“Tôi xấu hổ tại vì chồng làm công việc không kiếm ra tiền!”
Thật sự là tôi chán chồng, không phải vì anh không tốt mà vì anh chỉ làm một công việc quèn, lương ba cọc ba đồng không đủ lo cho vợ con.
Tôi biết nói thế này sẽ rất nhiều người ném đá, song đây là những suy nghĩ rất thật của tôi về chồng và về cuộc hôn nhân hiện tại. Thật sự là tôi chán chồng, không phải vì anh không tốt mà vì anh không có một công việc kiếm ra tiền.
Ngày xưa tôi lấy anh, anh chỉ học đến trung cấp nghề nên bây giờ chỉ là công nhân kĩ thuật. Nhiều lần tôi khuyên anh đi học liên thông lên để lấy bằng kĩ sư nhưng anh ngại lớn tuổi khó học và tốn kém.
Mỗi lúc trò chuyện với mọi người trong cơ quan thấy tủi thân lắm. Về kinh tế thì chưa chắc đã thua nhưng về vị thế là gia đình tôi chắc chắn thua vì chồng của các chị em cũng đa phần làm ở các cơ quan nhà nước khác.
Ngại nhất là mỗi lần tám chuyện chế độ lương bổng, lúc nào cũng sẽ có người hỏi tôi “thế cơ quan chồng em thế nào, à mà quên, chồng em làm công nhân nhỉ”. Sự nhầm lẫn có vẻ không tình cờ đó luôn khiến tôi bối rối. Đã cố gắng nghĩ công nhân thì sao chứ nhưng tôi thật sự không thoải mái khi sự thật chồng mình làm công việc không kiếm ra tiền, đi đâu cũng là dạng cùng đinh, ai cũng có thể sai khiến được.
Thật sự là tôi chán chồng
Những khi cơ quan tổ chức tiệc cuối năm hoặc chị em tự làm tiệc gia đình, ai cũng muốn chồng tôi đi cùng. Có lẽ không hẳn là mọi người nhiệt tình mà chỉ muốn xem mặt mũi cái người đàn ông đã để vợ gánh vác mọi công to việc lớn trong nhà vì không có tiền là như thế nào. Sau nhiều lần từ chối, cuối cùng tôi cũng phải đưa chồng đi.
Nhưng không may là hôm chủ nhật anh phải trực theo ca, khi tôi gọi anh đến thì do vội, anh mặc luôn bộ quần áo dính bê bết dầu máy đến buổi tiệc. Nhìn anh lạc lõng giữa một đoàn “trí thức”, tôi vừa giận vừa thương anh. Thậm chí có một người đã nhăn mặt khi anh bắt tay và vỗ vai họ vì bị anh vô tình làm bẩn áo.
Trong buổi tiệc, mọi người tranh nhau trò chuyện rôm rả rồi sa đà vào chủ đề công việc. Chồng tôi không góp chuyện nhưng cũng ngồi cười và cạn ly rất nhiệt tình. Bỗng có người chị nói “thôi chuyển chủ đề cho chồng nó (chỉ sang tôi) nói với, mình toàn nói chuyện xa vời, anh ấy biết gì góp vui”.
Video đang HOT
Tôi thấy lời nói đó giống một câu xúc phạm thì hơn, hoặc cũng có thể tôi đã quá nhạy cảm. Từ đầu buổi tiệc tôi đã không thoải mái, nay vì chồng mà mọi người có thái độ, bỗng dưng tôi đâm ra giận lây chồng. Tôi thấy xấu hổ vì chồng mình không làm một công việc kiếm ra nhiều tiền. Tối đó về nhà tôi dỗi “bữa nay anh đừng có đi đâu hết”.
Cũng có thể nói công việc của chồng tôi gần như là lao động chân tay, nhưng anh lại hiền lành chất phác, rất biết cam vợ con. Anh ấy chiều tôi hết mực, nhưng tôi vẫn chán, chán vì anh luôn làm cho tôi mất mặt trước mọi người.
Cuối năm thường hay có lễ lượt, các chị em trong cơ quan lúc nào cũng tất bật là lượt đi dự liên hoan của cơ quan chồng còn tôi thì không. Thật ra là cũng có nhưng đó không phải là tiệc mà là một buổi liên hoan tập thể của toàn bộ công nhân, thức ăn thì được bày biện ngay tại khu đất trống của xưởng, ngồi xuống thấy máy móc dầu nhớt vây quanh mà chẳng muốn động đũa.
Có thể tôi xấu tính, hay so sánh nhưng đó chắc là tâm lý thường tình của phụ nữ. Chồng lúc nào cũng là một mặt của vợ mà. Nhiều lúc nghĩ không hiểu vì sao ngày xưa có thể yêu và dám lấy anh khi biết anh không có bằng đại học.
