Tôi xin chồng 7 ngày cuối cùng ở bên nhau
Tôi huyễn hoặc mình có khi nào chồng nhất thời lầm đường lạc lối. Có khi nào mình chưa phải là người vợ tốt. Cuộn mình trong dày vò dằn vặt, tôi xin chồng 7 ngày cuối cùng
Không hẳn tất cả đàn ông ngoại tình đều bắt cá hai tay. Nhiều người cặp bồ nhí song vẫn gắn bó với gia đình, còn chồng tôi thì không. Tôi không biết việc anh ta yêu và lần lượt bỏ rơi từng người một sẽ tốt hơn hay lén lút ngoại tình sẽ tốt hơn.
Dù sao đi nữa, chúng tôi đã chia tay. Hôm nay tôi chỉ muốn nói về 7 ngày cay đắng nhất trong cuộc hôn nhân này. Đó không phải là 7 ngày chiến tranh mà là 7 ngày cuối cùng bên nhau.
Chông tôi ngoại tình và thông báo cho tôi điều đó một cách thản nhiên như thể anh ta vừa mới mua cái áo. Chính vì thái độ trơ trẽn đó mà tôi đã phải nuốt nước mắt để giả vờ bình tĩnh. Thực chất tôi như người vừa bị đâm vào lưng rồi đẩy xuống vực. Và thủ phạm là người bạn đồng hành thân thiết của mình.
Tôi cố cảnh tỉnh anh ta “Tình yêu chỉ có một, nhưng những thứ tương tự tình yêu thì vô vàn”. Vậy mà anh ta bảo “Anh đã nghĩ em là tình yêu đích thực của anh cho đến khi cô ấy xuất hiện”.
Chông tôi ngoại tình và thông báo cho tôi điều đó một cách thản nhiên như thể anh ta vừa mới mua cái áo. Chính vì thái độ trơ trẽn đó mà tôi đã phải nuốt nước mắt để giả vờ bình tĩnh (Anh minh hoa)
Với một kẻ như thế, tôi chỉ có thể nói ra 2 từ “mất dạy”. Sau 9 năm yêu và cưới, anh ta giờ mới tìm ra được một nửa đích thực của đời mình. Còn tôi chỉ là miếng ghép tạm thời thế chỗ.
“Anh yêu cô ta đến mức muốn cưới” – Anh ta bao vây. Tôi không thể nói được gì hơn. Vẫn yêu anh ta đến cháy lòng nhưng tôi cũng có tự trọng của riêng tôi, níu kéo một kẻ phủi tay sạch trơn như thế, tôi thấy có lỗi với bản thân mình.
Chưa có cuộc thỏa hiệp ly hôn nào nhanh đến thế, chỉ 3 giờ đồng hồ, nhưng đa phần là im lặng đấu trí, chúng tôi nói chuyện rất ít. Nhưng đêm nằm suy nghĩ, tôi lại không cam lòng, tôi thấy oan uổng khi tự dưng đứt gánh giữa đường vì một kẻ mà mình chưa hề biết đến.
Video đang HOT
Tôi huyễn hoặc mình có khi nào chồng nhất thời lầm đường lạc lối. Có khi nào mình chưa phải là người vợ tốt. Cuộn mình trong dày vò dằn vặt, tôi xin chồng 7 ngày cuối cùng.
Thật lòng mà nói, tôi đã muốn tận dụng 7 ngày này để thể hiện cho anh thấy chúng tôi đã từng yêu nhau thế nào. Tôi muốn anh ta phải lung lay về ý định ly hôn thiếu suy nghĩ của mình. Nhưng anh ta là một kẻ khốn nạn toàn tập.
Tôi xin nghỉ làm, cố làm ra vẻ bình thường, vui vẻ quấn quýt chồng con như mọi ngày, lăng xăng dọn dẹp, nấu nướng. Tôi không nấu cao lương mỹ vị, tôi nấu những món ngày xưa thường nấu cho anh ăn, chỉ là bát canh rau hoặc gói mỳ tôm. Chúng tôi cùng rửa bát, tôi rửa anh úp. Tôi cười và luôn miệng nhắc về chuyện cũ.
Tôi biết anh khó chịu nhưng vẫn cố lừa gạt mình. Tôi ôm anh và rồi cảm nhận được cơ thể anh đang co rúm lại né tránh. Cả nhà ngồi xem ti vi, tôi để tay lên đùi anh, anh hất ra. Khi con trai tôi thắc mắc sao bố làm thế anh ta mới giả lả.
Tôi gưi con sang ngoại, chúng tôi đưa nhau về trường đại học cũ. Nhìn vào góc lớp ngày xưa anh từng đứng tần ngần đợi tôi, tôi xúc động và bật khóc. Mắt anh cũng đỏ hoe và xiết lấy tay tôi. Chỉ vài giây ngắn ngủi, lòng tôi cuộn lên ham muốn được có anh mãi mãi, tôi vẫn yêu anh cho dù bị phản bội. Tôi biết anh cũng bồi hồi khi đi qua những kỉ niệm đã từng là của nhau. Lúc đó tôi thật sự đã hi vọng có thể thay đổi anh.
