sĩ đáng kính đã qua đời mà nhiều người ngưỡng mộ. Vì luôn gặp trắc trở trong cuộc đời nên tôi sống vô thường, không còn muốn đánh đu, bon chen với cuộc sống danh vọng nữa. Cánh phụ nữ trong cơ quan tôi luôn đùa cợt: “Chắc thằng này chẳng có cái ấy (ý là không phải đàn ông) nên không cô nào thèm để ý”. Nghe người ta nói thế, tôi nhếch một nụ cười không thèm chấp. Quả thật, tôi luôn chứng tỏ là một người cô độc, không bạn bè, yêu đương.
Sự thật trong chuyện đó lại hoàn toàn khác với những gì người ta nghĩ về tôi. Tôi có nhiều người tình. Họ là phụ nữ đã bỏ chồng, hoặc những cô gái trẻ ăn chơi và không ngoại trừ cả người đồng giới. Lạ một điều, phần lớn họ đều là những người có học. Tôi tuy nhỏ bé nhưng khoẻ mạnh và biết cách nuông chiều những người tình của mình. Họ không đòi hỏi gì ở tôi và tôi cũng không đòi hỏi gì ở họ nhưng họ thường tặng cho tôi rất nhiều quà sau những đêm thác loạn, mây mưa.
Tôi quan niệm sai lầm rằng, tôi là một kẻ đen đủi, chẳng có gì trên đời này ngoài thân xác trần gian ngắn ngủi nên tôi cứ sống sao cho qua ngày đoạn tháng. Dù nhiều lúc trong thâm tâm tôi khát thèm một mái ấm, thèm một tiếng trẻ thơ đùa nghịch mang dáng dấp ngày thơ ấu của tôi, nhưng chẳng bao giờ tôi gặp may cả. Những cuộc hẹn hò với người tình cứ kéo tôi đi. Kể cũng lạ, tất cả những người tình của tôi họ đều mang máng biết những mối quan hệ nhập nhằng của tôi nhưng họ dường như không quan tâm tới. Điều đó đôi lúc cũng làm tôi buồn.
Hình như họ đã lợi dụng tôi chỉ với một mục đích duy nhất mà họ cần. Nhiều khi tôi muốn ai đó ghen với tôi để tôi biết rằng mình cũng có người thèm sở hữu nhưng tuyệt nhiên không. Điều đó làm tôi thêm chán nản. Họ cứ đến rồi đi không trách móc, chỉ có tiếng cười vọng lại rồi im bặt trong dòng đời tất bật, trong những buổi chiều muộn rời chốn hẹn hò.
Đêm về, nằm trong căn gác, tôi mới thấy đời mình bạc bẽo làm sao. Tôi đủ tự trọng để không trở thành một trai bao đúng nghĩa, nhưng cũng không đủ bản lĩnh để rời bỏ những cuộc hẹn hò chứa đầy dục vọng của tôi và của những người đến với tôi. Khi một mình, tôi uống rượu đến say và khóc cười như một kẻ điên. Tôi khinh bỉ mình, xỉ vả mình rồi tự hứa từ nay sống khác. Nhưng khi tỉnh dậy, tôi lại vẫn là tôi của ngày cũ, lại hẹn hò rồi mệt nhoài…
Video đang HOT
Tưởng chừng như vận may cuộc đời cũng đến với tôi. Một buổi chiều đẹp trời, tôi gặp em trong một quán cà phê, khi tôi đang nhâm nhi ly cà phê đen số 6 quen thuộc. Em cũng ngồi một mình.
Nét khác lạ của tôi đã gây chú ý cho em và ngược lại em cũng gây chú ý cho tôi bởi mái tóc dài đen và khoé miệng cắn chỉ. Tôi chủ động làm quen với em. Được biết, em là sinh viên vừa ra trường, quê tít Hà Giang nhưng đang ở lại thành phố kiếm việc làm. Từ buổi chiều hôm đó, chúng tôi trở nên thân thiết. Sau đó không lâu tôi nói lời tỏ tình và em nhận lời. Cuộc đời tôi kể từ ngày có em dường như có những đốm sáng lấp lánh xuất hiện trong ý nghĩ. Tôi đã trốn tránh được tất cả những hẹn hò ngày cũ. Đứng trước em, tôi run rẩy như mới lần đầu biết yêu. Tôi nâng niu và gìn giữ em như sợ em sẽ biến mất sau một giấc mơ ngọt ngào hiếm có.
