Tôi suy nhược cơ thể vì không thể cố yêu chồng
Tôi cần yêu chồng nhưng làm sao để yêu được đây, cảm xúc có cố được không, hơn 7 năm vẫn bất đồng.
Tôi 35 tuổi, lập gia đình được hơn 7 năm và có 2 con, có lẽ cuộc hôn nhân này sai lầm ban đầu từ tôi. Tôi chỉ biết học, đến khi ra trường quyết định cưới anh khi vẫn biết hai người suy nghĩ và quan điểm sống rất khác nhau. Tôi nghĩ khi cưới anh sẽ thay đổi và chúng tôi sẽ ổn nhưng đâu ngờ càng sống càng thấy khác nhau đến mức tôi cảm giác không thể hoà hợp được. Tôi được đánh giá là khá xinh, duyên dáng, ăn nói nhẹ nhàng, ngọt ngào, tinh tế và có chút lãng mạn, sống tình cảm và rất chu đáo, sống có lý tưởng và trách nhiệm, bản thân rất nghị lực và kiên cường. Tôi xuất thân từ nghèo khó nhưng sau tất cả nỗ lực của bản thân đã có công việc ổn định với mức thu nhập hơn 20 triệu/ tháng, hoàn toàn độc lập tài chính. Tôi rất cầu toàn và luôn cố gắng chỉn chu mọi việc, luôn lập mục tiêu cho tương lai và nguyên tắc của mình rồi cần mẫn chăm chỉ cố gắng đạt được mục tiêu. Đôi khi tôi cũng mong muốn người bạn đời của mình phải được như vậy, không được thì tôi thất vọng và mất niềm tin ở chồng, lâu dần không còn tin tưởng anh có thể là chỗ dựa cho mẹ con tôi nữa, vì ngay từ đầu tôi đã phải cáng đáng mọi thứ.
5 năm đầu hôn nhân là sự khủng hoảng của chúng tôi, đã hơn 2 lần tôi muốn kết thúc cuộc hôn nhân này nhưng vì con lại không thể, tôi gắng gượng sống tiếp để con có gia đình trọn vẹn. Nói ra điều này biết mọi người có thể sẽ trách móc và khinh bỉ tôi vì dù bất cứ lý do gì thì tôi cũng là người thứ 3, nhưng tôi thực lòng mong được sự chia sẻ. Tôi gặp người ấy khi anh chằng chịt vết thương lòng và thời điểm đó tôi cũng tĩnh tâm để suy nghĩ về quyết định có nên kết thúc cuộc hôn nhân của mình không. Tôi lắng nghe câu chuyện của anh và rất thương anh, có lẽ chính cái lòng thương đó biến tôi thành người tội lỗi. Anh hơn tôi 7 tuổi, ít nói nhưng rất tình cảm và tinh tế, anh không phải là người nói những lời hoa mỹ giả tạo, anh rất chân thành trong từng câu nói, sống lý trí, rất giỏi giang trong công việc, trách nhiệm với gia đình và vô cùng yêu con.
Tôi lắng nghe và chia sẻ câu chuyện của anh, nhìn cách anh giải quyết vấn đề của bản thân khiến tôi ngưỡng mộ, yêu anh lúc nào không biết, khi nhận thấy tình cảm cả hai lớn dần lên thì chúng tôi đã thống nhất không liên lạc để không lạc lối. Sau hơn một năm mới liên lạc lại thì tôi biết tin gia đình anh có thêm bé, tôi rất ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu và nghĩ mọi thứ nhẹ nhàng hơn. Vợ anh mới sinh nên tôi cũng suy nghĩ nếu chúng tôi tiếp tục liên lạc sẽ làm chị ấy tổn thương, phụ nữ sau sinh rất nhạy cảm, hơn nữa tôi sợ mình sẽ sai lầm. Tôi rất thương anh nên mỗi lần nhìn anh đau khổ dằn vặt là đau đến quặn thắt lòng. Vì thương anh cũng như không muốn con cái tôi khinh bỉ người mẹ tội lỗi nên tôi cố gắng và đủ mạnh mẽ để dứt khỏi mối quan hệ này, vì vậy chúng tôi thống nhất cắt đứt liên lạc.
Video đang HOT
Thời gian đầu tôi rất buồn nhưng theo thời gian cũng nguôi ngoai, tôi tập trung lo cho gia đình và con cái để quên anh. Tôi luôn cố gắng mạnh mẽ, vui vẻ, nhưng khi đêm về tôi thấy cô đơn chông chênh vô cùng. Tôi nhớ anh rất nhiều, tôi biết là tội lỗi với chồng con nhưng chưa buông bỏ được. Có lẽ chính vì trong tâm tưởng tôi luôn nghĩ đến anh và thần tượng anh nên vợ chồng tôi ngày càng xa cách. Tôi luôn nghĩ đến anh mỗi đêm, ngay cả khi bên chồng. Tôi không còn cảm xúc với chồng. Trước khi gặp anh, vợ chồng tôi đã luôn xa cách, dù ở cùng nhà nhưng có khi nửa năm đến một năm không động đến nhau. Tôi không nghĩ chồng có người khác, trước đây tôi đã cố gắng nhưng mỗi lần gần gũi là chồng lại kêu mệt, lâu dần cảm xúc yêu đương ban đầu đã không còn. Tôi dùng lý trí để cố gắng nhưng lại bị từ chối nên cảm xúc thật sự chết rồi. Tôi là người sống nội tâm, hay suy nghĩ, để lấy lại cảm xúc trong tôi rất khó, lâu dần thành quen, đã nhiều năm tôi sống mà không có chuyện đó hoặc có cũng chỉ đôi lần mỗi năm.
