Tôi yêu anh nhưng không muốn chờ đợi
Anh bảo đi bộ đội về sẽ học thêm đại học và muốn tôi chờ thêm 3 năm nhưng tuổi tôi đã lớn rồi. Chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi năm nay 24 tuổi, còn anh thì 23 tuổi. Tôi hơn anh một tuổi nhưng trong tình yêu thì tuổi tác không là vấn đề gì hết, chỉ cần hai người yêu nhau thật sự là đủ rồi. Chúng tôi yêu nhau qua sự mai mối của một người bạn ở cùng đơn vị anh. Bạn anh quen biết tôi rồi cho anh số điện thoại của tôi để làm quen. Ngày đầu tiên anh điện thoại làm quen tôi, anh nói anh đang đi học, đang chuẩn bị liên thông lên đại học. Tôi cũng tin những gì anh nói vì anh không bảo cho tôi biết ai đã cho anh số điện thoại để làm quen với tôi. Anh chỉ nói khi nào gặp thì anh sẽ nói cho tôi biết. Và cuối cùng, ngày chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên cũng đã đến.
Lần gặp mặt đầu tiên, tôi cũng ấn tượng về anh. Tính anh rất vui vẻ, dễ gần, tôi cũng thấy mến anh. Sau đó, anh nói thì tôi mới biết anh là bộ đội và người cho anh số của tôi ở cùng đơn vị với anh. Lúc đó, tôi rất ngỡ ngàng và cảm thấy thất vọng vô cùng. Tôi cứ nghĩ anh đang đi học chứ không phải đi bộ đôi. Tôi không ngờ anh lại nói dối tôi.
Tôi về nhà suy nghĩ và rồi quyết định không liên lạc với anh nữa. Nhưng sau khi tôi về tới nhà, anh đã liên lạc cho tôi và rủ tôi đi đám cưới bạn anh. Qua ngày hôm sau, anh vẫn quan tâm tôi, rủ tôi đi cùng anh. Vì anh được về phép hai ngày mà ngày bạn anh đám cưới cũng là ngày anh phải trở lại đơn vị, anh rất phân vân nên đi hay ở lại dự đám cưới. Và anh đã hỏi ý kiến tôi, nếu tôi đồng ý đi đám cưới cùng anh thì anh sẽ ở lại, còn không anh sẽ trở lại đơn vị.
Tôi đã quyết định đi cùng anh. Đó cũng là ngày để lại nhiều ấn tượng về anh trong lòng tôi. Anh cũng quan tâm tôi, nói chuyện với tôi, không bỏ rơi tôi khi anh gặp lại bạn bè. Anh làm tôi cảm thấy mình không bị bơ vơ trước những người không quen biết. Những ngày sau đó, tình cảm của chúng tôi có tiến triển hơn. Tôi cảm thấy hình như mình đã yêu anh. Anh muốn tôi chờ anh ra quân về sẽ bù đắp cho tôi, bù đắp những gì tôi đã làm cho anh trong suốt thời gian qua, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Video đang HOT
Dù xa nhau, ít được ở bên nhau nhưng chỉ cần được nhắn tin với anh tôi cũng vui rồi. Và tôi cũng quyết định là sẽ đợi anh về. Thời gian một năm trôi qua nhanh mà vì chúng tôi yêu nhau. Anh nói khi ra quân, anh sẽ tiếp tục đi học. Anh kêu tôi chờ anh thêm ba năm nữa rồi anh sẽ cưới tôi. Nghe anh nói vậy, tôi cảm thấy buồn, lo lắng rất nhiều. Vì tôi cũng lớn rồi, chờ anh thêm ba năm nữa thì lúc đó tôi cũng 27 tuổi. Ra trường, anh còn phải đi xin việc làm mà công việc thì không biết sẽ được ổn định lâu dài hay không nữa.
Tôi chỉ ngại mẹ tôi thôi vì mẹ đặt hết hy vọng vào tôi. Tôi rất sợ khi mẹ biết tôi quen anh mà trong khi đó anh đang đi bộ đội, chưa có công việc ổn định. Tôi không dám nói cho mẹ biết tôi có người yêu vì sợ mẹ sẽ bắt tôi chia tay anh. Tôi thật sự không muốn như vậy. Nhưng anh đã nói cho gia đình anh biết là anh đang quen tôi. Tôi cũng chưa gặp mặt ba mẹ anh lần nào hết vì anh chưa được về phép nên anh chưa đưa tôi đến gặp hai bác được.
Điều tôi lo sợ nhất là mẹ tôi sẽ cấm tôi và anh quen nhau. Tôi cũng lo sợ không biết anh có yêu tôi thật lòng hay không? Hay chỉ vì ở trong đó anh buồn nên anh mới kiếm người để nói chuyện cho vui? Tôi đang lo sợ rất nhiều, không biết phải làm sao nữa. Xin mọi người cho tôi lời khuyên tôi nên làm thế nào? Ai có bạn trai đi bộ đội giống tôi thì xin chia sẻ cùng tôi để tôi biết được rằng tình cảm của anh dành cho tôi có thật không? Hãy cho tôi lời khuyên tôi có nên chờ đợi anh hay không vì tôi cũng lớn rồi?
