Tôi quá mê muội người lăng nhăng, sắp đi tù
Yêu nhau 10 năm mà chúng tôi phải trải qua rất nhiều sóng gió. Bây giờ, tất cả quyết định là do chính tôi. Nhưng tôi không tìm ra được một lối thoát cho chính mình và anh.
Biết bao lần tôi tha thứ cho anh…
Tôi quen anh trong thế giới online. Anh là một người con trai miền Trung. Quen nhau ba năm, chúng tôi quyết định gặp mặt và tôi cũng đã cùng anh về thăm gia đình một lần. Sau đó, chúng tôi tạm xa nhau một năm để suy nghĩ. Cuối cùng, chúng tôi nhận ra không thể thiếu nhau và mối tình xa cách này được nối lại.
Năm 2007, tôi về nhà anh ăn Tết một lần. Cái Tết đó với tôi quá nhiều ý nghĩa khi tất cả người thân trong gia đình anh đều thích tôi. Nhưng điều khiến tôi buồn nhất là anh đã nghỉ học. Sau đó, anh vào Nam và về nhà tôi chơi. Gia đình tôi đón tiếp anh như một người bạn thân của tôi và rồi anh lại đem lòng yêu chị tôi, dù anh nhỏ hơn chị 2 tuổi. Tôi cảm thấy hụt hẫng, đau buồn tột cùng và quyết định chia tay. Một thời gian sau, anh đi bộ đội vào các tỉnh Tây Nguyên. Anh đã cố liên lạc và giải thích với tôi rằng việc anh thích chị tôi chỉ là bồng bột. Tôi không tin và tạm gác chuyện với anh lại để bước vào cuộc sống sinh viên.
Video đang HOT
Dù chia tay nhưng tôi vẫn yêu anh. Tôi không thể mở rộng trái tim mình một lần nữa với bất kỳ người con trai nào khác. Nếu có quen thì chỉ quen cho vơi đi nỗi nhớ về anh. Chính vì vậy, tôi đã làm tổn thương một người hết lòng thương yêu mình. Suốt cả cuộc đời này chắc không ai yêu tôi nhiều như anh ấy. Tôi đã chia tay mối tình thứ hai này để quay về với người yêu đầu tiên. Và người đã kết nối lại tình xưa chính là mẹ anh. Tôi còn nhớ đó là hôm mùng 4 Tết, mẹ anh gọi điện cho tôi bảo anh bị đụng xe, phải đi nhập viện.
Mọi chuyện không được như tôi mong muốn. Một lần nữa, anh lại làm tôi tổn thương. Anh nói với tôi anh sắp lấy vợ và còn chở tôi đến nhà của người vợ sắp cưới ấy nữa. Đêm đó, tôi đã bỏ nhà anh đi lang thang khắp thị trấn. Cả gia đình anh chạy đi tìm tôi. Về người con gái anh sắp cưới, cả gia đình anh không ai chấp nhận cô ấy. Nhưng tôi lại linh cảm rằng anh yêu cô ấy hơn tôi.
Ít ngày sau đó, anh lấy lý do vào Sài Gòn thăm tôi nhưng khi vào đến nơi, anh không gọi cho tôi mà lại tìm cô ấy. Hai người họ đã sống chung với nhau. Một hôm, cô ấy gọi điện cho tôi và bảo tôi đừng làm phiền cuộc sống của họ nữa vì cô ấy đang mang thai. Trong khi đó, anh một mực nói rằng đó không phải là sự thật. Dường như tình yêu đã thắng lý trí, tôi lại cho anh cơ hội. Từ đó anh yêu tôi và không bao giờ làm tôi bị tổn thương nữa.
Cho đến một ngày tôi nhận được tin nhắn của anh. Anh bảo anh phải đi hợp tác lao động ở xa một thời gian, tạm thời chúng tôi không liên lạc được. Thế nhưng sự thật không phải như thế. Người con gái kia đã nói cho tôi nghe anh tất cả.
Anh bị tòa án tuyên phạt ba năm tù. Có lẽ vì anh quá tin vào bạn bè nên mới ra nông nỗi này. Tôi cũng đã sắp xếp thời gian ra miền Trung gặp anh, viết thư động viên anh rất nhiều. Chúng tôi còn hứa hẹn nhau một ngày nào đó anh sẽ giải thích cho tôi nghe tất cả. Theo các bạn tôi phải làm sau bây giờ? Tương lai sẽ như thế nào? Những ngày qua thật sự tôi rất nhớ anh và đau khổ vô cùng.
Theo VNE
Bao giờ em mới quên được anh?