Từ đó, tôi bắt đầu thay số điện thoại khác. Tôi muốn đoạn tuyệt hết với quãng đời u tối của mình. Và tôi cũng không muốn em biết về quá khứ buồn bã đó, tôi sợ sẽ làm em tổn thương. Tôi đưa em đến giới thiệu với bạn bè, đồng nghiệp. Ai cũng mừng cho tôi tìm được một nửa của mình. Họ khuyên tôi: “Cưới vợ thì cưới liền tay, chớ để lâu ngày thiên hạ dèm pha”. Quả thật, tôi cũng muốn vậy lắm. Có nhiều người bạn tốt nói chúng tôi cứ cưới nhau đi, họ sẽ cho tôi vay tiền để tổ chức đám cưới, dù chúng tôi mới yêu nhau chưa đầy một tháng.
Nhưng cuộc đời ai biết trước chữ ngờ. Mà cũng có thể đó là sự trả giá cho sai lầm trong lối sống thác loạn của tôi. Thật bất hạnh cho tôi, đúng lúc tôi đang lâng lâng trong hạnh phúc, đang tính tới việc xây dựng tổ ấm của mình thì người tình đồng giới ngày trước mò tới. Chẳng biết anh ta đã dò ở đâu được địa chỉ nơi tôi ở, dù tôi đã chuyển nhà để quên đi những ngày tháng u tối ám ảnh cuộc đời tôi.
Anh ta đến và đưa ra một điều kiện: Hãy chiều hắn một lần trước khi cưới rồi hắn sẽ để cho tôi yên thân. Nếu không, hắn sẽ tìm gặp người yêu tôi để nói tất cả. Trong lúc sợ hãi, bối rối, tôi gật đầu đồng ý. Đêm đó, anh ta xin ở lại, dù sao thì chúng tôi cũng đã có thời gian gắn bó. Sáng dậy, hắn ôm tôi, hôn tôi tới tấp và có nhiều hành động khác nũng nịu để tạm biệt tôi lần cuối. Cửa phòng tôi khép hờ, em đứng đó tự bao giờ. Tôi chết điếng như Từ Hải còn người tình đồng giới của tôi tặng em một nụ cười ranh mãnh, khiêu khích, hiếu thắng trước khi ra khỏi cửa.
Tôi không còn đủ sức, không còn đủ can đảm tìm em để giải thích hay thanh minh. Nhưng tôi biết em đã bước ra khỏi đời tôi và mang theo một vết thương tinh thần chẳng bao giờ lành lại được. Từ ngày đó tới nay đã 3 năm rồi. Tôi vẫn một mình đi về nơi căn gác trọ tồi tàn, sống cuộc đời đơn độc. Đến hôm nay tôi mới đủ sức để viết lại câu chuyện của mình.
Mong rằng ở đâu đó em sẽ đọc được. Tôi muốn kể câu chuyện này như một lời thanh minh, như một lời thú tội và mong em tha thứ. Nếu em chưa lấy chồng, nếu em hiểu và tha thứ cho tôi thì hãy tìm về với tôi nhé. Đêm đêm tôi thường mất ngủ, cánh cửa nhà tôi ngày ấy đến nay không khoá, luôn khép hờ đợi em…
Theo VNE
Phì cười khi được chồng tặng quà "đặc biệt" ngày 8-3 sớm
Chưa đến ngày 8-3 nhưng những người chồng này đã chuẩn bị trước một món quà vật chất. Song họ vẫn âm thầm chu đáo dàn dựng một món quà tinh thần khiến những người vợ không khỏi sung sướng, bất ngờ.
Chung sống với nhau gần 2 năm nhưng đây là năm đầu tiên Như có ngày mùng 8/3 sớm trọn vẹn đến vậy. Vì năm nay chồng Như sẽ đi công tác vào ngày mùng 7, nên trước đó 2 ngày, anh đã khiến Như bất ngờ vì món quà đặc biệt có 1-0-2 của mình.
Sáng sớm, vợ chồng Như vẫn chia mỗi người mỗi ngả đi làm như bình thường. Thế nhưng, đang ở văn phòng ăn trưa thì Như nhận được tin nhắn của chồng: "Cố gắng 4 giờ chiều nay về đến nhà nhé. Anh có một bất ngờ lớn dành cho vợ đấy".
Dù đã ngồi lơ mơ ngẫm nghĩ suốt nửa tiếng đồng hồ về " món quà" bất ngờ" mà chồng bảo, nhưng Như vẫn không tài nào nghĩ được. Nghĩ ngợi nhiều, Như lại thấy bắt đầu hồi hộp.
Gần 4 giờ chiều, Như tất tả trở về nhà sớm hơn thường lệ nhưng đúng với lời nhắn nhủ của chồng. Vừa bước vào cửa phòng ngủ, Như sốc và cười ngặt khi thấy người chồng ăn vận kín đáo mọi hôm bỗng dưng trở nên sexy vô cùng tận. Đứng trước cửa phòng ngủ của 2 vợ chồng là một người đàn ông dong dỏng cao, trắng ngần mặc áo may ô và quần sịp màu xanh nước biển, trên tay cầm lẵng hoa hồng...
