Tôi muốn nhẹ nhàng giải quyết chuyện gia đình để đến với em
Tôi đã sẵn sàng và chuẩn bị tâm lý giải quyết việc gia đình để nhẹ nhàng đến với em. Ngược lại để làm được việc này tôi cũng không thể là người dối trá mãi được, rồi sẽ đến lúc em nhận ra.
Tôi đang rất bối rối.
Tôi đã 45 tuổi, có vợ và 2 con, cuộc sống gia đình không được hạnh phúc. Tâm trí tôi đã nhiều lần nghĩ đến 2 từ ly hôn nhưng vì các con mà tôi chưa thể làm được điều đó. Đến một ngày, tôi gặp cô ấy, giáo viên dạy tiếng Anh được điều động về làm chuyên viên ở một sở trong tỉnh, 31 tuổi, chưa chồng. Ban đầu, do bản năng trong người đàn ông, tôi làm quen và tán tỉnh, vẫn cho cô ấy biết mình đã có vợ con nhưng còn giấu và nói dối một số điều, mục đích là tán tỉnh mà thôi.
Thời gian trôi qua, đến lúc tôi không còn nhận ra chính mình nữa, suốt ngày chỉ nghĩ về em, ở xa nhau nên mỗi ngày không nhận được tin nhắn hay lời động viên là trong người bứt rứt. Chợt ngoảnh nhìn lại nhận thấy một điều, mình đã yêu, quá yêu cô ấy và cô ấy cũng vậy. Cả 2 đã nhiều lần hẹn hò đi chơi nhưng chưa làm gì đi quá giới hạn.
Video đang HOT
Thời gian đầu khi tán tỉnh, tôi đã nói dối em, vì vậy đến giờ khi tình cảm thật sự sâu sắc, tôi lại thấy ân hận. Tôi không muốn mất em, muốn em ở bên tôi mãi mãi. Tôi đã sẵn sàng và chuẩn bị tâm lý giải quyết việc gia đình để nhẹ nhàng đến với em. Ngược lại để làm được việc này tôi cũng không thể là người dối trá mãi được, rồi sẽ đến lúc em nhận ra.
Em đã 31 tuổi chưa lấy chồng, nếu là người vị tha, em sẽ và vẫn yêu, chấp nhận ở bên tôi. Ngược lại, cô ấy sẽ rất đau khổ, cần phải có bao nhiêu thời gian nữa để lấy lại cân bằng? Bao giờ cô ấy mới có người thương yêu như tôi để lấy làm chồng? Vì rất yêu nên tôi làm sao có thể nhìn thấy cô ấy đau khổ được.
Hiện tại, tinh thần tôi bất ổn, ân hận, ích kỷ, người suy nhược vì không thể nghĩ ra phương án hợp lý. Làm sao để giải quyết được vấn đề này một cách êm đẹp? Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên. Viết lên đây có thể rất nhiều người sẽ phản đối nhưng đây là điều có thực, đang hiện hữu trong con người tôi. Tôi cũng muốn các bạn cho tôi những lời khuyên để định hướng được cuộc sống của mình dù là những câu khó nghe hay là an ủi chia sẻ.
Theo VNE
Trong di chúc, chồng ghi tên người lạ
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình.
Tấm di chúc ấy chỉ được công khai khi chồng tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo. Dù là vẫn còn khỏe mạnh nhưng chồng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho mọi việc, để nó cứ tự nhiên đến. Và di chúc cũng là chuyện cần tính toán kĩ lưỡng, vì bây giờ, anh chị em ruột đôi khi cũng còn tranh giành nhau tiền bạc, đất cát nếu như không được phân định rõ ràng.
Chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con, một trai một gái. Nghĩ rằng sẽ sống cùng nhau đến khi về nhà, đầu bạc răng long nhưng chẳng ngờ, chồng lại mắc căn bệnh hiểm nghèo. Thời gian chồng sống được không nhiều, chỉ được độ vài năm nữa, nên chồng đã chuẩn bị sẵn những điều cần căn dặn với con cái và gia đình.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. Tôi chết lặng, không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi hỏi chồng để rõ đầu đuôi câu chuyện thì lúc này, chồng mới thú nhận với tôi, đó là người con riêng của chồng và người đàn bà cũ. Họ đã có con với nhau cách đây 20 năm, nhưng giờ họ không gặp lại, chỉ là liên lạc và có trách nhiệm với nhau suốt thời gian đó mà người làm vợ như tôi không hề hay biết.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. (ảnh minh họa)
Chồng tôi bảo, trong thời gian xa nhà đi công tác, chồng đã có quan hệ với người phụ nữ ấy và hai người đã có con riêng. Nhưng ngày chồng đi công tác xa, chồng đều tạt vào đó thăm hai mẹ con. Nhưng cũng đã quá lâu rồi, từ ngày chồng tôi ra Bắc, họ không còn gặp nhau. Chồng vẫn chuyển tiền hàng tháng vào cho hai mẹ con họ sống, vậy mà không biết gì.
Giờ, theo di chúc, chồng muốn chuyển một phần tài sản của mình cho cậu con riêng này và hi vọng tôi chấp nhận. Chồng cũng hi vọng tôi sẽ coi con riêng của chồng như người trong nhà, anh chị em trong nhà hòa thuận và đừng có vì chuyện tài sản mà ghét bỏ nhau. Dù sao cũng là chuyện trong quá khứ, cũng là người cùng máu mủ nên nếu biết hiểu và chia sẻ cho nhau thì sẽ vui vẻ sống.
Tôi buồn và sốc vô cùng vì bây giờ mới biết, người chồng mà mình chung sống ngần ấy năm bỗng nhiên trở thành cha của một đứa con ở mãi đâu đâu. Chuyện có con riêng là một chuyện nhưng lừa dối nhau lại là chuyện khác nữa. Sống với nhau bao nhiêu năm mà chồng chuyển tiền nuôi con, cung phụng người đàn bà khác mà tôi không hề hay biết.
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. Nhưng tôi vẫn ôm nỗi đau, vẫn gặm nhấm nó từng ngày và nghĩ về tình nghĩa vợ chồng bao nhiêu năm. Thế nào mà ông ấy lại lừa dối tôi như thế mà vẫn sống vui vẻ, vẫn coi như không có chuyện gì. Giờ ông ấy còn ghi tên người đó vào di chúc và nói đó là con mình, không để ý gì tới cảm giác của tôi. Giống như chuyện đi mua một mớ rau vậy. Còn con tôi thì sao, chúng sẽ nghĩ gì khi ba chúng lại sống như thế, lừa gạt mẹ chúng suốt ngần ấy năm, giờ chỉ một câu xin lỗi.
Đúng là, chẳng muốn làm lớn chuyện nhưng bảo tôi coi người lạ đó như con của mình thì thật quá tàn nhẫn với tôi!
Theo VNE
Mẹ dọa tự tử nếu như tôi lấy anh Yêu nhau 2 năm, những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng tôi nhưng chẳng thể ngờ, đời không như những gì ta nghĩ. Tôi và anh quen nhau trong một dịp rất tình cờ, cả hai cùng tham gia một đội tình nguyện của thanh niên trong trường. Qua nhiều lần đi tình nguyện, gặp gỡ và nói chuyện, tôi thấy...