Tôi ngủ với em gái vợ để trả thù
Tôi tiếp tục sống bình thường với cô ấy và chờ cơ hội. Nó đã đến khi em gái cô ta lên ở cùng để học đại học…
Tôi đã đến với cô ấy bằng tình yêu chân thành của một kẻ đến sau khi tình yêu đầu của cô ấy bị cấm cản bởi chính gia đình gã người yêu. Tôi chấp nhận đến sau, chấp nhận cái quý nhất đời con gái của vợ đã bị gã kia lấy mất nhưng tệ thay cô ấy đến với tôi bằng lòng thương hại. Và tôi căm thù điều đó.
Những năm sống với nhau, có cảm tưởng tình cảm của cô ấy dành cho tôi nhàn nhạt như bố thí. Hai người sống mà như đóng kịch, chưa bao giờ tôi cảm thấy không khí ấm cúng của gia đình. Mỗi khi vợ chồng ân ái cũng chỉ như nghĩa vụ mà chẳng có thứ tình cảm nào trong đó. Rồi cô ấy có thai với tôi nhưng tệ thay hai lần mang thai chẳng lần nào đậu và nguyên nhân không nhỏ là do sự chung chạ vô tội vạ của cô với gã tình yêu đầu.
Video đang HOT
Đau đớn cho một người như tôi là cô ta không biết điều đó, không biết ăn năn cho những gì mình đã làm. Cô ta cho rằng với tôi, được cô ấy bố thí tình cảm là tốt lắm rồi. Mọi người có biết không, tình cũ không rủ cũng đến, cô ta và gã kia (dù cũng đã có gia đình) vẫn thậm thụt với nhau. Rồi tôi đã phải chứng kiến cái cảnh chẳng hay ho gì diễn ra giữa cô ấy và gã tình nhân kia ngay chính trên chiếc giường mình nằm. Tôi hận vì mình đã không giữ được bản lĩnh để buộc cô ấy ký đơn ly dị khi nhìn cô ấy khóc lóc van xin. Nhưng từ đó cũng hình thành trong tôi ý định trả thù. Trả thù ai ư? Chính cô ấy.
Tôi tiếp tục sống bình thường với cô ấy và chờ cơ hội. Nó đã đến khi em gái cô ta lên ở cùng để học đại học. Còn gì tốt hơn là không tranh thủ cơ hội này trả thù vợ, trả sòng phẳng những gì cô ấy gây cho tôi. Trong vai trò một ông anh rể tốt, nhiệt tình, ga lăng, biết chiều chuộng lại nắm tâm lý thân thiện như người nhà. Hết năm thứ nhất, vợ tôi không mảy may nghi ngờ, còn cô em vợ thì quấn anh rể đến lạ. Việc cho con mồi ngây thơ sặp bẫy chỉ còn là vấn đề thời gian.
Và tôi cũng làm “chuyện ấy” với cô em vợ trên chính chiếc giường cưới của vợ chồng tôi. Không chỉ một lần, nhiều lần, cuối cùng tôi đã có đứa con với chính cô em vợ. Tôi mãn nguyện với mụch đích đạt được. Mọi chuyện vỡ lở, bố mẹ vợ chết đứng nhưng vợ tôi bình tĩnh lạ. Cô ấy không một lời trách móc, cầm đơn ly dị bắt tôi ký và yêu cầu tôi phải sống tốt với cô em gái mình. Nếu không đừng trách cô ấy và xách va li ra đi không cần cái gì khác.
Tôi bất ngờ, tôi lặng đi và tôi cũng chẳng biết mình hay cô ấy có lỗi nhiều hơn trong chuyện này? Cách xử sự của cô ấy khiến tôi không khỏi day dứt!
Cuộc đời thật trớ trêu!
Theo VNE
Mong tìm được một bến bờ hạnh phúc
Tôi không muốn lấy một người chồng như thế. Cái tôi cần là hạnh phúc.
Tôi năm nay 22 tuổi. Tôi đang học cao đẳng kinh tế ngành kế toán, tháng 6 này tôi ra trường. Gia đình tôi bình thường không giàu cũng không nghèo, nhưng bố mẹ tôi đã bỏ nhau, tôi ở với mẹ. Nhưng mẹ tôi cũng không quan tâm đến tôi lắm, nói chung từ bé đến lớn, tôi cũng không được hạnh phúc, không có được tình cảm của bố mẹ nhiều.