Rong ruổi qua những nơi hẹn hò cũ, chúng tôi lại vào tram xa nơi con chào đời. Tôi cố hài hước nhắc lại kỉ niệm anh bị ngất xỉu vì lo lắng cho vợ trong phòng mổ thế nào, anh đã khóc òa khi trông thấy con ra sao. Anh cười bẽn lẽn.
Gặp lại chị y tá quen, chị ấy tưởng chúng tôi vẫn hạnh phúc và đến khám thai nên vô tình hết lời ca ngợi tình yêu anh dành cho tôi. Tôi chạnh lòng quá, còn anh cũng khịt mũi che giấu sự xúc động.
Chúng tôi cùng nhau ôn lại kí ức đến ngày thứ 7, tôi bảo anh đèo ra cầu Long Biên. Giọng tôi lạc đi vì xúc động, tôi hỏi anh có muôn quay về hay không. Anh nhìn xa xăm rồi nói “Không”.
Anh làm tôi thấy mình ngu ngốc, là một người vợ bị phản bội, tôi đã cố gắng “diễn trò” níu kéo tình cảm và đến phút cuối vẫn bị cự tuyệt. Tim tôi như vỡ thành trăm mảnh, suốt 7 ngày qua, sau khi cùng nhau đi qua kỉ niệm, chứng kiến anh thật sự bồi hồi vì tình yêu trước đây, tôi cứ ngỡ anh sẽ lung lay thay đổi. Vậy là tình yêu 9 năm, gia đình và con trai đều không sánh được với một người đàn bà thứ 3.
Không hiểu sao lúc đó tôi lại thấy hận, cảm giác như bị sỉ nhục. Tôi cay đắng nhắc lại trước kia, khi tôi đang có nhiều người theo đuổi, anh đã dắt tôi đến đây và dọa nếu không lấy được tôi thì anh sẽ tự tử ngay trước mặt. Tôi đùa ngay hôm nay, nếu không có được anh tôi cũng sẽ nhảy xuống.
Tim tôi như vỡ thành trăm mảnh, suốt 7 ngày qua, sau khi cùng nhau đi qua kỉ niệm, chứng kiến anh thật sự bồi hồi vì tình yêu trước đây, tôi cứ ngỡ anh sẽ lung lay thay đổi (Anh minh hoa)
Chỉ là nói đùa mà đến đó tôi đau trào nước mắt, từ đây tôi vĩnh viễn sẽ mất chồng, người mà tôi đã níu kéo nhưng không thành. Chúng tôi ly hôn ngay sau đó mà không cần tòa án cho thời gian hòa giải.
Bây giờ có lẽ anh ta sắp cưới. Còn tôi vẫn ngỡ mình đang là người có chồng, tôi không thể xem anh là kí ức nhanh đến thế. Tôi cũng không biết mình đã làm sai điều gì để anh phải ly hôn. Có thật tôi đã mất 9 năm ròng chỉ để làm miếng ghép của một người đàn ông?
Tận trong sâu thẳm tôi không cam lòng. Hết bia tôi lại tìm đến rượu, tôi muốn ru ngủ nỗi đau nhưng không làm được. Tôi vẫn yêu anh, yêu quá nhiều, phải làm gì để có được anh?
Theo GĐO
Sắp tái hôn muốn quay về bên chồng cũ
Tôi không thể nào bỏ mặc chồng cũ của mình một mình trong đau khổ như vậy. Tôi phải làm sao đây?
Ngày chúng tôi ra tòa ly hôn, tôi hận tới tận xương tủy người đàn ông đã phản bội mình. Tôi có nằm mơ cũng không thể nào tin nổi anh ta đã phụ lại người vợ đầu gối tay ấp của mình như thế. Nhưng giờ đây, tôi lại muốn quay về bên anh.
Tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi, có một cô con gái 7 tuổi. Cách đây hơn 2 năm, tôi ly hôn với người chồng mà tôi yêu hơn chính bản thân mình. Chúng tôi là bạn học cùng nhau, tính tới khi cưới là quen nhau hơn 5 năm. Cuộc sống của vợ chồng tôi rất hạnh phúc cho tới khi chồng tôi ngoại tình.
Anh ta cặp kè với một em gái trẻ. Tôi đau khổ cùng nhưng vẫn muốn tha thứ cho chồng. Tôi không thể nào lí giải nổi vì sao chồng mình lại đổ đốn ra như vậy vì bấy lâu nay anh ấy luôn được biết đến là một người đàn ông đúng mực, tử tế. Vì thương các con tôi cố gắng chấp nhận, bỏ qua cho chồng. Nhưng anh ấy không cần sự tha thứ đó của tôi. Càng ngày chồng tôi càng ngang ngược. Thậm chí nhiều hôm anh ta còn ngang nhiên dắt gái về nhà.
