Tôi từng là người tình của mẹ em
Khi em dẫn tôi về ăn cơm cùng ba mẹ, tôi bàng hoàng muốn rụng rời tay chân. Người mà em gọi là mẹ, cũng là người đàn bà đầu tiên của đời tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đình thường thường bậc trung, không giàu cũng không nghèo, ba mẹ tôi thừa sức lo cho hai anh em tôi ăn học tới nơi tới chốn. Nhưng thời gian tôi học đại học xa nhà, ba mẹ sợ tôi hư nên chỉ gửi vừa đủ, để tôi không tiêu xài phung phí, ăn chơi đua đòi. Đó là theo suy nghĩ của ba mẹ, còn tôi thì vốn thích phiêu lưu từ nhỏ, nên khi tham gia vào nhịp sống Sài Gòn, tôi luôn thích khám phá, cả những mặt trái.
Cách khám phá thú vị nhất chính là dấn thân vào. Mà để dấn thân vào thì phải có nhiều tiền. Xin ba mẹ thì không được, tôi đành tự xoay. Tôi có những thằng bạn chí cốt giàu có, vài thằng là dân chơi thứ thiệt, con nhà giàu, mà ba mẹ lại rất thoáng chứ không kìm kẹp như nhà tôi. Vậy là chúng tôi cùng nhau tham gia vào những cuộc chơi, theo các cấp độ tăng dần, từ tụ tập, ăn nhậu cho đến đi quán bar chơi thâu đêm suốt sáng. Một vài lần đầu, mấy người bạn bao tiền, nhưng càng nhiều cuộc chơi thì tôi càng lâm vào nợ nần, vì chẳng ai có thể cho không ai hoài, hơn nữa, tiền ăn chơi đâu phải là ít ỏi.
Khi số nợ đã ngập mặt một thằng sinh viên tỉnh lẻ thì tôi đâm ra hoảng sợ. Không thể xin tiền ba mẹ được, tôi đành phải tìm cách để có tiền trả nợ và để tiếp tục tham gia cùng bạn bè. Tôi đi làm thêm, làm gia sư, tiếp tân nhà hàng, chạy bàn trong quán nhậu…, nhưng số tiền ít ỏi kiếm được chẳng giúp tôi giải quyết được chuyện gì, trong khi thời gian làm rất vất vả.
Thật không ngờ người yêu tôi lại là con của mối tình đầu (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Một người bạn hiến kế rằng tôi nên đi cặp kè với các bà xồn xồn, các bà rất dễ bị dụ, mình chả mất gì mà kiếm được bộn tiền. Ban đầu tôi ngần ngại, nhưng rồi phần vì thiếu tiền, phần vì ham chơi, lại cộng thêm cái ngông cuồng bồng bột của tuổi trẻ, tôi đã thử. Và tôi gặp người đàn bà đó.
Bà ta hơn tôi gần ba mươi tuổi, đẹp nhưng buồn. Một tháng đầu cặp kè, bà chỉ cần tôi đi ăn, đi nhậu, đi bar chung, và ngồi nghe bà kể chuyện. Đại khái là bà rất cô đơn, vì chồng bà bồ bịch bên ngoài, chẳng quan tâm gì tới vợ con, bà phẫn uất quá nên mới ra ngoài tìm vui như thế nào. Tôi, chỉ quan tâm đến câu chuyện của bà ở góc độ là chồng bà ta sẽ chẳng gây phiền phức gì cho tôi, nghĩa là tôi vẫn an toàn. Hai tháng sau khi quen biết, chúng tôi bắt đầu quan hệ nam nữ, bà ta muốn như vậy, và trong một lần say, tôi đã trở thành đàn ông với một người phụ nữa đáng tuổi mẹ mình. Có điều, tôi lại thấy thích, và thấy mình như chững chạc hơn. Sau đó, có những lúc tôi tưởng như là mình yêu bà ta nữa.
Một năm sau, chúng tôi chia tay. Cũng do người đàn bà đó muốn. Bà nói, bà ân hận, vì bà thấy có lỗi với các con. Bà sẽ trở về nhà sống yên bình để chăm lo cho các con, chấp nhận số phận. Dĩ nhiên, bà cho tôi một khoản tiền khá lớn. Và tôi cũng phải tốn một khoảng thời gian mới quên được người đàn bà đó, không hẳn là tình yêu, nhưng cũng có một cảm giác đặc biệt.
Tôi đã từng là người tình của mẹ em (ảnh minh họa)
Rồi tôi phải đối đầu với những kỳ thi. Ra trường, đi làm, tôi làm việc chăm chỉ và sống yên bình hơn. Thỉnh thoảng tôi có tham gia vào những lần tụ tập cùng bạn bè, nhưng không còn nồng nhiệt như ngày trước, có lẽ sự trải nghiệm đã đủ cho một thằng đàn ông như tôi. Và tôi muốn có một gia đình êm ấm, một người vợ để chia sẻ. Tôi gặp em, yêu em, và tính chuyện cưới hỏi. Nghe em kể ba mẹ em sống không hạnh phúc, đã ly thân với nhau mấy năm nay, tôi càng thêm thương em, và nhủ lòng là sau này sẽ đối xử tốt và yêu thương em hết mực, để em không bao giờ phải khổ.
