Tôi ngoại tình nhưng không qua mặt được vợ
Vợ chờ đến ngày tôi chịu hết nổi thì cô ấy mới nói ra đã muốn ly thân từ lâu, nhưng nghĩ cho con, với lại tôi vừa thất bại nên không nỡ chia tay.
Thật sự mà nói, với tư cách là một người đàn ông tôi không bao giờ muốn mình phải lên kể lể những chuyện riêng của gia đình. Tuy nhiên từ sau khi gia đình gặp biến cố, như không tìm thấy ai có thể chia sẻ tôi trở nên có thói quen đọc mục Tâm sự để tìm thấy trong vô vọng những ai có hoàn cảnh giống mình. Tôi hoàn toàn bế tắc từ ngày ly thân vợ. Tôi 39 tuổi, có một vợ và một đứa con thông minh, lanh lợi. Cuộc sống của chúng tôi trải qua những ngày tháng hạnh phúc. Vợ tôi rất đặc biệt, tôi yêu cô ấy và con hơn bất cứ thứ gì trong cuộc sống này, tôi lao vào kinh doanh kiếm tiền, mọi thứ để đem đến cho cô ấy và con sự sung túc.
Gia đình tôi vô cùng viên mãn vì có kinh tế vững chãi. Sau một thời gian dài, cô ấy và tôi cãi nhau nhiều hơn vì cô ấy muốn đi làm. Cô ấy bắt đầu than phiền, cáu gắt vì công việc của tôi hay đi sớm về trễ nên lúc nào cũng buồn rầu. Thời gian đó, tôi không hiểu vợ, cảm thấy mệt mỏi khi về nhà, tôi gặp một em làm bên bộ phận tư vấn khách hàng của một dịch vụ cũng xinh xắn, tươi vui. Tôi như lấy lại được tinh thần khi có một cô gái luôn bên cạnh ủng hộ và thông cảm, không đòi hỏi điều gì, cũng không giận dỗi khi tôi trễ hẹn.
Tôi ngu ngốc so sánh vợ mình với một người phụ nữ khác, thực sự đã bị cám dỗ bởi người mới. Chúng tôi có mối quan hệ mờ ám, cứ kéo dài cho đến một ngày vợ tôi nghiêm túc nói đã có những cảm nhận không tốt đẹp về mối quan hệ của chúng tôi, mong cùng nhau tìm ra giải pháp để con cái không bị ảnh hưởng. Vợ nói muốn tôi là người quyết định chứ cô ấy không phải là người quyết. Lúc đấy tôi có chút giật mình, lo sợ và áy náy với vợ, sợ chuyện ngoại tình vỡ lở tôi sẽ mất niềm tin ở vợ mãi mãi, mà điều đó thì khó lấy lại. Tôi quyết định cắt đứt với cô gái kia, cô bé đó cũng đau khổ nhiều rồi cũng đồng ý rút lui không liên lạc nữa. Tưởng mọi chuyện đã êm thấm từ đây, việc làm ăn của tôi gặp khó khăn.
Khi mà ai cũng quay lưng với tôi thì vợ lại luôn bên cạnh, chăm sóc và không có ý định bỏ rơi tôi. Sau đó mọi thứ cũng không tốt đẹp hơn, tôi phải bán bớt những phần kinh doanh vốn thuộc về mình. Thu nhập cho cả gia đình ngày một thấp hơn, tôi buồn chán đi tìm bạn bè chiến hữu nhậu cho quên sầu. Cứ mỗi lần như vậy, vợ lại nhắn cho tôi một tin, một nội dung “Em đang rất kiên nhẫn”, lúc đó tôi buồn chuyện làm ăn nên không để tâm nhiều, sau này mới biết đó là một lời cảnh cáo.
Tôi bắt đầu lấy lại được phong độ và tiếp tục lao vào kinh doanh, nghĩ đến danh dự bản thân không thể bị vứt bỏ. Cái gì mới bắt đầu lại cũng cần thời gian, sự đầu tư, tôi đã dành 90% thời gian cho công việc, tôi như con thiêu thân không sợ sống chết, hằng mong lấy lại những thứ đã mất. Mỗi lần về nhà, cô ấy chẳng mảy may quan tâm, thậm chí còn không tỏ thái độ gì với tôi như ghen tuông hay giận hờn, cáu gắt. Việc kinh doanh mới của tôi đang trong thời kỳ “ấp trứng” cũng không sinh ra được nhiều tiền nên tôi đưa cho vợ ít hơn.