Theo Ngoisao
Luôn cãi nhau về tiền
Anh ấy có vẻ ki bo, không bao giờ chịu chi tiền. Đã thế lại không chịu dẫn em về ra mắt.
Em và anh ấy yêu nhau hơn 1 năm rồi, chúng em rất yêu nhau và muốn tiến tới hôn nhân. Hiện tại chúng em chuẩn bị tốt nghiệp lớp liên thông đại học, em muốn cưới trong năm nay vì tuổi hai đứa cũng lớn rồi, năm nay tuổi em cưới tốt hơn, cả hai đều đã đi làm nhưng mỗi lần em muốn về thăm gia đình anh ấy thì anh ấy im lặng và không nói gì, có lần anh ấy bảo chưa phải lúc phải chờ vì sợ gia đình phản đối em (vì em sinh năm 86, anh ấy 85, hai tuổi không hợp và em cao số), cũng có khi anh ấy bảo bố mẹ đang lo làm nhà mới nên xây xong hãy về, vậy mà nhà đã xong thì lại thêm lý do chờ em trai thi đại học xong đã.... nhiều lý do.
Em mới chuyển ra ở trọ được 2 tháng, anh ấy sang ăn cơm chung với em và bạn cùng phòng em nhưng em thấy rất không thoải mái khi hai đứa nói đến chuyện tiền. Em cảm thấy nói đến chuyện dùng tới tiền của anh ấy là anh ấy khó chịu. Trong khi đó em rất hiếm khi dùng tới tiền của anh ấy. Ngày lễ anh ấy cũng chỉ đưa em đi ăn, chẳng có quà gì, em không quan trọng quà nhưng em cũng thấy lạ so với mọi người con trai khác đối với bạn gái. Những lúc đi ăn uống thì em và anh ấy đều thay nhau mua đồ ăn...
Em không biết nên làm thế nào nữa. Liệu tình yêu anh ấy giành cho em có phải thật không. Em thì tin anh ấy, ngoài việc khó chịu đó ra thì anh ấy rất quan tâm tới em về sức khỏe, công việc cũng như đi lại. Trước đây chúng em đều đã từng có người yêu rồi, nhưng em thì bị tổn thương rất lâu mới yêu lại được anh ấy vì em không còn là con gái. em cũng nói thật với anh ấy, anh ấy cũng tha thứ và nói với em không được buồn vì chuyện đó, chỉ cần chung thủy với anh là được. Nhưng em vẫn không hiểu vì sao mà anh ấy không đưa em vầ ra mắt. Chúng em thường cãi nhau vì những chuyện không đâu, đặc biệt là liên quan đến tiền hay về ra mắt. Nhiều khi em muốn chấm dứt nhưng em không thể chị ạ. Em mong nhận được sự tư vấn của chị. Em cảm ơn chị nhiều.
Em mong nhận được sự hồi âm sớm của chị vào Mail này chị nhé. em cảm ơn chị. (Em gái)
Anh ấy toàn để em chi tiền (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, đã có người yêu, tuy nhiên, anh ấy hay cãi nhau với em và không chịu đưa em về ra mắt gia đình.
Anh ấy có vẻ keo kiệt và chi ly trong chuyện tình cảm, tuy nhiên, em không nói rõ thu nhập và đời sống của anh ấy thế nào nên chị cũng không thể khẳng định đó là tính cách hay do thu nhập thấp nên phải tiết kiệm. Nếu anh ấy giầu có, có lương cao mà vẫn tính toán thế thì mới đáng nói, còn nếu như không làm ra tiền nhiều thì điều đó có thể thông cảm.
Song quả nhiên, nếu những ngày lễ tết, dịp đặc biệt, anh ấy không tặng quà em, lần nào đi ăn cũng không chịu chi tiền thì quả thật, anh ấy quá tính toán và chi ly. Yêu người như vậy em sẽ không thực sự hạnh phúc.
Việc ra mắt thì có lẽ anh ấy còn trẻ, chưa muốn lập gia đình ngay nên tìm cách hoãn binh. Tuổi hai người không có gì là xung khắc, con gái sinh năm 86 theo quan niệm là cao số nhưng thực chất kết hôn giờ là vừa, do đó, việc anh ấy không muốn dẫn em về ra mắt có thể hiểu tình yêu dành cho em chưa thực sự lớn.
Nếu những tính đó của anh ấy không thay đổi thì có lẽ em nên tìm một hướng đi khác cho mình.
Chúc em may mắn, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Và như thế tôi yêu anh Tôi đã yêu anh từ lúc nào không hay biết. Tình yêu là gì? Chắc có lẽ, không ai có thể trả lời được câu hỏi đó. Tôi đã yêu anh từ lúc nào không hay biết. Chuyện tình cảm của tôi với anh như tiểu thuyết thời hiện đại vậy. Tôi cũng không lý giải được và anh cũng như thế! Có...