Tôi thích cậu là thế, cả thế giới đều biết, duy chỉ có cậu không biết…
Chuyện tốt đẹp nhất chính là, lúc bạn mệt mỏi thì vừa vặn có chỗ để dựa, người bạn muốn nhắn tin thì đúng lúc gọi điện thoại cho bạn, lúc bạn thích một người thì vừa vặn phát hiện người đó cũng thích bạn.
” Khi gặp cậu tôi bỗng trở nên rất nhỏ bé, nhỏ bé đến mức như hạt bụi trên mặt đất, nhưng trong lòng tôi thích điều đó. Hơn nữa ở đó còn nở ra một bông hoa…”
Trong cuộc sống, con người thường không biết họ đang có trong tay những gì, cứ mải mê tìm kiếm. Tôi biết rằng chẳng thể gắn bó mãi với một thứ thế nhưng tôi lại rất vững tin vào tình cảm của mình. Mà tình yêu thì làm gì có chuyện đùa? Có nhiều kiểu cách yêu lắm đấy. Trong đó có cách mà tôi yêu cậu…
Năm tôi 17 tuổi, đã từng nghĩ sẽ chẳng yêu đương trong lúc này, thế nhưng khi tôi nghĩ rằng sẽ không có ai có thể làm mình động tâm, tôi lại gặp cậu.
Tôi đã từng ngồi lì ở máy tính 6 tiếng liên tiếp, xem hết một loạt trang cá nhân của cậu từ khi gia nhâp facebook, lục lại toàn bộ album ảnh, và bắt đầu thuộc lòng mọi thứ cậu viết… Cậu nói, lý do gì mà mình làm như thế?
Ngày nào, tôi cũng nhớ một người, rõ ràng là cậu ấy không đáng yêu một chút nào, rõ ràng là mỗi ngày tôi đều được gặp cậu ấy, thế nhưng vẫn luôn muốn gặp cậu ấy nhiều hơn nữa. Cậu nói, đó là cảm giác gì? Giữa trăm người, tôi chỉ thấy cậu. Giữa ngàn người, tôi chỉ nhớ cậu. Giữa tỉ người, tôi chỉ chọn cậu. Giữa thế gian mênh mông, tôi chỉ muốn cùng cậu đi mãi. Cậu thấy… như thế đã được coi là yêu chưa?
Nếu cậu không biết, vậy thì để tôi trả lời thay cậu nhé. Tôi chính là thích cậu, vô cùng thích cậu. Một cô gái sẽ không vô duyên vô cớ đối tốt với một chàng trai đâu. Nếu như không phải có gì muốn xin xỏ, thì là thích. Vậy nên chàng trai, cậu có thể suy nghĩ nghiêm túc một chút về mình được không?
Tôi luôn có một ước muốn đó là được tham dự vào mỗi khoảnh khắc trong đời của cậu. Khi cậu thắng cuộc, tôi sẽ cổ vũ cậu. Nếu cậu buồn, tôi sẽ lặng lẽ đứng ở một góc khuất khích lệ cậu. Mọi người luôn nói tôi còn nhỏ, không hiểu được tình yêu là gì. Vậy để tôi nói cho cậu biết nhé, tình yêu của mình, có hình… na ná cậu đấy.
Tôi không phải thích cậu không có lý do, nếu cậu muốn biết, tôi sẽ thực chân thành mà nói. Chính là vào một ngày đẹp trời, cậu mặc một chiếc áo màu tôi thích, cười với tôi một cái, thế là tôi thích cậu. Tôi luôn muốn trở thành một người thật giỏi giang, làm cho thế giới này vì có mình mà khác đi một chút xíu gì đó. Nhưng mà, thế giới của mình chính là trái tim cậu đó thôi.
