Tôi yêu bạn của chồng nhưng không được cậu ấy chấp nhận
Cậu ấy nói có thể quen người đã ly hôn, nhưng không phải vợ cũ của bạn.
ảnh minh họa
Chồng tôi 33 tuổi, đang là phó giám đốc một khu resort của gia đình. Tôi 24 tuổi, làm kinh doanh tự do. Tôi không yêu anh nhưng bị bố ép cưới nên phải chấp nhận. Còn anh có vẻ rất thích tôi vì tôi cũng thuộc dạng xinh đẹp. Ban đầu chồng rất thương tôi, lúc nào cũng quan tâm làm tôi có chút cảm động. Nhưng chỉ được một thời gian, anh coi tôi như người làm, chỉ vào phòng mỗi khi có nhu cầu, còn không thì ngủ phòng khác. Anh nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng, mặc tôi chờ cơm, gọi cả chục cuộc anh không thèm nghe máy. Tôi hỏi thì anh bảo chán tôi rồi, anh tiếp tục cuộc hôn nhân này chỉ vì sợ bố mẹ từ mặt thôi. Tôi khóc rất nhiều nhưng cũng quen dần, thậm chí quen cả việc nhìn anh vô tư dẫn gái về nhà trước mắt tôi, và sỉ vả tôi là đứa ăn bám gia đình anh. Tôi dần chai lì cảm xúc, chỉ làm đúng nghĩa vụ của người con với gia đình chồng. Có lẽ tôi sẽ an phận đến khi bố chồng mất, vì anh từng bảo khi nào bố mất, toàn bộ tài sản vào tay thì anh sẽ đuổi tôi đi.
Rồi tôi gặp cậu ấy. Cậu ấy thua tôi 3 tuổi, là đối tác với resort chồng tôi, đến bàn công việc. Hôm đó, chồng bắt tôi phải làm mồi nhậu, làm xong, tôi mang tới thì gặp cậu ấy. Chồng bảo tôi ở lại đợi họ nhậu xong rồi dọn dẹp, nhưng cậu ấy can ngăn và anh đuổi tôi về. Lát sau cậu ấy ra bãi biển đi dạo, thấy tôi nên đến bắt chuyện, nói chồng tôi say nên ngủ rồi. Cậu ấy khen đồ ăn ngon và quan tâm tôi. Cậu ấy nói chồng tôi còn yêu tôi lắm, chỉ là cả hai chưa tìm được tiếng nói chung mà thôi.
Ngày hôm sau, tôi tìm cớ đến nói chuyện với cậu ấy, ở cạnh cậu ấy tôi thấy thật ấm áp, cảm giác mình được thấu hiểu. Tuy nhỏ tuổi hơn nhưng cậu ấy cho tôi những lời khuyên để cải thiện tình trạng với chồng, tuy nhiên tôi chẳng còn lý do gì để làm vậy. Tôi thấy tim mình rung động trước cậu ấy, cảm giác như lần đầu biết yêu.
Cậu ấy về lại Sài Gòn, tôi tìm được tài khoản mạng xã hội của cậu ấy, chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau, và tôi thổ lộ yêu cậu ấy. Cậu ấy trả lời dứt khoát không được, vì tôi đã có chồng, và là vợ của bạn cậu ấy, vì cậu ấy còn yêu người yêu cũ dù cô ấy đã mất. Nếu tôi ly hôn, cậu ấy cũng không chấp nhận vì cảm thấy có lỗi và cắn rứt lương tâm. Từ ngày tôi nói lời yêu, cậu ấy không nói chuyện nhiều với tôi nữa, và chặn luôn tài khoản của tôi. Tôi phải dùng tài khoản khác, cậu ấy mới chịu thua và chấp nhận nói chuyện với tôi, với điều kiện không được nói đến chuyện yêu đương.
