Tôi trăn trở vì không biết làm sao để mẹ hạnh phúc hơn
Chúng tôi muốn đưa mẹ vào Nam sống cùng nhưng mẹ không muốn, sợ làm phiền con cái, với lại mẹ đã quen với ruộng vườn ở quê.
Hình ảnh minh họa
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông ở vùng quê nghèo khó, nhà có tới 5 anh chị em, tôi là con thứ 3, trên tôi có chị gái và anh trai, dưới tôi cũng có em gái và em trai. Ngoài mấy sào ruộng, bố có thêm nghề bốc thuốc bắc tại nhà nhưng chẳng mang lại thu nhập gì nhiều. Gia đình tôi thực sự êm ấm, tuy nhà nghèo nhưng bố mẹ yêu thương nhau, con cái học giỏi. Cho tới khi tôi bắt đầu vào cấp 3, mọi thứ bắt đầu đảo lộn.
Chị gái đầu vào đại học, thời điểm đó tôi và anh trai học cấp 3, hai em học trung học. Bố mẹ lúc đó thực sự khó khăn. Đúng lúc đó bố quyết định ra thành phố học y, dù có rất nhiều người khuyên không nên. Mẹ không thể lo nổi cho 5 đứa con đang tuổi ăn tuổi học, bố lại đi học nữa, chuyện gì đến rồi cũng đến. Bố vay tiền mua xe máy để đi học, mẹ đúng cảnh “Nuôi đủ 5 con với một chồng”. Sau 2 năm bố hoàn thành việc học ở thành phố, có cơ hội ra Hà Nội học lên cao. Hai tháng sau bố nghỉ vì không đủ tiền trang trải nữa.
Năm tôi học lớp 12 thì bố có bồ nhí, chị ta trẻ đẹp hơn mẹ, là nhân viên của một quán cà phê, bị họ bắt làm gái và bố đã cứu chị ra, xin cho làm ở một quán nhậu gần nhà tôi. Mấy anh chị em nhà tôi làm căng lên nhưng cũng chẳng giải quyết được gì, bố gia trưởng, bảo thủ, luôn cho mình là đúng và ở thế trên người khác. Thời gian đó mẹ đau khổ, không biết phải làm gì ngoài chịu đựng. Hy sinh cho gia đình nhiều thế mà mẹ vẫn bị bố phản bội.
Rồi cũng tới lúc tôi và anh trai chuẩn bị thi vào đại học (anh học trễ một năm). Ngày tôi vào Nam để chuẩn bị cho kỳ thi, mẹ dẫn tôi ra bắt xe, mẹ con chia tay trong nước mắt, còn bố vẫn bận đi với bồ nhí. Bố nói lên vùng cao ở một huyện khác bán thuốc, thực ra là đi với chị ta, chẳng bao giờ có tiền mang về nhà. Anh em tôi đều đậu đại học công lập, cũng là lúc chị gái học năm cuối đại học. Ba chị em tôi dắt nhau đi qua những tháng ngày vừa làm vừa học nuôi nhau, gia đình không giúp được gì về kinh tế. Mẹ còn phải nuôi 2 em ăn học, bố khỏi phải nói.
Video đang HOT
3 năm sau, em gái kế tôi vào đại học, bố quay về với gia đình, không đi cùng chị kia nữa nhưng cũng chẳng giúp ích gì được nhiều cho gia đình cũng như đỡ đần mẹ. Tính cộc cằn, gia trưởng, bảo thủ của bố vẫn vậy, không có gì thay đổi, giờ thêm bệnh xoang khá nặng vì trong suốt thời gian quen bồ nhí chạy đi chạy lại với quãng đường khá xa lên vùng núi trong sương gió, đông lạnh. Giờ bố có bệnh khó chịu trong người, làm gì cũng không vừa ý, suốt ngày cằn nhằn mẹ.