Video đang HOT
Tôi từng đọc được trong một quyển sách: “Người đầu tiên mà bạn ném bóng, không phải vì bạn ghét người đó. Mà vì trong mắt bạn chỉ có người đó mà thôi.” Trong khoảng thời gian quen biết nhau, xin lỗi vì đã nhiều lần trêu chọc cậu, nổi điên với cậu. Nhưng nếu không có tình cảm với cậu thì thà tôi đi ngủ còn hơn. Tôi thích cậu là thế, cả thế giới đều biết, duy chỉ có cậu không biết…
Tôi rất thích cậu, vô cùng thích cậu. Tôi luôn muốn hỏi, trái tim cậu còn đó không? Nếu còn mình muốn lấy nó đi. Như vậy nhân lúc tôi vẫn còn thích cậu, cậu có thể đừng bỏ lỡ tôi được không? Điều mà mình muốn thực không nhiều, không cần cậu yêu mình sâu đậm, chỉ cần mỗi ngày cậu thích mình một chút, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng lại từng năm, từng năm cho đến hết cuộc đời này. Có được không?
Người ta thường nói phải tin vào duyên mệnh. Cậu đẹp trai như vậy, mình đơn thuần như vậy. Hoàn hảo! Chúng ta thành một đôi đi, yêu nhau thử xem sao?
Cuối cùng tớ muốn nhờ cậu một điều: “Bạn ạ, tiếng Anh của tớ không tốt, mong bạn giúp đỡ nhiều hơn. Tớ muốn hỏi bạn, câu em – yêu – anh nói bằng tiếng Anh thế nào nhỉ?”
Lê Kim Khánh
Chia tay, em mất một người dưng, còn anh mất một người coi anh là cả thế giới...
Em vẫn một mình gặp nhấm những nỗi nhớ, suy nghĩ và ký ức về anh, nhưng em lại ghét khi ai đó nhắc đến anh, khi một người con trai nào đó hỏi em về anh, hỏi rằng em đã quên anh chưa...
ảnh minh họa
Em vẫn một mình gặp nhấm những nỗi nhớ, suy nghĩ và ký ức về anh, nhưng em lại ghét khi ai đó nhắc đến anh, khi một người con trai nào đó hỏi em về anh, hỏi rằng em đã quên anh chưa...
Vì em ghét phải thừa nhận cái sự thật rằng em chưa quên được anh, ghét phải thừa nhận cái phần yếu đuối mà bao ngày qua em cố gắng che đậy bằng cái vỏ bọc lạnh lùng và mạnh mẽ, và nhắc đến anh như một lần nữa cậy vào vết thương tim em.
Sau chia tay:
- "Em đã thực sự bình thường sau chuyện của mình chưa...?"
- "Em giờ bình thường rồi"
....
- "Em dạo này thế nào rồi?"
- "Em sống rất tốt"
Chia tay rồi, không còn những ngày em ngồi từng phút chờ đợi tin nhắn của anh với ngổn ngang suy nghĩ, anh đi làm, em cũng đi làm, cũng còn bao nhiêu việc khác nhưng sao em vẫn có thời gian nhắn tin và trông mong tin nhắn của anh, còn anh lại chẳng giành ra được mấy giây để nhắn cho người anh vẫn luôn nói yêu suốt những năm qua... thế rồi vẫn cười hí hửng khi nhận được tin nhắn của anh
Chia tay rồi, không còn những đêm em căng mắt ra ko dám ngủ chờ anh đi làm về còn nói chuyện, rồi có những khi ôm điện thoại ngủ quên đến sáng hôm sau mà lòng còn ấm ức vì đang nói chuyện tự nhiên chẳng thấy anh đâu
Chia tay rồi, khi quyết định sẽ quay về nơi chúng ta gặp và yêu nhau để thực hiện ước mơ lớn nhất của em chẳng còn phải bận tâm đến việc anh có buồn không, em sẽ nhớ anh đến như nào, anh sẽ làm cách nào để sang đó cùng em và bao giờ anh có thể thực hiện được? Sẽ chẳng có con bé nào nước mắt ngắn dài trong lòng anh khi anh nói em đừng đi hay ở lại bên anh thêm một thời gian nữa, anh không muốn xa em đâu.
