Tôi ước mình không còn trong trắng trước khi kết hôn
Có ai như tôi không, đêm tân hôn nằm khóc thút thít nhớ người cũ, ước được làm chuyện này với anh ấy. Ước được người cũ lấy đi cái ngàn vàng của mình chứ không phải chồng, ước mình chưa từng lấy chồng.
Ảnh minh họa
Tôi 26 tuổi, có một tình yêu tuyệt vời cho đến khi kết hôn. Không dám tự khen mình nhưng đánh giá người ngoài về tôi rất có sức hấp dẫn. Tôi thích son phấn giày dép, tự làm đẹp cho bản thân nên nhiều người đàn ông đến với mình đều do xao xuyến ngoại hình. Tôi trước đây hay cho mình một giá trị nhất định nên không nhận lời quen ai, quan niệm không quen thì thôi, quen phải quen cho đáng.
Rồi tôi gặp anh, si mê anh vô cùng. Chúng tôi yêu nhau nhiều lắm, cả hai đều ngọt ngào nên chả bao giờ cãi nhau. Một thời gian dài quen nhau, anh bắt đầu tìm cách đưa tôi lên giường. Anh là dân du học nên không câu nệ chuyện trinh tiết, nhưng tôi là gái truyền thống nên đã giận dỗi khi anh ngỏ lời trực tiếp với mình.
Sau thời gian đó anh cũng không hành động tương tự nữa, tỏ ý trân trọng tôi. Tôi hiểu nên càng yêu anh hơn. Đến một ngày, cảm xúc không kìm nén nổi anh đã làm những hành động khiến tôi cũng thiếu kiềm chế. Tôi vẫn nhớ mãi cảm giác lần đầu tiên bàn tay anh chạm vào người tôi, dù rất muốn nhưng tôi giật ra và để anh vô cùng hụt hẫng.
Tôi hỏi nếu gìn giữ như này anh sẽ càng yêu hơn không? Anh trả lời: “Cái đó là một bước tiến của tình yêu, nó sẽ làm ta yêu nhau hơn. Tất nhiên anh tôn trọng sự quyết đoán trong con người em, nhưng em giống như đem trinh tiết ra để trói buộc mình vậy. Anh nhận thấy em cũng rất muốn hòa vào anh cơ mà”. Tôi thật sự tự ái vì câu nói đó.
Video đang HOT
Tôi nghĩ mình không mất sự trong trắng thì mới có giá trị, làm tình yêu hai đứa thêm mặn nồng hơn, vậy mà hình như đối với anh thì không. Đỉnh điểm mâu thuẫn là đến khi tôi phát hiện anh hay xem và tìm hiểu về tình dục, tôi thấy thật kinh khủng và vội vàng nói chia tay vì ghê sợ con người chỉ biết nghĩ đến chuyện giường chiếu.
Anh điềm tĩnh đến nỗi tôi phát sợ và nói: “Anh cho em thời gian 3 ngày để suy nghĩ kỹ và rút lại lời nói của mình, chúng ta còn rất yêu nhau nhưng em ngày càng quá quắt. Nếu đối với em chuyện chia tay dễ như thế thì cưới nhau bao nhiêu mâu thuẫn em sẽ đòi ly hôn anh sao? Vả lại trinh tiết có ăn được không mà em cứ giữ khư khư và tự bực mình với anh”.
Lúc đó tôi không thấy mình sai gì cả mà anh mới là kẻ không ra gì. Tôi từ chối suy nghĩ rồi dùng dằng “Mình chia tay luôn đi”. Mối tình đẹp kết thúc với tôi như vậy, đầy đau đớn, tiếc nuối, tủi hờn. Anh vì quá đau buồn mà cũng trở về nước, từ đó không còn liên lạc với tôi nữa. Thời gian sau tôi cũng hẹn hò, đi chơi với nhiều người nhưng không ai bằng anh nên không thể quen ai khác được.
Rồi một ngày tôi gặp được người đàn ông khác (chồng hiện tại) trong lúc đi làm thẻ ngân hàng. Vì có một số trục trặc nên chúng tôi có duyên gặp gỡ. Anh là giám đốc ngân hàng, con nhà gia giáo quyền quý, thêm nữa lại con một, cùng là quan chức như nhà tôi. Lúc gặp anh tôi 25 tuổi, hợp đủ mọi bề nên chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân trong vòng một năm.
