Tôi tiếc nuối khi không đáp lại nụ cười tươi của cô gái ở sân bay
Tôi trách khi đó đã không làm một việc đơn giản là nở nụ cười tươi, cúi chào thân thiện, hoặc vài câu hỏi xã giao với cô ấy.
Câu chuyện của tôi cách đây một năm, hôm đó là ngày tôi làm thủ tục checkin tại sân bay Nội Bài để quay lại nơi làm việc. Sau khi hoàn tất thủ tục check vé và cân hành lý, tôi tiến vào khu vực tiếp theo. Khi sắp ra đến cửa bỗng nhiên tôi bắt gặp một cô gái khoảng 22 tuổi, cao khoảng 1m55 với bộ váy trắng, đang đứng với một hoặc hai người bạn, nở một nụ cười rất tươi với tôi. Chỉ có điều lúc đó tôi không dám chắc là bạn ấy đang cười với mình hay với ai đó phía sau, nhưng khi đó bên quầy check vé và hành lý chỉ có mình tôi đang làm thủ tục.
Tôi không quá bận tâm vì còn mải suy nghĩ cho lộ trình tiếp theo. Sau khi chuyến bay đáp xuống bên kia, tôi bỗng nhớ lại hình ảnh người con gái của buổi tối hôm trước, thật sự bạn ấy có một nụ cười rất đẹp và ánh mắt sáng rạng ngời. Có lẽ nếu như bạn gái đọc bài viết này chưa chắc đã nhớ được vì cũng khá lâu rồi. Trong tôi vẫn nhớ hình ảnh cô ấy, chỉ trách khi đó tôi không làm một việc đơn giản là nở một nụ cười thật tươi, cúi chào thân thiện, hoặc một vài câu hỏi xã giao trước khi đi đến một nơi xa tổ quốc. Mặc dù chỉ là khoảnh khắc thoáng qua rất nhanh trong cuộc sống tấp nập này nhưng điều đó đã để lại trong tôi nhiều niềm vui khó tả khi hai người không biết về nhau từ trước nhưng ở đâu đó trong mọi hoàn cảnh họ vẫn có thể để lại cho nhau những hình ảnh thân thiện, gần gũi hơn bao giờ. Bạn gái à, nếu bạn đọc được bài viết và may mắn hơn vẫn nhớ một người con trai của năm trước tại sân bay với chiếc áo trắng, quần jean xám, đi giầy thể thao thì hãy để lại bình luận nhé.
Theo Vnexpress
Tôi có dại khi cho tình cũ vay hết số tiền tiết kiệm được
Tôi có chút tiền tiết kiệm mang ra cho anh vay. Tôi nói ngày xưa anh giúp tôi nhiều rồi giờ đừng ngại, hãy để tôi giúp anh.
Tôi 25 tuổi, đang ở nước ngoài, hồi 16 tuổi ở Việt Nam tôi quen với một người con trai. Nhiều lần nhà anh đó hỏi cưới nhưng tôi từ chối vì bản thân còn quá nhỏ, với lại cha mẹ ly dị lúc tôi chưa được một tuổi. Tôi ở với cha, mẹ đi bước nữa, cha đi bán vé số nuôi tôi ăn học, sợ lấy chồng rồi sẽ không trả ơn được cho gia đình, sợ không ai lo cha tôi. Anh đó thương tôi lắm, lo cho ăn học tuy không nhiều (nhưng 10 năm trước mà được người cho như thế với tôi là cả một tình thương lớn). Rồi trong một lần cãi vã, anh đánh tôi, tôi bỏ đi không liên lạc gì. 3 tháng sau anh lấy vợ, vợ là người con gái anh quen chưa được một tháng.
Ảnh minh họa.
Ngày anh cưới, tôi khóc nhiều lắm. Tôi xa quê hương, gặp người đàn ông khác và giờ họ đã là chồng tôi. Tôi hạnh phúc, được chồng thương yêu, gia đình chồng cũng tốt, mỗi tháng đều cho tôi tiền gửi về lo cho cha tôi. 3 năm sau, người yêu cũ liên lạc, chúng tôi trò chuyện như bạn bè, anh nói do thương tôi quá nên mới lấy vợ để quên được tôi, từ khi có gia đình anh chưa bao giờ hạnh phúc. Anh than thở về vợ anh, cô ấy không biết lo tiền ăn uống, chăm con cái kém, làm ăn thiếu hụt. Tôi có chút tiền tiết kiệm, nghe anh nói thế cũng cho anh vay, tôi nói ngày xưa anh giúp tôi nhiều rồi giờ đừng ngại, hãy để tôi giúp anh, khi nào có anh gửi lại cũng được. Tôi làm thế có đúng không, sao bạn bè anh cũng phản đối cách làm của tôi vậy?
Theo Ngoisao
Muốn gặp lại người con trai trong rạp chiếu phim nửa năm trước Tôi trách mình ngu ngốc khi đã nhút nhát không dám hỏi thông tin về anh, để giờ đây đến tên của anh tôi còn không biết. ảnh minh họa Cách đây hơn nửa năm, tôi tình cờ gặp anh trong rạp chiếu phim ở Biên Hòa, vì lý do nào đó mà anh ngồi nhầm chỗ với tôi. Lúc đó tôi đi...