Tôi sợ sẽ bị trầm cảm sau sinh vì phải đối mặt với mẹ chồng hàng ngày
Nhiều khi chỉ muốn ôm con bỏ đi. Nhưng con mới được 10 ngày tuổi, tôi lại yếu, đi thì tôi thương con.
ảnh minh họa
Trước khi sinh con, tôi đã tìm hiểu về bệnh trầm cảm, giờ tôi thực sự thấy sợ khi cảm thấy mình đang sắp bước vào giai đoạn ấy. Kể từ lúc sinh con, không lúc nào tôi không phải suy nghĩ. Ngay từ lúc còn nằm viện, tôi đã phải chịu sự lạnh nhạt và những câu nói sốc của mẹ chồng. Tôi phải sinh mổ vì xương chậu hẹp, ở cùng phòng tôi là những bà bầu khác cũng sinh mổ nhưng con tôi nhẹ cân nhất phòng. Thế là lúc nào tôi cũng nghe câu: “Con mẹ mày không biết đẻ, người ta cũng mổ mà con người ta toàn hơn 3 kg”. Rồi vết đau mổ hành hạ, tôi không ngủ được, không dậy đi vệ sinh được, bà cũng bỏ mặc, đi tám chuyện hết giường này đến giường khác. Chồng tôi cũng hời hợt, cả ngày đi cà phê. Cũng may tôi còn đứa em gái phụ, nếu không thì không biết làm sao.
Khi về nhà, đó mới là những ngày ám ảnh thật sự. Bà nấu cơm xong ở ngoài bếp, bắt tôi tự dậy ra ăn. Vì con, tôi cũng ráng dậy mặc dù còn rất đau. Ở nhà bà ngủ tối ngày, mặc tôi chăm con. Lâu lâu bà ghé vào nhìn bé một hồi, nhìn những điểm đẹp của bé và nhận là giống dòng giống nhà bà, còn điểm xấu thì nói cái này không biết giống ai. Rồi con bị làm sao cũng là lỗi do tôi, con bị mụn nước là do tôi cho con ở phòng máy lạnh, con bị tróc da là do tôi cho con ở quạt. Nhưng tôi ấm ức nhất là việc bà cứ bắt bé uống nước, mặc dù tôi có đủ sữa cho con bú. Cũng vì chuyện này mà chồng chửi tôi rồi bỏ đi nhậu. Khi chồng về, tôi cằn nhằn chồng vài câu thế là bà nhảy xổ vào: “Nó đi nhậu kệ nó, tao là mẹ nó tao còn chưa nói gì. Mày nói nó, nó bỏ đi lấy đứa khác cho mày sáng mắt ra, xem mày có nuôi nổi đứa con này không”. Lúc đó, tôi chỉ biết khóc.
Tôi cũng có công việc ổn định, không sợ nuôi con một mình nhưng thật sự thấy đau lòng vì những câu nói ấy. Thì ra tôi cũng chỉ là người dưng với gia đình họ. Thế mà trước đây, họ luôn nói với gia đình tôi rằng sẽ yêu thương tôi như con gái. Giờ tôi buồn chán lắm, nhiều khi chỉ muốn ôm con bỏ đi. Nhưng con mới được 10 ngày tuổi, tôi lại yếu, đi thì tôi thương con. Mỗi ngày tôi lại phải đối mặt với mẹ chồng, cảm thấy cuộc sống tù túng và bí bách. Tôi chỉ muốn nhận sự chia sẻ của mọi người.
Theo VNE
Vợ bảo bị trầm cảm sau sinh, chồng không tin nên mắng cho cô 1 trận
"Bớt đọc mấy cái xàm xí trên mạng đi rồi lại tưởng tượng, trầm cảm cái quái gì, đẻ xong chỉ việc nằm đó ăn và cho con bú mà cũng bị trầm cảm thì người ta trầm cảm hết à."
Đã là vợ chồng thì luôn phải quan tâm, yêu thương và tin tưởng nhau, nếu được như vậy thì mới có thể cùng nhau vượt qua sóng gió cuộc đời. Còn không thì cuộc sống hôn nhân sẽ vô cùng mệt mỏi và bế tắc.
Lúc yêu Phong, Mai nghĩ mình đã tìm được đúng người có khả năng chăm sóc, bảo vệ và mang đến 1 cuộc sống hạnh phúc cho mình. Mai từng nghĩ sẽ không bao giờ hối hận, thế nhưng sau khi cưới nhau rồi thì càng ngày cô càng hiểu rằng mình đã sai lầm. Nhất là khi cô lại phải sống chung với mẹ chồng.
Sau đêm tân hôn, Phong tuyên bố thẳng thừng với vợ:
Video đang HOT
-Để nhà này không xảy ra chuyện mẹ chồng - nàng dâu thì anh phải báo trước với em 1 nguyên tắc: Trong cái nhà này, mẹ nói gì cũng đúng, con cái không được làm trái lời bà, nhớ chưa? Nói tóm lại là phải hiếu thảo với mẹ hết mức có thể.
