Tôi sợ sẽ giết chồng
Anh luôn miệng chửi tôi ‘mất dạy’ và đem chuyện cũ sỉ vả. Nhiều lần tôi muốn ly hôn mà anh không chịu. Tôi sợ sẽ có lúc mất tự chủ.
Tôi và anh cưới nhau đã 7 năm. Chúng tôi có hai con: bé gái 6 tuổi và bé trai 3 tuổi. Tôi cũng không biết bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu nhưng chỉ biết rằng hiện tại tôi đang rất chán nản, mong nhận được lời khuyên từ các bạn.
Từ khi cưới nhau rồi cho đến khi có con. Tất cả mọi chi phí từ ăn uống, sinh hoạt, mua sắm cho gia đình hầu như 90% là tôi lo hết. Anh đi làm nhưng không mang lương về cho tôi nuôi con. Thêm vào đó lại có tật nhậu nhẹt và lè phè mỗi khi có rượu vào. Lâu lâu, anh mua đồ ăn về nhà và cũng hay vào bếp nấu nướng vì anh là người Bắc, không ăn được những món tôi làm.
Cách đây 2 năm, tôi bắt đầu cảm thấy chán anh vì anh không hề có chút trách nhiệm nào về việc nuôi dạy con và chuyện vợ chồng. Tôi quen người đàn ông khác và chúng tôi nhắn tin qua lại. Sau này, anh biết và cũng sỉ vả, lăng nhục tôi nhiều. Anh nói những từ mà chỉ có người lưu manh mới sử dụng. Tôi muốn ly hôn nhưng anh không chịu. Sau đó, anh hứa sẽ không nặng lời với tôi nữa và chúng tôi đồng ý làm lại từ đầu.
Nhưng kể từ đó về sau, hễ vợ chồng cãi nhau, anh lại đem chuyện cũ của tôi ra đay nghiến. Anh tiếp tục có những lời xúc phạm tôi và hay nói tôi là “mất dạy, chó đẻ” trong khi anh đang ở nhờ bên vợ. Thật lòng nhiều khi tức quá, tôi cũng chửi lại anh. Nhưng vì ở chung với ba mẹ tôi nên tôi phải ráng nhịn vì sợ ông bà buồn.
Bây giờ các con đã lớn. Chi phí sinh hoạt, ăn uống cho hai con càng ngày càng nhiều nhưng chồng tôi cũng không hề phụ giúp tôi được bao nhiêu. Mỗi tháng, tôi kêu anh đưa tiền mà anh còn hằn học, nói này nọ. Anh bảo tôi chỉ biết có tiền.
Video đang HOT
Nhiều khi tôi cũng suy nghĩ hay có lẽ do tôi luôn nghĩ đến vấn đề tiền bạc nên vợ chồng thường xuyên cãi vã nhau? Nhưng cứ nghĩ đến việc chỉ một mình tôi nuôi hai đứa con, còn lương của anh thì để bao bạn bè nhậu nhẹt, ca hát là tôi cảm thấy không chịu nổi. Đã nhiều lân tôi đòi ly hôn nhưng anh vẫn một mực không đồng ý ký tên. Nhiều người nói tình cảm vợ chồng không nên mang tiền ra đong đếm nhưng nếu sống mà không có tiền thì không làm gì được.
Anh ta cũng đã phạm sai lầm và bị tôi phát hiện. Vậy mà mỗi lần cãi nhau, anh chỉ biết mắng chửi quá khứ của tôi. Tôi không biết có nên tiếp tục sống với người chồng mê nhậu nhẹt, không trách nhiệm này nữa hay không? Tôi sợ một ngày nào đó khi cãi nhau, tôi tức quá giết anh chết cũng không chừng.
Miệng thì anh ta nói rất thương yêu vợ con nhưng sao tôi không cảm nhận được qua hành động? Tôi thấy anh ta toàn là nói suông. Tiền thì không phụ tôi nuôi con, đi làm về chẳng làm gì ngoài ăn, vi tính, đọc báo… Cây quạt bẩn mà anh ta cũng không mang đi lau chùi. Một mình tôi làm hết chuyện lớn nhỏ trong nhà. Nếu tôi là trụ cột trong gia đình như vậy thì tôi cần gì một người đàn ông như anh ta nữa.
Theo VNE
Căn nhà trọ nhỏ và người chồng bạo lực
Đêm nao cung vây, ngươi trong xom tro nho dương như đa quen vơi tiêng khoc dâm dưt cua chi. Môt tiêng khoc nghe chua chat coi long.
Nêu đươc sông trong môt gia đinh hanh phuc, nêu co đươc môt ngươi chông tôt bung, co thê lăm ngươi ta se vô tinh lang quên đi nhưng sô phân hâm hiu, nhưng ngươi co hoan canh eo le ngoai xa hôi. Va nêu không sông trong khu xom nho ây, co le tôi cung không bao giơ biêt đươc thê nao la cuôc sông.
Nửa đêm, tôi lại giật mình thức giấc vì văng vẳng đâu đó tiếng khóc dấm dứt của một người phụ nữ. Tôi vốn là kẻ nhát ma và nhất là những tiếng khóc vọng trong đêm khiến cho tôi không thể nào ngủ được.