Chuẩn bị tái hôn tôi mới biết sự thật về người chồng cũ tội nghiệp của mình (Ảnh minh họa)
Cuộc sống của tôi thay đổi chỉ trong vòng 4 tháng ngắn ngủi. Tôi về bên nhà ngoại, ốm liệt giường hơn 1 tuần trời. Sau trận ốm đó, tôi quyết định làm đơn ly hôn. Từ ngày tôi về nhà ngoại, chồng tôi cũng không thèm ngó ngàng gì tới hai mẹ con. Đó là lí do tôi không còn gì để bấu víu.
Chia tay xong chồng tôi để lại cho tôi cái nhà để chăm con còn anh biến mất với cô người tình. Tôi đau khổ vô cùng nhưng cũng đành gắng gượng sống vì con. Gần 1 năm sau khi ly hôn tôi mới lấy lại thăng bằng cho cuộc sống của mình. Tôi không còn quan tâm gì đến thông tin về chồng cũ nữa. Tôi chỉ biết làm và nuôi con.
Tôi gặp gỡ một người đàn ông. Anh ấy cũng từng có một đời vợ nhưng ly hôn và giờ mong muốn tìm người đồng hành cùng mình. Tôi đắn đo rất nhiều nhưng sau gần 1 năm qua đi, thấy anh chân thành, yêu tôi thật lòng nên tôi cũng xiêu lòng. Bố mẹ tôi cũng động viên tôi nên tìm hạnh phúc mới cho mình vì không thể sống cả đời như thế được.
Chúng tôi chuẩn bị cho việc cưới xin được 2 tháng nay và cũng khá bận rộn. Anh ấy muốn sau khi cưới chúng tôi ra nước ngoài luôn và định cư ở bên đó nên thủ tục cũng gấp gáp. Tôi cứ ngỡ hạnh phúc đã sang trang với mình, ngờ đâu, sự thật được phơi bày khiến tôi khổ tâm vô cùng.
Tôi tự thấy mình không thể bỏ mặc anh được. Dù sao chúng tôi cũng đã từng có những năm tháng yêu nhau, gọi nhau bằng chồng, bằng vợ, có chúng với nhau một đứa con. (Ảnh minh họa)
Tôi vô tình gặp lại một người bạn cũ từ thời đại học của chồng tôi. Tôi cũng không nhớ đó là ai nhưng chính anh ấy đã nhận ra tôi. Anh ấy thật thà kể chuyện chồng cũ của tôi bị ung thư, giờ ốm yếu không đi làm được chỉ quanh quẩn ở nhà chờ cái chết. Tôi bị sốc khi nghe người bạn đó nói như vậy. Thì ra 2 năm trước khi phát hiện ra căn bệnh quái ác đó, anh đã cố tình làm như vậy để tôi ly hôn. Anh không muốn làm khổ vợ, khổ con mà chỉ muốn một mình cam chịu. Cũng vì thế mà từ ngày ly hôn đến giờ anh không hề ngó ngàng đến mẹ con tôi.
Tôi nghe nói anh thuê một phòng trọ nhỏ ở gần khu công nghiệp để bán hàng nước. Khu công nghiệp đó chỉ cách nhà tôi chừng vài chục cây số. Vậy mà tôi thì cứ ngỡ anh bỏ nhà đi theo cô bồ. Nghe câu chuyện về chồng cũ, tôi xót xa vô cùng. Tôi tự thấy mình không thể bỏ mặc anh được. Dù sao chúng tôi cũng đã từng có những năm tháng yêu nhau, gọi nhau bằng chồng, bằng vợ, có chúng với nhau một đứa con.
Giờ đây tôi muốn ở bên anh, chăm sóc cho anh những ngày cuối đời nhưng người chồng sắp cưới của tôi không đồng ý. Anh ấy nói không biết chồng cũ của tôi tới bao giờ mới mất mà như thế thì sẽ hỏng hết mọi chuyện kế hoạch cho tương lai mà anh ấy đã sắp xếp xong. Anh nói sẽ cho tôi một khoản tiền để tôi giúp đỡ chồng cũ, thêm cho anh tiền chạy chữa, kéo dài sự sống được ngày nào hay ngày ấy chứ không đồng ý cho tôi tới chăm sóc chồng cũ. Nhưng tôi thấy sao mà tàn nhẫn quá? Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Mồ hôi của mẹ Những ngày trời Sài Gòn nắng hầm hập, nghĩ đến mái tôn thấp lũm chũm ở nhà, tôi lại tưởng tượng đến vạt áo mẹ đầm đìa mồ hôi. ảnh minh họa Tuần trước, người em nhỏ điện thoại lên, giọng buồn bã: "Giếng nước cạn rồi chị à! Cả tuần nay mẹ và em không có nước tắm, phải sang nhà hàng...