Tôi thua, vì cô ta đẻ được con trai
Tôi chỉ sinh được 2 cô con gái, nhưng cô ta – bồ của chồng tôi lại mang thai con trai. Tôi mất quyền sống trong nhà.
Tôi biết áp lực của anh ấy khi là con trưởng trong một gia đình. Vì thế, sau khi tôi sinh hai đứa con gái, tôi cảm thấy cuộc sống của ba mẹ con tôi thật bấp bênh. Nhưng tôi không muốn sinh thêm con nữa, bởi vì tôi thương hai cô con gái đáng yêu của mình. Và giờ đây, đúng là cuộc đời đã đặt mẹ con tôi vào một hoàn cảnh đau khổ vô cùng. Chồng tôi cặp bồ và cô ta đang mang thai con trai cho chồng tôi.
Tôi năm nay vừa bước sang tuổi 34. Tôi có hai cô con gái vô cùng đáng yêu. Chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, là người giỏi giang, thành đạt, kiếm được nhiều tiền. Bản thân anh lại cao ráo, đẹp trai, là niềm tự hào của cả một dòng họ. Cũng chính bởi vì thế mà khi tôi sinh hai đứa con gái, nó như một sự thất bại với anh vậy. Tôi luôn cảm thấy mình có tội mặc dù tôi hiểu, tôi không có lỗi lầm gì.
Anh vẫn đối xử tốt với mẹ con tôi, chăm lo cho ba mẹ con đầy đủ nhưng tôi cảm nhận được trong anh nỗi buồn, sự thất vọng. Tôi cũng chẳng biết làm gì hơn ngoại trừ việc cố gắng lo lắng chuyện nhà cửa, con cái cho thật tốt để anh không phải phiền lòng. Tôi không phải đi làm, chỉ ở nhà nên cũng chẳng có niềm vui nào ngoài việc chăm sóc chồng con.
Thế rồi, chồng tôi từng gạ tôi sinh thêm con nhưng tôi không muốn. Bởi vì nếu như đứa con tiếp theo lại là con gái? Anh sẽ nghĩ gì? Anh có chịu dừng lại hay không hay tiếp tục thất vọng và thêm một đứa con nữa phải khổ vì cái tư tưởng trọng nam khinh nữ? Tôi nhất quyết không chịu, anh không ép nhưng có phần khó chịu với tôi.
Chồng tôi có con với người phụ nữ khác, cô ta được coi trọng hơn tôi bởi vì sinh con trai (Ảnh minh họa)
Cho tới cách đây 3 tuần, anh dẫn cô ta về. Cái khoảnh khắc anh bước vào nhà cùng với một người phụ nữ với cái bụng bầu to tướng tôi đã có linh cảm chẳng lành. Anh thú nhận, anh và người phụ nữ đó đã quan hệ với nhau và có con. Hiện giờ cô ta đang chờ ngày sinh nở. Đứa con mà cô ta mang trong bụng là… con trai.
Video đang HOT
Hai từ “con trai” đó đã như một bản án quyết định số phận của tôi và hai con. Tôi hỏi anh muốn như thế nào thì anh thú nhận rằng thực ra anh không yêu cô gái kia, chỉ muốn kiếm một đứa con nối dõi mà thôi. Nhưng cô gái ấy lại yêu anh và tự nguyện sinh con cho anh nên anh không thể phụ bạc cô ấy được. Anh mong tôi hãy chấp nhận cho anh cả đời đền đáp cô gái kia cho tới khi nào cô ấy muốn ra đi thì thôi.
Nhìn cảnh bố mẹ chồng mừng quýnh khi cô ta mang bầu con trai, bắt chồng tôi phải thường xuyên qua thăm nom, chăm sóc cô ta, tôi nhận thấy rằng chỗ đứng của mình và hai con không còn nữa. Dù cho tôi có là vợ chính thức thì tôi cũng chẳng có tiếng nói gì. Thời đại văn minh nhưng dưới nếp nhà mà tôi sống vẫn chẳng khác nào chế độ lạc hậu ngày xưa, người sinh được con trai sẽ có quyền hết.
Tôi muốn ly hôn để không đau khổ nhưng các con tôi lại không thể xa bố, lẽ nào tôi phải ra đi một mình? (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ đến chuyện sẽ ly hôn và mang hai con đi. Chẳng thà tôi làm như vậy còn hơn là sống kè kè ở trong một gia đình mà mình không được coi trọng. Như thế chẳng khác nào tự lấy dao đâm vào tim mình mỗi ngày khi nhìn chồng mình đi chăm sóc người đàn bà khác. Nhưng hai con tôi lại không chịu. Các cháu quấn bố, cứ khóc khi tôi đòi dọn ra ngoài ở trong khoảng thời gian chờ làm thủ tục ly hôn. Chồng tôi cũng giữ chặt các con ở lại bên mình. Tôi không biết phải làm gì. Tôi nên bỏ đi một mình hay là ở lại để được gần các con nhưng lại chịu sự đau đớn về tinh thần? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo Khampha
Tôi không muốn cưới dù đã sống thử
Tôi không muốn cưới vì cô ấy quá tàn nhẫn, cô ấy đã giấu tôi đi phá thai. Giờ tôi sợ cô ấy chẳng thể sinh con được nữa.
Tôi không biết phải bắt đầu câu chuyện của mình như thế nào bởi lẽ mọi chuyện đều không như mong đợi của tôi.