Em mơ màng, nửa mơ nửa tỉnh nghĩ về người đàn ông mà em đã dành trọn trái tim mình.
5 năm rồi, 5 năm qua, trải qua bao sóng gió, bao thăng trầm, cuộc sống của em cũng luôn biến động, chỉ có một điều, hình ảnh của anh không phai mờ trong trái tim em. Em vẫn một lòng một dạ nhớ về anh như ngày xưa vậy.
Với người khác, có thể họ sẽ cho em là kẻ ngu ngốc khi ôm mộng mãi một mối tình như vậy. Nhưng anh à, chỉ có ai từng yêu, từng trải qua những cuộc tình chân thành mới cảm nhận được sự khổ đau của người con gái như em. Em đã yêu anh quá nhiều để rồi, khi anh phản bội em, em chẳng thể nào mở lòng với ai được nữa.
Suốt thời gian chia tay nhau, em đã khóc ròng rã 3 tháng trời, em đóng kín cửa, giam mình trong phòng, không tiếp xúc với một ai. Vì em không muốn nhìn thấy người khác và cũng không muốn họ thấy khuôn mặt ỉu xìu, khó chịu của em. Em thật lòng không thể tiếp chuyện được ai, không thể nào cười được. Chỉ cần em thức là em nghĩ tới anh, là em lại đau lòng và khóc. Anh không thể cảm nhận được tình yêu của em, không thể cảm nhận được em yêu anh nhiều thế nào đâu. Vì khi anh ra đi, anh đã không còn yêu em nữa.
Anh đã dành tình cảm cho người con gái khác, người con gái xinh đẹp và giàu có hơn em. Trong mắt anh, em chỉ là một kẻ qua đường, em không còn giá trị nào nữa khi anh đã buông bao nhiêu lời yêu thương, hạnh phúc. Em đã níu kéo anh, van xin anh, dù biết đó là hành động đớn hèn, nhưng em không thể làm khác. Vì em cảm thấy, mình không thể nào sống thiếu anh.
Anh có vợ, có con, còn em vẫn cô đơn một mình. Tìm một người đàn ông để em yêu hết lòng, dành trọn trái tim mình thật sự là quá khó. (ảnh minh họa)
Và rồi, thời gian trôi đi, mãi tới mấy năm sau em mới dám tin là anh đã có vợ. Anh cuối cùng cũng cưới người con gái đó. Vì đó là người mang lại cho anh hạnh phúc, ấm no, mang lại cho anh cuộc sống giàu sang, không như những gì anh sẽ có với em. Em biết, ai cũng mong muốn cho mình có một cuộc sống hạnh phúc, giàu có nhưng một người đàn ông mà dựa vào người phụ nữ của mình để phất lên thì thật không đáng mặt đàn ông đâu anh ạ. Biết vậy mà em không thể nào quên được anh.
Nhiều khi em còn tưởng anh đã bỏ bùa mê thuốc lú gì để đến 5 năm qua, em vẫn mang hình bóng của anh. Nhiều khi muốn quên mà không thể nào quên được. Em nhớ anh đến quay quắt con tim. Em không dám tin là em đã mất anh mãi mãi.
Anh có vợ, có con, còn em vẫn cô đơn một mình. Tìm một người đàn ông để em yêu hết lòng, dành trọn trái tim mình thật sự là quá khó. Nhưng, em phải lấy chồng, còn phải sinh con, làm sao bây giờ anh? Chẳng lẽ ông trời lại khiến em trở thành người không ra gì sao, lại khiến em sống một cuộc đời không hạn phúc, toàn là khổ đau và nước mắt sao? Anh à, bao giờ anh mới ra khỏi trái tim em, bao giờ hình bóng anh mới thôi lảng vảng bên cạnh em. Em thật lòng mệt mỏi quá rồi, em muốn quên anh, quên mãi mãi, để em có thể mở lòng yêu thương một ai đó và bên người đó trọn đời! Làm ơn hãy ra khỏi trái tim em đi anh, 5 năm rồi, quá đủ để em quên một người, đừng hành hạ em thêm nữa!
Theo VNE
Ngán... Tết đến tận cổ! Những ngày Tết là niềm vui đối với người này nhưng lại là nỗi ám ảnh của người khác. Người lớn mong đến Tết để được ăn ngon, mặc đẹp, có thời gian nghỉ ngơi, du lịch. Trẻ con mong Tết để được đi chúc ông bà, cô chú... rồi nhận lì xì. Tuy nhiên, với nhiều người, Tết là nỗi ám ảnh,...