Tôi tính ‘đi bước nữa’ được không?
Thật ra, khi xác định mang theo đứa con nhỏ, tôi đã không hề nghĩ tới chuyện lập gia đình.
Tôi chỉ vẹn lòng yêu thương và chăm sóc cho con, cho con ăn học đàng hoàng, khôn lớn trưởng thành. Tôi từng nghĩ, chỉ cần có con là đủ, còn cuộc sống với tôi thế là đã quá ý nghĩa rồi. Cũng đã từng yêu thương hết lòng, cũng từng lập gia đình, và cũng tựng bị phản bội.
Bố mẹ tôi nhất định không đồng ý, họ nói không đồng ý để tôi dừng lại tuổi trẻ của mình ở đây. Dù là mang theo con nhưng tôi vẫn phải tính chuyện lấy chồng, rồi nuôi con mình, con chung sau này thành con của chúng tôi. Bố mẹ buồn lắm khi đã mấy năm qua tôi không động lòng với bất kì người đàn ông nào theo đuổi mình. Hai người cố gắng mai mối cho tôi, nói tôi không nên tự ti, phải tin vào bản thân và tin rằng, sẽ có người đàn ông tốt yêu thương hai mẹ con tôi.
Thật ra tôi luôn nghĩ, đàn ông là kẻ bội bạc nhất. Vì ngay cả người chồng của tôi còn có thể bỏ tôi và con đi cùng với người đàn bà khác, thì huống hồ người khác. Họ có chịu chấp nhận tôi với một đứa con riêng hay không? Tôi lại sợ, rồi con tôi sẽ khổ, sẽ chịu sự kìm kẹp của gia đình bên chồng. Thật tình, tôi thấy lo lắng lắm.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi nhất định không đồng ý, họ nói không đồng ý để tôi dừng lại tuổi trẻ của mình ở đây. (ảnh minh họa)
Nhưng thời gian gần đây, khi đi làm, tôi đã gặp một người đàn ông rất chững chạc và quan tâm tôi. Anh ta là trưởng phòng của tôi, cũng đã ly dị vợ và có một người con riêng. Vì kinh tế của anh ổn định nên đã nuôi con, nhưng cảnh gà trống nuôi con thật không dễ dàng gì. Anh thuê người giúp việc chăm lo mọi việc nhà, còn con gái thì cũng đã lớn, cũng đã tự chăm sóc được bản thân mình, tự đi học.
Anh thiện chí muốn lấy tôi, muốn chúng tôi cùng nhau chăm sóc cho các con. Khi nhìn vào kinh tế của người đàn ông này, tôi bắt đầu nghĩ tới lời của bố mẹ: “Kiếm một người chồng có khả năng kinh tế mà lấy để sau này lo lắng được cho con, cho hai mẹ con đỡ khổ”. Tôi thấy bố mẹ nói không sai. Không phải tôi tham giàu nhưng tôi sợ, bản thân mình sau này dù nuôi được con nhưng sẽ không thể cho con cuộc sống sung túc như bao người khác, chỉ là no đủ mà thôi. Cũng sẽ khó lòng mà đầu tư cho con học hành thành tài được, vì thế, tôi cũng có ý định tìm hiểu người đàn ông này.
Nhưng nhìn đứa con thơ dại, tôi lại thương con vô cùng. Nếu như tôi chọn lầm một lần nữa, con sẽ lại khổ, và điều tiếng của tôi sẽ càng nhiều hơn, Ly dị hai đời chồng, liệu người ta có cười vào mặt tôi hay không? Đôi khi muốn &’đi bước nữa’ nhưng lại ngập ngừng không dám bước, sợ có ai đó nói này nói nọ. Rồi lại lo lắng cho con, nhưng nghĩ tới bố mẹ già tần tảo, tôi lại không đành lòng khiến bố mẹ phật ý.
Các bạn hãy cho tôi lời khuyên, liệu tôi có nên tiếp tục một cuộc hôn nhân nữa với người đàn ông này hay không? Giờ tôi không biết phân biệt thế nào là đúng sai, thế nào là tốt xấu. Có thể hôm nay họ tốt nhưng mai họ lại xấu, nên tôi rất cần lời tư vấn của chị em.
Theo VNE
Lăn tăn khi dự tính đi bước nữa
Giờ tôi thấy nhiều người sau khi làm xong "tập 2" con gái bị cha dượng hiếp dâm cũng sợ, lại không muốn lấy chồng nữa. Còn làm người thứ 3 tôi thấy không ổn, muốn có một người chồng sớm tối có nhau chứ đâu muốn thế này.
ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, ly hôn, có công việc ổn định, một cô công chúa rất đáng yêu. Trong lòng tôi vẫn muốn có "tập 2" nhưng nhất định phải tìm được như ý muốn nếu không tôi sống thế này cho khỏe. Gần đây tôi gặp 2 người đàn ông, một người có hoàn cảnh giống tôi nhưng không muốn tiến tới vì tôi có một đứa con, có lẽ là người ích kỷ. Tôi cũng không đến với anh ta nữa và rất vui vẻ ra đi không luyến tiếc, đau khổ.
Người thứ 2 có gia đình nhưng không hạnh phúc vì vợ khả năng sinh lý kém, không đủ sưởi ấm hạnh phúc gia đình. Anh muốn đến với tôi và tôi nghĩ mình có đủ khả năng này cho anh. Thực ra tình cảm và tình yêu với tôi không sâu sắc lắm, nếu yêu ai đó mà chia tay thì không đau khổ nhiều.
Giờ tôi thấy nhiều người sau khi làm xong "tập 2" con gái bị cha dượng hiếp dâm cũng sợ, lại không muốn lấy chồng nữa. Còn làm người thứ 3 tôi thấy không ổn, muốn có một người chồng sớm tối có nhau chứ đâu muốn thế này. Hay tôi cứ chờ đợi, 30 tuổi đâu đã muộn? Tôi nghĩ hạnh phúc bây giờ không phải là duyên số nữa mà do sự lựa chọn của chính mình. Rất mong được mọi người góp ý cho tôi. Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Chồng sống thực vật, mẹ bắt tôi nên 'đi bước nữa' Sau hai năm từ ngày anh bị tai nạn, nhìn thấy hằng ngày tôi mệt mỏi, buồn bã, mẹ đã khuyên tôi nên tìm một tấm chồng khác. ảnh minh họa Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, bố mẹ chỉ là công nhân viên. Tuy nhiên, bố tôi không may mất sớm khi chúng tôi còn nhỏ, mẹ một mình...