Trong một năm đó, anh cũng nhiều lần gạ gẫm nhưng tôi nghĩ anh thử nên nhất quyết từ chối và tha thứ chứ không hờn trách như người cũ. Nhà chồng tôi cũng mê tín và coi trọng chuyện trinh tiết cực kỳ nên khi bước về làm dâu nhà anh tôi rất tự tin. Bạn bè nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ vì chồng giàu có, nhà xe đầy đủ, ôsin hầu tận nơi, không phải đụng tay đụng chân gì. Chúng tôi tổ chức lễ cưới thật hoành tráng và đêm tân hôn đúng nghĩa.
Tôi chọn một chiếc váy trắng tinh khiết, sẵn sàng trao cái ngàn vàng đã gìn giữ bấy lâu, thứ làm tôi mất đi tình yêu ngọt ngào nhất, đau khổ nhiều năm vì da diết nhớ người cũ. Chồng mở hộp tủ lấy miếng vải lót cho tôi nằm, rồi lấy một chai thuốc hỗ trợ bảo tự bôi đi. Tôi tủi thân nhiều nhưng vẫn mong chờ điều gì đó. Chồng nói kê thế để đỡ phải giặt ga giường, sáng mai mẹ kiểm tra cho dễ. Tôi tức tối ngồi dậy, cầm chai thuốc đưa cho anh, rồi ôm gối xuống dưới nằm.
Chồng biết vợ giận nên nhẹ nhàng bảo sẽ giúp, nói tôi thông cảm vì hôm nay anh hơi mệt nên nhanh nhanh rồi đi ngủ. Chồng lấy đi cái ngàn vàng trong tích tắc, không chút cảm xúc, không chút ý nghĩa mặc dù tôi kêu la vì đau. Tôi thất vọng và đau đớn vô cùng, xong nhiệm vụ chồng lăn ra ngủ, bảo tôi mặc áo vào rồi quay lưng về phía tôi. Có ai như tôi không, đêm tân hôn nằm khóc thút thít nhớ người cũ, ước được làm chuyện này với anh ấy. Ước được người cũ lấy đi cái ngàn vàng của mình chứ không phải chồng, ước mình chưa từng lấy chồng.
Tôi không biết anh lại đổi khác sau một đêm như vậy. Lúc đó cứ nghĩ mới một ngày làm vợ đã thế này, thử hỏi sau này sống ra sao? Tôi thực sự muốn ly hôn, tự nhiên giờ mới thấy cái giá của việc gìn giữ cái ngàn vàng lại tệ hại thế này, người yêu xưa nói đúng: Trinh tiết có ăn được không? Rõ ràng là không ăn được, nhưng nó khiến người ta trở thành nô lệ, có khi phải đánh đổi một đời con gái.
Làm phụ nữ khổ đủ đường, tôi giờ đây lại ganh tỵ với bạn bè. Chúng nó quen nhau, trao thân cho nhau và rồi yêu say đắm, đến ăn ở với nhau cũng hạnh phúc. Còn nhớ một đứa bạn, tôi từng khinh khỉnh coi thường vì nó quan hệ trước hôn nhân, nó nói: “Phải thử chứ, ai biết được ông đó bị yếu sinh lý hay bạo lực tình dục. Thử trước biết đường mà né, chứ lấy nhau rồi giấy tờ hôn thú, né nhau thế nào”. Tôi thấy đúng, nhất là trường hợp của mình bây giờ.
Tôi và chồng mới cưới nhau được một tuần nhưng đó là lần duy nhất anh đụng vào người tôi. Tôi chán nản và nhớ người yêu cũ nhiều, giờ có nên ly hôn ngay không? Tôi dằn vặt và không có lối thoát rồi, cần một bờ vai nương tựa nhưng không có ai, càng không thể kể bố mẹ nghe chuyện này. Hãy giúp tôi!
Theo VNE
Đêm tân hôn, vợ lả lơi xem phim "sec"
Tôi không rõ quan điểm của mọi người như thế nào nhưng với tôi, tôi thực sự sốc. Tới giờ, mỗi khi nghĩ lại tôi vẫn chưa thể nào lí giải nổi vì sao vợ tôi lại có hành động như vậy trong đêm tân hôn. Lẽ nào vợ tôi là người đàn bà đã từng quá sành sỏi "chuyện ấy"?
Và nếu đúng như vậy thì cái sự trong trắng của cô ấy trao cho tôi chỉ là sản phẩm của vài triệu đồng? Nhân cách của cô ấy tồi tệ như vậy ư? Bộ mặt thật của người mà tôi gọi bằng vợ là gì? Bao nhiêu câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu tôi khiến vừa cưới xong mà tôi không thể nào hạnh phúc nổi dù là một ngày.
