Tôi từng thề là không bao giờ chửi bới con…
Mục đích duy nhất, động lực lớn nhất và quyết tâm nhiều nhất của tôi và em gái tôi để thi đỗ ĐH là để sớm được tự lập, thoát khỏi gia đình và không còn phải bị nghe mẹ mắng mỏ, chửi bới nữa.
Mẹ tôi là một phụ nữ nông thôn thuần phác, nghiêm khắc và lam lũ. Cuộc sống của mẹ quá khó khăn khi phải một mình nuôi hai đứa con nhỏ, làm hơn một mẫu ruộng khoán, đi chợ bán hàng trong khi bố tôi là bộ đội chuyên nghiệp quanh năm suốt tháng xa nhà.
Cũng chính vì điều này, mẹ rất ít khi hài lòng về những việc mà chúng tôi làm, thường xuyên cáu gắt và luôn khắt khe, đòi hỏi chúng tôi phải “chỉn chu” như người lớn từ những việc nhỏ nhất.
Mẹ không đánh nhưng rất hay mắng mỏ chúng tôi, những lời mắng mỏ thường rất cay độc và hơi… chợ búa. Có những lần chỉ vì ngủ quên không tắt điện, sáng hôm sau tôi đã được mẹ cho một “bài ca bất hủ” về việc phải tiết kiệm như thế nào? Công sức làm ra đồng tiền của bố mẹ ra sao ? Rồi nói tôi không biết suy nghĩ, học để làm gì, tốn cơm gạo, nghỉ học đi cho rồi…
Liên tiếp mấy hôm sau, hễ có thời gian là mẹ lại mang chuyện đó ra để chì chiết, dạy bảo. Ngay cả trong bữa cơm mẹ cũng có thể mắng chửi khiến nhiều hôm đút cơm vào miệng mà đắng ngắt không tài nào nuốt nổi.
Tôi còn nhớ có lần em gái tôi rửa bát tuột tay làm vỡ một chiếc xuống nền nhà, thế là ngay lập tức lãnh một cái tát như trời đánh của mẹ. Mẹ bảo nó không biết thương mẹ, làm ra một đồng tiền có dễ đâu mà suốt ngày phá…nó khóc nức nở và bỏ cơm nước một ngày trời chỉ nhốt mình trong phòng. Mẹ không hề “động lòng” mà vẫn kiên quyết “yêu cho roi cho vọt, mặc kệ nó, đói khắc tự mò ra mà ăn”.
Sợ mẹ, những đứa bạn của hai chị em tôi cũng ít khi sang nhà chơi hay dám sang rủ chúng tôi đi đâu. Hàng xóm cũng bảo mẹ là “bà la sát” suốt ngày quát mắng chửi bới không biết mệt mỏi.
Chị em tôi sau rất nhiều lần hậm hực với mẹ, tủi hổ vì bị mẹ mắng chỉ vì những lý do rất nhỏ thì quay ra quyết tâm học thật tốt, cố gắng thi đỗ đại học để được “thoát” khỏi gia đình, được tự lập và tất nhiên là để không phải nghe mẹ chửi mắng suốt ngày nữa.
Có lần uất ức quá, tôi đã “gân cổ” lên tuyên bố với mẹ rằng: “Con thề với mẹ là sau này con không bao giờ chửi mắng con cái của con như mẹ”… lúc đó tôi thấy mắt mẹ ngân ngấn, nhưng mẹ vẫn quả quyết: “Ừ, mày cứ chờ đấy rồi xem”.
Khi tôi và em gái đều đỗ đại học lên Hà Nội sống, tôi dần hiểu ra rằng: mẹ cũng không hề sung sướng gì khi chửi mắng chúng tôi. Mẹ cũng chỉ mong chúng tôi tốt hơn nhưng nhận thức của một phụ nữ nông thôn với cuộc sống quá khó khăn đã khiến mẹ làm những điều vô tình gây tổn hại đến tâm hồn của những đứa con mình. Những lời chửi mắng đã trở thành nỗi ám ảnh, rất may chúng tôi chưa đến mức suy nghĩ tiêu cực là làm trò dại dột.
Video đang HOT
Máu nóng trong người tôi sôi lên, tôi phát vào mông con mấy cái rất đau rồi lại đẩy con ra khỏi cửa…con khóc thét. (ảnh minh họa)
Khi tôi có con, tôi lại càng hiểu hơn sự kiềm chế của một người làm cha mẹ trong việc dạy dỗ một đứa trẻ là một điều rất khó khăn. Tuy nhiên, tôi vẫn khắc cốt ghi tâm lời mình đã hứa: “Không bao giờ đánh mắng, chửi bới con” như mẹ tôi từng làm với chúng tôi.
