Tống Uy Long và loạt ‘thính’ thơm trong ‘Lấy danh nghĩa người nhà’: Nghe câu nào là mềm tim câu đó!
Qua 40 tập phát sóng, người hâm mộ không chỉ được thưởng thức những khoảnh khắc vừa hài hước, vừa bi thương trong Lấy danh nghĩa người nhà, mà còn ‘dắt túi’ hàng loạt những câu ‘thả thính’ hết sức điêu luyện tới từ ‘vị trí’ anh cả Lăng Tiêu.
Về nước được một thời gian, gia đình Lăng – Lý phát hiện ra Lăng Tiêu mắc chứng mất ngủ kéo dài. Để giúp Lăng Tiêu cải thiện bệnh tình, cô rủ anh chạy bộ và giải thích tại sao vận động lại giúp anh ngủ ngon hơn. Và Lăng ‘Tranh Thủ’ nhân cơ hội này để bày tỏ với Tiêm Tiêm.
‘Em là tâm dược của anh’
Không chiều chuộng Tiêm Tiêm ‘vô pháp vô thiên’ như Hạ Tử Thu (Trương Tân Thành), nhưng cũng có đôi lần, Lăng Tiêu mua bánh ngọt cho nàng út. Anh vô tình gặp cô đang ngồi trong quán ăn bánh xả stress vì bị Đường Xán ‘nói xấu’. Hai người cùng trò chuyện về cuộc sống sau này, và ngay lập tức, Lăng Tiêu giăng ‘bẫy’ Tiêm Tiêm.
‘Anh hy vọng người nhà sống hạnh phúc, không bệnh tật. Còn nữa, sau khi kết hôn với ai đó, sinh hai đứa con. Em muốn sinh mấy đứa?’
Tuy từng có nhiều câu ‘thả mồi’ khó đỡ và cũng khó có thể phản bác, nhưng không thể phủ nhận được tình cảm mà Lăng Tiêu dành cho Tiêm Tiêm. Với anh lớn, Tiêm Tiêm thật sự là ‘tâm dược’, ở bên cô, chăm sóc và yêu thương cô sớm trở thành thói quen không thể bỏ của anh.
‘Em không biết đâu, người như anh đã không còn năng lượng để xây dựng tình cảm với người lạ nữa. Ở bên em là bản năng của anh, là tự cứu mình. Bàn tay này, nếu em không nắm lấy, anh sẽ chìm xuống mất.’
Đang mang trong mình bệnh tâm lý, Lăng Tiêu nhạy cảm và dễ tổn thương hơn người khác. Dù luôn là chàng trai hoàn hảo trong mắt người khác, nhưng ít ai biết rằng Lăng Tiêu bất an với tình yêu hơn ai hết. Sau một phút xúc động, anh từng nói với Tiêm Tiêm rằng cả hai nên quay về vạch xuất phát, chỉ cần được ở bên cạnh cô, anh không để tâm đến danh phận của mình.
‘Chúng ta có tình cảm mười mấy năm, sớm đã thành người nhà của nhau rồi. Tình cảm còn chắc chắn hơn tình yêu đơn thuần. Chỉ cần em ở bên cạnh anh là được rồi, còn lại anh không để tâm.’
Nhờ khoảnh khắc xúc động của Lăng Tiêu, Tiêm Tiêm phát hiện ra tâm lý của anh không ổn. Cô dò hỏi về cuộc sống của anh ở nước ngoài, muốn biết vào thời gian rảnh, anh lớn thường làm gì và nhận được câu trả lời vừa thật lòng, vừa xót xa.
‘Nhớ em, nhớ nhà, nằm mơ giữa ban ngày. Tưởng tượng cuộc sống của mình có em ở bên, tưởng tượng lúc về nhà gặp em, kết hôn với em, sinh một đứa con. Cả nhà sống vui vẻ bên nhau. Anh còn nghĩ xong tên của con luôn rồi.’