Rồi có ngày cô ấy thông báo với tôi là đi làm để tăng thêm thu nhập, từ nay chúng ta sẽ chia ra để chăm con, trong khi tôi có rất nhiều thứ phải lo. Chúng tôi lại cãi nhau một trận to và lúc bế tắc đó tôi chỉ muốn ngoại tình, muốn gặp một ai đó có thể yêu thương tôi hơn vợ. Tôi nghĩ đến điều đó không phải vì chán ghét vợ, mà vì quá yêu cô ấy, trong khi cô ấy lại thờ ơ, không còn chiều chuộng như lúc tôi còn kiếm ra nhiều tiền nữa. Tôi ghét cảm giác bị cô ấy coi thường.
Cái gì đến sẽ đến, làm một thời gian cô ấy được thăng chức, cũng bắt đầu đi sớm về muộn khiến cho tôi có cảm giác hoài nghi. Trong một lúc say, tôi đã vô tình hét lên vì không thể chịu đựng được sự thờ ơ của vợ, tôi nói đến hai từ “ra tòa”. Cô ấy nghe xong sửng sốt, đau lòng nhưng lại chẳng hề níu kéo, nói với tôi “Cuối cùng anh cũng chịu quyết định”. Tôi chả hiểu cô ấy đang nói cái gì, sau này tôi hiểu điều đáng sợ nhất ở đàn ông chúng tôi là một người phụ nữ không biết ghen. Thậm chí cô ấy đã biết hết những chuyện trước kia của tôi, chuyện ngoại tình … nhưng không có một chút phản ứng. Vợ tôi chờ đến ngày tôi chịu hết nổi thì cô ấy mới nói ra đã muốn ly thân từ lâu nhưng vì nghĩ cho con, vì tôi vừa thất bại nên không nỡ nói những điều đó. Cô ấy cảm thấy không thể sống chung với tôi vì nghĩ đến cảnh tôi cùng người phụ nữkhác, cô ấy cả đời muốn được sống với người chung thủy, không phải người bỏ bê vợ chăn gối nguội lạnh để âu yếm một ai đó khác.
Vợ tôi cay đắng trong từng câu nói, dù tôi có giải thích bao nhiêu lần là vẫn yêu cô ấy, chỉ lỡ dại, không hề muốn rời xa hay phản bội vợ thì cô ấy vẫn không tin. Cô ấy là thứ quý giá trong cuộc sống của tôi nhưng mãi vẫn không níu lại được. Giờ vợ chồng tôi phải ly thân vì một chuyện trong quá khứ, cho dù tôi đã chấm dứt hẳn với cô gái kia vợ tôi vẫn không tha thứ. Có lẽ nào, do tôi không kiếm được tiền nhiều như xưa nên cô ấy chọn đây là cái cớ rời xa tôi? Có lẽ nào cô ấy thăng chức trong vòng vài tháng vì cũng có mối quan hệ tốt đẹp với một người đàn ông nào đó khác? Người ta thường nói đàn ông ngoại tình biết đường quay về, còn phụ nữ một đi không trở lại, tôi phải làm sao để vợ quay về bên mình như trước đây? Chân thành cảm ơn.
Video đang HOT
Theo Vnexpress
Cái giá phải trả của cô con dâu dám coi thường mẹ chồng nhà quê, nhếch nhác
Hoa bầu tháng thứ 7 thì dọa sinh non. Hùng phải thuê ô sin về chăm vợ nhưng trong vòng 1 tháng Hoa đã cho nghỉ việc tới 4 người giúp việc. Đến người thứ 5 thì chưa cần đuổi họ đã tự xin nghỉ. Cực chẳng đã Hùng đành nhờ mẹ đẻ mình lên.
26 tuổi Hoa lấy chồng. Hùng - chồng là nhân viên trong công ty của bố Hoa, nổi tiếng hiền lành tốt bụng ai cũng mến. Ngày đám cưới diễn ra cả công ty và thậm chí là hàng xóm quanh khu nhà Hoa đều biết chuyện bố con Hoa đã gài bẫy Hùng nhưng không ai dám nói, họ vẫn đến chúc tụng cho đám cưới của đôi trẻ. Bố Hoa có chức có quyền, nên ai cũng phải nể sợ.
