Tôi phải làm gì khi vợ hay so sánh chồng với người khác?
“Hôm qua, chồng cái Vân vừa mua cho nó cái dây chuyền vàng đấy chồng ạ. Thích thật, lấy được chồng tâm lý đúng là sướng”. Ngày nào vợ tôi cũng bắt đầu câu chuyện với chồng mình như thế, nếu không phải chồng cái Vân thì cũng là chồng cái Hà, cái Mai hay một cô bạn gái bất kỳ nào của vợ tôi. Nhiều khi, tôi thấy phục thay những cô bạn của vợ mình, sao các cô ấy tốt số thế, lấy được toàn những ông chồng vừa đẹp trai, ga lăng, giàu có, chiều chuộng vợ con lại hết mực chung thủy.
Vợ chồng tôi thuộc dạng đủ làm đủ ăn. 2 vợ chồng trẻ mới cưới, đồng lương công chức còi nên phải khéo lắm chúng tôi mới thu vén đủ trang trải cuộc sống, ngoài ra còn phải lo tiết kiệm mỗi tháng một ít phòng sau này vợ sinh con. Thế nhưng vợ tôi đâu có hiểu cho tôi, cô ấy lúc nào cũng thích mua sắm, quà cáp, chưng diện.
Tối nào vợ tôi cũng lên facebook để săn xem có cô bạn nào của cô ấy được đi chơi bời, ăn uống ở đâu không. Xem xong, thế nào cô ấy cũng thở dài thườn thượt rồi nói với tôi, “Có tiền đúng là sướng thật, anh xem chồng người ta thì thế…” Nhiều khi tôi không hiểu vợ tôi suốt ngày thích thú với thế giới ảo mà không chịu nhìn vào thực tế. Không phải tôi không muốn chiều vợ, mà kinh tế chúng tôi không cho phép. Biết vợ thiệt thòi nhiều, tôi đã cố gắng giúp đỡ em bằng cách chia sẻ việc nhà, cùng em nấu cơm, dọn dẹp. Chưa bao giờ tôi có suy nghĩ là vợ phải lo hết nội trợ trong nhà.
Vợ hay so sánh khiến tôi rất mệt mỏi (Ảnh minh họa)
Tôi góp ý với em nhiều, vợ tỏ ra thông cảm, hiểu chuyện, nhưng chỉ được mấy hôm là lại đâu vào đấy. Nhiều khi, tôi chán chẳng buồn nói.
Mỗi lần vợ tôi ra ngoài tụ tập về là vợ tôi lại trầm ngâm cả ngày chẳng nói chẳng rằng, tôi hỏi vợ chỉ nói ậm ờ cho qua chuyện. Nhưng tôi hiểu lý do vì sao vợ tôi như thế, em ghen tị với những cô bạn của em, tôi nhìn thấy trong mắt em sự đố kỵ, hờn ghen rõ rệt mỗi lần em kể về món quà mà cô bạn thân em mới được chồng mua tặng.
Video đang HOT
Thú thật, thời gian đầu nghe vợ phàn nàn, so sánh, tôi cũng cảm thấy mình là người đàn ông kém cỏi khiến vợ phải chịu thiệt thòi, vì thế tôi luôn cố gắng chăm chỉ làm việc, hoàn thiện bản thân hơn. Nhưng công sức của tôi chưa bao giờ được vợ công nhận, em lúc nào cũng muốn tôi phải thế này, phải thế kia. Dần dần, cứ thấy vợ bắt đầu nói là tôi bỏ đi chỗ khác cho đỡ đau đầu.
Nhiều lúc cũng vì chuyện này mà vợ chồng tôi cãi nhau, em thì cho rằng tôi ù ì, không chịu phấn đấu, còn tôi thì thấy tổn thương do động chạm tới sĩ diện của một thằng đàn ông. Bây giờ tôi đang cảm thấy rất mệt mỏi và căng thẳng, không biết phải làm cách nào để vợ tôi thay đổi, nếu cô ấy cứ như vậy, tôi e gia đình nhỏ này tất sẽ có chuyện xảy ra.