Tôi không muốn ép mình làm cái điều tàn nhẫn ấy nhưng sợ rằng tương lai của chúng tôi sẽ đi về đâu nếu như cô ấy không thể có con? Trách nhiệm làm một người con của gia đình tôi sẽ không hoàn thành. Hơn nữa, lòng tôi cũng khao khát được làm cha như bao người đàn ông khác.
Tôi và cô ấy sống thử cùng nhau được hơn 3 năm rồi. Tôi hơn cô ấy đến 7 tuổi. Khi chúng tôi quyết định sống thử với nhau là lúc cô ấy vừa mới tốt nghiệp đại học ra trường. Tôi đã cầu hôn và mong muốn được tổ chức đám cưới luôn thời điểm đó. Nhưng cô ấy không chấp nhận vì còn muốn trải nghiệm cuộc sống mới khi đi làm, vì cô ấy còn trẻ. Tôi đành chiều theo ý bạn gái bởi vì tôi rất yêu cô ấy.
Chính cô ấy là người quyết định sẽ sống với tôi trước dù chưa kết hôn. Tôi mừng vì bạn gái xác định như vậy có nghĩa là cô ấy cũng muốn cưới tôi, chỉ là chưa đến thời điểm hợp lí mà thôi. Chúng tôi dọn về sống với nhau từ đó.
Tôi đã từng rất muốn cưới nhưng cô ấy không chấp nhận và giấu giếm tôi chuyện có con (Ảnh minh họa)
Sau khoảng hơn 1 năm sống cùng nhau, cô ấy cũng đã đi làm, tôi thực sự muốn cưới nhưng cô ấy vẫn cứ lần lữa mãi. Tôi giận cô ấy vô cùng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Cô ấy đòi 27 tuổi mới cưới. Dù rất nôn nóng nhưng tôi xác định mình hơn bạn gái nhiều tuổi, cũng không thể ép cô ấy được. Cô ấy cũng còn những trải nghiệm của riêng mình.
Thế rồi chúng tôi lại tiếp tục sống bên nhau. Có một điều khiến tôi hơi ngạc nhiên là mãi cô ấy không có bầu dù tôi không sử dụng biện pháp bảo vệ nào cả. Tôi hỏi thì cô ấy nói là do cô ấy uống thuốc. Cho tới cách đây khoảng nửa năm, chính cô ấy cũng muốn có con rồi đợi cưới thì mọi chuyện mới bắt đầu vỡ lẽ ra.
Chúng tôi càng chờ đợi thì càng không thấy có. Tôi hỏi thì cô ấy cứ tảng lờ đi. Tôi thấy cô ấy cũng khao khát chuyện có con lắm mà chưa được. Tôi giục cô ấy cùng tôi đi khám thì cô ấy không chịu. Cuối cùng, cô ấy thú nhận với tôi những sự thật vô cùng đau đớn.
Tôi sợ cô ấy không còn khả năng sinh con nữa, mà tôi lại là con trai duy nhất trong nhà, tôi muốn được làm bố. Tôi phải làm sao, phải đối xử với cô ấy ra sao đây? Lẽ nào chia tay? (Ảnh minh họa)
Cô ấy nói rằng vì trước đây tôi thúc cô ấy chuyện cưới xin quá trong khi cô ấy lại chưa muốn nên cô ấy đã lẳng lặng đi phá thai một mình. Đáng sợ hơn nữa là cô ấy làm chuyện đó tới 2 lần. Cô ấy sợ rằng nếu tôi biết cô ấy mang bầu chắc chắn cô ấy sẽ không chịu bỏ đứa bé đi mà ép phải cưới. Vì vậy mà cô ấy tàn nhẫn đi làm việc đó một mình.
Đến bây giờ, chính cô ấy cũng hoang mang về khả năng sinh con của mình. Cô ấy ngày nào cũng khóc, cũng lo sợ khi thấy từ lần phá bỏ thai đó, cô ấy hoàn toàn không dùng biện pháp bảo vệ nào mà vẫn không thể có con. Cô ấy hốt hoảng, đêm nào cũng kêu than và giục tôi cưới.
Tôi yêu cô ấy nhưng khi nghe cô ấy nói những lời đó tôi chỉ còn lại cảm giác ghê sợ. Tôi không nghĩ cô ấy lại có cái gan tày đình đến như vậy, không chỉ một lần mà còn tới 2 lần liền. Giờ đây khi cô ấy muốn cưới thì tôi lại dửng dưng, tôi thấy chán nản và muốn buông xuôi mọi chuyện.
Cô ấy không biết trân trọng hạnh phúc mà mình có, tôi yêu và mong muốn cưới đến như vậy nhưng chỉ vì chút ích kỉ của bản thân mà cô ấy phá bỏ cái thai không thương tiếc. Giờ cô ấy muốn cưới nhưng tôi có nhiều lí do để không muốn. Tôi sợ cô ấy không còn khả năng sinh con nữa, mà tôi lại là con trai duy nhất trong nhà, tôi muốn được làm bố. Tôi phải làm sao, phải đối xử với cô ấy ra sao đây? Lẽ nào chia tay?
Theo Khampha
Những nguyên tắc tối kỵ khi hẹn hò trực tuyến Nếu đối phương hỏi bạn về những vấn đề riêng tư hay liên quan đến tiền bạc thì bạn nên thận trọng khi đưa ra câu trả lời. Times Of India đã liệt kê những nguyên tắc tối kỵ mà chúng ta nên tránh khi hẹn hò trực tuyến. 1. Từ bỏ quá sớm Nếu bạn gửi tin nhắn nhưng không thấy đối...