Ngày còn trẻ Hoa nổi tiếng là cô gái ăn chơi có tiếng. Chẳng tụ điểm ăn chơi nào thiếu mặt cô. Chính vì vậy mà cô đã mất đi đời con gái ngay khi mới tròn 18 với một công tử nhà giàu. Nhưng sau đó thì đường ai nấy đi, Hoa cũng chẳng mảy may tiếc nuối.
Cô lại tiếp tục lao vào những cuộc chơi và yêu đương với nhiều chàng trai giàu có khác. Vì chỉ có một cô con gái duy nhất nên bố mẹ rất cưng chiều Hoa, ông bà chạy cho con gái vào đại học rồi suốt quá trình học dù bỏ tiết rất nhiều nhưng Hoa vẫn ra trường đang hoàng. Việc học hành thực ra chỉ là để lấy cái danh mà thôi, còn cô đâu cần học để kiếm tiền vì nhà Hoa thừa tiền rồi.
Mãi cho tới khi cậu người yêu mà cô yêu gần 2 năm làm Hoa có bầu rồi lặn mất tăm thì bố mẹ Hoa mới rối rít tìm người để hợp thức hóa cái thai. (Ảnh minh họa)
Mãi cho tới khi cậu người yêu mà cô yêu gần 2 năm làm Hoa có bầu rồi lặn mất tăm thì bố mẹ Hoa mới rối rít tìm người để hợp thức hóa cái thai. Và Hùng được ông nhắm sẵn. Sau vài buổi tạo điều kiện cho con gái gặp gỡ với cậu nhân viên hiền lành chăm chỉ, bố con Mai đã bỏ thuốc mê cho Hùng rồi đưa anh vào phòng cùng Hoa.
Khi biết chuyện con sếp mang bầu do lỗi của mình, Hùng không chối bỏ mà còn rối rít xin lỗi. Anh bị bố Hoa mắng cho té tát một trận dọa đuổi việc, thực ra ông chỉ làm "màu" mà thôi. Cuối cùng thì đám cưới của hai người cũng được tổ chức, nó hoành tráng ngoài sức mong đợi của Hùng, tất cả là nhà vợ lo hết.
Sau khi cưới xong, bố mẹ Hoa cho 2 người một căn biệt thự 4 tầng. Hùng vẫn đi làm ở công ty bố vợ, Hoa ở nhà dưỡng thai thế nhưng cô đâu chịu ngồi yên. Bụng bầu 4 tháng cô vẫn lên bar nhảy nhót tưng bừng đến mức suýt động thai ở tháng thứ 5. Lúc ấy bị bố mắng cô mới miễn cưỡng không đi nhiều nữa.
Hoa bầu tháng thứ 7 thì dọa sinh non. Hùng phải thuê ô sin về chăm vợ nhưng trong vòng 1 tháng Hoa đã cho nghỉ việc tới 4 người giúp việc. Đến người thứ 5 thì chưa cần đuổi họ đã tự xin nghỉ. Cực chẳng đã Hùng đành nhờ mẹ đẻ mình lên.
Mẹ Hùng vốn sống ở quê thật thà chất phát nên bà cũng không hề chấp vặt con dâu. Vậy nhưng Hoa coi mẹ chồng chẳng khác gì người giúp việc trong nhà. Cả ngày cô nằm chềnh ềnh trong phòng ôm lấy cái điện thoại mặc mẹ chồng lau dọn cả căn biệt thự từ tầng 1 lên tầng 4 lại còn phục vụ cơm nước tận nơi. Ăn xong cô cũng không thèm mang bát xuống mà để mẹ chồng lên bê xuống.
Quần áo Hoa thay ra, vất lung tung mọi nơi mẹ chồng phải gom lại mang đi giặt. Bà không biết dùng máy nên giặt tay. Hùng về nhà thấy mẹ đang lúi húi giặt một đống quần áo to thì anh vội mang cho vào máy. Lên nhà Hùng có góp ý với vợ sao để mẹ già rồi giặt chậu quần áo cao hơn mặt vậy thì Hoa ngay lập tức làm mình làm mẩy: "Tôi có bắt mẹ anh phải giặt đâu. Sao bà không cho vào máy mà giặt. Đúng là nhà quê...".
