Tôi nhớ anh từ khi giả làm người yêu
Tôi không biết có phải mình đã dành tình cảm cho anh không nhưng nỗi sợ bị tổn thương khiến tôi ngại gọi điện.
Ảnh minh họa
Tôi là một độc giả trung thành của chuyên mục. Hôm nay, tôi có chút tâm sự cần sự chia sẻ của mọi người. 28 tuổi, tôi đã trải qua vài mối tình không trọn vẹn nếu không muốn nói là tình duyên của tôi rất lận đận. Mặc dù tôi đã trấn an mình rằng chắc do duyên số mà trời ban cho tôi chưa đến nhưng trong lòng luôn thấy chạnh lòng. Đã đến tuổi này, tôi ao ước mình có một tấm chồng, một gia đình như bao nhiêu người khác và tôi tự tin rằng tôi sẽ là người vợ, người mẹ tốt.
Tôi và anh ấy quen nhau qua giới thiệu của người thân. Anh năm nay 36 tuổi và cũng rất muốn lập gia đình. Tôi đi gặp anh với ý nghĩ nếu đó người tôi không thấy ghét thì sẽ đồng ý cưới ngay vì với tôi, yêu đương chỉ là phù du và đau khổ. Cũng chẳng biết nói về mối quan hệ của chúng tôi như thế nào nữa còn anh nhận xét về tôi là được. Từ đó, anh hay điện thoại rủ tôi đi chơi nhưng rất nhiều lần tôi đã từ chối. Không phải vì tôi ghét anh mà vì tôi lười.
Video đang HOT
Ở cái tuổi này, có lẽ cuộc sống của tôi chỉ là đi làm, tối về xem tivi, tám chuyện với hàng xóm và ngủ. Tuy ít đi chơi nhưng chúng tôi thường xuyên nói chuyện qua điện thoại. Anh bảo giận tôi vì rủ lúc nào cũng không đi được. Những lúc say xỉn, anh lại điện thoại nói chuyện với tôi rất nhiều, còn bình thường thì ít. Anh ấy là một người tốt nhưng sống bất cần, rất thẳng thắn. Khi nói chuyện rất ít nghĩ đến cảm giác của người khác nên dễ làm người khác tự ái.
Một lần, anh đã đặt tôi vào tình huống dở khóc dở cười. Anh đi họp lớp với bạn bè và điện thoại cho tôi bảo đến đón anh về vì anh không có xe. Đến nơi, tôi mới biết là anh lừa tôi đến để gặp bạn bè anh. Mọi người nghĩ tôi và anh là một đôi nên rất tán thành. Tuy rất giận nhưng tôi đủ kiên nhẫn ở đó với nụ cười trên môi và đóng vai người yêu của anh. Tôi sợ anh mất mặt với bạn bè nên tôi như con mèo con ngoan ngoãn trong vai trò người yêu, người sắp trở thành vợ anh. Tất nhiên là sau đó, tôi cũng có một cuộc nói chuyện với anh về quan điểm của mình khi không thích như vậy.
Nhưng kể từ đó, một phần vì chán với cảnh một mình, phần khác cũng thấy vui vui khi đóng vai người yêu anh nên tôi đã “diễn” thành công thêm vài lần nữa. Lúc nào bên cạnh bạn bè anh, anh cũng nắm tay tôi rất chặt. Cách đây vài ngày cũng vai trò người yêu anh, khi ra về, anh dừng lại đột nhiên ôm tôi rất chặt và hôn tôi. Tuy tránh được nụ hôn nhưng tôi không thể tránh nổi vòng tay anh siết chặt. Tôi đã nói một câu mà khiến anh ấy phải bỏ tay ra, cảm ơn tôi rồi chở tôi về nhà. Tôi bảo anh đừng làm như vậy, tôi và anh là gì của nhau đâu. Tôi bảo tôi thấy anh thật đáng sợ và từ nay tôi sẽ không bao giờ gặp anh nữa. Anh đã giận tôi thật vì tính anh rất bất cần nên không điện thoại cho tôi cũng mấy ngày rồi.
