Tột cùng hối hận sau khi đã b.ỏ v.ợ
Cái tin Toàn b.ỏ v.ợ con để chạy theo người tình trẻ, giàu có khiến mọi người trong khu phố đều thấy bất ngờ. Gia đình anh vốn nổi tiếng là hạnh phúc và nhiều năm nay trở thành hình mẫu trong mắt mọi người, thế mà…
Chính Toàn cũng không hiểu Hằng có gì mà thu hút anh đến thế. Anh biết, chắc chắn mình không bị thu hút bởi vẻ trẻ đẹp của Hằng. Lẽ nào chỉ vì cô gái đó biết cách ăn nói, nắm bắt được tâm ý của anh hơn vợ anh!? Vợ anh ngày nào cũng như ngày nào, cặm cụi đi làm từ sáng đến tối; những bộ quần áo với một phong cách duy nhất, đến suy nghĩ, lời nói của vợ, anh gần như cũng đoán được hết. Lúc yêu, anh yêu cái vẻ nhẹ nhàng, bình yên của vợ bao nhiêu thì càng sống với vợ, Toàn càng thấy nhạt nhẽo, vô vị bấy nhiêu. Giữa cái lúc cuộc sống vợ chồng phẳng lặng như tờ thì Hằng chẳng khác nào luồng gió mới, khiến anh ngất ngây.
Toàn là giáo viên dạy lái xe ô tô của một cơ sở đào tạo nghề, và anh gặp Hằng khi cô tham gia một khóa học lái xe. Ngay buổi đăng kí tên, Hằng đã chủ động xin số thầy với lí do: “Em chậm hiểu bài lắm thầy ạ, có gì nhờ thầy chỉ riêng giúp em, nếu thầy không ngại”, kèm theo đó là một cái nháy mắt khó hiểu nhưng cái nháy mắt đó đã khiến Toàn thao thức cả đêm. Vợ anh chưa bao giờ làm thế với anh, kể cả lúc yêu…
Những hôm sau đó, anh cứ mong nhanh tới giờ dạy để gặp cô học viên xinh đẹp có lối nói chuyện lí lắc. Và không buổi học nào, cô học viên ấy lại không có những cử chỉ tình tứ, “bật đèn xanh” cho anh. Khi thì vô tình đụng vào tay thầy, khi thì mang cho thầy ly nước và cố tình khom cúi để anh nhìn thấy những gì không nên thấy. Toàn thấy mình như trẻ lại tuổ.i đôi mươi, anh hăm hở bước vào tình yêu mới mà không biết rằng, vợ anh đang đau khổ âm thầm theo dõi những cử chỉ lạ của chồng mình.
Gặp gỡ người tình càng nhiều thì tình yêu anh dành cho vợ càng ít đi (Ảnh minh họa).
Cho đến khi tập lái ở tận Đà Lạt thì Toàn chính thức rơi vào vòng tay người tình trẻ. Hôm đó, xe chỉ có hai người, Hằng tập lái nhưng ánh mắt lúc nào cũng tình tứ hướng về Toàn. Kết quả là cuối buổi hôm đó, anh đã phản bội vợ.
Gặp gỡ người tình càng nhiều thì tình yêu anh dành cho vợ càng ít đi. Vợ anh không bao giờ biết làm mới mình như Hằng, luôn luôn nhẹ nhàng, lúc nào cũng quần tây, sơ mi thật nhàm chán, anh mong một cái gì khác mới mẻ hơn để phần đời còn lại không trôi qua một cách hoài phí. Dần dần Toàn không còn chú tâm đến những lời khuyên, những giọt nước mắt của người từng bên cạnh anh suốt mười mấy năm trời nữa.
Rồi một hôm, sau những giây phút hẹn hò bên nhau, người tình bé nhỏ ngọt ngào đề nghị: “Anh b.ỏ v.ợ đi, khi l.y hô.n anh không cần đem theo bất cứ thứ gì, cứ để lại hết cho chị ấy coi như bù đắp những thiệt thòi mà chị ấy phải chịu. Em đủ sức lo cho anh một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, giàu sang và hạnh phúc hơn”. Nghĩ mình không còn yêu vợ, Toàn đã quyết định buông tay, rời bỏ cuộc hôn nhân mà vợ chồng anh đã từng chung vai vun đắp.