Con trai đầu lòng được 2 tuổi, tôi sinh đứa thứ 2, mọi khó khăn bắt đầu với việc một nách 2 con nhỏ khi chồng thường xuyên phải làm xa nhà. Con trai lớn của tôi mặc dù được chăm bẵm ăn uống đủ kiểu nhưng vẫn rất lười ăn, còi và thường xuyên ốm đau khiến tôi nhiều lúc bị stress nặng. Chỉ quanh quẩn với việc làm thế nào để đến bữa cho con ăn được 1 bát cơm, bát cháo, rồi cho nó đi ngủ đúng giờ đã làm cho tôi mệt lử vì con là đứa trẻ khá nghịch ngợm, hiếu động và lì lợm. Không đánh, không quát mắng tôi chọn hình thức phạt con mỗi khi nó ương bướng không chịu nghe lời.
Đầu tiên là phạt đứng góc nhà mỗi khi không chịu ăn, đánh em, quăng quật đồ chơi… Mới đầu con sợ, khóc lóc và xin lỗi, nhưng chỉ được một vài lần thì con phản kháng lại. Khi không chịu ăn tôi quát: “Bây giờ con ăn cơm hay là đứng góc nhà”, nó thản nhiên trả lời “đứng góc nhà ạ” rồi tự ra đứng úp mặt vào góc nhà trước sự ngỡ ngàng của tôi.
Biết con không sợ, lần sau tôi phạt nhốt con vào nhà vệ sinh đóng chặt cửa tắt điện tối om hay đẩy con ra sân đóng cửa không cho vào nhà nữa. Thấy con khóc thảm thiết, lòng tôi cũng quặn thắt. Nhưng khi đưa con vào nhà nói con ăn cơm thì nó gạt tay hất đổ bát cơm tung tóe xuống nền nhà.
Máu nóng trong người tôi sôi lên, tôi phát vào mông con mấy cái rất đau rồi lại đẩy con ra khỏi cửa…con khóc thét. Tôi đứng sau cánh cửa cũng khóc nức nở như một… bà mẹ thất bại, bất lực vì không biết cách nào dạy bảo một đứa trẻ lên 3.
Tôi chợt nhớ lại lời đã từng tuyên bố với mẹ tôi…
Sau lần đánh con, tôi hối hận vô cùng, biết mình đang lạc hướng trong việc dạy dỗ con cái, tôi đã đăng ký khóa học “Kỷ luật không nước mắt” của một chuyên gia tâm lý.
Tôi ngộ ra một điều rằng, kể cả không đánh mắng chửi bới nhưng việc ép buộc con phải thế này, thế khác cũng là một hình thức bạo hành trẻ em. Điều này sẽ khiến cho trẻ sợ hãi, thiếu tự tin.
Mỗi lần như thế, hoóc môn cortisol trong cơ thể trẻ tiết ra có thể khiến đứa trẻ chậm phát triển, tim nhỏ hơn, não kém thông minh so với những đứa trẻ khác…
Giật mình…suýt nữa tôi đã “giết chết” sự phát triển bình thường của con tôi.
Theo VNE
Cô gái đất mỏ từ dân 'bay' đêm 'sa đà' buôn thuốc lắc
Cô gái đất mỏ xinh đẹp từng thi đỗ đại học, khi cô đang theo học năm thứ nhất thì bị công an bắt vì tội buôn bán thuốc lắc.
Nguyễn Thanh Thu (1987, quê ở Quảng Ninh), sinh ra trong gia đình khá giả, bố mẹ là các thương lái của vùng mỏ Mậu Khê, suốt ngày lo toan chuyện buôn bán làm ăn nên chị em Thu sớm phải tự chăm sóc bản thân. Tuy vật chất không thiếu nhưng Thu luôn thiếu thốn tình cảm của gia đình.
Vốn là cô gái có vóc dáng xinh xắn, có làn da trắng như trứng gà bóc nên Thu luôn nổi bật trong đám bạn cùng trang lứa. Cũng vì thế mà khi lên Hà Nội học, những cám dỗ của cuộc sống luôn bủa vây Thu. Một cô gái lần đầu tiên xa nhà, thiếu thốn tình cảm từ phía gia đình đã đẩy cô dần sa chân vào con đường ăn chơi lêu lổng.
Ngày cô kết thân với một nhóm bạn mải chơi, suốt ngày lông bông la cà bar, vũ trường... Ban đầu, Thu chỉ cùng với các bạn lên bar, vũ trường để "bay" giải khuây. Thu không nghĩ rằng nơi đây luôn chực chờ những mối nguy hiểm không tên và chính mình đã vô hình lãnh nhận những hậu quả không tên đó.
Những lần "cúp" học của Thu ngày một nhiều và số tiền xin "trợ cấp" của gia đình cũng ngày một lớn. Sợ bố mẹ phát hiện ra cuộc sống phóng túng chốn Hà Thành nên Thu đã nghĩ sẽ tự cách kiếm tiền để không phải nhận trợ cấp từ gia đình.