Nói ra cũng thật áy náy, tôi đã từng có ý nghĩ ly hôn anh. Nhưng ly hôn vì lý do gì? Anh tốt với vợ con, chung thủy, không làm ra tiền nhưng anh có nhiều ưu điểm, chỉ là không có học thức và địa vị xã hội mà thôi. Ly hôn không được và sống với anh thế này cũng không xong, thỉnh thoảng tôi lại thấy chán ghét cuộc hôn nhân của mình.
Hai hôm nay xe hư chưa sửa được nên phải nhờ chồng đưa đi đón về. Nhưng lần nào tôi cũng dặn anh dừng xa xa cơ quan để tôi tự đi bộ tới. Tôi giả vờ nói là đi bộ cho giãn gân giãn cốt nhưng thực chất là tôi xấu hổ. Váy công sở ngồi sau đồng phục công nhân, tôi thấy ngại với mọi người lắm. Biết là mình tệ nhưng tôi không thể nào ngăn được suy nghĩ ích kỷ và ác độc đó.
Có phải tôi xấu xa lắm không mọi người? Tôi sợ rồi một ngày nào đó mình sẽ chán chồng đến tột độ và đòi ly hôn thôi.
Theo VNE
Trao thân khi mới yêu được hai tháng
Quen nhau qua mạng mới được hơn 2 tháng em đã quan hệ với anh. Giờ anh lạnh lùng với em.
Chị Thanh Bình thân mến!
Ngay lúc này đây, em đang cảm thấy buồn và hụt hẫng quá, em mong chị cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau trên một trang web kết bạn, và rồi bọn em nói chuyện thường xuyên với nhau, chính nét lịch sự, không vội vàng của anh làm em có cảm tình và dần dần yêu mến anh.
Em 26 tuổi làm công việc văn phòng (ngoại hình cũng cao ráo) và anh đang làm kĩ thuật của một công ty sản xuất. Anh 31 tuổi, cái tuổi mà em nghĩ rằng chững chạc và phù hợp với mình. Em làm việc ở Hà Nội, còn anh làm việc ở Bắc Ninh( khoảng cách 30 km). Anh đi làm theo ca nên bọn em cũng không có nhiều thời gian để gặp gỡ nhau thường xuyên.
Thời gian đầu mới quen nhau, bọn em nói chuyện thường xuyên mỗi ngày. Anh thường xuyên nhắn tin, gọi điện, em cũng đáp lại anh bằng những tin nhắn trả lời và những cuộc điện thoại cả giờ đồng hồ. Khoảng nửa tháng nói chuyện với nhau thì chúng em gặp nhau, anh sang Hà Nội gặp em. Sau buổi gặp gỡ đầu tiên ấy, không biết là do em quá nhạy cảm hay là có lý do nào đó em cảm thấy anh không thể hiện tình cảm nhiều như trước nữa. Có gì đó e ngại giữa em và anh.
Rồi thời gian trồi đi, bọn em vẫn nói chuyện với nhau, lúc nhiều, lúc ít. Và anh sang thăm em 3, 4 lần nữa. Ngày 20/10 anh không được nghỉ, chân bị đau, nhưng anh vẫn sang thăm em và tặng hoa cho em. Lúc ấy bọn em vẫn e dè, giữ khoảng cách. Mặc dù khi nói chuyện điện thoại và nhắn tin thì rất quan tâm.
Mới chỉ quen nhau 2 tháng qua mạng, em đã vội vàng trao thân cho anh (Ảnh minh họa)
Quen nhau được khoảng 2 tháng thì em sang phòng trọ thăm anh ấy, có lẽ vì không gian riêng tư, nên cảm xúc cũng nhiều hơn và thoải mái hơn. Em và anh ấy đã quan hệ. Sau đó chúng em vẫn nói chuyện bình thường, vì em dùng sim trả sau nên em gọi điện cho anh ấy nhiều hơn, còn anh thì chỉ hay nhắn tin cho em. Thời gian gần đây, anh ít nhắn tin hơn, thậm chí một, hai ngày em không gọi điện, nhắn tin gì cho anh, anh cũng không nhắn tin lại. Cũng có khi anh gọi điện nhưng em không biết nên không nghe, cũng không gọi lại, hay để lại tin nhắn. Trong khi trước đây anh nhắn tin cho em sáng, trưa, chiều, tối. và nếu như em chưa kịp trả lời thì anh nhắn liên tục vài tin, hoặc gọi lại.
Em thì rất nhớ anh nhưng chưa bao giờ em nghe anh nói một lời nhớ em, hay yêu em cả. Hôm trước buồn quá, em gọi điện cho anh và có phần trách móc anh, em hỏi: "Mấy ngày nay anh có thấy em khác gì không?", anh bảo " không, chỉ thấy em lười gọi điện cho anh hơn". Em nói: "Thế em không gọi cho anh, thì anh cũng không thèm gọi cho em à?", anh bảo "thì anh vẫn gọi đấy thôi".
