Tôi sẽ chờ đợi người con gái biết yêu bằng trái tim
Xã hội càng phát triển thì phụ nữ càng thực dụng, nhất là phụ nữ đẹp. Ai bảo phụ nữ sống bằng tình cảm, đó chỉ là điều quá viển vông với thời nay!
Xã hội càng phát triển thì phụ nữ càng thực dụng, nhất là phụ nữ đẹp. (Ảnh minh họa)
Có lẽ “một túp nhà tranh, hai trái tim vàng” đã là những câu chuyện của thời dĩ vàng rồi, còn thời nay thì “không tiền cạp đất mà ăn”. Thế mới biết xã hội càng phát triển thì phụ nữ càng thực dụng, nhất là phụ nữ đẹp. Ai bảo phụ nữ sống bằng tình cảm, đó chỉ là điều quá viển vông với thời nay!
Ngày đó, tôi và em được mệnh danh là cặp trai tài gái sắc của trường. Ngay từ năm thứ nhất đại học, tôi đã có khả năng kiếm tiền để tự nuôi thân học đại học rồi. Tiền bố mẹ chu cấp hàng tháng, tôi lập một tài khoản ngân hàng gửi vào để sau này có tý vốn lập nghiệp. Phải nói rằng, gia đình tôi chẳng phải quá giàu có nhưng cũng khá giả, tôi lại là con một nên được bố mẹ chu cấp rất đầy đủ. Em là hoa khôi của trường, có biết bao cây si vây quanh em hàng ngày, mời em đi chơi, tặng những món quà đắt tiền nhưng em một mực từ chối.
Có lẽ cũng vì điểm này mà tôi càng ngày càng quý trọng em, rồi dần dần trở nên si mê em lúc nào tôi cũng không hay biết. Mãi đến khi chúng tôi học năm thứ 3 đại học, em mới nhận lời yêu tôi. Lúc ấy tôi tự hào lắm, trái tim như nhảy cẫng lên sung sướng khi sánh bước bên cạnh em. Với tôi lúc đó em đẹp như một thiên thần.
Gia đình em ở tỉnh lẻ, bố mẹ em về hưu mất sức nên nuôi được em học đại học là một sự cố gắng lớn của gia đình. Thương em vất vả, nhiều lần tôi ngỏ ý giúp đỡ nhưng em một mực từ chối. Mãi tới khi tôi nói tôi đã coi em là gia đình, sớm muộn gì em cũng là vợ của tôi, tôi không muốn sống đầy đủ sung túc còn em khó khăn vất vả như vậy thì em mới đồng ý sự giúp đỡ của tôi. Vậy là tôi nuôi em ăn học, hội con gái trong lớp có thứ gì, nhất định tôi sẽ sắm cho em bằng bạn bằng bè.
Chúng tôi ra trường, cả hai đều tìm được chỗ làm ưng ý, công việc thu nhập khá cao. Tôi muốn hỏi cưới em, thì em xin tôi từ từ vì công ty em có quy định sau khi vào công ty phải hai năm sau mới được lấy chồng. Mà chỗ làm này khá tốt, em không muốn đánh mất cơ hội này. Tôi nghe em nói có lý, thôi thì chờ thêm hai năm nữa, cũng coi như thời gian này tôi phấn đấu công việc ổn định hơn, sau này sẽ lo cho vợ con cuộc sống sung túc.
Video đang HOT
Vì lương cao, nên tôi bàn với em lương của tôi sẽ để chi tiêu cho hai đứa, lương của em gửi về cho bố mẹ em ở quê trang trải cuộc sống. Tất nhiên em vui vẻ đồng ý, vì đã đến lúc em thay bố mẹ gánh vác, chăm lo cho cả gia đình ở quê rồi.
Cứ thế, chúng tôi trì hoãn đám cưới hết lần này đến lần khác. Lần thì em nói muốn học tiếp cao học, thời buổi này cái bằng đại học chỉ như bằng cấp 3, muốn tiến thân thì phải học lên tiếp. Không muốn em chịu bất kì thiệt thòi nào, tôi lại đồng ý nuôi em học tiếp rồi cưới. Học xong cao học, em lại nói vừa mới được tham gia một dự án lớn, nếu cưới thời điểm đó thì phải về nhà tôi ở cùng bố mẹ chồng, mà công việc lu bù sẽ khiến em không thể làm tròn trách nhiệm vợ hiền dâu thảo được.