Chia tay rồi, không còn những lúc em phải một mình đứng lên phân bua, đấu tranh với chính gia đình mình khi mọi người nói rằng anh và em không hợp, rằng anh chưa trưởng thành sẽ không thể là chỗ dựa vững chắc cho em. Dù rằng đến tận bây giờ, em vẫn cố gắng giải thích với bạn thân, những người thực sự yêu và ở cạnh em về lý do anh muốn dừng lại ngay cả khi bản thân em cũng không biết đó có phải sự thật hay không.
Chia tay rồi, chẳng còn những lúc đi đâu em cũng trả lời rằng em có bạn trai rồi, bọn em yêu nhau lâu rồi khi có bất cứ chàng trai nào mới có ý định làm quen em để rồi đến khi em và anh chẳng còn ở cạnh bên nhau nữa em cũng chẳng biết nên nói như thế nào khi mọi người hỏi về người em yêu.
Chia tay rồi, chẳng còn những ngày lượn lờ trung tâm mua sắm cả ngày chỉ để tìm một món quà cho anh nhân ngày đặc biệt, chẳng còn những lúc ngẩn ngơ suy nghĩ chuyện tương lai của em và anh.
Chia tay rồi chẳng còn những lần khóc hết nước mắt khi em giận anh, khi em nghĩ anh chẳng còn yêu em như ngày đầu. Thay vào đó là những đêm ướt đẫm gối khi nghĩ đến từng kỷ niệm, từng điều mình đã làm cùng nhau.
Hết yêu rồi, có người quan tâm, muốn thay anh nắm lấy tay em và muốn đi cùng em chặng đường còn lại, nhưng em lại không thể...
Anh biết không, em đủ mạnh mẽ để đứng dậy sau khi để thế giới của mình tuột khỏi tay, đủ mạnh mẽ để học cách tự đứng vững như anh vẫn luôn dạy em, mạnh mẽ để học cách hoàn thiện bản thân, những điểm mà trước đây anh không thích, đủ mạnh mẽ để sau những đêm khóc hết nước mắt, em vẫn trang điểm, mặc lên mình bộ váy em thích và mỉm cười ngày hôm sau, đủ mạnh mẽ để dù cô đơn đến mấy em cũng không vội vàng dựa vào vai một chàng trai nào yêu thương em để làm tổn thương người đó khi em biết trái tim mình vẫn chưa từng một lần hết yêu anh NHƯNG...
em lại ghét khi ai đó nhắc đến anh, khi một người con trai nào đó hỏi em về anh, hỏi rằng em đã quên anh chưa, hỏi vì sao hồi trước anh có thể khiến em yêu anh, vì em ghét phải thừa nhận cái sự thật rằng em chưa quên được anh, ghét phải thừa nhận cái phần yếu đuối mà bao ngày qua em cố gắng che đậy bằng cái vỏ bọc lạnh lùng và mạnh mẽ.
Và anh biết không, khi con trai nói rằng họ ổn, thực tế là họ rất ổn, còn khi một người con gái nói rằng "Em ổn, em rất tốt" thì sự thật là cô ấy đang gồng mình mạnh mẽ nhất có thể, chống chọi với hàng ngàn mảnh vỡ vụn trong tim để ai đó có thể yên tâm...hạnh phúc bên người khác.
Anh ạ, xin lỗi vì trước đây đã nhận lời làm bạn gái anh và cũng vì những câu anh hỏi em sau khi chia tay, chưa bao giờ em trả lời thật lòng cả, bởi vì:
EM YÊU ANH, NHIỀU HƠN TẤT CẢ NHỮNG GÌ ANH CÓ THỂ BIẾT ĐƯỢC, chàng trai đã từng là thế giới của em!
Theo Phununews
Đến mùa Vu Lan rồi, nếu con về chắc mẹ vui lắm! Bố mẹ luôn là người có bổn phận phải luôn yêu thương con. Nên nếu chẳng may có một lúc nào đó con vấp ngã, cả thế giới quay lưng với con, hay con bỗng thấy mất niềm tin vào cuộc sống, hãy về với mẹ. ảnh minh họa Con gái! Mẹ viết những dòng này khi nhìn con và em đang say...