Tôi không phải là gã đàn ông lần đầu biết yêu. Trước khi lấy vợ, tôi cũng đã từng yêu nhiều người. Nhưng tôi luôn xác định sẽ không bao giờ đi quá giới hạn bởi vì làm như vậy rất thiệt thòi cho con gái. Bản thân tôi là đàn ông thì không sao nhưng con gái thì lại khác. Mà chuyện tình yêu không thể nói trước được điều gì. Tôi không muốn làm ai khổ vì mình.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi bắt buộc vợ mình phải trinh tiết. Xã hội bây giờ phát triển rồi, yêu nhau là yêu con người chứ không phải vì cái thứ sinh học đấy. Tôi xác định chỉ cần vợ mình hiền lành, tốt nết là được, còn nếu cô ấy có không may "trót dại" tôi cũng không lấy điều đó ra để đay nghiến vợ. Thậm chí tôi còn nghĩ rằng nếu mình bao dung, vợ sẽ tự thấy rằng phải sống tốt hơn để xứng đáng với sự bao dung đó, như thế gia đình mới càng hạnh phúc, vững bền.
Ảnh minh họa
Tôi không phải người đàn ông bảo thủ nhưng tối kị chuyện giả dối. Tôi ghét và khinh bỉ nhất loại đàn bà lừa lọc, dối trá. Chính vì thế, ngày hôm nay tôi mới đang phải tự hỏi lại chính mình rằng liệu vợ tôi có thực sự là một người con gái ngoan hiền như cái vỏ bọc mà cô ấy đã tạo ra hay không?
Đêm tân hôn, đó là lần đầu tiên tôi và vợ gần gũi. Trong khi tôi tắm rửa thay đồ thì cô ấy hí hửng chuẩn bị mọi thứ. Bước vào phòng, tôi thấy cô ấy đã "nằm sẵn" và chăm chú xem phim. Nhìn lên màn hình, tôi thấy những cảnh lõa lồ, thô thiển trong một bộ phim sex. Nhìn lại vợ, thấy cái dáng bộ lả lơi, mặt gợi tình không chút ngượng ngùng, quần áo trên người đã trút bỏ, tôi hoang mang cực độ. Tôi nghĩ về câu mà cô ấy nói: "Em chưa từng một lần biết đến mùi đàn ông" và bắt đầu nghi ngờ.
Có thể mọi người lại cho rằng tôi thiển cận, rằng thời đại nào rồi còn nghĩphụ nữ lên giường là phải khép nép, phải dè dặt. Nhưng thử đặt vào vị trí của một người chồng, cô vợ luôn chứng tỏ mình ngoan hiền nhưng trong đêm đầu tiên lại táo tợn tới như vậy, thậm chí còn sành sỏi hơn cả chồng thì có đáng để đặt một dấu hỏi nghi hoặc hay không? Tôi tin, ai nói rằng không nghi ngờ chỉ là nói dối để cố tạo ra một vẻ không ích kỉ mà thôi. Bản chất của đàn ông nói riêng và con người nói chung sẽ phải nghi ngờ trong tình huống đó.
Tôi hoàn toàn ủng hộ việc phụ nữ cởi mở hơn với tình dục, thậm chí là thử với những điều mới mẻ hơn để mang lại nhiều cảm giác nhưng điều đó không có nghĩa là trong đêm tân hôn cứ hệt như một ả gái đã quá rành chuyện ân ái. Nó làm cho đêm đầu tiên với tôi chỉ là những trăn trở và chán nản.
Tôi sẽ không giận nếu vợ tôi nói thẳng cho tôi chuyện mất trinh nhưng nếu vợ tôi đi "vá víu" lại thì tôi khinh. Tôi khinh người không dám sống thật, không dám đối diện với sai lầm của mình. Bây giờ tôi chưa biết làm cách nào để xác định cũng như giải tỏa những bí bách này trong lòng. Tôi phải làm gì đây? Nếu cứ thế này, tôi sợ hôn nhân cũng khó mà giữ được khi niềm tin không vững chắc.
Theo VNE
Bạn trai chán nếu không cho quan hệ Anh nói sẽ chán em nếu em không trao cho anh đời con gái, em phải làm gì để giữ anh? Chị Thanh Bình thân mến! Giờ đây em đang rất khó xử, em không biết làm thế nào để vừa giữ được tình yêu, vừa giữ gìn được sự t rong trắng của mình. Mong chị hãy cho em một lời khuyên!...