Em không muốn bố mẹ tôi thất vọng nên tốt nhất chờ xong dự án, em sẽ là một người vợ, người con dâu hoàn hảo. Tin lời em, tôi lại chờ đợi. Nhưng đợi mãi, đợi đến vài cái dự án rồi mà em vẫn cứ lần lữa chuyện cưới xin. Đến giờ em đã yên vị chức trưởng phòng, nhưng em nói mình vẫn còn phấn đấu. Đôi lúc tôi bắt đầu thấy chán nản với những lời hứa hẹn của em. Tôi cứ nghĩ rằng lẽ ra em là phụ nữ, em phải sốt ruột chuyện cưới xin hơn tôi mới đúng chứ. Đúng là em vẫn luôn sốt ruột chuyện cưới xin nhưng không phải với tôi, mà là với ông tổng giám đốc công ty em.
Cuối cùng, lời hẹn của em chỉ là lời hẹn ước của mình tôi mà thôi. Em đi lấy chồng, em lấy được người đàn ông ưng ý mà em theo đuổi bấy lâu nay. Em hẹn tôi ra quán cafe để nói lời chia tay. Chỉ một câu vẻn vẹn: “Mai em sẽ đi lấy chồng, chỉ người ấy mới đảm bảo cho em và gia đình em cuộc sống giàu sang, xin anh hãy từ bỏ em” rồi em bỏ đi.
Tôi thẫn thờ nhìn theo bóng em bước lên ô tô đang chờ sẵn ngoài đường. Tôi không nghĩ người con gái ấy, vừa mới mấy hôm trước thôi, còn nhận tiền từ tay tôi, còn ôm tôi nói lời yêu thương nay lại phũ phàng đến thế.
Em đi lấy chồng, lấy một người có thể đảm bảo cuộc sống giàu sang cho em, chứ không phải chỉ dư dả ở mức trung bình như tôi. Em nói, đời người con gái muốn sung sướng phải biết lựa chọn, và em đã chọn người đàn ông hơn mình gần 20 tuổi. Tôi ngồi đây trăm ngàn lần tự hỏi, vì sao người con gái từng như một thiên thần ấy lại thực dụng đến thế?.
Từ ngày yêu nhau, tôi đâu khó khăn chuyện tiền nong với em, tôi đã để em phải lo lắng vất vả gì đâu. Chẳng lẽ đồng tiền có sức mạnh ghê gớm như thế, nó điều khiển cuộc đời em, tình yêu của em. Vì tiền, người con gái trẻ trung xinh đẹp như em chấp nhận lấy một người đàn ông lớn hơn mình gần 20 tuổi. Vì tiền em chấp nhận một người đàn ông đã qua một đời vợ, con riêng của người ấy thậm chí còn xấp xỉ tuổi em?.
Thôi thì em đã lựa chọn, tôi chẳng còn cách nào níu kéo em lại. Mong rằng em sẽ mãn nguyện, sẽ hạnh phúc với lựa chọn của mình. Tình yêu của em là bài học lớn cho cuộc đời tôi, tôi mong rằng sau này mình sẽ gặp được một người con gái có trái tim chân thành. Cho dù đó là điều hơi viển vông với thời đại này, nhưng tôi vẫn chờ, sẽ mãi mãi chờ một người con gái biết yêu bằng trái tim.
Theo Eva
Yêu người Thanh Hóa, sợ bị lừa
Nhiều người nói với mình "Người Thanh Hóa biết chài khiến mình yêu, sau không lấy thì làm mình trở thành đần... và họ lừa lọc đến khi không còn gì sẽ bỏ". Mình rất hoang mang.
ảnh minh họa
Mình có quen một bạn người Thanh Hóa. Cách đây mấy tháng, chúng mình tiếp xúc với nhau nhiều thấy mến rồi nảy sinh tình cảm... Mình và bạn đó yêu nhau. Mình thấy hợp, cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng khi gia đình biết đều phản đối rất mạnh, nói người Thanh Hóa thế này, người Thanh Hóa thế kia. Và cái chính - điều khiến mình bận tâm nhất là có người nói người Thanh Hóa biết chài.
Đọc nhiều trên mạng mình cũng thấy có nhiều người nói điều này đúng, cũng có người nói là không. Mình từng được nghe kể có trường hợp bị lừa như vậy nhưng cách đây rất nhiều năm rồi, mình cũng hơi hoang mang. Không biết chuyện đó là thật hay sai? Mình không biết giờ phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình để chấp nhận mối quan hệ giữa mình và bạn đó. Rất mong được tư vấn của các anh chị? (Đức Thành)
Bạn thân mến!
Quê quán mỗi chúng ta là để chỉ nơi xuất thân, nguồn gốc "chôn nhau, cắt rốn" của mỗi người. Nó không nói lên tính cách hay phẩm chất đạo đức của mỗi người. Tuy nhiên, còn có rất nhiều người vẫn kỳ thị vùng này vùng kia gây áp lực, khó khăn nếu sinh phải vùng mà họ quy kết là xấu. Thực tế, mỗi vùng miền có những phong tục tập quán, văn hóa khác nhau tạo ra sự đa dạng trong văn hóa vùng miền.