Không phải ngẫu nhiên mà khán giả lại đặt cho Lăng Tiêu cái tên Lăng ‘Tranh Thủ’ hay Lăng ‘Cơ Hội’, vì anh có thể tận dụng được tất cả những khoảnh khắc để ‘làm nên chuyện’. Chẳng hạn như khi cả ba anh em cùng ngồi ở quán mỳ nói chuyện về cuộc sống của bộ Lăng và bố Lý trong tương lai, Lăng Tiêu nhanh miệng ‘xin dâu’ ngay tại chỗ, khiến bố Lý không kịp phản ứng.
‘Bố Lý, con khác bố con. Nếu không thể cân bằng giữa sự nghiệp và gia đình, con sẽ ưu tiên chăm sóc gia đình. Cho nên, bố Lý, bố cứ yên tâm giao Tiêm Tiêm cho con.’
Cứ ngỡ những ngày hạnh phúc của Lăng Tiêu sẽ còn kéo dài, nhưng không, sự trở về của Trần Đình khiến cuộc sống anh đảo lộn. Biết mẹ không thích Tiêm Tiêm, Lăng Tiêu càng thêm lo lắng cho mối tình này. Khi cả hai đang cùng nhau xem ti vi trong phòng khách, Lăng Tiêu chợt cầu hôn Tiêm Tiêm. Không hoa mỹ hay cầu kì, lời cầu hôn của Lăng Tiêu mộc mạc và chân thành, như chính tình yêu của anh dành cho cô.
‘Chúng ta kết hôn đi. Kết hôn.’
Bị mẹ dày vò, chì chiết suốt bao nhiêu năm, Lăng Tiêu vẫn có thể chịu đựng được, nhưng Tiêm Tiêm là giới hạn của Lăng Tiêu. Anh không để Trần Đình làm người mình yêu tiếp tục tổn thương và cũng không cần sự chấp thuận của bà cho tình yêu này.
‘Mẹ muốn đối xử với con, với bé Cam ra sao, muốn hành kiểu gì cũng được hết, vì mẹ là mẹ chúng con. Nhưng với Tiêm Tiêm thì không được, một câu thôi cũng không được.’
Trailer Lấy danh nghĩa người nhà
Lấy danh nghĩa người nhà xoay quanh câu chuyện trưởng thành của ba anh em khác cha, khác mẹ: Lăng Tiêu, Hạ Tử Thu, Lý Tiêm Tiêm. Tuy không chung một họ, nhưng cả ba người ‘ăn chung một nồi cơm’, cùng nhau lớn lên, tình cảm vô cùng khăng khít, cho đến một ngày, biến cố xảy ra khiến cả ba phải xa nhau suốt nhiều năm.
Hiện tại, phim đang phát sóng trọn bộ trên Keeng Movies.
'Lấy danh nghĩa người nhà': Rốt cuộc ai lấy danh nghĩa ai và vì điều gì?
Lấy danh nghĩa người nhà đã chính thức khép lại sau 40 tập phim với một cái kết viên mãn, để lại nhiều dư âm trong lòng người xem.
Bộ phim đem đến một cái định nghĩa khác về 'người nhà', thông qua việc kể câu chuyện về một gia đình được chắp vá từ những mảnh vỡ của những gia đình khiếm khuyết. Lấy danh nghĩa người nhà hay Nhân danh người nhà, nhưng rốt cuộc ai nhân danh ai và vì điều gì?
Một gia đình đúng nghĩa.
Có những người dưng nhân danh người nhà để bao bọc lẫn nhau
Nhân vật chính trong phim là 'ba đứa trẻ vô tư' Lý Tiêm Tiêm (Đàm Tùng Vận), Lăng Tiêu (Tống Uy Long) và Hạ Tử Thu (Trương Tân Thành). Điểm chung của cả ba là đều thiếu vắng sự chăm sóc của người mẹ. Mẹ của Tiêm Tiêm mất sớm, mẹ Lăng Tiêu chủ động rời bỏ chồng con, còn mẹ Hạ Tử Thu vì hoàn cảnh mà phải bỏ con lại.
Xin 1 được tặng kèm 1, thế là bùm phát Tiêm Tiêm có 2 ông anh.
