Tôi từ chối chăm cháu, con dâu phán: ‘Mẹ làm bà nội kiểu gì thế?’
Con trai và con dâu có thể giận tôi, trách móc tôi nhưng tôi tin rằng, đây là quyết định đúng đắn.
Tôi muốn sống cuộc đời của mình, tận hưởng tuổi già an nhàn.
Tôi năm nay 60 tuổi, vừa về hưu sau nhiều năm cống hiến cho công việc giảng dạy tại trường đại học. Khi còn trẻ, tôi luôn nghĩ rằng khi về già mình sẽ được an nhàn, sống vui vẻ bên gia đình, con cháu. Nhưng thực tế thì khác xa với những gì tôi tưởng tượng.
Trước đây, tôi luôn cố gắng để trở thành một người mẹ, người vợ tốt. Tôi và chồng đã dành cả thanh xuân để lo lắng cho con trai mình, nuôi dưỡng, giáo dục cho đến lúc con trưởng thành, kết hôn. Khi con trai lập gia đình, chúng tôi không chỉ chu cấp mà còn đứng ra lo liệu tất cả mọi thứ, từ đầu đến cuối.
Sau đó, khi hai con muốn mua nhà, chúng tôi cũng lo liệu khoản tiền đặt cọc để chúng có được tổ ấm của riêng mình. Tôi luôn nghĩ rằng làm cha mẹ là phải hết lòng vì con cái; nhưng có lẽ tôi đã lầm khi kỳ vọng con cái sẽ biết ơn và hiểu được tấm lòng mình.
(Ảnh minh họa: AI)
Cách đây vài năm, khi con dâu mang thai, hai đứa yêu cầu tôi nghỉ hưu sớm để giúp đỡ chăm sóc cháu bé. Cả con trai và con dâu đều nói rằng mẹ chồng phải có trách nhiệm chăm sóc cháu nội, nhưng tôi thẳng thắn từ chối. Không phải tôi không thương cháu, mà thực sự tôi cảm thấy mình không thoải mái khi phải suốt ngày chăm sóc một đứa trẻ nhỏ.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi thống nhất góp 200 triệu đồng thuê người giúp việc nhằm giảm bớt gánh nặng cho con trai và con dâu. Sau đó, con dâu đưa bà thông gia sang trông cháu, tuyên bố sẽ đưa số tiền 200 triệu kia cho bà. Tôi không nghĩ sâu xa gì, còn cho rằng việc này sẽ khiến mọi người đều vui vẻ, vợ chồng tôi có thể tiếp tục sống cuộc sống riêng của mình mà không phải lo lắng quá nhiều.
Nhưng hóa ra tôi nhầm. Con trai và con dâu chẳng những không cảm kích mà còn không ngừng đòi hỏi thêm. Mới đây khi hai vợ chồng tôi nghỉ hưu, chúng tôi lên kế hoạch đi du lịch, tận hưởng những tháng ngày còn lại bên nhau sau bao nhiêu năm vất vả, nhưng chưa kịp thực hiện thì con trai và con dâu đã tìm đến, yêu cầu tôi giúp đưa đón cháu đi học vì bà thông gia phải về quê chăm sóc gia đình.
Tôi rất thất vọng và cảm thấy đau lòng. Tôi đã làm mọi thứ có thể để giúp đỡ các con nhưng chúng không biết đủ, không hề nghĩ đến hay tôn trọng cảm nhận, mong muốn của vợ chồng tôi.
Khi tôi từ chối, con dâu nói một câu khiến tôi lạnh lòng: “Mẹ làm mẹ, làm bà kiểu gì vậy? Không muốn giúp đỡ con cái chút nào hay sao? Tiền cũng chẳng giải quyết được vấn đề. Nếu mẹ không giúp chúng con thì về sau đứa cháu nội này mẹ đừng nhận nữa, nó cũng không cần một người bà vô tâm như vậy!”.
Tôi thật sự không thể tin vào tai mình. Làm sao một người con dâu lại có thể thốt ra những lời lẽ khắc nghiệt như vậy với mẹ chồng? Tôi quay sang nhìn con trai, hy vọng con sẽ hiểu và đứng về phía tôi nhưng nó lại im lặng, không dám nói gì. Có lẽ trong lòng, con trai cũng đồng tình với vợ.
Tôi cảm thấy bị phản bội bởi chính những người mà mình đã dành toàn bộ cuộc đời, trái tim và sức lực để yêu thương, cung phụng. Tôi tự hỏi, mình đã làm gì sai để phải nhận lại sự bất hiếu này? Vợ chồng chúng tôi đã dốc hết những gì mình có để lo cho con từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành. Tôi không hề đòi hỏi gì nhiều, chỉ mong con cái sống tốt, biết nghĩ cho người khác. Vậy mà giờ đây, khi tôi muốn sống cho bản thân một chút, muốn hưởng chút an nhàn tuổi già thì các con lại cản trở, chỉ biết nghĩ đến lợi ích của riêng chúng.