Ngày hôm sau, tôi điện thoại một lần nhưng anh ấy không nghe. Tôi thật sự không hiểu anh ấy là người thế nào, lúc thì vồ vập ấm áp, lúc lại lạnh lùng bất cần. Dạo này, tôi thấy mình nghĩ đến anh nhiều hơn nhưng tôi tin chắc rằng tôi không yêu anh. Nhiều lần tôi muốn điện thoại cho anh nhưng nghĩ lại thì tôi thôi không điện nữa. Liệu có phải là tôi cũng có tình cảm với anh ấy không và tôi nên làm như thế nào đây vì tôi từng bị tổn thương, lợi dụng, phản bội và lừa dối trong tình yêu. Bây giờ tôi thấy sợ. Rất mong nhận được lời chia sẻ chân thành của các bạn. Cảm ơn nhiều.
Theo VNE
Trái tim ấm áp cho riêng anh
Em không biết đến bao giờ, đôi tay em mới được sưởi ấm lại và trái tim em một lần nữa ấm áp vì riêng anh.
Anh thương yêu, ở nơi đất khách, liệu có một lần anh nhớ về em?
Em luôn là một cô gái có vẻ ngoài lạnh lùng. Em thờ ơ và không thân cận với người khác, đặc biệt là người khác giới. Vậy nên khi anh nói: "Đừng bao giờ nghĩ rằng em lạnh lùng, anh biết em có trái tim vô cùng ấm áp", em đã muốn nói rằng: "Trái tim em chỉ ấm áp cho riêng anh".
Anh sẽ không bao giờ nhận ra rằng, em là người rất ích kỷ, em không biết quan tâm, không biết chăm sóc, chẳng biết lắng nghe và luôn tự cho mình là đúng, vì những thiếu sót em chỉ nguyện giấu kín với riêng anh.
Chỉ với riêng anh thôi, em sẽ luôn theo dõi những cuộc thi của anh, em sẽ tìm hiểu tất cả mọi thứ về vận động viên mà anh yêu thích; em sẽ tìm hiểu sở thích của anh mặc dù em chẳng thể giỏi được chúng; em sẽ dặn anh mùa đông nhớ mặc ấm, mùa hè nhớ mang khăn dự phòng khi chơi thể thao, vì em biết anh rất dễ ra mồ hôi; em sẽ ngồi hàng giờ im lặng nghe tâm sự của anh, đọc thuộc từng bài tản văn anh viết, và cố gắng bước đi trên những cung đường mà anh đã đi qua, em sẽ chỉ làm thế vì anh.
Đôi tay em mới được sưởi ấm lại và trái tim em một lần nữa ấm áp vì riêng anh (Ảnh minh họa)
Anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ biết, mỗi khi bước ra khỏi giảng đường, anh nhìn thấy em thì em đã đợi anh suốt hai tiết học. Anh không biết, em luôn kéo anh vào căng tin bằng được, không hẳn vì em muốn ăn trưa cùng anh, mà vì em biết, nếu không có em thì anh sẽ chỉ ăn bánh mỳ. Và anh càng không thể biết, buổi trưa đó, em đã phải nằm trên băng ghế giảng đường chỉ để chợp mắt mười phút mà thôi.
Anh luôn thắc mắc tại sao em lại thích đi đằng sau anh. Nếu anh quay đầu một lần, anh sẽ thấy bàn tay em đang do dự muốn nắm vạt áo anh. Bàn tay này, em luôn giấu sau lưng mỗi khi nói chuyện với người khác, và em chỉ muốn đưa tay ra trước anh. Mùa đông tay em luôn rất lạnh, dù ủ ấm thế nào cũng không ấm lên được, đã có những chàng trai đưa tay ra muốn ủ ấm cho em, nhưng em lại do dự rồi giấu nó. Em chỉ biết, ngoài anh ra, em không muốn nhận hơi ấm từ ai khác.
Đã hai mùa đông trôi qua không có anh, em nguyện để đôi tay mình lạnh cóng suốt mùa đông lạnh giá. Em không biết đến bao giờ, đôi tay em mới được sưởi ấm lại và trái tim em một lần nữa ấm áp vì riêng anh.
Theo VNE
Nhà chồng tôi là một bầy lang sói nhẫn tâm Bố chồng tôi thì dọa dẫm: "Đến thăm cháu thì đánh cho què chân nhập viện luôn", "Mày muốn quay về thì phải ngủ dưới gầm đi văng cùng con chó". Gửi tác giả bài viết "Chồng đến nhà mẹ đẻ nói trả vợ về nơi sản xuất"! Đọc bài của bạn mà tôi ứa nước mắt thương cho thân phận làm dâu...