Lăng Tiêu và Hạ Tử Thu xuất hiện đúng lúc Tiêm Tiêm đang thiếu một người anh. Lúc Trần Đình (Dương Đồng Thư) - mẹ Lăng Tiêu xách valy bỏ đi, cô bé đã hỏi: 'Dì không cần Lăng Tiêu nữa ạ? Nếu không cần thì cho cháu đi. Cháu đang thiếu một người anh'. Khi được chính miệng Trần Đình phó thác 'Được, cho cháu đấy!', cô bé đã nhảy chân sáo sung sướng vì từ nay có anh rồi.
Nhưng cuộc đời lại quá ưu ái cô bé, xin một lại được 'tặng kèm' một, anh lớn, anh nhỏ đủ cả. Ban đầu Tiêm Tiêm ghét Tử Thu chỉ vì không muốn bố cưới 'dì ghẻ'. Thế mà khi hôn sự của người lớn không thành, chính Tiêm Tiêm lại muốn Tử Thu về ở nhà mình chỉ vì 'Bố em đã mua giường cho anh ấy rồi'. Ông Lý Hải Triều (Đồ Tùng Nham), bố của Tiêm Tiêm đã làm một việc không tưởng, đó là nhận nuôi Tử Thu, dù cuộc hôn nhân với mẹ Tử Thu không thành, bà lại 'cuỗm' của ông một số tiền trước khi bỏ đi.
Ba đứa trẻ thiếu mẹ nương tựa nhau lớn lên.
Thế là bộ ba Lăng Tiêu, Tử Thu, Tiêm Tiêm trở thành anh em, dù không cùng họ cũng không chung dòng máu. Ba đứa trẻ thương nhau, bao bọc lấy nhau qua năm rộng tháng dài. Đại gia đình 5 người gồm 2 ông bố và 3 đứa con được chắp vá lại từ những mảnh vỡ của những gia đình khiếm khuyết, nhà thì thiếu mẹ, nhà thì vắng cả mẹ lẫn cha.
Ai bảo cứ phải chung huyết thống, chung sổ hộ khẩu mới là gia đình? Chỉ cần ăn chung một nồi, ngủ chung một giường, yêu thương nhau bằng tình cảm chân thành là đã đủ để gọi là 'người nhà', là 'gia đình' được rồi.
Không chung dòng máu vẫn cứ là anh em.
Thế nhưng dù tình cảm đậm sâu, thắm thiết đến mấy họ cũng phải đối mặt với cái gọi là 'kẽ hở thời gian'. Tưởng rằng cứ thế mà bình yên bên nhau nhưng rồi cả ba anh em rồi cũng phải đến lúc lớn lên, trưởng thành, đối mặt với sự chia ly. Dù thâm tâm họ đã coi nhau là người nhà nhưng mối ràng buộc giữa những 'người nhà' về mặt huyết thống vẫn là điều họ không thể cắt đứt.
Hạ Tử Thu rồi sẽ phải đi theo bố ruột sang Anh. Lăng Tiêu phải sang Singapore chăm sóc người mẹ tàn tật vì tai nạn. Hai người anh cùng một lúc rời bỏ Tiêm Tiêm đúng lúc cô vẫn đang tuổi ăn, tuổi lớn và đã quen với sự nuông chiều, bao bọc, đó là cú hẫng khó có thể lấp đầy.
9 năm đằng đẵng đã tạo nên thứ gọi là 'kẽ hở thời gian', gặp gỡ rồi xa, thân quen rồi lạ. Những cuộc điện thoại chỉ còn là những câu hỏi thăm hình thức và sáo rỗng. Họ chẳng còn chia sẻ cho nhau những nỗi buồn, những khó khăn của đời mình, vì không muốn người kia lo lắng, mà cũng chẳng giải quyết được điều gì. Lâu dần, những cuộc điện thoại cứ ngắn lại vì cũng chẳng còn gì để nói với nhau.
Cuộc sống luôn có những kẽ hở thời gian khiến tình thân cũng dần xa cách.
