Tôi thông báo đang hẹn hò với anh hàng xóm, bố mẹ thì hớn hở nhưng anh trai phản đối
Đến trước giờ đi ngủ, đột nhiên anh trai vào phòng tôi ngồi, loanh quanh một hồi rồi anh mới nói tôi đừng nên quen T, anh có thể chơi với T nhưng không muốn T làm em rể mình.
Tôi năm nay 28 tuổi, vẫn đang sống cùng bố mẹ và anh trai chị dâu. Chị dâu tôi đang mang bầu 7 tháng. Anh trai tôi tính tình khá nghiêm túc và yêu thương vợ, anh rất chiều chị dâu, nhiều khi tôi cũng ao ước sau này lấy được người chồng bằng nửa tính của anh là tốt rồi. Nhưng quanh đi quẩn lại, tôi đã trải qua 3 mối tình mà vẫn không đi đến đám cưới với người nào.
Cuối cùng tôi chán nản, 1 năm trở lại đây chỉ ở nhà, cũng không chịu tìm hiểu kết bạn với người khác. Sắp thành gái ế tới nơi thì bỗng dưng anh hàng xóm chỉ ở cách nhà tôi vài trăm mét, lại học cùng cấp 3 với anh trai tôi và cũng khá thân thiết, tán tỉnh tôi.
Ban đầu tôi rất bất ngờ vì chúng tôi gặp nhau nhiều, trước kia anh ấy qua nhà tôi chơi suốt, nhưng chúng tôi ít khi nói chuyện. Có nói chuyện cũng là anh ấy trêu chọc tôi như trêu chọc một đứa con nít. Thế nên lần này anh ấy trò chuyện tán tỉnh và ngỏ ý theo đuổi, khiến tôi vừa kinh ngạc vừa mừng. Bởi tôi cũng có cảm tình với anh ấy.
Chúng tôi kết bạn trên zalo, chat chit với nhau hằng đêm và cũng đi chơi riêng với nhau vài lần rồi. Càng gặp gỡ tôi càng thích anh ấy. Trưa hôm qua, anh ấy nhắn tin nói rằng muốn sang thưa chuyện với bố mẹ tôi để hai người được qua lại công khai. Bố mẹ anh ấy rất ủng hộ mối quan hệ này và cũng đang thúc giục anh ấy nhanh nhanh rước tôi về nhà. Anh ấy bảo tôi đánh tiếng trước với cả nhà để mọi người không bị quá bất ngờ.
Sắp thành gái ế tới nơi thì bỗng dưng anh hàng xóm lại tán tỉnh tôi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế nên trong bữa cơm tối hôm qua, tôi nói với cả nhà rằng mình đang quen anh T hàng xóm, cũng tìm hiểu được mấy tháng nay và anh ấy muốn qua nhà chơi theo diện bạn trai của tôi chứ không phải bạn thân của anh trai như trước.
Tôi vừa dứt lời thì bố mẹ cũng vui vẻ đồng ý, chị dâu thì trêu chọc bảo không ngờ cuối cùng tôi lại “vớ bở” kiếm được ông người yêu đẹp trai, công việc tốt, lại gần nhà thân thiết. Chỉ có anh trai là im lặng. Tôi thấy khá ngạc nhiên, theo như hiểu biết của tôi thì lẽ ra biết chuyện này, anh trai hẳn phải vui lắm. Vì trước giờ anh thân với anh T như thế thì nếu làm anh vợ em rể càng thân hơn. Sao lại có thái độ lầm lì không ưng ra mặt như thế?
Đến trước giờ đi ngủ, đột nhiên anh trai vào phòng tôi ngồi, loanh quanh một hồi rồi anh mới nói tôi đừng nên quen T, anh có thể chơi với T nhưng không muốn T làm em rể mình, cũng không muốn tôi lấy T. Tôi hỏi lý do thì anh không đáp thẳng mà cứ vòng vo rằng T không tốt như tôi tưởng, nếu tôi lấy anh ấy thì rồi tôi khổ chứ không ai khổ.
Tôi bảo lý do này không thuyết phục chút nào. T là người như thế nào thì hơn 20 năm qua, từ lúc tôi còn bé đã biết anh ấy rồi, lần này tôi rất hài lòng với mối tình này và mong muốn có thể làm đám cưới với T. Tôi tin T là người tốt, sẽ mang đến hạnh phúc cho tôi.
