Chồng sống thực vật, mẹ bắt tôi ‘đi bước nữa’
Sau hai năm từ ngày anh bị tai nạn, nhìn thấy hằng ngày tôi mệt mỏi, buồn bã, mẹ đã khuyên tôi nên tìm một tấm chồng khác.
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, bố mẹ chỉ là công nhân viên. Tuy nhiên, bố tôi không may mất sớm khi chúng tôi còn nhỏ, mẹ một mình phải gánh vác tất cả. Gia đình hai bên nội – ngoại dù rất thương ba mẹ con chúng tôi nhưng cũng không thể giúp đỡ được nhiều vì hoàn cảnh cũng không dư dả, thậm chí còn khó khăn.
Bao năm qua, mẹ đã cố gắng rất nhiều để nuôi chị em tôi khôn lớn, cho chị em tôi được ăn học đầy đủ bởi muốn chúng tôi có một tương lai tươi sáng hơn. Biết những nỗi vất vả của mẹ, hai chị em luôn cố gắng học tập thật chăm chỉ. Rồi chúng tôi cũng ra trường và lấy chồng. Nhưng tôi không được may mắn như em gái khi chọn được người chồng làm vừa lòng mẹ. Chồng tôi bị mẹ phản đối kịch liệt ngay từ lần đầu tiên ra mắt.
Chồng tôi là một người hiền lành, cũng có học thức đàng hoàng nhưng gia đình không được khá giả, có phần còn nghèo hơn cả nhà chúng tôi. Anh đã phải tự bươn chải cho cuộc sống ngay từ khi vào đại học. Nhà anh đông anh em, anh là con trưởng, bố mẹ lại không còn trẻ nên mọi thứ về tương lai của anh có vẻ như tối tăm.
Ảnh minh họa: JupiterImages.
Mẹ muốn tôi có cuộc sống tốt và tương lai tươi sáng, không phải lo lắng nhiều về chuyện “cơm – áo – gạo – tiền” nên đã nhắm cho tôi một anh chàng là con của cô bạn đồng nghiệp trong cơ quan mẹ. Anh ấy tài giỏi, nhà cũng khá. Tôi cũng từng vì mẹ mà đi gặp gỡ anh nhưng anh ấy không mang lại cho tôi cảm giác yêu.
Video đang HOT
Rồi thời gian trôi đi, tôi vẫn kiên trì với mối tình của mình trong suốt 5 năm. Tới khi tôi 27, tới tuổi lấy chồng, mẹ thấy không thể chia cắt nên đành chấp nhận đồng ý. Trong suốt 4 năm sau ngày cưới, vợ chồng tôi sống rất vui vẻ, hạnh phúc, chúng tôi cũng sinh được một cô con gái đáng yêu. Nhưng số phận trớ trêu, chồng tôi bị tai nạn trong một lần đi công tác xa. Tuy cứu được tính mạng nhưng bác sĩ nói anh có nguy cơ sống thực vật mãi mãi, chẳng thể làm gì, chỉ nằm im một chỗ.
Gia cảnh vốn đã chẳng phải khá giả nay lại trở nên khó khăn, vất vả hơn. Một mình tôi phải lo tất cả, vừa chăm sóc anh và con, vừa phải lo lắng cho bố mẹ già. Anh em bên nhà chồng cũng giúp đỡ đôi chút về vật chất lúc ban đầu nhưng họ cũng không thể giúp mãi được.
Sau hai năm kể từ ngày anh ấy bị tai nạn, nhìn thấy hằng ngày tôi mệt mỏi, bơ phờ và buồn bã, mẹ tôi đã khuyên tôi nên tìm một tấm chồng khác, có thể lo cho mẹ con tôi một cuộc sống sung túc. Tôi chắc chắn là không làm vậy vì tôi vẫn còn yêu chồng rất nhiều. Mẹ ra sức phân tích cho tôi, thậm chí còn nhắc tới nỗi vất vả của mẹ khi một mình phải gánh vác cả gia đình. Nói nặng cũng có, nhẹ cũng có, thậm chí mẹ còn “quay lưng” lại với tôi và bảo sẽ từ mặt tôi.