Dù thâm tâm coi nhau là 'người nhà' nhưng họ không thể phủ nhận một sự thật phũ phàng họ không chung sổ hộ khẩu, không có ràng buộc về mặt pháp lý. Họ thậm chí còn không đủ tư cách thân nhân để ký giấy phẫu thuật nếu chẳng may người kia phải nằm viện. Họ vốn dĩ vẫn không phải là những người thân ruột thịt.
Có những người ruột thịt nhân danh người nhà để trói buộc lẫn nhau
Nếu như vợ chồng sống với nhau không thể chịu đựng nhau nữa thì có thể ly hôn, tháo chạy khỏi đời nhau, nhưng mối ràng buộc giữa cha mẹ với con cái là cả đời, sợi dây đó chặt cũng không đứt. Người mẹ năm xưa từng rời bỏ Lăng Tiêu, từng trút hết mọi tội lỗi về đứa con đã mất lên đầu cậu bé, đến lúc bị tai nạn nằm liệt một chỗ lại bắt Lăng Tiêu phải thực thi trách nhiệm làm con.
'Vì lẽ gì chứ?' Bố mẹ Lăng Tiêu đã ly hôn, cho đến trước năm 18 tuổi, cậu vẫn sống dưới sự giám hộ của bố, mẹ đẻ không góp công góp của nuôi nấng, cũng đi bặt vô âm tín suốt 10 năm không lời hỏi thăm. Đến khi bà tai nạn nằm đấy thì từ nhà chồng mới đến anh em ruột thịt đều phũ, trách nhiệm đè nặng lên đôi vai người con trai mới 18 tuổi, người mà năm xưa bà từng bỏ mặc.
Người mẹ bị ghét bỏ nhất phim.
9 năm chung sống với Trần Đình là 9 năm địa ngục tăm tối nhất cuộc đời Lăng Tiêu. Sự tai quái của Trần Đình lúc Lăng Tiêu còn nhỏ chưa là gì với giai đoạn bà phải nằm liệt một chỗ vì tai nạn. Hễ có điều gì không vừa ý là Trần Đình lại 'lên cơn', đòi sống đòi chết, thậm chí vung tay hất cả nồi cháo vừa sôi sùng sục lên vai Lăng Tiêu.
Thanh xuân của Lăng Tiêu là 9 năm vừa học, vừa làm, vừa chăm sóc mẹ. Đêm ngủ cậu chỉ dám khép hờ mi mắt để canh chừng hễ có tiếng động lạ là bật dậy, sợ mẹ lại tự tử. Dần dần, Lăng Tiêu bị trầm cảm, rối loạn lo âu, thường xuyên mất ngủ và phải dùng thuốc. Trần Đình biết, nhưng bà lờ đi. Bà phải đóng vai nạn nhân, mẹ đáng thương, mẹ tàn tật, con không thương mẹ sao?
Lăng Tiêu bị giam hãm trong ngục tù.
Nhân danh mẹ ruột, Trần Đình muốn trói buộc Lăng Tiêu bên cạnh mình cả đời. Lăng Tiêu học xong không được về nước cũng vì Trần Đình trở chứng. Cậu đi đâu Trần Đình bám riết lấy không buông tha. Trần Đình còn muốn chặt đứt mối quan hệ của Lăng Tiêu với Tiêm Tiêm và mấy bố con ông Lý, vì họ là nhân chứng cho quá khứ xấu xa, đen tối nhất của bà. Sự tốt đẹp của họ càng làm nổi bật cái xấu xí của bà. Và rằng bà nghĩ họ đã cướp mất tình cảm của đứa con trai mà đáng ra bà phải được hưởng, vì bà là mẹ ruột. Lăng Tiêu dù hết tình còn nghĩa, vẫn phải trọn vẹn đạo làm con. Đó cũng là món nợ mà cậu muốn trả để phần đời sau có thể sống thanh thản.
Những ký ức về Tiêm Tiêm là động lực để Lăng Tiêu tiếp tục.