Em út được cả nhà trông đợi nhất vì nó vốn thông minh, giỏi từ nhỏ, tiếc là chỉ học hết cấp 2 rồi nghỉ học đi làm nay đây mai đó. Tôi nghĩ cũng do cách dạy dỗ của bố, suốt ngày đòn roi mà không hiểu tâm lý cũng như hướng cho con đi đúng đường. Hiện tại chúng tôi đã ra trường, có việc làm, ba chị em tôi đã lập gia đình, em gái có việc ổn, đều sống xa nhà, chỉ có em trai út đang sống với bố mẹ ở quê. Bố suốt ngày cằn nhằn nên cứ về nhà được mấy ngày em lại đi. Chúng tôi muốn đưa mẹ vào Nam sống cùng nhưng mẹ không muốn vì sợ làm phiền con cái, với lại mẹ đã quen với cuộc sống ruộng vườn ở quê, bố lại hay bệnh tật, để bố một mình ở nhà không có ai chăm.
Mỗi lần nghĩ đến mẹ là tôi thấy xót vô cùng, sao mẹ cứ phải chịu đựng hoài như thế, mãi sống trong khổ sở, chịu đựng và hy sinh? Còn với bố, tôi nghĩ khó thay đổi được gì, bởi qua bao nhiêu năm chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng vẫn vậy. Giờ tôi không biết nên làm gì để mẹ bớt gánh nặng tỏng lòng, sống hạnh phúc hơn. Mong được các bạn chia sẻ.
Ngọc
Theo vnexpress.net
Vừa về ra mắt, mẹ chồng tương lai đã rút ví cho ngay 200 triệu khiến tôi hoang mang
Thật ra, yêu anh và xác định cưới anh làm chồng nhưng không phải tôi đã tính đến chuyện lấy chồng nhanh như thế. Thái độ của mẹ anh khiến tôi hơi e ngại. Tại sao họ không tìm hiểu tôi, tại sao không hỏi han gì mà đã làm như con trai mình mất giá như vậy?
Chuyện kể ra như chuyện hài, có thật mà như đùa. Tôi chưa từng nghĩ ngày đầu tiên tôi trang điểm thật xinh đẹp, ăn mặc lộng lẫy bước chân vào nhà chồng tương lai lại xảy ra sự việc như vậy.
Mẹ anh, người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, nhìn có vẻ rất nhu mì lại có hành động đột ngột như vậy.
Vừa về tới gia đình anh, bố mẹ anh đã ra vồn vã, đon đả chào đón. Rồi cả bữa cơm, mẹ chồng tương lai cứ hết lời khen ngợi tôi. Bà chưa cần tìm hiểu về tôi, hỏi về bố mẹ tôi, gia đình tôi như người khác vẫn làm, mà mẹ anh đã nhanh chóng bàn tới chuyện cưới xin, định ngày cho hai gia đình gặp mặt và ăn hỏi.
Tôi hơi choáng. Thật ra, yêu anh và xác định cưới anh làm chồng nhưng không phải tôi đã tính đến chuyện lấy chồng nhanh như thế. Thái độ của mẹ anh khiến tôi hơi e ngại. Tại sao họ không tìm hiểu tôi, tại sao không hỏi han gì mà đã làm như con trai mình mất giá như vậy?
Tôi cứ thắc mắc suốt buổi hôm đó. Tự hỏi, bố mẹ anh làm vậy có phải khiến anh bị hạ thấp giá trị không. Dù sao anh cũng đẹp trai, công việc đàng hoàng. Những gì mẹ anh làm càng khiến tôi có chút do dự khi nghĩ về đám cưới và muốn tìm hiểu anh và gia đình anh nhiều hơn. Anh từng nói, bố mẹ anh không quan trọng chuyện anh đưa ai về, chỉ cần là người anh yêu. Đến bây giờ thì nghe chừng mọi việc đúng như vậy.