Theo Khỏe & Đẹp
Sốc vì "chuyện bí mật" mà bà nội chồng muốn nói với tôi
Khi hơi khỏe lại, theo đúng yêu cầu của bà, các bác sĩ đã gọi riêng tôi vào gặp bà có chuyện bí mật. Khi đó, tôi đã bật khóc...
Tôi đến với chồng khi vừa trải qua một cuộc tình đau khổ kéo dài 3 năm. Còn chồng tôi, khi ấy, anh cũng vừa li hôn vợ. Làm cùng công ty nên chúng tôi càng hiểu rõ hoàn cảnh của nhau hơn. Sự đồng cảm kéo chúng tôi lại gần. Ban đầu chỉ là những cuộc hẹn cà phê để tâm sự, dần dần, chúng tôi thấy vui vẻ, hạnh phúc khi gặp nhau. Sau 1 năm thường xuyên gặp gỡ, anh cũng ngỏ lời yêu với tôi và nói muốn cưới tôi làm vợ.
Nhưng tôi không đồng ý. Tôi muốn có thời gian để chấp nhận chuyện cũ của anh. Tôi không phải cô gái hay ghen tuông với quá khứ, nhưng tôi muốn mình hoàn toàn thanh thản khi bước chân vào ngôi nhà từng có sự hiện diện của một người phụ nữ từng là "vợ" của người yêu mình.
Từ đó, tôi thường xuyên về nhà anh chơi. Ba mẹ anh đối với tôi rất tốt. Mẹ anh còn nói anh hãy yêu thương, bù đắp cho tôi thật nhiều vì tôi quá thiệt thòi khi lấy anh. Ba anh còn tự tay hái bưởi trong vườn vào nhà cho tôi ăn. Đến nhà anh, tôi có cảm giác như ở nhà mình, ai cũng quan tâm, chăm sóc tôi. Duy chỉ có bà nội chồng hình như không hề thích sự hiện diện của tôi.
Mỗi khi tôi đến, nhà anh lại làm tiệc ăn uống. Thế nhưng mời thế nào, bà cũng không bước chân vào. Có lần, khi tôi đang loay hoay trong bếp, bà vào hắng giọng và cố nói to: "Vụng về quá, chẳng bằng con Linh (vợ cũ anh) gì cả". Tôi nghe mà chạnh lòng.
Trong mắt bà nội chồng, tôi chưa bao giờ là cháu dâu của bả. (Ảnh minh họa)
Thêm 1 năm nữa, tôi chính thức là vợ anh sau một đám cưới đơn giản. Đơn giản đến mức tôi chưa từng nghĩ đám cưới của mình lại diễn ra nhạt nhẽo như vậy. Không nhạc, không hoa, thậm chí không lạy tổ tiên. Tất cả cũng chỉ vì anh đã có một đời vợ, đã mời hết khách trong lần trước nên bây giờ không mời lại được nữa.
Cuộc sống làm dâu của tôi nói chung khá thoải mái. Một phần vì chúng tôi ở riêng, một phần vì ba mẹ anh đối với tôi rất tốt. Nhưng tôi sống với bà nội chồng không đơn giản chút nào. Bà tỏ vẻ ghét tôi thấy rõ. Tới tháng lãnh lương, tôi biếu bà máy trăm, bà đều viện cớ này cớ nọ để từ chối. Tôi mua cho bà hộp yến sâm, bà cũng bỏ qua một bên, không động tới. Khi tôi phát hiện ra thì yến đã hết hạn từ bao giờ.