Ngày l.y hô.n, anh để lại tất cả tài sản đã gây dựng bao năm qua cho vợ con kèm theo lời xin lỗi. Nhìn vợ nước mắt ngắn dài mà anh không một chút động lòng, anh chỉ mong phiên tòa nhanh kết thúc bởi có người còn đang đợi anh ở ngoài kia. Anh xem như mình đã trọn tình trọn nghĩa với gia đình, nhưng có một điều anh không ngờ được, con trai anh đã gặp anh và nói một câu mà anh không bao giờ quên được: “Từ ngày hôm nay, ba không còn là ba con nữa. Ba đã vứt bỏ mẹ con con như thế thì sau này, cũng đừng bao giờ quay lại tìm mẹ con con”.
Video đang HOT
Sau khi l.y hô.n với vợ, nghe lời Hằng, Toàn bỏ cả công việc cũ để về sống trong căn biệt thự rộng lớn của Hằng với một nhiệm vụ, công việc mới, đó là… chở Hằng đi giao hàng. Điều đó khiến Toàn nhiều khi thấy mình như kẻ thừa thãi. Hằng là một bà chủ lớn chuyên kinh doanh cà phê nên hay đi nhiều để tiếp khách hàng. Nhiều khi, chỉ một mình trong nhà, chờ cơm Hằng tới khuya mà Toàn lại chạnh lòng nhớ những ngày tháng bên vợ con. Toàn dần sợ những khoảng lặng vô hình trong căn nhà chưa từng là của mình. Thấy Hằng hay đi qua đêm, không chịu được, Toàn lên tiếng thì Hằng đáp trả với giọng kẻ cả: “Tôi phải đi như vậy mới có tiề.n bao anh chứ, anh là sướng nhất rồi còn gì, chỉ làm nhẹ nhàng mà cũng có của ngon vật lạ để ăn, có áo này quần nọ để mặc”. Toàn chế.t sững khi nghe người mình thương yêu nói. Nhưng ở trong cái thế của anh thì còn làm gì được ngoài im lặng và chịu đựng. Thấy Toàn im lặng, Hằng lại vỗ về, xin lỗi, Toàn bỏ qua nhưng trong lòng bắt đầu thấy chán chường, thất vọng.
Một lần hiếm hoi, Hằng cho Toàn đưa cô đi tiếp khách hàng nhưng với điều kiện phải ngồi ở xa, không được để người ta biết anh đi theo cô. Ngồi nhìn vợ mình cười nói lả lơi với khách mà lòng Toàn như có lửa đốt, anh nắm chặ.t ta.y, chỉ muốn tới đán.h kẻ mang tên khách hàng kia một trận. Nhưng nghĩ tới những lời nói và vị thế của mình, anh lại chịu đựng.
Thế rồi, cũng ở quán cà phê này, anh gặp lại vợ cũ trong một phong cách hoàn toàn mới mẻ khiến anh thật sự bất ngờ. Vợ cũ anh mặc một chiếc váy màu đen, áo thun ôm sát màu trắng và trang điểm nhẹ nhàng. Chẳng hiểu sao khi thấy vợ cũ, Toàn lại núp mình đi, lần đầu tiên anh cảm thấy xấu hổ thật sự. Vợ anh vẫn nói chuyện nhẹ nhàng và lịch sự, nhưng rất thu hút người khác. Anh không ngờ, khi xa anh, cô lại thay đổi nhiều đến thế. Đêm đó, lần đầu tiên Toàn chủ động ngủ riêng với Hằng, dù cô nặng nhẹ anh đủ điều.
Toàn như tỉnh hẳn cơn mê, chưa lúc nào anh thấy hối hận như lúc này (Ảnh minh họa).
Sống với nhau được ba năm, Toàn nhiều lần khuyên Hằng sinh cho anh một đứa con nhưng chưa bao giờ cô đồng ý. Nhớ con, Toàn gọi điện thì chỉ nhận được câu nói của con trai: “Con không rảnh để gặp ba”. Ba năm sống với Hằng, giờ bên cạnh anh chỉ còn duy nhất mỗi mình cô là người thân. Ba mẹ anh từ mặt anh khi anh nhất quyết l.y hô.n vợ cũ, con trai thì hận cha nên không thèm gặp mặt, vợ cũ đương nhiên anh không dám nghĩ tới nữa, bạn bè cũng chẳng còn ai. Toàn chỉ không ngờ, Hằng lại đối xử với anh tàn nhẫn như thế.