Tôi biết mẹ lo cho tôi và cháu ngoại của mẹ nhưng tôi làm sao có thể bỏ anh và ra đi trong lúc anh và gia đình anh cần tôi nhất. Tôi yêu và thương anh rất nhiều nhưng tôi cũng yêu mẹ. Nhưng tôi chẳng biết phải làm sao dù đã nói “hết lời” mà mẹ vẫn không nghe. Xin hãy cho tôi một lời khuyên, tôi thật sự thấy rối bời.
Theo VNE
Chỉ nên lấy chồng một lần trong đời
Khi cô ấy bước chân đi lấy chồng lần hai, bao nhiêu áp lực đè lên người, rồi lại cả áp lực về chuyện phải sống làm sao cho tốt, sống thế nào cho thiên hạ không chê cười mình.
Câu chuyện về người bạn của tôi khiến tôi mãi không thể nào quên được. Khi cô ấy bước chân đi lấy chồng lần hai, bao nhiêu áp lực đè lên người, rồi lại cả áp lực về chuyện phải sống làm sao cho tốt, sống thế nào cho thiên hạ không chê cười mình. Để nhà chồng không nghĩ, vì sao mình lại bỏ chồng trước đó và chuyện cãi nhau với chồng, giận nhau, hay thậm chí là bỏ nhau là không thể xảy ra.
Đã 2 đời chồng mà còn bỏ chồng thì tính sao được. Người ta sẽ cười vào mặt mình, rồi họ sẽ nói: "Đấy, lấy cái con bỏ chồng về rồi giờ nó lại đổ đốn ra. Không có lửa làm sao có khói, không có nguyên do thì làm sao chồng nó bỏ. Giờ lấy 2 chồng rồi mà vẫn bỏ, chắc là có vấn đề". Chỉ cần nghĩ tới những câu nói đại loại như vậy là cô bạn tôi lại đau đầu, nhức óc. Nên áp lực lấy chồng lần 2 thật sự là quá lớn với cô ấy.
Ngày chia tay chồng cũ, phải 5 năm sau cô ấy mới dám nhận lời yêu một người đàn ông hơn cô ấy 10 tuổi. Vì ở vậy mãi cũng không được, cô ấy chưa có con, lại còn vướng chuyện gia đình. Bố mẹ thì lo cho con gái, thúc giục mãi chuyện đi lấy chồng. Bao nhiêu người mai mối, cuối cùng vẫn không thể nào yêu được ai. Nhưng sau rồi, gặp anh chàng này, là người có vẻ lịch lãm, cũng từng có một đời vợ nên cô ấy nghĩ, lấy người đó có lẽ an toàn hơn. Họ cũng hơn mình chục tuổi, không còn gì phải lo lắng, vì già rồi thì sẽ chín chắn hơn. Với lại, cô ấy cũng muốn giải quyết chuyện gia đình nhanh chóng, cho bố mẹ yên tâm.
Quá nhiều lần như vậy, cô ấy mới nghi ngờ và sự thật là anh ta đã mang tiền đi đánh bạc và cho gái hết. (ảnh minh họa)
Nhưng cuộc đời chẳng ai nói trước được chữ ngờ, người đàn ông tưởng là hiền lành, lịch thiệp kia cuối cùng lại chính là một gã cờ bạc và vũ phu, còn thê thảm hơn cả người chồng trước. Mặc dù vậy, anh ta luôn che đậy bởi vẻ ngoài lịch thiệp mà khiến ai cũng phải trầm trồ khen ngợi.
Nhớ mấy ngày về làm vợ, anh ta chiều cô ấy hết mực, trăng mật ngọt ngào cùng những lời yêu thương đến cháy bỏng. Người phụ nữ ấy tưởng như chết trong vòng tay lãng mạn của người chồng nhưng chỉ sau đó được một thời gian, anh ta bắt đầu dở chứng. Của hồi môn, tiền bạc trong nhà, anh ta đòi cô ấy đưa cho với lý do là làm ăn. Nhưng chẳng thấy tiền vốn quay về, lãi lời thì càng không, chỉ nhận được câu trả lời là thua lỗ. Quá nhiều lần như vậy, cô ấy mới nghi ngờ và sự thật là anh ta đã mang tiền đi đánh bạc và cho gái hết.