Người ta sợ ma, sợ người lạ, sợ gì tôi không biết nhưng tự bao giờ tôi đã thấy sợ tiếng khóc của người đàn bà ấy, tiếng khóc râm rỉ trong đêm. Không hiểu sao mỗi lần nghe thấy tiếng khóc ấy, tôi lại nổi da gà và cảm thấy rùng mình như có ai đó đang đứng rất gần mình.
Đó là chị Hâu và vang đâu đó là tiếng của đứa em gái chị: "Chị Hậu ơi, chị đau ở đâu, để em xoa dầu cho chị nhé"? Không biết đã có bao nhiêu đêm và bao nhiêu lần như thế, tiếng khóc ấy đã vô tình ám ảnh tâm trí tôi.
Chồng chị Hậu là một người làm nội thất. Ngày ngày chị ở nhà nấu cơm cho chồng và chăm con. Tôi đến cái xóm trọ ấy cũng gần một năm nay nhưng đây không biết là lần thứ bao nhiêu tôi nghe thấy tiếng khóc trong đêm cua người đàn bà tội nghiệp.
Người ta sợ ma, sợ người lạ, sợ gì tôi không biết nhưng tự bao giờ tôi đã thấy sợ tiếng khóc của người đàn bà ấy, tiếng khóc râm rỉ trong đêm. (ảnh minh họa)
Tôi dậy, đi ra hành lang ngồi lắng nghe tiếng than vãn của chị với đứa em gái. Có lần tò mò xuống đứng trước cửa nhà chị nhưng không dám vào. Nghe thấy chị nói nghẹn ngào trong nước mắt mà thấy thương cho người đàn bà ấy.
Không có công ăn việc làm, chị ở nhà chăm sóc chồng và con. Hoàn cảnh khó khăn, hai vợ chồng chỉ thuê được căn phòng chật hẹp. Chồng chị đi làm về muộn, rồi đi đánh bài đến đêm. Chị biết thế nhưng vẫn thức để chờ chồng. Rồi khi anh ta vào nhà, chị càu nhàu nói vài câu. Người chồng vũ phu ấy chả nói chả rằng, cứ túm tóc chị và dúi mạnh vào tường, dùng tay đấm vào bụng chị. Những tiếng khóc ấy là kết quả của những vết bầm tím trên khuôn mặt, và những cái véo đau ở bụng.
Cuộc sống là thế, nghèo khó là thế mà chồng chị lại không biết trân trọng những đồng tiền mình kiếm ra. Đã bao nhiêu lần chị khóc, chị muốn từ bỏ cái cảnh chen chúc này nhưng rồi nhìn đứa con thơ dại chị lại kìm lòng mình.
Người đàn ông ấy khoác trên mình một bộ mặt giả tạo. Ban ngày đi làm, lễ độ với mọi người nhưng điều không ngờ đến nhất là mỗi đêm hắn ta đều dành cho vợ mình những trận đòn như thế.
Còn biết bao nhiêu số phận như thế, biết bao người bị những người chồng vũ phu chà đạp nhưng họ vẫn kiên cường, vẫn cố gắng chịu đựng chỉ vì hai chữ "hạnh phúc". (ảnh minh họa)
Ngậm ngùi nghĩ về chị, nghĩ về những người phụ nữ sống trong cảnh nghèo khổ, nghĩ về những người đàn ông đã một thời yêu thương mình rồi lại sẵn sàng chà đạp lên hạnh phúc của mình, tôi bỗng thấy sợ. Sợ cho một mái ấm gia đình của tôi trong tương lai, sợ cho cảnh chật chội và một người chồng không biết quan tâm đến hạnh phúc. Cứ nghĩ đến thế là không muốn đi lấy chồng. Ganh năng cơm ao gao tiên đa khiên con ngươi ta thay long đôi da, khiên nhưng ngươi hêt long như chông chi Hâu trơ măt thanh ke vu phu vơi vơ va con. Nuôt nươc măt vao long, chi chi biêt chiu đưng ma không oan than môt lơi. Co le chi la ngươi đan ba cam chiu.
Còn biết bao nhiêu số phận như thế, biết bao người bị những người chồng vũ phu chà đạp nhưng họ vẫn kiên cường, vẫn cố gắng chịu đựng chỉ vì hai chữ "hạnh phúc"- thứ mà người ta đánh đổi cả đời để có được. Cuôc sông vôn la vây, chi Hâu cung chi la môt trong nhưng nan nhân cua bao hanh gia đinh. Biêt la thê nhưng vân phai châp nhân du răng hanh phuc đo vơi chi qua thât rât mong manh.
Theo VNE
Tôi lại ghê sợ khi chồng chạm vào người Sau những trận đòn anh đánh tôi trước mặt mẹ đẻ, tôi không còn tình cảm gì với anh. Nhưng nếu không chiều, tôi sẽ bị hành hạ. Tôi không thể chịu nổi con người của chồng nữa rồi. Anh ta là người ích kỷ, nhỏ mọn, gia trưởng! Cưới nhau được gần 4 năm nhưng chưa ngày nào tôi cảm nhận được...