Lúc đó, Mai hơi sốc nhưng cô trả lời:
-Dù sao em cũng chẳng bao giờ làm điều gì có lỗi hay gọi là bất hiếu với mẹ cả, em tin là như vậy. Thế nên anh khỏi phải lo, nếu mẹ xem em như con gái thì em cũng xem bà như mẹ đẻ thôi.
Phong liền quát vợ:
-Ý em là phải có điều kiện thì em mới đối tốt với mẹ chồng?
Mai biết chồng bảo thủ nên không nói lại nữa mà từ hôm đó cô ý nhị tránh né hết tất cả những chuyện có thể làm phật lòng chồng và mẹ chồng. Nhưng mặc dù toàn tâm toàn ý làm 1 người con dâu hiếu thảo, Mai vẫn không thể khiến mẹ chồng hài lòng.
Bình thường, mẹ chồng thường xuyên bắt bẻ nạt nộ con dâu không sao, nhưng đến khi Mai mang thai, mẹ chồng cũng không thương tiếc mà vẫn bắt cô làm hết mọi việc trong nhà. Con dâu mang thai đến tháng thứ 5 vẫn bắt xách nước lau 4 tầng nhà nếu không bà sẽ chửi cô là đồ siêng ăn nhác làm.
Cho đến khi Mai sinh con, nhờ mẹ chồng chăm sóc thời gian ở cữ nhưng ngày nào bà cũng chỉ luộc trứng cho ăn. Trong khi Phong đi làm cả ngày cũng không hề quan tâm đến vợ con. Cho đến đêm đó, đang nằm ngủ thì bỗng nhiên Mai bật dậy, chồng cô bực mình:
-Em làm sao đấy?
Mai mơ màng nói:
-Hay là em bị trầm cảm sau sinh rồi, dạo này em thấy...lo lắng, bồn chồn, sợ hãi quá, em...
Nghe vậy, Phong xua tay:
-Bớt đọc mấy cái xàm xí trên mạng đi rồi lại tưởng tượng, trầm cảm cái quái gì, đẻ xong chỉ việc nằm đó ăn và cho con bú mà cũng bị trầm cảm thì người ta trầm cảm hết à. Vớ vẩn, thôi để yên cho tôi ngủ.
Nói xong Phong trùm chăn đi ngủ mặc kệ vợ.
Nhưng ngờ đâu sáng hôm sau, mẹ chồng dưới nhà nói với Phong:
(Ảnh minh họa)
-Gọi chị vợ anh xuống làm đồ ăn sáng đi, con đã 2 tháng rồi mà vẫn cứ nằm ì trên phòng chờ phục vụ tận răng, chưa thấy con dâu nào sướng vậy.
Nhưng Phong gọi mãi không thấy vợ thưa, anh tức quá hùng hổ lên phòng nhưng vừa mở cưa ra thì chết điếng khi thấy cảnh tượng đó.
Phong hốt hoảng:
-Em...làm gì đấy, cẩn thận.
Nghe tiếng la to, mẹ chồng dưới nhà vội vàng chạy lên, thấy con dâu đang bế cháu đứng sát mép ban công, bà tái mặt:
-Con...dâu...đừng..làm gì dại dột.
Mai quay lại nhìn chồng rồi mỉm cười:
-Em...và con...sẽ...chết..chết...vui hơn...sống.
Mai bế đứa con mới tròn 2 tháng tuổi đứng ngoài ban công và cứ phá lên cười. Lúc đó, Phong mới tin là vợ trầm cảm thật, anh sợ quá đưa tay cầu xin vợ:
-Anh xin xem, em còn thương anh không, anh là chồng em đây, em nỡ bỏ anh lại 1 mình sao? Anh không thể sống thiếu em được, con của chúng ta vẫn còn nhỏ, chúng ta sẽ có 1 gia đình hạnh phúc. Anh hứa...từ này sẽ quan tâm đến mẹ con em nhiều hơn.
Mẹ chồng cũng rưng rưng:
-Đúng, mẹ vô tâm quá, mẹ cũng từng bị trầm cảm sau sinh mà mẹ...mẹ xin lỗi.
Mai nghe vậy đột nhiên buồn buồn rồi cô từ từ bước chân vào, cô cầm lấy tay chồng và nói:
-Thế thì...lại sống rồi.
Phong ôm chầm lấy vợ con thở phào nhẹ nhõm , còn mẹ anh cũng tóat mồ hôi hột. Đúng là, chỉ khi biết mình sắp mất đi thứ gì đó thì người ta mới trân trọng nó nhiều hơn, đừng để khi mất thật rồi mới ôm mặt khóc hận.
Bình An / Theo Thể thao Xã hội
Tâm sự thầm kín của người vợ bị trầm cảm sau sinh Tôi sợ vô cùng những tổn thương, sợ những đêm khóc nấc, sợ sự cô đơn, sợ sự lạnh lùng, vô cảm trong chính cuộc hôn nhân của mình. Tôi thừa nhận, mình đã chẳng thể mạnh mẽ, nếu mạnh mẽ rồi, liệu tôi có cần anh? Còn nhiều cái với tôi là quá sớm, quá sớm để kết hôn... Phải chăng là...