Hiện nay một số bạn trẻ bị phản đối yêu và kết hôn chỉ vì mình có gốc Thanh Hóa, Nghệ An. Nhưng bạn biết đấy, ở đâu cũng có người tốt, kẻ xấu, không thể chỉ quy cho một vùng.
Việc kỳ thị với người miền Trung, cụ thể là Thanh Hóa, Nghệ An thường xuất phát từ các tin đồn thiếu thực tế. Không ít bạn khi yêu bị ảnh hưởng bởi lời mách bảo của những người xung quanh cho rằng người Thanh Hóa, Nghệ An ky bo, tính cách gia trưởng... khiến bản thân người trong cuộc cũng dần bị áp đặt theo suy nghĩ đó.
Xét về mối quan hệ tình cảm của bạn, tôi thấy bạn cần phải xác định chắc chắn về tình cảm rồi hãy quyết định lựa chọn theo hướng nào. Như trong lời tâm sự, bạn nói bạn và anh ấy đã tìm hiểu trong một khoảng thời gian và có ý định đi tới hôn nhân. Nhưng thực tế, tôi thấy tình cảm của các bạn chưa đủ mạnh để có những quyết định quan trọng như vậy.
Khi yêu một người thực sự, bạn không còn phân biệt họ ở địa vị nào, khoảng cách ở đâu, nhất là miền vùng gì, mà chỉ cần xem xét tình cảm họ dành cho bạn như thế nào, rồi tính cách có phù hợp với nhau không... Đương nhiên mỗi người có những tiêu chuẩn khác nhau để lựa chọn người bạn đời. Với người khác miền vùng không quan trọng, nhưng nếu thấy không thoải mái và tin tưởng, bạn có thể dừng lại để lựa chọn một người phù hợp hơn cho hôn nhân của bạn. Bởi trong cuộc sống chỉ cần một câu nói đụng chạm tới lòng tự ái cũng có thể phá vỡ đi tất cả tình yêu mà bạn từng xây đắp.
Tiếp theo là ảnh hưởng từ sự cấm cản của gia đình. Bạn bị gia đình phản đối yêu hoặc kết hôn mà vẫn quyết tâm đi tới cùng với tình yêu này, thì bạn cần bình tĩnh để giải quyết. Khi bị phản đối, bạn nên tìm hiểu xem xét lý do thực sự dẫn đến sự kỳ thị là gì? Là do nghe thông tin không tốt về vùng miền hay vì chính họ là người từng trải, va chạm và chứng kiến nên để lại ấn tượng không tốt? Vì vậy, khi bạn còn bị lung lay, thì chắc chắn bố mẹ bạn sẽ vin vào đó để ngăn cản.
Xét về mặt nhận thức và tâm lý, mọi sự việc đều có tính hai mặt, trong một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài. Con người cũng vậy, có người nọ người kia. Vậy nên, khi nhìn nhận và đánh giá vấn đề, rất cần một cái nhìn khách quan, đa chiều và tránh tâm lý đám đông - quy luật rất thường gặp trong cuộc sống và tâm lý con người. Trong một số trường hợp các bạn có thể trao đổi trực tiếp vấn đề vùng miền một cách thẳng thắn, chân thành, khách quan để bố mẹ có thể hiểu và dần chấp nhận. Việc nhờ đến sự giúp đỡ của những người xung quanh cũng là cách nên nghĩ đến. Chắc chắn sẽ có người công tâm để chia sẻ khách quan về vấn đề mà các bạn đang gặp phải.
Hơn nữa, hạnh phúc cá nhân là do người trong cuộc quyết định, bố mẹ chỉ nên góp phần định hướng. Trước khi định hướng, bản thân các bậc phụ huynh cần có cái nhìn đa chiều, chuẩn xác, không được áp đặt theo xu thế. Đồng thời, bố mẹ cũng phải dành thời gian tìm hiểu xem đối tượng con mình yêu và muốn kết hôn là thế nào, không nên chưa tìm hiểu đã vội quy chụp này nọ, sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái sau này. Song hơn hết, một tình yêu trong sáng, chân thành cùng sự kiên trì sẽ luôn là bằng chứng rõ ràng nhất để thuyết phục gia đình xóa bỏ mọi định kiến và cởi mở chấp nhận.
Theo VNE
Nghi ngờ con gái là đồng tính, phải làm gì Gia đình tôi có một con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có gia đình và bạn trai. Gần đây chúng tôi phát hiện cháu có những quan hệ không bình thường với các bạn đồng giới. ảnh minh họa Cụ thể là đi chơi qua đêm nhiều lần, hay đi chơi xa vài ngày liền, những việc mà từ bé tới giờ...