Chỉ là, đến bây giờ tôi vẫn không muốn cưới anh vì một lý do ngớ ngẩn ngay lần đầu về ra mắt. (Ảnh minh họa)
Gia đình tôi cũng thuộc hàng khá giả, cũng có thể nói là giàu. Bố mẹ tôi cũng chỉ mong con gái được sống hạnh phúc, yêu được người đàng hoàng chứ chưa bao giờ muốn ngăn cản chuyện hôn nhân của con. Tôi đưa anh về, nhà tôi cũng rất quý anh vì sự chân thật của anh.
Chỉ là, đến bây giờ tôi vẫn không muốn cưới anh vì một lý do ngớ ngẩn ngay lần đầu về ra mắt. Mẹ anh hôm đó, sau khi chúng tôi chuẩn bị lên thành phố, bà đã gọi tôi ra một góc và dúi vào tay tôi một bọc tiền lớn. Bà bảo 'mẹ có 200 triệu mẹ tiết kiệm từ lâu lắm rồi. Bây giờ, mẹ đưa cho con, con cầm lấy, giữ hộ thằng T để tiết kiệm, ngay mang đi gửi ngân hàng rồi tới lúc, hai đứa tu chí, kiếm thêm mà sắm sửa, mua nhà cửa ở trên thành phố. Mẹ để ở nhà, bố con nghiện rượu sẽ lấy hết của mẹ. Thằng T thì tính tình phóng túng, mẹ không dám nhờ vả nó. Mẹ thấy con và nó yêu nhau, cũng tính cưới xin nên mẹ đưa cho con. Con giúp mẹ nhé. Mẹ mong con sớm là con dâu của mẹ'.
Mẹ anh vừa nói vừa rưng rưng nước mắt khiến tôi xúc động vô cùng. Nhưng dù tôi có phần tin đó là sự thật cũng vẫn thấy có chút gì đó không an tâm. Tại sao mẹ anh lại mang tiền của gia đình đưa cho đứa con gái mới về ra mắt, còn chưa có gì chắc chắn? Bà tin tưởng tôi vậy sao? Nhỡ tôi mang tiền đi tiêu, hoặc giữ làm của riêng rồi cãi bay cãi biến thế nào?
Tôi thấy xúc động nhưng cứ sợ sợ. Chẳng hiểu vì lý do gì mà làm thế. Tôi cố gắng tìm hiểu nhưng cũng chỉ xác minh được những điều mẹ anh nói là sự thật. Bố anh nghiện nhậu thật, thi thoảng còn đánh mẹ anh. Còn anh thì tính tình phóng túng, chơi với nhau tôi biết. Nhưng còn bà con thân tín thì sao? Hay tại bà ưng tôi quá nên làm vậy để giữ tôi làm con dâu của mình?
Rất có thể chứ? Tôi làm theo lời mẹ anh, gửi tiết kiệm số tiền đó nhưng lại chưa dám tính tới chuyện cưới xin. Vì nếu gia đình anh phức tạp như vậy, tôi cũng phải chờ xem. Và chờ cả thái độ của người đàn ông tôi yêu.
Số tiền 200 triệu mẹ anh gửi tôi, tôi coi như giữ hộ bà, tới lúc bà cần tôi sẽ gửi trả lại. Nhưng sao lòng tôi nặng trĩu, có cảm giác như mẹ lấy số tiền đó để buộc chân tôi vậy? Không lẽ, mẹ anh thực sự nghĩ, 200 triệu sẽ khiến tôi đồng ý làm dâu mẹ ngay lập tức sao?
Theo eva.vn
Cảm cúm uống thuốc mãi không khỏi, đem thuốc ra hỏi thì bác sỹ cười bí hiểm: "Chị về hỏi chồng xem anh ý mua thuốc gì cho chị" Nghe bác sỹ thì thầm, Hương chết đứng. Chuyện khủng khiếp gì đang xảy ra với Hương thế này. Số thuốc cảm này, chẳng lẽ Bằng định... Từ nhỏ đến lớn, suốt 25 năm cuộc đời, Hương chỉ quen với những lời khen ngọt. Gặp Hương, ai cũng phải thốt lên câu tại sao Hương lại xinh đẹp, yêu kiều như thế. Khắp...