Nghĩ là làm, ban đầu Thu cùng đám bạn lên bar để "bay" và thuốc lắc là thứ khai vị không thể thiếu. Biết thuốc lắc là thứ ma túy nguy hiểm nên Thu sợ không dám dùng, tuy nhiên do bạn bè dụ dỗ nên cô dần lao vào những cuộc "bay" đêm với thuốc lắc. Thấy bạn bè giới thiệu thứ thuốc này đem lại thu nhập cao nếu tham gia vào vận chuyển buôn bán, công việc chỉ đơn giản là nhận thuốc ở một nơi và mang lên vũ trường, bar bán cho những người cần sẽ có thể kiếm được số tiền lớn.
Cũng từ đó Thu trở thành nguồn "cung" thuốc lắc cho đám bạn. Khi làm công việc này ngoài bạn bè ở bar thì không ai biết thậm chí đến người yêu của Thu cũng không biết cô làm việc này. Chỉ đến khi Thu bị công an bắt khi đang đi chơi với người yêu thì mọi việc mới vỡ lở.
Với tội buôn thuốc lắc, Thu bị phạt 9 năm tù giam và về thụ án tại phân trại K1 - Trại giam Phú Sơn 4.
Nguyễn Thanh Thu vẫn giữ được nét đẹp rạng rỡ trong trại giam
Trong trại giam Thu được mệnh danh là "hoa hậu" bởi vẻ đẹp nổi bật hơn các bạn tù khác. Từ ngày bị bắt đến nay Thu đã cải tạo được 4 năm, khoảng thời gian ấy chưa đủ dài nhưng với Thu đó là quãng thời gian yên bình để cô suy nghĩ về cuộc sống nhất là những lầm lỗi cô đã gây ra.
Không còn những suy nghĩ bồng bột, sốc nổi, Thu đã "lột xác" thành một người khác với lối suy nghĩ hết mực chín chắn. Thu chia sẻ rằng "quãng thời gian cải tạo ở trại, người yêu vẫn thường lên thăm và động viên cô cải tạo cho tốt. Lần nào cũng vậy, anh đều khen cô vẫn rất xinh và vẫn rất... đáng yêu...".
Cô cũng chia sẻ rằng, mặc dù vẫn còn rất yêu anh nhưng vẫn quyết định chia tay "Em phải làm thế để giải thoát cho anh ấy, cho anh ấy cơ hội đến với người khác. Em không xứng đáng. Không thể bắt anh ấy chờ đợi mình đến tận 9 năm...", nữ phạm nhân đượm buồn.
Thu có niềm tin mãnh liệt vào bản thân: "Em không nói trước được tương lai nhưng em chắc chắn mình sẽ làm lại được. Em được ăn học đàng hoàng và ý thức được tội lỗi của mình. Điều em ăn năn nhất là đã làm khổ người em yêu, làm khổ bố mẹ...".
9 năm là quãng thời gian không quá dài để Thu sữa chữa những sai lầm, với niềm tin vào bản thân Thu và các phạm nhân trong trại giam vẫn ngày đêm cải tạo tốt mong một ngày sớm được hòa nhập với xã hội. Trên khuôn mặt của cô gái đất mỏ ấy đã thấm đượm những cơ cực lo toan về cuộc sống sau này, đó cũng chính là niềm hy vọng lớn lao cho bất cứ ai đã từng lầm lỡ.
Xã hội luôn rộng cửa đón đợi những ai biết mình sai và sửa chữa lỗi lầm, với Thu hay bất cứ phạm nhân nào cũng vậy, niềm tin vào cuộc sống vẫn thôi thúc họ cải tạo tốt để sớm trở về với gia đình. Riêng với Thu, một cô gái còn quá trẻ để làm lại cuộc đời, cô sẽ phải nỗ lực hơn rất nhiều để vượt qua những "rào cản" trên con đường cô đang, đã và sẽ đi.
Theo vietbao
Những vụ giết người bất đắc dĩ Một cậu trò nghèo ngoan hiền, một đứa con hết mực thương mẹ - hai bị cáo ở 2 vụ án khác nhau nhưng họ có cùng hành vi giết người một cách bất đắc dĩ. Bị cáo Hưng trong phòng xử án. Phòng vệ quá đà. Phiên tòa xét xử sơ thẩm cậu học trò nghèo Nguyễn Quang Hưng (SN 1994) ở...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Không tiền bạc, không địa vị, chỉ có học hành mới giúp con cái chiến thắng số phận