Nếu như Lăng Tiêu lưu số điện thoại của mẹ là 'Trần Đình' chứ không phải 'mẹ' hay bất kỳ từ nào chỉ mối quan hệ, thì Hạ Tử Thu luôn gọi thẳng tên bố ruột là Triệu Hoa Quang chứ nhất định không chịu gọi 'bố'. 'Mẹ mang thai con mà còn không nói cho ông ta biết, vậy mẹ nghĩ ông ta là người thế nào?' - Tử Thu đã hỏi ngược mẹ khi được hỏi ông ấy có tốt với con không. Triệu Hoa Quang không nuôi, không dạy Tử Thu nhưng đến năm cậu 18 tuổi lại giành giật quyền chiếm hữu con bằng được chỉ vì muốn có con trai nối dõi, hương hỏa về sau.
Hạ Tử Thu nhất quyết không chịu thừa nhận bố ruột, cậu cho rằng Triệu Hoa Quang chỉ là bố về mặt sinh học, trong lòng cậu chỉ có một ông bố duy nhất là bố Lý. Lý do Hạ Tử Thu không chịu khuất phục cũng chỉ vì Triệu Hoa Quang thích dùng tiền đè người, thích ra điều kiện, thích đổi chác chứ không dùng cái tâm chân thành để đối đãi với con cái. Cậu bất đắc dĩ nhận lại Triệu Hoa Quang cũng chỉ vì cái lưng đau của bố Lý, không muốn bố phải mang thêm gánh nặng, phần vì không biết Triệu Hoa Quang tiếp tục giở thêm thủ đoạn gì.
Sau này Tử Thu không sợ ướt mưa nữa.
Thực tế đã chứng minh, cha mẹ đẻ con mà không nuôi, không dạy, coi con cái là công cụ nối dõi hay chăm sóc mình thì con cái cũng dùng sự ràng buộc trách nhiệm để đối đãi. Với Trần Đình, Lăng Tiêu chỉ còn lại sự chán ghét. Với Triệu Hoa Quang, Tử Thu đối xử lạnh nhạt. Họ có thể trói buộc con cái bên đời mình bằng quan hệ huyết thống nhưng không thể trói buộc được trái tim của con mình.
Nhân danh người nhà để danh chính ngôn thuận bên nhau
Bố Lý và dì Hạ Mai đã mất đến 20 năm để trở thành người một nhà, dì đã mất chừng ấy năm để học cách nhìn đàn ông cho chuẩn. Hạ Tử Thu cũng phải đợi bấy nhiêu năm để có 'slot' chính thức trong sổ hộ khẩu nhà bố Lý. Trước đó anh đòi cưới Tiêm Tiêm cũng chỉ vì muốn có chân trong sổ hộ khẩu gia đình mà thôi.
20 năm cho một cuốn sổ hộ khẩu.
9 năm cách xa để trở thành người nhà mãi mãi.
Còn Lăng Tiêu với Tiêm Tiêm là lời hứa hẹn: 'Chờ em lớn lên rồi chúng ta sẽ bên nhau cả đời được không?' Chỉ là anh em thôi chưa đủ. Chỉ khi là vợ chồng, họ mới là 'người nhà' một cách chính thức và hợp pháp. Tình cảm vun đắp suốt gần 20 năm cũng đủ sâu đậm rồi, họ vốn dĩ không còn năng lượng để tìm hiểu người mới nữa. Từ 'người nhà' thành 'người yêu' rồi cuối cùng lại là 'người nhà' ở phiên bản nâng cấp cao hơn. Dù với vị trí nào đi chăng nữa, họ vẫn là những người thân của nhau.
'Lấy danh nghĩa người nhà' kết thúc, loạt triết lý về tình yêu, cuộc sống để lại Sau 40 tập phim, cuối cùng, Lấy danh nghĩa người nhà cũng đã kết thúc trong viên mãn: bố Lý kết hôn với mẹ của Hạ Tử Thu (Trương Tân Thành), Trần Đình ân hận vì đã giày vò Lăng Tiêu (Tống Uy Long) suốt thời gian qua, và Lý Tiêm Tiêm (Đàm Tùng Vận) cũng được minh oan trong vụ đạo nhái...