Có nói chuyện này ra cũng không ai tin vì anh ta vốn là người lịch sự đến khó tưởng tượng. Đi đâu anh ta cũng niềm nở. Ở nhà thì đánh vợ nhưng hễ ra ngoài gặp ai là y như rằng cứ quấn lấy vợ, ngọt ngào anh anh, em em, là ai cũng phải ghen tị. Chẳng ai biết được đằng sau con người ấy lại là một người chồng vũ phu, độc mồm độc miệng.
Khi cô ấy mang thai, anh ta không nề hà. Chưa từng đưa vợ đi khám thai, cũng không bao giờ cho tiền vợ thậm chí còn đánh đập vợ, có thai cũng không nể nang gì. Vậy mà, cô ấy vẫn phải câm nín, vẫn phải chịu đựng để sinh đứa con ra. Anh ta luôn tỏ ra quan tâm vợ con trước thiên hạ, ngọt ngào với bố mẹ vợ để &'mị dân' họ nên ngay đến cả người ngoài cũng nghi ngờ những lời tố cáo của cô ấy. Bất lực, cô ấy đành sống chung với lũ, chấp nhận nỗi đau này.
Khi cô ấy mang thai, anh ta không nề hà. Chưa từng đưa vợ đi khám thai, cũng không bao giờ cho tiền vợ thậm chí còn đánh đập vợ, có thai cũng không nể nang gì. (ảnh minh họa)
Chuyện ly hôn bây giờ là không thể, nếu làm thế, cô sẽ không còn mặt mũi nào nhìn hàng xóm, nhìn người xung quanh. Bố mẹ cô cũng sẽ vô cùng thất vọng vì con gái mình, họ sẽ nghĩ làm sao mà con họ lại hai lần bỏ chồng.
Đó là một câu chuyện rất đau lòng, và cho tới khi con cô ấy lớn, cô ấy vẫn thường xuyên chịu đòn roi như vậy. Nghĩ mà chán cuộc đời nhưng còn cách nào khác đâu. Giờ bỏ chồng chắc phải đi một nơi biệt xứ và không về nữa. Chứ con gái hai lần lấy chồng rồi lại bỏ chồng còn hay ho gì.
So với người chồng trước thì lý do ly hôn của cô ấy với anh ta còn lãng xẹt hơn nhiều. Người chồng này còn kin khủng hơn, nhưng nếu nó bỏ thì không thể. Lẽ ra, cô ấy không nên lấy chồng, nên kiên trì với mối quan hệ cũ, nên vị tha và bao dung hơn với những lỗi lầm của anh ta, may ra còn có nguy cơ cứu vãn. Đằng này, ngày đó cô ấy cứ khư khư ly dị vì không chấp nhận chuyện chồng ngọai tình một lần.
Rút kinh nghiệm, con gái chỉ nên lấy một đời chồng. Nếu chấp nhận lấy chồng lần hai, tức là chấp nhận tất cả những điều xấu xa có thể xảy ra, kể cả khi anh ta hành hạ mình, cũng khó lòng mà bỏ. Hoặc là phải lấy một người ở thật xa, tránh xa những mối quan hệ cũ, vậy mới tự do mà sống được, không thì đau khổ cả đời vì sự lựa chọn sai lầm lần hai.
Theo VNE
Một đời chồng vẫn đầy trai tân theo đuổi 30 tuổi, tôi đã qua một đời chồng. Đó là người đàn ông tôi yêu thương hết mực, nhưng cuối cùng, anh ta lại phản bội tôi. Khi đã có với nhau một đứa con trai kháu khỉnh, anh ta vẫn không ngừng đay nghiến tôi vì tội không còn trinh tiết. Mà lý do vì sao mình không còn, ngay chính bản...