Phát hiện chồng ngoại tình với 5 người, tôi viết đơn ly hôn: Nghe mẹ chồng nói 1 câu khiến tôi thầm cảm ơn anh

Mở điện thoại lên, tôi chết lặng khi thấy những dòng tin nhắn khiến gia đình sụp đổ

Bất ngờ đến phòng trọ của tôi, bạn gái lập tức chia tay khi thấy cảnh này

Bị người mới của chồng cũ "tặng quà mắm tôm" hậu ly hôn, lời nhắn nhủ của cô vợ thu hút gần 20k like trên mxh

Bạn trai thích chia đôi kỳ lạ, tôi nên yêu tiếp hay "chạy mất dép"?

Vợ lén mua đồng hồ 3 triệu đồng, tôi ngã ngửa khi biết đó là quà tặng ai

Bạn trai cũ bất ngờ tìm gặp, tôi sợ bí mật mình giấu chồng bị bại lộ

Lấy chồng giàu nhưng nhưng tôi lại ước có chồng nghèo như em rể

Thư cô gái từng làm nghề "bán hoa" gửi bạn trai: Em xin lỗi vì đã yêu anh

Nên để tiền tiết kiệm cho con cái hay để dưỡng già?: Người già thông minh sẽ làm theo cách này!

Khi nghe người mẹ nói với con ở quán ăn, tôi bỗng hiểu ra: Vì sao có những người cả đời không thể giàu lên được
Có thể bạn quan tâm

Cách em 1 milimet - Tập 7: Chiến Đo rủ Biên xử lý cả chuồng gà để lấy lông mang bán
Phim việt
13:24:55 25/09/2025
Dụi mắt không tin nổi đây là "chồng quốc dân" Hứa Quang Hán?
Sao châu á
13:19:37 25/09/2025
Vợ đại gia phản ứng khi "nam thần" Bình Minh bị chê nhan sắc tụt dốc: "Người chứ có phải vật đâu?"
Sao việt
13:15:15 25/09/2025
Thiếu gia nhà bầu Hiển độ body: 36 tuổi cực phong độ, cơ bụng 6 múi chuẩn không cần chỉnh
Netizen
13:06:25 25/09/2025
Rihanna hạ sinh con gái
Sao âu mỹ
13:04:14 25/09/2025
Mùa thu khô hanh dễ mệt mỏi, thử ngay món hấp làm cực đơn giản mà ấm bụng cả nhà
Ẩm thực
12:58:03 25/09/2025
Bí quyết chăm sóc da an toàn từ sữa chua
Làm đẹp
12:57:00 25/09/2025
Xiaomi 17 Pro gây sốt: Camera vượt trội, pin siêu bền
Đồ 2-tek
12:40:45 25/09/2025
Microsoft ca ngợi VoiceGate là bước tiến AI 'Make in Vietnam'
Thế giới số
12:18:49 25/09/2025
Thương hiệu Việt gây choáng sàn diễn London với kỹ thuật mạ vàng trang phục
Thời trang
11:27:08 25/09/2025