Không muốn lời qua tiếng lại với vợ nên Hùng im lặng. Lúc đó Hùng nghĩ vì đứa con trong bụng nên cũng nhường nhịn Hoa. Thế nhưng Hoa càng ngày càng quá đáng, chẳng coi mẹ chồng ra gì. Bà bưng cơm chậm lên cô quát tháo ầm ĩ rằng bà để con dâu chết đói.
Ngày hoa vào viện đẻ theo lịch đặt trước với bác sĩ, mẹ chồng lúi húi xách làn đi phía sau. Chân bà yếu nên đi chậm vậy mà vừa ôm bụng bầu đi trước, Hoa vừa lầm rầm: "Phát điên với cái bà nhà quê này mất thôi, tự nhiên rước cục nợ, không phải vì nhỡ thì...".
Lúc cháu trai chào đời, mẹ chồng Hoa định chạy lại ôm cháu một lát thì lập tức bị con dâu gạt ra: "Bà đừng bế cháu, quần áo nhếch nhác thế kia, tay bà còn chưa rửa cơ mà". Nghe con dâu nói vậy mẹ chồng Hoa lập tức lùi lại, Hùng đứng đằng sau khó chịu vì vợ quá hỗn với mẹ nhưng vì chốn đông người anh vẫn lặng im.
Tuy nhiên có một điều là thằng bé không hề giống anh chút nào. Dù cả nhà vợ cứ rối rít khen thằng bé giống bố, Hùng vẫn tỏ thái độ bình thường. Những ngày sau đó, mẹ Hùng vẫn nhẫn nhịn làm ô sin cho con dâu. Vì Hoa chẳng chịu chăm con nên Hùng phải thuê thêm người về đỡ mẹ.
Những ngày sau đó, mẹ Hùng vẫn nhẫn nhịn làm ô sin cho con dâu. (Ảnh minh họa)
Một hôm vừa mới đi làm về tới cổng thì Hùng đã nghe tiếng vợ quát tháo mẹ ầm ĩ:
- Bà làm ăn thế à, có mỗi việc nấu bữa ăn cũng không xong. Thôi bà không làm được thì về quê nhà bà đi để tối mướn người khác.
- Cô có im ngay đi không? Sao cô dám ăn nói với mẹ chồng như thế?
- Hôm nay lại vào hùa bênh nhau đấy à. Anh có biết mẹ con anh đang ở trong nhà của cai không? Muốn được tử tế thì phải biết điều. Đi nấu cơm cho tôi ăn đi, tôi đói rồi, mẹ anh làm hỏng hết cả rồi đấy. Hùng không nấu, anh định đưa mẹ ra ngoài ăn mặc vợ làm gì thì làm thì chợt điện thoại có cuộc gọi đến: "Alo, vâng tôi Hùng đây... là như thế thật sao hả bác sĩ... Vâng, tôi biết rồi, cảm ơn anh".
- Còn không nấu cơm đi đừng để con này điên lên.
- Tự cô đi mà nấu. Tự cô đi mà phục cô và con cô. Tôi không có người vợ hỗn láo và dối trá như cô. Đừng tưởng tôi không biết bố con cô đã làm chuyện gì nhá. Thắng bé cô đẻ ra không phải con tôi. Tôi đã mang tóc của nó đi xét nghiệm AND, bác sĩ vừa thông báo kết quả rồi. Loại vợ hỗn láo và khinh thường chồng và mẹ chồng như cô tôi không thiết. Trả lại tất cả cho bố con cô đấy.
- Anh, anh dám bỏ đi hả, tôi sẽ nói vơi bố tôi.
- Tùy cô.
Nói rồi Hùng dắt mẹ bắt taxi đi ra khỏi căn biệt thự mà bố vợ đã cho. Anh không cần một cái gia đình như thế. Chuyện nuôi con hộ người khác anh vẫn có thể bỏ qua cho vợ nhưng chuyện vợ anh khinh thường mẹ anh thì không bao giờ.
Theo Một Thế Giới
Chồng coi thường cả nhà tôi Giờ tôi bỏ về nhà ngoại do quá uất ức bởi những lời xúc phạm và hay lôi chuyện cũ ra chì chiết của chồng. Tôi 30 tuổi, chồng hơn tôi hai tuổi, có một cháu gái 4 tuổi, thu nhập của hai vợ chồng hàng tháng là 30 triệu. Hiện chúng tôi chung sống cùng bố mẹ chồng. Chồng tôi là người...