Tôi biết rằng làm mẹ thì không thể bỏ rơi con cái, nhưng cũng không thể sống mãi dưới sự đòi hỏi vô lý và thiếu tôn trọng này. Tôi đã quyết định không nhượng bộ, ngừng giúp đỡ những đứa con không biết điều. Con trai và con dâu có thể giận, có thể trách móc nhưng tôi tin rằng đây là quyết định đúng đắn. Tôi muốn sống cuộc đời của mình, tận hưởng những ngày tháng cuối đời bên chồng, không phải tiếp tục hy sinh cho những đứa con chỉ biết đòi hỏi.
Nếu sau này con trai và con dâu có thể hiểu ra, biết tôn trọng và trân trọng những gì bố mẹ đã làm cho mình, tôi sẽ sẵn lòng tha thứ và giúp đỡ. Nhưng nếu chúng cứ tiếp tục ngang ngược và vô ơn thế này, tôi sẽ không bao giờ nhượng bộ. Cuối cùng, mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình.
Khi biết vợ chồng con trai bỏ ra 6 tỷ mua đất làm nhà, tôi muốn đòi lại số tiền đã cho các con
Vậy là bao lâu nay, các con giả nghèo khổ để bòn rút tiền của bố mẹ.
Những năm qua, con dâu thường than phiền với tôi là kinh tế gia đình khó khăn, thu nhập của 2 vợ chồng không đủ nuôi con. Thương con cháu nên suốt 10 năm qua, vợ chồng con trai sống chung với bố mẹ mà không tốn đồng tiền ăn uống điện nước.
Thấy các cháu còi cọc, vợ chồng con trai làm không ra tiền nên tháng nào tôi cũng bớt 2 triệu lương hưu để mua sữa và thuốc bổ cho cháu.
Đầu năm nay, con dâu nói với tôi là ông bà ngoại cho tiền mua một suất đất mà chưa có tiền xây nhà. Nhà ngoại có những 4 người con, kinh tế bình thường, ông bà làm nghề tự do, tôi thắc mắc thu nhập chỉ đủ chi tiêu, vậy mà lại cho con gái nhiều tiền mua đất.
Nhưng chồng tôi nói rằng chúng tôi khá giả hơn hẳn mà không cho các con gì thì bên ngoại sẽ coi thường. Cuối cùng vợ chồng tôi quyết định cho con 2 tỷ xây nhà.
Khi nhà con trai xây xong, tôi đến thăm mới thấy nó to đẹp và hoành tráng nhất khu phố. Vậy là từ nay các con đã có nhà đẹp của riêng mình, không phải sống phụ thuộc vào bố mẹ nữa.
Trong ngày ăn mừng nhà của con trai, chồng tôi vui nên uống quá chén và ngồi nói chuyện với ông thông gia. Chồng tôi nói:
"Cũng nhờ ông bà cho tiề các cháu mới mua được đất để an cư lạc nghiệp".
Ảnh minh họa
Ông thông gia không hề giấu giếm bảo nhà đông con, tiền của 2 vợ chồng kiếm được đủ nuôi các con ăn học là may mắn lắm rồi, làm gì có tiền cho cháu nào. Ngày mừng nhà cố lắm mới gom góp được 5 triệu cho con gái.
Sự thành thật của ông thông gia làm tôi rất kính trọng nhưng lại cay khi nghĩ về vợ chồng con trai. Thì ra để được bố mẹ cho nhiều tiền, các con dùng kế "dương đông kích tây" và đã thành công.
Tôi càng giận các con hơn khi nghe con trai khoe với bạn bè là căn nhà trị giá 6 tỷ bao gồm cả mua đất và xây dựng. Điều đó có nghĩa là vợ chồng con trai tôi kiếm được rất nhiều tiền nhưng lúc nào con dâu cũng than nghèo, lương thấp.
Vậy là các con cố tình giả nghèo để lấy lòng thương hại của bố mẹ và mong được tôi bao bọc. Cũng vì chu cấp cho con suốt 10 năm nay mà tiền lương hưu mỗi tháng của vợ chồng tôi hết sạch, không còn đồng nào để tích lũy nữa. Khôn ngoan sành sỏi ngoài đời là vậy, thế mà tôi lại bị các con lợi dụng.
Càng nghĩ càng giận các con, tôi muốn đòi lại số tiền 2 tỷ đã cho các làm nhà nhưng chồng tôi không đồng ý. Ông nói bị các con lừa dối rất tức nhưng là bố mẹ thì phải đại lượng, đã cho tiền rồi không được đòi lại. Coi như đây là bài học để đời và từ nay về sau sẽ không cho con trai đồng nào nữa. Theo mọi người, tôi có nên đòi lại tiền không?
Khuyên con dâu đừng chi tiêu phung phí, con nói tiền lương của chồng chỉ để biếu ông nội khiến tôi ngẩn người Không ngờ, mỗi tháng chồng tôi lại nhận một khoản tiền không nhỏ từ con trai. Vài lần các con cũng mời bố mẹ ra phố chơi nhưng sợ làm phiền đến công việc và chuyện học hành của con cháu nên tôi toàn từ chối. Mấy tháng nay, cổ tôi đau nhức rất nhiều, uống thuốc lá mà không thấy đỡ. Tuần...