Anh nhớ như in đêm đó, khi ra mở cổng cho Hằng vào, anh thấy cô vô tư ôm hôn một người đàn ông khác ngay trước mặt anh. Tức giận, anh lao vào nắm cổ người đó định đán.h thì chính Hằng là người tát anh trước: “Anh thử nghĩ xem anh đã làm được gì cho tôi? Một kẻ b.ỏ v.ợ con như anh để tá túc bên cạnh tôi, sống nhờ trong nhà tôi mà có quyền đán.h ngườ.i yêu của tôi hả? Anh tự nhìn lại mình đi!”.
Toàn như tỉnh hẳn cơn mê, chưa lúc nào anh thấy hối hận như lúc này. Hóa ra trong mắt Hằng, anh chỉ là một kẻ sống tạm bợ, khi chán thì có thể vứt bỏ một cách không thương tiếc. Cái giá anh phải trả cho việc ngoạ.i tìn.h xem ra đắt quá….
Theo Afamily
Bị chồng nghi ngờ và dằn vặt hằng đêm vì bị bệnh phụ nữ
Đêm nằm mình ngủ không ngon giấc vì cứ thỉnh thoảng cơn ngứa lại trỗi dậy. Thế là mình khó chịu lục đục mất ngủ suốt đêm. Đôi khi khó chịu quá, mình kẹp gối vào giữa hai chân mà ngủ. Chồng nhìn thấy khinh khỉnh bảo: "Cô đang khao khát thằng nào phải không? Lại lên cơn không chịu được à?".
Mình mặc cảm với bệnh tật và tủi thân vì chồng quá. Đôi khi còn cay đắng nghĩ nhờ vậy mà biết được tình cảm chồng dành cho mình đến đâu (Ảnh minh họa)
Thời gian vừa qua, mình có chuyện tế nhị không kể được với ai. Chính vì vậy, mình bế tắc không lối thoát. Mong các bạn đọc và cho mình lời khuyên.
Từ khoảng mấy tháng trở lại đây, vùng kín của mình bỗng dưng bị ngứa không sao chịu được. Bản thân mình là người luôn vệ sinh sạch sẽ nên không có chuyện vì ở bẩn mà thành bệnh được. Cũng hoàn toàn không phải do quan hệ bừa bãi, mình luôn chung thủy một vợ một chồng. Mình đã tự tìm trên mạng rồi đi khám phụ khoa để được đặt thuố.c các kiểu. Nhưng rất khó chịu vì không thể điều trị dứt điểm được.
Nhưng hôm nay, mình không tâm sự về chuyện bệnh tình của mình mà muốn chia sẻ về thái độ của chồng với vợ qua chuyện này. Không biết do anh bớt yêu vợ, đang ngoạ.i tìn.h hay sao mà cứ đem chuyện tế nhị đó dằn vặt vợ.
Lúc vợ chồng gần gũi, mặc dù mình đã vệ sinh tắm rửa rất kĩ nhưng vẫn bị chồng ném gối vào mặt và chê là "khắm". Chồng mình là dân trí thức nên ăn nói thâm thúy. Trước khi hất cẳng vợ, quay lưng vào tường ngủ, anh còn nói bóng gió "Cá ngoài chợ dễ ươn vì bị người này cầm người kia nắn, cá tươi trong siêu thị có thế bao giờ?".
Biết chồng nghi ngờ mình dan díu ngoạ.i tìn.h nhưng tính mình hay nhẫn nhịn nên ngậm bồ hòn làm ngọt. Mặc dù thế vẫn tủi thân, mình đã hi vọng chồng có thể an ủi, quan tâm đến biểu hiện bệnh lý của vợ và đưa vợ đi khám.
Từ khoảng mấy tháng trở lại đây, vùng kín của mình bỗng dưng bị ngứa không sao chịu được (Ảnh minh họa)
Đêm nằm mình ngủ không ngon giấc vì cứ thỉnh thoảng cơn ngứa lại trỗi dậy. Thế là mình khó chịu lục đục mất ngủ suốt đêm. Đôi khi khó chịu quá, mình kẹp gối vào giữa hai chân mà ngủ. Chồng nhìn thấy khinh khỉnh bảo: "Cô đang khao khát thằng nào phải không? Lại lên cơn không chịu được à?".Mấy đêm mình thức giấc nửa đêm làm chồng mất ngủ, anh xách gối sang phòng ngủ với con. Mình năn nỉ, giải thích đủ kiểu chồng mới chịu về lại phòng. Mình đi khám nhiều nơi thì họ lại cho thuố.c uống thuố.c rửa, được vài bữa "mèo lại hoàn mèo", cứ một lòng luẩn quẩn vừa tốn tiề.n vừa công cốc.
