Tối nào vợ cũng rên rỉ kêu đau, tôi nhìn đống bông băng đỏ dưới nền nhà mà tức tối vô cùng
Phụ nữ đúng là khó hiểu quá. Tôi đã cố cản lại, sao cô ấy cứ quyết phải tự làm khổ mình?
Vợ tôi luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình. Cô ấy chỉ nhìn thấy điểm xấu trên cơ thể mình. Mỗi tối, vợ sẽ đứng trước gương, soi đi soi lại từng đường nét trên gương mặt. Và cô ấy sẽ than thở.
Vợ bảo đôi môi cô ấy sao mà mỏng thế, nhìn không hấp dẫn. Đôi mắt vừa nhỏ vừa xếch lên, nhìn vừa dữ tợn vừa không đáng tin. Rồi cằm nhọn quá, càng nhìn càng không vừa mắt. Tôi bảo vợ suy diễn quá, trong mắt tôi, cô ấy vẫn rất xinh đẹp.
Dạo gần đây, cô ấy thường đề cập chuyện phẫu thuật thẩm mỹ để đón Tết cho “sang – xịn – mịn”. Vợ nói muốn tiêm filler môi và cắt mí mắt để trùng tu nhan sắc cho đẹp hơn. Cô ấy không tự tin với dáng vẻ hiện tại.
Tôi cản ngay lập tức. Tôi sợ vợ ham làm đẹp rồi xảy ra biến chứng. Nhưng tôi nói thế nào, vợ vẫn cứ khăng khăng làm theo ý mình. Cô ấy còn khen ngợi thẩm mĩ viện ấy hết lời. Tôi không muốn nghe thì vợ trách cứ, cho rằng tôi không còn yêu cô ấy nữa.
Ảnh minh họa
Bực quá, tôi mặc kệ, vợ muốn làm gì thì làm. Tôi cản cũng cản rồi, cấm cũng cấm rồi. Cô ấy không nghe, có xảy ra chuyện gì thì ráng chịu.
Video đang HOT
2 tuần trước, vợ rủ cô bạn thân thiết đi làm đẹp. Lúc cô ấy về, tôi nhìn mà không nhận ra vợ mình. Cô ấy như biến thành người khác. Môi sưng đỏ. Mí mắt cũng sưng húp lên.
Cô ấy giải thích chỉ cần vài ngày nữa thôi, cô ấy sẽ có một diện mạo mới. Xinh đẹp và quyến rũ.
Nhưng một tuần trôi qua, môi của vợ tôi lại có dấu hiệu bị viêm nhiễm và hoại tử. Nó bầm tím, sưng húp, có mùi khó chịu và thường rỉ nước vàng. Tối nào vợ cũng phải dùng bông lau, vệ sinh môi mình.
Đêm nào cũng phải nghe tiếng rên rỉ đa.u đớ.n của vợ, rồi nhìn đống bông băng đỏ dưới nền nhà mà tôi tức tối vô cùng. Cô ấy không nghe lời tôi. Thêm một tuần đa.u đớ.n, vợ bỏ công việc để đi tới đi lui thẩm mỹ viện. Công việc nhà, chăm sóc con cái, tôi đều làm hết. Đầu óc tôi rối tung với một mớ việc không tên, vợ thì đa.u đớ.n với đôi môi sưng húp. Tôi cũng xót nên không nỡ trách cứ, chỉ bực bội và thấy áp lực.
Nếu đến Tết mà môi vợ không khỏi, tôi làm sao dám dẫn cô ấy đi đâu? Vợ đã tự ti càng tự ti hơn. Cô ấy còn muốn xin nghỉ việc vì không dám đến công ty. Đúng là đau đầu quá. Phải làm sao đây?
Con gái học giỏi bỗng tụt hạng dốt nhất lớp, mẹ quát mắng nhưng lại sốc ngất khi nghe con trò chuyện với cô giúp việc
Mặc cho con la hét, đang cơn thịnh nộ, tôi mắng con không tiếc lời. Đúng lúc đó, bà giúp việc đi về, thấy vậy bà vội ôm chầm lấy bé Thỏ và xin tôi bớt lời.
Hôm đó, con gái nói có cuộc họp phụ huynh, Hà kêu bận không đi được, nhưng cô giáo chủ nhiệm của bé Thỏ (con gái Hà) đã gọi điện khuyên:
- Cuộc họp ngày mai rất quan trọng, nếu anh nhà đi công tác rồi thì chị phải đến, tôi có 1 số việc cần phải thông báo với gia đình.
Bất đắc dĩ, Hà phải tạm hoãn buổi họp để ghé qua trường. Ai ngờ, cô giáo chủ nhiệm bé Thỏ nói:
- Dạo này con gái chị học hành rất chểnh mảng, thường xuyên bị điểm 0 nhưng nói thế nào con bé cũng không nghe, thành tích sa sút, thậm chí là kém nhất lớp. Không biết ở nhà có chuyện gì không chị?
Hà nghe tin thì sốc ngất, bao lâu nay cô vẫn nghĩ con gái học hành chăm chỉ, giỏi giang không ngờ lại xảy ra sự việc như thế này. Trong khi những người phụ huynh bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào mình, Hà xấu hổ và giận dữ:
- Để tôi về hỏi lại con bé, con bé này hư đốn quá rồi.
Hà lao như bay về nhà, thấy con gái đang ngồi ru rú trong phòng, Hà lao vào mắng con 1 trận:
- Con làm mẹ xấu hổ với bàn dân thiên hạ quá, mẹ cho con biết bao nhiêu tiề.n bạc ăn học để giờ mẹ như thế này hả? Cả ngày lầm lì không nói câu nào đã đành, đi học cũng dốt nhất lớp.
- Mẹ ơi..con xin mẹ
Mặc cho con la hét, đang cơn thịnh nộ, Hà mắng con không tiếc lời. Đúng lúc đó, bà giúp việc đi về, thấy vậy bà vội ôm chầm lấy bé Thỏ và xin Hà bớt lời.
Tối hôm đó, Hà nhốt con trong phòng :
- Con ở trong đó tự suy ngẫm đi, bao giờ hứa sẽ cố gắng học hành tốt hơn thì mới được ra.
Người giúp việc ngồi bên trong ôm bé Thỏ cả đêm. Thế nhưng, 12 giờ vẫn nghe tiếng xì xào trong phòng, Hà len lén ngó vào thì nghe người giúp việc an ủi con gái:
- Sao cháu không hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ? Mà cháu vốn thông minh lắm cơ mà
Bé Thỏ khóc lóc nói:
- Vì cháu... cháu muốn bố mẹ để ý, quan tâm cháu nhiều hơn. Cháu... không muốn bố mẹ đi làm nhiều như thế rồi bỏ rơi cháu, bố mẹ không lo cho cháu, họ nghĩ chỉ có tiề.n là cháu sẽ vui. Nhưng cháu cần được bố mẹ ôm ấp, chiều chuộng, cháu muốn được như những đứ.a tr.ẻ khác. Vì thế, chỉ có học hành sa sút cháu mới được bố mẹ để ý tới.
Hà nghe những lời đó thì như muốn gục ngã, cô bưng mặt khóc khi hiểu ra lý do đứa con gái bé bỏng trở nên lầm lì, kém cỏi như thế. Thì ra chính là lỗi của những người làm cha làm mẹ đã quá vô tâm.
Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ. Có một chuyện kể ra chắc chẳng ai tin. Bố chồng tôi hưởng dương 52 tuổ.i, sáng hôm đó mới an táng xong, vậy mà chiều mẹ chồng tôi đã chẳng ngoảnh đầu lại, vội vàng...