Thế mà, khi em dẫn tôi về nhà ra mắt, tôi lại phát hiện ra sự thật trớ trêu ấy. Mẹ em cũng hoảng hồn sắp ngã quỵ. Chúng tôi lúng túng vào bàn, bữa ăn trôi qua thật nặng nhọc, những câu chuyện xã giao cũng gượng gạo vô cùng.
Tôi ra về mà tâm trạng rối bời, trái tim muốn vỡ vụn. Tôi thực sự yêu em. Nhưng tôi có thể lấy em được không? Nếu quyết định vẫn lấy em làm vợ, thì tôi có nên kể rõ với em hết mọi chuyện không, hay để tất cả rơi vào quên lãng? Và tôi phải đối diện với mẹ của em như thế nào đây?
Theo khampha
Bị chân dài "đá" không thương tiếc
Cô ấy tỏ ra lạnh lùng chứ không hề săn đón, chiều chuộng và ngọt ngào với tôi như trước.
Tôi làm nghề kinh doanh bất động sản, có vợ hai con đã lớn. Cuộc sống gia đình tôi yên ả không có vấn đề gì, chỉ mắc mớ một chuyện riêng cá nhân của mình thôi.
Giống như các "đại gia" khác, tôi cũng tìm cho mình một em thật xinh để làm vì. Bồ càng xinh, càng trẻ, càng có học thức thì tiếng nói của chúng tôi càng có trọng lượng trong giới làm ăn, trong mắt bạn bè (là nam giới). Tôi cũng kiếm một cô bồ rất xinh, đã bỏ chồng, chưa có con, là "rau sạch" 100% đang công tác tại một ngành quan trọng vào bậc nhất ở Hà Nội.
Tôi mua nhà đất, sắm sanh xe máy, các trang thiết bị trong nhà cho cô ấy tính ra hết khoảng 2 tỷ đồng. Tất cả tài sản tôi cho cô ấy đứng tên. Vài năm nay, một phần vì việc buôn bán bất động sản làm ăn thất bát không được như trước đây, một phần vì tôi cũng đã sắm sanh cho cô ấy nhiều rồi nên tôi không "chi" thêm nữa. Thế là từ đó cô ấy bắt đầu tỏ thái độ, tìm cách hất tôi ra ngoài.
Cô ấy rất xinh đẹp, tôi không hề muốn mất cô ấy một cách dễ dàng như thế (Ảnh minh họa)
Cô ấy công khai cặp với một người đàn ông khác giàu hơn tôi. Trước đây, thời tôi và cô ấy còn mặn nồng, cô ấy cũng có cặp kè với người khác nhưng là giấu giếm. Bây giờ thì cô ấy công khai đưa về nhà, cố tình cho tôi biết rằng cô ấy đã có người khác.
Mỗi lần tôi đến nhà, cô ấy tỏ ra lạnh lùng chứ không hề săn đón, chiều chuộng và ngọt ngào với tôi như trước. Nhà có 5 ti vi, mỗi phòng tôi sắm cho cô ấy 1 chiếc. Ấy thế mà cô ấy không cho tôi xem. Tôi mà bật ti vi lên là cô ấy bảo tắt, nếu tôi không nghe lời là cô ấy tự tắt ra vẻ tức tối. Mới đây cô ấy còn tỏ rõ sự trở mặt của mình không chút e ngại gì. Tôi đến nhà, cô ấy không cho vào mà đuổi thẳng cổ. Tôi nói với cô ấy rằng nhà này là nhà tôi mua, tài sản trong nhà là do tôi sắm thì cô ấy tuyên bố: "Tôi cặp với anh 2 năm, coi như đó là khoản tình phí trong 2 năm đó, anh còn muốn gì nữa. Cuộc đời này có ai cho không ai cái gì đâu".
Tôi không tiếc tiền và cũng không có ý định đòi lại số tiền đã mua sắm cho cô ấy bởi tất cả tài sản tôi mua đều đứng tên cô ấy nên tôi có muốn đòi cũng chẳng được. Tôi chỉ tiếc cái công mình đầu tư, tưởng bỏ ra chừng ấy tiền là có thể sở hữu được người đẹp nhưng không phải. Cô ấy rất xinh đẹp, và tôi không hề muốn mất cô ấy một cách dễ dàng như thế. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Đàn ông ví mỏng! Có lẽ bởi cái ví da đắt tiền của anh ấy không nhét nổi nhiều tờ tiền cho lắm. Hồi lâu rồi tôi có đọc trên mạng một chia sẻ không còn nhớ của bạn nào, rằng, trong đám bạn trai của bạn ấy, anh nào dùng ví xịn chắc chắn là anh hiếm tiền nhất bọn. Có lẽ bởi cái ví da...