Trả con dâu “về nơi sản xuất”, tôi kinh ngạc khi nghe thông gia đáp lời
Sao lại có chuyện kỳ lạ như thế? Con gái bị nhà chồng chê trách, vậy mà bố mẹ đẻ không thấy xấu hổ. Nhà tôi có hai con dâu. Nàng dâu cả ngoan ngoãn, hiền lành, còn dâu út thì ngang ngạnh, bướng bỉnh.
Hồi trước, vợ chồng con trai cả sống chung với chúng tôi 4 năm, mẹ chồng – nàng dâu ấm êm, thuận hòa. Đầu năm vừa rồi, em trai cưới vợ nên vợ chồng con cả ra riêng để đón dâu mới về được rộng rãi.
Con dâu mới nhà tôi có ngoại hình xinh đẹp và rất coi trọng vẻ bề ngoài. Hễ ra đường, dù là ra đầu ngõ mua mớ rau hay chai nước mắm, cũng nhất định phải thay quần áo, tô son mới đi. Ngay cả đến bệnh viện, con dâu cũng phải trau chuốt thật xinh đẹp.
Có lần, tôi nhờ con dâu chở đi khám bệnh. Con bé bảo đợi con thay đồ. Tôi ngồi chờ đúng một tiếng đồng hồ mới thấy ra khỏi phòng, ăn mặc, trang điểm như đi họp. Tôi phàn nàn thì con bảo: “Phụ nữ ra ngoài phải chỉn chu. Đó là cách tôn trọng bản thân và tôn trọng người khác”.
Ra ngoài thì thế nhưng về nhà, con bé lại rất lười biếng. Chưa bao giờ, con biết dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Con dâu bảo, buổi sáng lúc nào cũng vội, bố mẹ ăn gì thì mua sẵn, còn vợ chồng con đi làm, tiện gì ăn nấy. Con dâu không biết người già chỉ thích ăn cơm thôi sao?
Lấy nhau gần một năm, hai vợ chồng vẫn chưa chịu sinh con. Chồng bảo vợ chưa sẵn sàng, vợ nói đợi học cao học xong mới sinh nở. Con dâu lại còn lý luận: “Sinh nở là việc của chúng con, nuôi dạy cũng là chúng con. Vậy bao giờ sinh là do chúng con quyết định, mẹ đừng giục nữa”. Tôi nghe xong, chán không buồn nói.
Ads (0:00)
Con dâu út thực sự khiến tôi phiền lòng (Ảnh minh họa: Sohu).
Video đang HOT
Ngày tôi bằng tuổi con dâu, con đã đi học tiểu học, mà giờ con bé vẫn nghĩ mình còn trẻ. Đàn bà con gái quan trọng nhất vẫn là biết chăm lo gia đình, sinh con đẻ cái, chăm chồng chăm con. Học hành lắm làm gì nếu gia đình không chu toàn, không hạnh phúc.
Đã thế ra đường gặp người lớn không biết chào hỏi, để hàng xóm phàn nàn đến tai tôi. Tôi hỏi đi chợ gặp hàng xóm sao không chào người ta, con dâu trả lời: “Chợ đông thế, sao con để ý được hết. Chắc từ nay, con phải chào cả chợ cho đỡ thiếu sót”.
Con dâu cả, mẹ chồng nói gì đều vâng dạ. Còn dâu út, mẹ nói một câu, con cãi trả một câu. Tôi chẳng hiểu cuối cùng là con trai mình yêu con bé vì điểm gì. Riêng tôi, chẳng thấy con dâu có điểm gì tốt.
Điều đáng nói nhất, từ lúc lấy chồng tới giờ, trừ những hôm bận, còn lại cuối tuần nào con dâu cũng bảo chồng về ngoại chơi, ở luôn hai ngày cuối tuần Tuần nào chồng bận không về, con bé sẽ về một mình.
Cả tuần đi làm, có vài ngày cuối tuần đại gia đình có thể sum họp, các con lại không có nhà. Bảo con dâu thì bị hỏi ngược: “Cả tuần bận đi làm, nếu cuối tuần con không về thăm bố mẹ thì còn về lúc nào được ạ?”.
Hôm qua trong bữa cơm, có vợ chồng con cả, tôi bảo con dâu út: “Từ nay, vợ chồng con có việc cần thiết hẵng về ngoại. Con gái đi lấy chồng, hơi tí là về ngoại như thế không được. Mỗi lần về phải xin phép đàng hoàng, không phải cứ nói một câu là đi. Nhà mình có trên có dưới, phép tắc rõ ràng. Về cách ứng xử, con nên học chị dâu”.
Tôi nói vậy có gì sai không mà bỗng nhiên con dâu út nổi cáu: “Mẹ ơi, lần nào về ngoại con cũng báo cho bố mẹ biết, chưa khi nào im lặng mà đi cả. Con về nhà bố mẹ con, sao lại phải xin phép bố mẹ?
Rồi bố mẹ không cho thì không được về hay như thế nào ạ? Như thế gọi là phép tắc ạ? Bố mẹ con không dạy như thế. Bố con bảo, nhà mình con muốn về lúc nào cũng được”.