Em thì cứ cảm thấy nghi ngờ: "Hay là anh ấy không yêu em, anh ấy đang chán em rồi"? Em cũng im lặng, không nhắn tin, gọi điện ít hơn. Thậm trí 1, 2 ngày bọn em không nói chuyện với nhau. Khi nói chuyện thì anh vẫn giữ thái độ vô tư, thản nhiên, như thường.
Em không hiểu, vì em quá dễ dãi, hay vì em quá đa sầu, đa cảm. Em đã xóa hết số điện thoải của anh để em không liên lạc với anh, xem anh có chủ động liên lạc với em không, nhưng không biết em có làm được điều đó không?
Em cảm thấy hơi buồn, hơi thất vọng, hơi hụt hẫng. Có quá vội vàng khi em dành tình cảm cho anh ấy nhiều như thế không? Vì bọn em mới quen nhau gần 3 tháng thôi. Em phải làm gì? Có nên hi vọng vào mối quan hệ này nữa không? Xin chị cho em lời khuyên! Cảm ơn chị. (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang cảm thấy hụt hẫng với tình cảm mà bạn trai dành cho mình. Em yêu bạn trai đó nhưng lại cảm tháy rằng anh ấy đang dần thay đổi, không còn quan tâm và yêu thương em như trước nữa. Em băn khoăn không biết có nên chấm dứt tình cảm tại đây hay không?
Có lẽ những thay đổi trong thái độ của anh ấy cũng vì hành động chưa thực sự đúng đắn của em. Việc em dễ dãi lên giường với anh ta có thể chính là điều khiến anh ấy nghĩ không tốt về em. Nếu tỉnh táo hơn một chút, em sẽ thấy hành động đó có thể khiến người khác nghĩ nhân cách của em không tốt.
Em và anh ấy mới chỉ quen nhau qua mạng, hai người lại ở hai thành phố khác nhau, thời gian quen cũng chỉ được 2 tháng mà em đã dễ dãi lên giường với anh ấy nên anh ấy hoàn toàn có thể nghi ngờ rằng: "Biết đâu em cũng làm thế với những người mà em mới quen khác". Thậm chí ngay cả khi anh ấy chưa hề nói yêu em, nhớ em mà em cũng có thể không đắn đo mà quan hệ thẻ xác như vậy thì khó tránh được những suy nghĩ, đánh giá tiêu cực về bản thân em.
Ban đầu có thể anh ấy có ý định nghiêm túc nhưng khi thấy em dễ dãi như vậy nên anh ấy thay đổi và dần lảng tránh em. Thái độ lạnh lùng, dửng dưng không còn quan tâm của anh ấy đã nói lên phần nào việc em lên giường với anh ấy là một quyết định sai lầm. Giờ đây, chị nghĩ rằng em nên nói để anh ấy hiểu được nỗi lòng của mình và tùy thuộc vào anh ấy để có suy trì mối quan hệ này hay không.
Em có thể hẹn gặp anh ấy thêm một lần nữa, nosid dể anh ấy hiểu được rằng chuyện em đồng ý lên giường ới anh ấy là vì em có tình cảm chứ không phải việc với ai em cũng làm như thế. Sau đó, em hãy chứng minh cho anh ấy hấy được rằng bản thân em vốn dĩ không phải là người có sư cách không tốt mà chỉ do tình yêu cuồng nhiệt quá mà em không giữ được mình trước anh ấy mà thôi.
Sau tất cả những lời nói đó, em nên tạm dừng việc liên lạc với anh ấy để xem thái độ của anh ấy ra sao. Nếu như anh ấy nghĩ kĩ, thấu hiểu cho em thì có lẽ anh ấy sẽ chấp nhận và bỏ qua chuyện này. Nếu nhận được sự thông cảm của anh ấy em cũng không nên dễ dãi trong việc quan hệ nữa vì như vậy anh ấy sẽ lại càng nghĩ em giống với những gì mà anh ấy phỏng đoán. Còn nếu không, hãy chấp nhận sự thật này và chia tay vì em cũng có một phần lỗi trong việc để mất tình yêu của mình.
Chị chỉ muốn khuyên em thêm một điều, trong tình yêu không nên quá vội vàng vì điều ấy có thể khiến em phải hối hận. Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Yêu chồng nhưng vẫn cặp với tình cũ Tôi yêu chồng, thương con, không muốn gia đình nhỏ của mình đổ vỡ nhưng với anh tôi cũng rất cần. Nhiều khi anh chửi và đánh vợ vì chị ta dám xúc phạm tôi. Khi viết lên những dòng tâm sự này tôi mong nhẹ nhàng trong lòng và muốn có một lời khuyên. Tôi và người cũ có một khoảng thời...