Năm nay tôi mới 22 tuổi nhưng tôi rất muốn lấy chồng, tôi muốn có một gia đình hạnh phúc được mọi người quan tâm lo lắng nhất là người mình yêu.Tôi đã yêu anh ấy gần 6 năm, từ lúc tôi học lớp 10 cho đến bây giờ. Anh ấy năm nay 28 tuổi, cũng làm kế toán cho công ty nhà anh. Nhưng mới đây mẹ anh cũng đã giao công ty cho anh. Anh hay cục tính dù vậy, rất quan tâm đến tôi vì anh biết hoàn cảnh của gia đình tôi và lo cho tôi rất nhiều thứ. Nhưng thời gian dần trôi đi, anh không còn quan tâm đến tôi như trước, tôi cảm thấy thế và rất buồn. Tôi đã nói với anh những suy nghĩ của tôi và mong anh sẽ quan tâm tôi hơn nhưng không, anh vẫn vậy.
Yêu nhau đã lâu tôi cũng không muốn vì mấy chuyện vớ vẩn mà chia tay, tôi cũng bỏ qua, cũng không muốn nói đến. Nhà anh rất giàu, mẹ anh là người chủ trong gia đình vì mẹ anh làm nên tất cả. Nhà anh có 2 anh em trai, anh cả thì đã lấy vợ và có con. Mẹ anh rất hợp với anh. Anh đã đưa tôi về ra mắt nhà anh khi chúng tôi yêu nhau được một năm. Nhà anh đúng là khác nhà tôi hoàn toàn, khác tất cả so với những nhà bình thường nữa hành động và thái độ cũng khác. Nếu chúng tôi lấy nhau tôi sẽ về nhà anh làm kế toán cho công ty nhà anh.
Nếu không có gì thay đổi tháng 8 âm này chúng tôi sẽ làm đám cưới. Nhưng mới đây chúng tôi đã cãi nhau chỉ vì anh nói tôi mấy câu gay gắt. (ảnh minh họa)
Những lần có hai đứa, anh đã nói mẹ anh muốn tôi phải như này phải như kia. Nói chung là đòi hỏi tôi theo ý bà. Chuyện tôi phải về nhà anh làm là cũng do ý mẹ anh muốn vậy. Nếu tôi mà làm ngoài mẹ anh sẽ nói nhà đầy việc không làm còn ra ngoài làm, mà anh thì rất nghe lời mẹ. Tôi cảm thấy rất áp lực và nhiều lúc cũng đã muốn chia tay nhưng tôi không thể làm được vì tôi rất yêu anh.
Nếu không có gì thay đổi tháng 8 âm này chúng tôi sẽ làm đám cưới. Nhưng mới đây chúng tôi đã cãi nhau chỉ vì anh nói tôi mấy câu gay gắt. Tôi bảo anh nói nhiều, anh đã cáu và nói tôi: mày thế này mày thế kia. Anh đã sưng "mày tao" và thể hiện cử chỉ khiến tôi thấy sợ và đã nghĩ đến chuyện không thể lấy anh làm chồng.
Mấy ngày nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cũng chưa biết phải làm thế nào? Gia đình tôi và gia đình anh hoàn toàn khác nhau, một trời một vực. Anh có bố mẹ đầy đủ, thương yêu anh lại giàu có. Còn tôi, bố mẹ đã bỏ nhau, gia đình cũng bình thường, không được sự quan tâm của bố mẹ. Thật sự tôi chỉ muốn tìm một người chồng có việc làm ổn định, biết thương yêu quan tâm, lo lắng đến tôi, hiểu tôi và thông cảm cho tôi. Tôi không muốn lấy một người chồng như thế. Tôi đã nghĩ như vậy và cái tôi cần là hạnh phúc. T ôi không muốn quãng đời còn lại phải sống trong đau khổ và ân hận. Tôi không biết mình đòi hỏi như thế có quá đáng không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chắc anh đã quên! Có lẽ anh đã quên cái lần em khóc trong điện thoại khi em nói rằng, em đã yêu đơn phương một người. Anh còn nhớ không cái ngày đầu tiên em gặp anh tại sân kí túc xá? Nhìn anh rất đẹp trai và thân thiện, vẻ hiền lành toát lên trên khuôn mặt anh. Em đã có một cảm giác gì...