Tôi sống đến nay hơn 60 tuổi, chưa từng gặp đứa con dâu nào dám nói năng trả treo với mẹ chồng như thế. Ở đây, con bé còn nhỏ tuổi nhất nhà. Trên có bố mẹ chồng, anh chị, chồng mình mà dám hỗn hào như thế. Tôi giận không để đâu cho hết, liền lấy điện thoại bấm số gọi cho ông bà thông gia.
Tôi nói với họ, tôi trả con dâu về nhờ họ “dạy bảo lại”, khi nào cảm thấy biết cư xử thì hãy quay lại nhà chồng. Không ngờ, ông thông gia đáp lời: “Vâng, ông bà trả thì tôi xin nhận. Phiền ông bà bảo con gái tôi cứ ở yên đó, đợi tôi sang đón về”.
Trời ạ, sao lại có chuyện kỳ lạ như thế. Con gái đi lấy chồng, bị nhà chồng chê trách, vậy mà bố mẹ không thấy xấu hổ, lại còn nói giọng điệu trêu ngươi. Ông bà ta nói “cha nào con nấy” quả không sai, giáo dục trong gia đình thật sự rất quan trọng.
Con dâu tôi về hai ngày rồi, ông bà thông gia không hề gọi điện hỏi han nguyên do. Thực ra, tôi chỉ vì giận mà gọi, không có ý muốn trả con gái cho họ thật. Dù tốt, dù xấu, đó cũng là vợ của con trai tôi. Tôi không muốn vì mình mà hạnh phúc của con bị ảnh hưởng.
Tôi có nên gọi điện cho họ, nói rõ ràng mọi chuyện cho họ hiểu hay không?
Vợ chồng tôi quyết định ly hôn vì túng thiếu, thường xuyên cãi vã
Do cuộc sống khó khăn, túng thiếu nên vợ chồng tôi thường xuyên tranh cãi trong 1 năm qua. Từ đó, cả 2 quyết định ly hôn.
Cách đây 1 năm, cuộc sống gia đình tôi vẫn rất ấm êm, hạnh phúc. Tuy nhiên, trong thời gian ngắn, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn. Tình yêu và động lực ban đầu đã bị đặt vào thử thách khó khăn khi những khó khăn tài chính nổi lên.
Tôi và chồng đối mặt với tình trạng thiếu thốn, khi chồng tôi liên tục mất việc trong gần 1 năm qua qua. Số tiền tiết kiệm của chúng tôi cũng đã cạn kiệt. Thậm chí, chúng tôi còn phải mượn thêm tiền để duy trì cuộc sống hàng ngày.
Ảnh minh họa.
Với tình hình ngày càng khó khăn, chồng tôi sẵn sàng hy sinh tình yêu để giải phóng tôi. Chúng tôi quyết định viết đơn ly hôn. Một bước đi mà chắc chắn không ai ngờ đến, đặc biệt là tôi chính là người đề nghị ly hôn.
Thú thực, cảm xúc của tôi rất hoang mang và thất vọng trước việc tình yêu của chúng tôi đã đi đến bước đường cùng. Cách đây một năm, cả hai còn là một cặp vợ chồng hạnh phúc và không một ai có thể ngờ được mọi thay đổi đang chờ đợi chúng tôi.
Tôi không thể hiểu được tại sao mọi thứ lại đến với mức này. Chúng tôi đã từng có những khoảnh khắc hạnh phúc, nhưng bây giờ tất cả đang mất đi.
Những ngày qua, tôi đã phải đối mặt với những thách thức vượt quá khả năng của tôi. Tình hình tài chính căng thẳng đã khiến cả hai cãi vã thường xuyên, và cảm xúc rạn nứt dần đều.
Tuy nhiên, những tháng ngày khó khăn đã đem đến một bài học quý báu về tình yêu và trách nhiệm. Trong lúc tôi đang bệnh nằm viện, tôi đã có những phút giây xúc động trước cảnh tượng trước mắt.
Chồng tôi đã không ngần ngại dành thời gian và tình cảm để chăm sóc tôi trong những ngày khó khăn. Anh đã nấu cháo, chuẩn bị thuốc và đảm nhận mọi việc để tôi có thể nghỉ ngơi và hồi phục.
Tôi cảm thấy xúc động trước sự quan tâm và tình thương của chồng mình. Tôi không thể kìm nén cảm xúc khi thấy bát cháo và mảnh giấy đặt trên bàn, với lời nhắn nhủ, em nhớ ăn uống đúng giờ và nghỉ ngơi cần thiết.
Tất cả đã giúp tôi thấy sự ấm áp và tình yêu chân thành từ chồng mình, một người không ngại đối mặt với khó khăn để chăm sóc và ủng hộ tôi.
Tôi đang phân vân có nên rút đơn ly hôn hay không? Thế nhưng, tôi cũng lo lắng nếu tiếp tục thì mâu thuẫn lại tiếp diễn thì sao?
Trẻ thích làm theo ý mình có phải là chống đối? Nếu biết cách dạy trẻ bướng bỉnh, cha mẹ có thể nuôi dưỡng tính độc lập cho con mà vẫn uốn nắn được những điểm chưa tốt. Người lớn cần bình tĩnh và trao cơ hội để trẻ bày tỏ. Ảnh minh họa Với sự dẫn dắt của người lớn, trẻ không những sẽ hợp tác hơn mà còn thể hiện sự thông...