Đặc biệt, bà nội chồng rất thích so sánh tôi với vợ cũ của chồng. Tôi nấu bún cho cả nhà ăn, bà cũng ăn nhưng chỉ ăn một bát rồi buông đũa, không quên kèm theo câu: "Nấu tệ quá, chẳng bằng con Linh gì cả". Tôi chăm con, bà cũng để ý từng chút rồi so sánh, đại loại như: "Ngày xưa, con Linh nuôi bé Na ú nần, nhìn hai má phệ xuống, thấy dễ thương. Còn bây giờ, thằng Tin cứ ốm teo, nhìn chả muốn bế". "Ngày trước, vợ thằng H (tên chồng tôi), chỉ cho con bú sữa mẹ thôi. Bây giờ mẹ thằng Tin lại cho nó bú sữa ngoài, hèn chi con bệnh hoài là đúng".
Dù tôi đã giải thích rằng, vợ cũ anh chỉ ở nhà chăm con, nên cho con bú sữa mẹ hoàn toàn được. Còn tôi, tôi phải đi làm, tôi không thể để con đói được. Bà vẫn còn gọi cháu dâu cũ bằng "vợ thằng H", còn tôi, bà chỉ gọi tên hoặc kêu "mẹ thằng Tin". Như thể bà chưa bao giờ công nhận tôi là cháu dâu bà.
Cả tháng bà nằm liệt giường ở bệnh viện, người túc trực, chăm sóc bà chính là tôi, đứa cháu dâu duy nhất. (Ảnh minh họa)
Đợt vừa rồi, bà bệnh nặng, tưởng chừng không qua khỏi. Cả tháng bà nằm liệt giường ở bệnh viện, người túc trực, chăm sóc bà chính là tôi, đứa cháu dâu duy nhất. Nhưng khi hơi khỏe lại, theo đúng yêu cầu của bà, các bác sĩ đã gọi riêng tôi vào gặp bà có chuyện bí mật. Khi đó, tôi đã bật khóc, khóc vì nghĩ bà đã hiểu và ghi nhận tình cảm của tôi dành cho bà. Vậy mà, bà đã nói với tôi thế này: "Con hãy chia tay thằng H đi. Con Linh vào thăm nội, nói muốn quay về với chồng nó để con nó có cha mẹ. Con hãy nghĩ đến con bé Na mà chia tay H đi con, nội cầu xin con đó".
Tôi sững sờ, rồi chuyển sang tức giận. Vậy đó, bà nội chồng tôi là vậy đó. Đến cuối cùng, người bà thương vẫn là vợ cũ của chồng tôi chứ không phải đứa cháu dâu chăm bà suốt cả tháng trời ở bênh viện. Tôi bỏ đi, nước mắt cứ thế chảy dài. Tôi không hiểu được vì sao bà lại bắt tôi phải bỏ chồng? Bà nói tôi hãy nghĩ cho bé Na, nhưng bà không nghĩ cho con trai tôi sao?
Từ hôm đó đến nay, tôi không bước chân xuống viện lần nào nữa. Nghe mẹ chồng nói, bà nội có hỏi tôi, nhưng tôi chỉ cười. Tôi ghét bà. Giờ thì tôi ghét bà đến mức chẳng muốn nhìn mặt bà nữa. Nghĩ đến những ngày tháng tương lai, bà khỏe lại, rồi tiếp tục gây chuyện, bắt tôi chia tay chồng, tôi lại hoảng sợ. Tôi nên làm thế nào để đối phó với bà đây khi mà trước giờ gia đình tôi ai cũng nói bà đã già yếu rồi, chuyện gì nhẫn nhịn được cho bà vui thì cố nhẫn. Liệu lần này mọi người có nghe lời bà mà đồng ý ép tôi ly hôn chồng?
Theo Afamily
Lấy 'người cũ' ra so sánh chuyện gối chăn.. Không phải đôi uyên ương nào cũng đến với nhau lần đầu, là duy nhất của nhau. Không mới, nhưng việc "bóng người cũ" hiện về giữa cuộc vui từng và đang tiếp tục gây sóng gió cho lắm cuộc gối chăn và hạnh phúc gia đình. Ảnh minh họa Cú chen ngang (phần lớn là vô tình) của người xưa gồm nhiều...