Cả ngày hôm nay tôi suy nghĩ mãi mà không biết nên làm gì tiếp theo. (Ảnh minh họa)
Tôi còn chưa nói hết thì anh trai đã cau mày nói: “Anh biết nó rõ hơn em, anh bảo không tốt là không tốt”. Tôi lắc đầu nguầy nguậy, có vẻ thấy tôi ương ngạnh quá nên anh trai bực dọc thốt ra: “Em bảo quen nó mấy tháng rồi mà em có biết tuần trước anh và nó vừa đi với gái về không? Em đừng kể gì với chị dâu, anh phải cho em biết bộ mặt thật của nó. Chị dâu đang mang thai, không thoải mái trong người, chính T rủ anh đi giải tỏa đấy. Em có chắc rằng lấy em rồi nó không quen thói như vậy?”.
Tôi sững sờ vì chuyện động trời này. Vừa đau đớn vì T là người như vậy, càng choáng váng hơn khi người anh trai mình kính trọng lại từng phản bội vợ. Chị dâu đang mang thai mà biết chuyện này thì không biết sóng gió gì sẽ ập tới gia đình nữa.
Cả ngày hôm nay tôi suy nghĩ mãi mà không biết nên làm gì tiếp theo. Tôi vẫn thích T nhưng nghe chuyện hôm qua xong thì tình cảm cũng không được đầy ắp như trước. Mà giờ chia tay thì tôi không biết nên lấy lý do là gì để 2 bên gia đình không bị khó xử. Dù sao chúng tôi cũng đánh tiếng với người lớn cả rồi. Mong mọi người tư vấn cho tôi!
(Xin giấu tên)
T.Q.L.B
Khó hiểu về suy nghĩ của bản thân
Tôi là nam, giáo viên một trung tâm Anh văn ở Hà Nội. Trong lớp tôi có một cậu bé 9 tuổi, lầm lì, ít nói và khó hòa đồng với các bạn.
Tôi nhiều lần cố gắng, tạo nỗ lực giúp cậu ấy có thể hòa đồng hơn nhưng có vẻ không có tác dụng. Có một dạo, sức học của cậu bé giảm hẳn. Tôi phải giữ lại sau giờ để kèm cặp, bồi dưỡng thêm cho theo kịp các bạn khác.
Tôi và cậu bé có dịp chia sẻ và thân thiết nhiều hơn trước. Bé mở lòng và tin tưởng tôi nhiều hơn, nói tôi như người anh trai và quý tôi. Tôi cũng rất quý bé, chúng tôi thân thiết tới mức nhiều lúc chỉ có hứng lên lớp vì bé thôi. Bé rất thích học với tôi và nhiều lúc muốn tôi về nhà dạy. Tôi nghe thì chỉ vui vậy thôi chứ chưa bao giờ suy nghĩ đến việc đấy.
Rồi dịch bệnh khiến nhiều cơ sở giáo dục nghỉ học, trong đó có trung tâm của tôi. Vì nhiều lý do tôi không được phụ trách lớp cậu bé đó nữa. Rồi tôi có hỏi thăm thì được biết bé không tham gia lớp online này. Tôi thật sự hụt hẫng vì nếu thế sẽ không còn được dạy bé sau khi mọi người đi học trở lại. Trong lúc hụt hẫng đấy, tôi chợt nhớ lại đề nghị hồi trước của bé rằng muốn tôi về nhà kèm riêng. Tôi đánh liều liên hệ với phụ huynh của bé, dưới danh nghĩa là động viên cho bé quay trở lại lớp online chứ chưa dám xin dạy kèm.
Kết quả hoàn toàn khác với mong muốn của tôi. Ngoài việc được biết lý do cậu bé không học online, tôi cũng biết phụ huynh bé không mặn mà gì với việc học tiếng Anh, cũng không có thiện chí mời tôi về dạy. Tôi muốn dạy bé, muốn được gắn bó nhiều hơn với bé nhưng trước một phụ huynh khó tính (theo kinh nghiệm làm nghề của tôi), điều này thật sự quá khó. Tôi có suy nghĩ gì về cậu bé ấy? Tại sao tôi lại không muốn mất cậu? Tôi chắc chắn mình không có tình cảm gì hơn tình thầy trò. Hơn nữa, tôi từng nghĩ có thể do mình chưa bao giờ có em trai nên cho rằng đây chỉ là tình anh em thôi. Tôi thực sự rối quá.
Quân
Anh đừng nghĩ nội trợ là của phụ nữ nhé Thân hình em cân đối, không đẹp xuất sắc nhưng cũng ưa nhìn, tính tình vui vẻ, hoà đồng, biết kính trọng trên dưới. "Em là cô gái của công việc và yêu sự tự do". Đó là quan điểm của em mỗi khi ai đó nhắc đến việc lập gia đình. Bởi em nghĩ chẳng bao giờ lập gia đình vì thấy...