Video đang HOT
Tôi thật sự rất yêu cậu ấy. Nếu trước đây tôi không có can đảm ly hôn, thì giờ tôi đã viết sẵn đơn chỉ chờ đưa chồng ký. Bố mẹ tôi cũng đã nhận ra lỗi sai khi xưa nên sẽ không can thiệp. Nhưng nếu ly hôn rồi, cậu ấy vẫn không chấp nhận tôi thì sao? Cậu ấy nói có thể quen người đã ly hôn, nhưng không phải vợ cũ của bạn. Tôi phải làm sao đây, đã lâu lắm rồi tôi mới có lại cảm giác yêu như thời con gái. Tôi từng mất đi người mình yêu khi bước vào cuộc hôn nhân này, giờ không muốn mất đi cậu ấy nữa. Xin chuyên gia và độc giả cho tôi lời khuyên. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Hồng
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn Hồng,
Chồng bạn là một cậu ấm tham vọng và thiếu đạo đức khi nói sẽ đuổi bạn đi nếu toàn bộ tài sản vào tay anh ta. Đối với anh ta, tất cả chỉ có tiền, sự xu nịnh hoặc những lời tán tụng trên mây, đồng thời anh ta cũng dễ coi thường tình cảm, chưa chiếm được thì ham, chiếm được thì chẳng để vào mắt. Anh ta chỉ vào phòng bạn khi có nhu cầu cho thấy anh ta là người có tính cách hưởng thụ, thỏa mãn nhu cầu và vô trách nhiệm. Nếu bạn sống với anh ta thì còn phải tiếp tục chịu đựng dài dài. Anh ta thích bạn, nghĩa là đã bị chinh phục nhưng khi sống với bạn không có tình yêu và anh ta không phải mẫu người bạn muốn thì cuộc sống vợ chồng chỉ là sự tra tấn. Cảm giác thua cuộc khiến anh ta cố trả thù bằng việc sỉ vả bạn, nhưng có lẽ với bạn, tất cả những việc anh ta làm, đều không coi là gì, vì thế mà anh ta chán nản.
Trong khi chồng vô tâm thì bạn gặp được người có thể bù đắp tình cảm cũng là lẽ thường tình, trạng thái này thường xuất hiện ở những người phụ nữ bị chồng bỏ rơi. Bạn bỏ ngoài tai những lời khuyên giúp cải thiện tình trạng với chồng cho thấy bạn đã chán chồng đến mức coi thường và không muốn làm gì để níu kéo hay cải thiện tình cảm nữa. Tâm lý này đẩy bạn đến mức bất cần chồng và có ý muốn trả thù, thậm chí có thể gây ra mất khả năng kiểm soát hoàn cảnh thực tế. Chính nó đã thúc đẩy bạn thổ lộ lời yêu với người đàn ông kia.
Bạn quyết tâm theo đuổi người đàn ông ấy, nhưng cậu ta lại muốn trốn chạy nên mới chặn tài khoản của bạn. Cậu ta đã nói rất rõ rằng dù bạn có ly hôn thì cũng không đến với bạn. Một người đàn ông đứng đắn sẽ không bao giờ cướp vợ của bạn mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Vì vậy, bạn không thể đến được với cậu ấy.
Lúc này bạn cần giữ đúng vị thế của mình, nếu còn muốn tiếp tục sống với chồng, hãy xuống nước một chút, bạn sẽ có thể làm chủ anh ta. Bạn không nên tìm lại tình yêu như thời con gái vì trong thực tế kim đồng hồ chỉ quay một chiều đến tương lai mà thôi. Dù sao chồng bạn miễn cưỡng vẫn được xem là chưa quá tệ khi anh ta chưa đánh bạn, xúc phạm gia đình bạn, và chắc chắn chồng bạn có điểm mạnh nên cậu bạn kia mới kính nể.
Chúc bạn tỉnh táo và có quyết định đúng đắn.
Theo VNE
Bố mẹ anh nghĩ tôi có thai là một chiêu lừa để ép cưới
Trước ngày đi bỏ con, tôi đã gặp và xin anh cho tôi được gặp mặt bố mẹ anh một lần, dù là cơ hội được chấp nhận rất thấp.
ảnh minh họa
Tôi 22 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học. Anh hơn tôi 4 tuổi, công việc khá tốt, tương lai còn thăng tiến nhiều tại một công ty nước ngoài. Anh hầu như chẳng bao giờ nói dối ai cả, dù là những chuyện vặt, dù làm phật ý người khác. Anh lúc nào cũng thành thật, đó là điều làm tôi yêu và trân trọng nhất ở anh. Điều kiện gia đình anh rất tốt cũng như tài năng của anh khi đã đạt được nhiều thành tích trong học hành và công việc nhưng anh sống rất giản dị, hòa đồng, có cái nhìn tích cực đối với mọi việc trong cuộc sống. Quan điểm của anh là coi trọng sự cố gắng, nỗ lực trong cuộc sống là trên hết, những yếu tố hoàn cảnh và địa vị hay hình thức con người không quan trọng.
Tôi là một cô gái bình thường trên mọi mặt, học hành, hoàn cảnh, trình độ hay cả ngoại hình. Tôi chỉ tự tin nhất ở mình là sự chân thành và chung thủy với anh. Từ khi quen anh, tôi cũng thấy bản thân còn thiếu sót nhiều điều và tự nhủ cố gắng để có thể độc lập, tự chủ, không làm gánh nặng cho anh nếu tiến tới hôn nhân. Tôi và anh yêu nhau hơn một năm thì có một biến cố lớn xảy ra với chúng tôi. Tôi có thai, mặc dù đã dùng biện pháp tránh thai nhưng có lẽ đây là cái duyên của chúng tôi. Khi biết có con, chúng tôi vừa mừng vừa lo; mừng vì chúng tôi đến với nhau tự nguyện, đó là kết quả tình yêu thực sự của hai đứa; lo hơn cả vì hai đứa chưa chuẩn bị sẵn sàng để kết hôn và làm cha mẹ ở độ tuổi còn khá trẻ như tôi. Tuy vậy, vì không muốn làm chuyện có lỗi với con, hơn nữa chúng tôi rất yêu thương nhau nên đã nói chuyện với gia đình anh trước.