Chồng có anh bạn thân khám thai sản và phụ khoa tại nhà. Nghĩ khám chỗ người quen tin cậy, mình định đến đấy khám mà chồng cấm tiệt. Anh còn dấm dứ nắm đấ.m và.o mặ.t mình nói đừng "vạch áo cho người xem lưng".
Thật sự không hiểu tại sao chồng mình lại có ác cảm với bệnh ngứa vùng kín của vợ như thế. Cứ mở miệng là anh lại vừa đùa vừa thật bảo mình lén quan hệ bừa bãi với nhiều người nên mới "dở chứng" như vậy. Mình đã khóc bao lần trong oan ức. Vì hàng ngày cứ tan làm, mình lập tức về nhà đón con, chợ búa nấu ăn đến tối thì dọn dẹp nhà cửa, mình ngoạ.i tìn.h vào lúc nào được? Thế mà mọi người biết không, chồng mình nói "cần gì thời gian, dâm đãng thì chỉ cần vài phút là ngoạ.i tìn.h được".
Mình không muốn vì chuyện bệnh lý bé cỏn con thường gặp của phụ nữ mà ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình nên lần nào hết phân bua không được, mình cũng im lặng. Im lặng không phải vì thua lý mà sợ cảnh vợ chồng to tiếng ảnh hưởng xấu đến con.
Không đi khám thì chồng chê "khắm", khám về rồi thì chồng bảo như cái phích cắm công cộng, ai thò vào cũng được nên mất hứng ân ái. Mình có cảm giác như chính anh mới là người viện cớ để khỏi phải nghĩa vụ vợ chồng. Mình hoang mang tự hỏi là chồng đang "ghê tởm" vợ hay đã có "phở" thỏa mãn bên ngoài.
Tủi thân ghê gớm, chỉ mới bị bệnh lý sơ sơ chồng đã hắt hủi thế này. Huống hồ một ngày nào đó mình đau ốm thật, chắc anh bỏ mẹ con mình lấy vợ khác.
Lần quan hệ mới đây, mình để ý anh đã mặc "áo mưa" rồi vẫn chần chừ xé thêm một cái nữa mặc lồng vào. Mình ngạc nhiên hỏi làm thế để làm gì. Anh gầm gừ "Để tránh lây bệnh chứ sao, ai biết mắc bệnh gì!". Thế là mình khóc cả đêm, không còn hứng để chồng chạm vào. Chồng mình biết đã lỡ lời nhưng sau đó chỉ an ủi vợ rất qua quýt rồi sang phòng con ngủ.
Chồng còn làm mình xấu hổ bao nhiêu phen, về nhà nội ngoại hoặc đi ăn quán, cứ hễ ti vi phát chương trình quảng cáo dung dịch vệ sinh phụ nữ là anh nói oang oang ra để mọi người nghe thấy "xem người ta bán gì mà mua về để khử mùi kìa". Trước mặt bố mẹ chồng, anh cũng nói thế làm mình chỉ muốn độn thổ.
Mình mặc cảm với bệnh tật và tủi thân vì chồng quá. Đôi khi còn cay đắng nghĩ nhờ vậy mà biết được tình cảm chồng dành cho mình đến đâu. Chồng mình tệ quá phải không? Anh không thương mình chút nào phải không mọi người? Mình phải làm thế nào để chồng không nghi ngờ mình chút nào nữa đây?
Theo VNE
Nhà chồng Hà Nội chật, mỗi lần yêu không kịp trở tay Hôm rồi cũng thế, đang "dở cuộc" thì bố chồng gõ cửa đòi vào xem ti vi vì bị mẹ chồng tranh mất. Hai vợ chồng phải gọi là trở tay không kịp, vội vàng gỡ nhau ra mặc áo quần. Nhà chồng đã chật chội mà bố chồng vô ý tứ thế mới nản. Ở nhà chồng làm gì cũng quanh quẩn...