Chồng cũng không chủ động, nhiều lần chúng tôi nói chuyện thẳng thắn nhưng không đi đến đâu vì quan điểm và suy nghĩ rất khác nhau. Tôi là người phải gánh vác tất cả việc lớn nhỏ trong nhà, còn chồng vô tâm, mặc kệ vợ lo toan hết. Những lúc mệt mỏi chông chênh tôi chỉ muốn kết thúc cuộc đời mình nhưng nghĩ đến bố mẹ và các con tôi lại không đành. Tôi thật sự bế tắc, biết mình phải cố quên người ấy. Tôi cần yêu chồng nhưng làm sao để yêu được đây, cảm xúc có cố được không, hơn 7 năm vẫn bất đồng thì đến bao giờ mới hoà hợp được?
Tôi phải làm gì, phải thay đổi bản thân như thế nào đây? Tôi là người thích sống khép mình, thích lọ mọ một mình và càng ngày càng thu mình, sợ rằng tôi sẽ trầm cảm nếu tình trạng cứ như thế này. Tôi suy nghĩ nhiều, suy nhược, ốm và không tỉnh táo đến mức uống nhầm thuốc quá liều lượng cho phép. Tôi muốn giữ gia đình trọn vẹn cho con nên thật sự mong nhận được lời góp ý chân thành của độc giả. Chân thành cảm ơn.
Theo Tinmoi24
Lén cài camera ở xe ô tô của chồng, tôi chết lặng phát hiện sự thật kinh tởm của chồng
Nhìn những hình ảnh trong camera ghi lại, tôi không tài nào tin nổi đó là sự thật, tôi không muốn mất chồng, càng không muốn mất gia đình này.
Ảnh minh họa
Tôi quen chồng trong một lần tình cờ đi chụp ảnh dạo cũng với hội giao lưu mẫu và phó nháy. Chồng tôi là người chụp còn tôi là mẫu. Nói thế cũng đủ hiểu, tôi có ngoại hình như nào. Nhưng không phải vì thế mà tôi kiêu kỳ hay chảnh chọe mà tôi được mọi người nhận xét là xinh và rất ngoan.
Anh cao ráo, đẹp trai, có nét gì đó lạnh lùng phong trần lại rất cuốn hút. Chụp ảnh chỉ là vui còn hiện anh đang làm giám đốc cho một công ty phần mềm. Ảnh anh chụp cho tôi chúng đều rất có hồn và rất đẹp, nó khác hẳn những người khác đã từng chụp. Dần dà, chúng tôi trở thành một cặp sau những lần trao đổi ảnh ấy. Nghiễm nhiên, anh chính thức trở thành phó nháy duy nhất của tôi và tôi cũng vậy.
Được 2 năm thì chúng tôi kết hôn. Hạnh phúc vỡ òa khi tôi sinh cho anh cậu con trai đầu lòng. Gia đình tôi nói chung là ấm êm, ở anh tôi chẳng có điểm gì phải chê cả cho đến một ngày.
Tôi có cô bạn thân tên Hoa, Hoa không quá xinh nhưng sắc sảo. Cuộc sống hôn nhân của Hoa gặp khá nhiều vấn đề vì Hoa không thể sinh con. Tôi cũng hay mời Hoa về nhà mình chơi, nói chuyện tâm sự thậm chí còn giới thiệu Hoa về chỗ công ty chồng tôi làm vì cô ấy muốn thay đổi môi trường khi chính thức trở về cuộc sống độc thân như trước đây.
Có người nói tôi "nối giáo cho giặc" nhưng tôi tin chồng sẽ không làm những điều khiến tôi buồn lòng. Bữa đó, xe tôi hỏng nên tôi mượn xe chồng để đi họp lớp với bạn. Đang lái xe thì bạn tôi nói tôi làm rơi bông tai, nhìn lên tôi gần như chết lặng vì nó rất quen thuộc với tôi. Nó chính là món quà sinh nhật tôi tặng Hoa 2 tháng trước.
Đau đớn, tôi lén lắp camera giấu kín trong ô tô chồng. 2 ngày sau, mọi sự vỡ lở, những gì tôi nhìn thấy như là tôi đang mơ vậy. Hoa và chồng tôi đã làm cái việc kinh tởm đó ngay trên chiếc ô tô này. Họ phản bội tôi, giấu diếm tôi. Tôi đem hình ảnh gửi cho Hoa thì cô ấy tuyên bố rằng đã trót thích chồng tôi, nhất định sẽ giành bằng được anh từ tay tôi.
Tôi phải làm sao bây giờ, tôi không muốn mất gia đình này, tôi vẫn còn quá yêu chồng. Xin cho tôi lời khuyên với.
Theo Phunutoday
Tâm thư dở khóc dở cười của những ông chồng hết hơi vì phải 'chiều vợ' Người ta 5 lần 1 tuần đã là nhiều, vợ chồng tôi thì mỗi ngày 1 hiệp vẫn không thấy đủ. Từ xưa đến nay vốn chỉ thấy các chị em than thở vì... chồng hăng quá chứ ít khi có chiều ngược lại. Thế mà ít nhưng không phải không có, luôn tồn tại những ông chồng tối ngày vò đầu bứt...