Ban đầu, anh chỉ nói với bố mẹ là muốn cưới tôi vì rất yêu tôi, vì tôi có khá nhiều điểm tốt, hợp nhau. Có điều bố mẹ anh không hề đồng tình và càng ngày càng gay gắt phản đối chúng tôi, lý do tôi không có gì nổi trội, lại gia cảnh bình thường, không xứng với nhà anh. Bố mẹ anh cho rằng nếu lấy nhau, tôi sẽ là gánh nặng của anh vì không tài giỏi. Tôi và anh đã rất đau khổ vì sự phản đối này, hai đứa tôi khóc rất nhiều, nhờ thêm sự trợ giúp của chị gái anh để thuyết phục nhưng không được. Mọi chuyện diễn ra cho đến thời điểm đó thì bố mẹ anh còn chưa gặp tôi một lần, tôi nghe được bố mẹ anh nói qua điện thoại với anh: "Không cần gặp nó, thấy bề ngoài con người, hoàn cảnh chẳng có gì nổi trội, cũng chỉ học một trường dân lập, trình độ có hạn..., khỏi cần gặp nữa".
Anh ra sức thuyết phục, nỗ lực để chúng tôi được cưới nhau nhưng chưa hề nói ra cho bố mẹ biết tôi đã có bầu. Anh sợ bố mẹ nghĩ tôi lừa, ép anh cưới chạy. Tuy vậy, bố mẹ anh đã đoán được tôi có bầu nên anh mới đòi cưới, vì thế bố mẹ mắng anh nặng lời và nghĩ tôi lừa anh. Cuối cùng, anh bỏ cuộc, nói muốn bỏ con vì không còn cách nào cả. Anh không ngại khổ sở khi chăm con, lo cho gia đình, nhưng cố đến với nhau mà bố mẹ khổ sở, tôi cũng bị bố mẹ anh dằn vặt và khinh miệt về sau thì anh không thể. Anh cũng vô cùng thương bố mẹ khi thấy họ khổ sở đến vậy, bố mẹ anh từng lao động vất vả, nhịn ăn nhịn mặc, rồi bệnh tật trong mình chỉ để lo cho anh học hành, cuộc sống no đủ. Vì thế anh chấp nhận hy sinh tình yêu của mình.
Đến đây, tôi như cùng cực của nỗi đau, khổ sở vì bị đánh giá thấp, bị phản đối, cũng vô cùng đau đớn khi người yêu bất lực không che chở được cho tôi. Tôi còn đang đi học, thương bố mẹ ở quê có tiếng là nhà gia giáo, được mọi người kính nể. Bây giờ bố mẹ có con gái không chồng mà chửa về quê tôi sợ rằng bố mẹ cũng khổ sở không kém. Vì suy nghĩ vậy, tôi đã làm cái chuyện thất đức đó là bỏ đi đứa con của mình. Trước ngày đi bỏ con, tôi đã gặp và xin anh cho tôi được gặp mặt bố mẹ anh một lần, dù là cơ hội được chấp nhận rất thấp. Anh không đồng ý, nói rằng tôi có đến gặp thì cũng chỉ làm cho bố mẹ anh khinh ghét thêm mà thôi. Vậy là, tôi đã đi bỏ con của mình.
Một tháng trôi qua kể từ biến cố đó, tôi không nguôi nghĩ về sự vô cảm của gia đình anh, bất lực của anh và tội lỗi mình gây ra. Tôi dằn vặt bản thân nhiều, không ngụy biện gì cho mình cả, chỉ biết năng đi chùa để cầu cho con sớm siêu thoát và làm việc thiện để bớt đi phần nào lỗi lầm của mình. Tình yêu của chúng tôi cũng chẳng đi đến đâu, mong được các bạn cùng.
Theo VNE
Sống cạnh chồng nhưng có những lúc tôi muốn... ngoại tình Tôi luôn khao khát tìm một chỗ dựa thực sự cho tâm hồn mình, thay vì người chồng hiện tại... Minh họa: Pau Gasol Valls. Tôi 30 tuổi, kết hôn đã gần chục năm và đang sống cùng mẹ chồng. Về mặt tình cảm vợ chồng, anh không thể hiện sự quan tâm đến vợ, mặc dù cũng buồn và tủi thân nhưng...