Dứt lời, chồng bế thốc Như vào giường. Như vừa giả bộ kêu la bắt chồng buông tay vừa lâng lâng cảm giác hạnh phúc về một 8-3 sớm nhưng có đầy đủ cả quà vật chất lẫn tinh thần từ chồng
Thấy vậy, Như vừa cười vừa đỏ cả mặt vì cảm thấy có chút ngượng ngùng khi lần đầu bắt gặp chồng "phơi thân". Vừa cười, Như vừa hỏi: "Anh lại bày trò rồi phải không? Anh cần gì?".
Chồng Như thấy vậy chạy tới ôm chầm lấy người vợ trẻ. Rồi anh đưa tay dứ dứ lẵng hoa tươi vào tay Như bảo: "Tặng vợ ngày 8-3 này". Cầm lẵng hoa trên tay, Như quan sát thấy quá nhiều cành bị gãy nên buột miệng hỏi: "Anh mua hoa kiểu gì mà bị gãy nhiều quá thể thế?".
Anh em trong bộ dạng như vậy cứ quanh quẩn đứng sát bên vợ tạo sự đụng chạm. Rồi anh hóm hỉnh đáp: "Trời nồm thế này, đi về lại đúng giờ cao điểm. Đến hoa súng thật còn sắp muốn gẫy, muốn xỉu đây. Huống chi em hoa hồng này. Vợ ơi, giờ là hiệp 2. Anh muốn tặng vợ hoa súng thật!".
Dứt lời, chồng bế thốc Như vào giường. Như vừa giả bộ kêu la bắt chồng buông tay vừa lâng lâng cảm giác hạnh phúc về một 8-3 sớm nhưng có đầy đủ cả quà vật chất lẫn tinh thần từ chồng.
Thuộc tuýp người phụ nữ sống thực tế nên ngày 8-3 mọi năm, Xuân đều được Long - anh xã Xuân tặng những đồ dùng thiết thực như: mỹ phẩm, thực phẩm chức năng, nước hoa... Thế nên mùng 8-3 năm nay dù chưa tới, nhưng trong đầu bà mẹ 1 con này mặc nhiên nghĩ năm nay cũng sẽ không loại trừ những quà tặng quen thuộc ấy từ chồng.
Song ngay từ cuối tuần vừa rồi, Long đã khiến người vợ trẻ này bất ngờ khi đặt vé tàu đưa 2 vợ con đi du lịch Sapa 3 ngày 2 đêm. Những ngày ở trên đấy nghỉ dưỡng và khi ngồi tàu về, Long cũng tuyệt nhiên không tiết lộ nửa lời về vụ quà cáp gì thêm cho vợ con.
Trong lòng Xuân cứ đinh ninh nghĩ, chuyến du lịch này chính là thay quà 8-3 rồi. Còn đã được anh xã mua gấu bông tặng ngay khi còn trên Sapa. Do đi tàu muộn, nên cả nhà Xuân về đến nhà cũng hơn 10h đêm, con gái của vợ chồng cũng đã ngủ say sưa.
Nào ngờ, khi thấy con gái đã ngủ, vợ chồng cũng tranh thủ tắm xong, khi ấy Long mới con gái lôi Xuân ra một góc trước gương phòng ngủ bảo "Để anh làm đẹp cho vợ nhé". Thì ra, mấy ngày trước khi đi Sapa nghỉ dưỡng, Long đã đặt mua 03 túi mặt nạ ngọc trai để đắp mặt làm đẹp cho vợ.
3 năm kết hôn, lần đầu tiên được chồng tận tay chăm sóc sắc đẹp cho nên Xuân thấy lòng lâng lâng. Rửa mặt cho vợ, Long cứ đưa tay sờ má khen da vợ đẹp và mịn màng.
Đêm ấy, nằm bên cạnh vợ, Long còn khều khều gạ gẫm và Xuân quay ngoắt sang chồng ôm lấy ôm để
Đêm ấy, nằm bên cạnh vợ, Long còn khều khều . Thây gạ gẫm vơ chưa chiu manh đông, Long gơi y: " Săp 8-3 rôi ma im ăng qua. Qua thi đa nhân rôi ma co ke chăng đap lê lai kia". Hiêu y chông noi, Xuân quay ngoắt sang chồng ôm lấy Long, vợ chồng vợ ngọt ngào, tình cảm.
Theo VNE
Bỏ chồng, đừng bỏ mình... Không có tình yêu, hôn nhân trở thành ràng buộc. Có những phụ nữ đã gỡ sợi dây ấy ra khỏi đời mình... Ly hôn không có nghĩa là bạn bị thải ra khỏi hôn nhân. Chỉ là chúng ta cố gắng để xoay xở trong vô số ràng buộc, mà muốn đứng vững, ta buộc phải bứt vài nút thắt hoặc gỡ...