Tôi muốn được “hư hỏng” hết mình!
Tôi muốn thác loạn hết mình để trở thành một người hư hỏng… chỉ như vậy tôi sẽ không bị đàn ông rời xa và chán ngắt
Tôi là một cô gái có nhan sắc và trình độ, lại được sinh ra trong một gia đình gia giáo, nề nếp, khá giả và hạnh phúc. Nhìn bề ngoài ai cũng đánh giá tôi là con nhà giàu, tiểu thư, ăn chơi và sành điệu vì phong cách ăn mặc, chịu chơi và luôn mạnh dạn trước mặt bạn bè. Cá tính của tôi khá mạnh mẽ nhưng đằng sau con người đầy bản lĩnh ấy là một cô gái mềm yếu và đôi khi có phần hơi nhu nhược…
Tôi khá lãng mạn nên rất thích nhạc trữ trình, nhạc nhẹ. Tôi cũng có một giọng hát khá hay, lại biết vẽ, biết làm thơ, chơi đàn organ và biết chơi rất nhiều môn thể thao… Đối với bạn bè, tôi là một người rất nhiệt tình và luôn chơi hết mình. Tôi chưa bao giờ lợi dụng ai, cũng chưa bao giờ chơi xấu ai và trong các mối quan hệ, tôi cũng chưa bao giờ làm mất mặt người đi cùng… nhưng bên cạnh những ưu điểm đó, tôi lại có những nhược điểm là hay giận dỗi, nóng tính và quá thẳng thắn.
Tôi đã chuẩn bị bước qua tuổi 24 và tôi nghĩ rằng, với những gì bản thân tôi có ở trên, đáng lẽ tôi sẽ được hạnh phúc trong tình yêu… nhưng những điều ấy dường như không bao giờ xảy ra với tôi. Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ có được một tình yêu thật sự, hay nói cách khác là chưa có ai thật lòng yêu tôi.
Cách đây bốn năm về trước, tôi có quen một người bạn trai. Từ trình độ học thức cho đến hoàn cảnh gia đình của người ấy đều thua tôi về mọi mặt… nhưng tôi vẫn chấp nhận họ vì tôi nghĩ rằng mình đã thương anh ấy thật lòng. Chúng tôi gặp nhau trong một sự tình cờ nên cứ ngỡ khi hai đứa yêu nhau là do tiếng sét ái tình. Anh ấy không cần phải bỏ thời gian và tiền bạc để theo đuổi tôi và tôi cũng không mất quá nhiều thời gian để tìm hiểu anh ấy. Hồi đó, tôi thích anh ta vì anh ta tốt bụng, hiền lành, thật thà và có chút ga lăng… nhưng sau này, tôi cảm thấy thật sự hối hận vì bản tính quá thật thà đó của anh ta.
Anh ấy thì quá thật thà, hiền lành, trong khi đó tôi lại quá khôn lanh và cá tính. Chúng tôi nói chuyện không bao giờ hợp nhau nên luôn luôn xảy ra mâu thuẫn, cãi vã. Lúc nào giận hờn nhau là hai người chúng tôi lại chửi rủa nhau và không có ai nhường nhìn ai hết.
Tại sao không có ai đến với tôi chân thành? (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau nhưng không có được những cử chỉ nhẹ nhàng, âu yếm như những người khác. Có lẽ vì vậy mà tình yêu của chúng tôi luôn trong sáng và chưa bao giờ đi quá giới hạn cho phép. Mặc dù chuyện tình yêu của chúng tôi cũng nhạt nhẽo song chúng tôi vẫn cố gắng ở bên nhau gần 3 năm trời. Và trong khoảng thời gian ấy, tôi chưa bao giờ phản bội hay làm gì tội lỗi với anh ấy. Nhưng rồi, sau ba năm gồng mình lên để chịu đựng nhau, cuộc tình của chúng tôi cũng đã kết thúc…
Từ khi chia tay người yêu cũ, cũng có rất nhiều người đàn ông tìm đến tôi, đồng nghiệp cũng có, bạn bè cũng có, những người đàn ông vô tình gặp gỡ nhau rồi theo đuổi tôi cũng không phải là ít. Họ đều là những người thành đạt, có phong cách… song tôi thấy ở họ người nào cũng đều giống nhau ở một điểm: giả tạo, bốc nổ và luôn thể hiện mình. Nhưng thật tiếc! Tôi đâu phải là cô ngốc để nghe họ tự tâng bốc về bản thân mình? Chính vì những điều đó nên tôi cảm thấy những hành động và lời nói của họ rất nhiêu khê và khiến tôi cảm thấy thật sự khó chịu.
Video đang HOT
Có người lúc đầu đến với tôi cũng rất chân thành, đàng hoàng và tốt bụng… nhưng dần dần họ đã rời xa tôi khiến tôi không thể hiểu được lý do tôi đã làm sai điều gì vì tôi vẫn là con người đó, tính cách đó, không hề thay đổi. Hay phải chăng do tôi quá đàng hoàng bởi tôi luôn giữ mình và không bao giờ dám làm điều gì vượt quá giới hạn cho phép? Vì người ta vẫn thường nói rằng, tình yêu phải có tình dục đi kèm, còn tôi thì tình yêu đơn thuần chỉ là sự sẻ chia, đồng cảm, yêu thương,… chứ không phải là những khát khao, ham muốn của nhục dục.
Khi cảm thấy mình không hợp với người đàn ông này, tôi lại cố tìm hiểu người đàn ông khác… nhưng tôi cảm thấy dường như cả trăm người họ đều rất giống nhau. Họ đều chủ động làm quen tôi, rồi tỏ ra rất hào hứng, nhiệt tình khi ở bên tôi nhưng khi hẹn hò, họ lại gợi ý đến tình dục, thậm chí có người gặp gỡ tôi lần đầu tiên đã đòi nắm tay và hôn tôi. Phải chăng khi nhìn tôi, họ nghĩ rằng, tôi là một đứa con gái ghê gớm và từng trải lắm, cũng “Đã qua tay không ít gã đàn ông” nên họ mới suồng sã với tôi như vậy!
Trước khi nhận lời đi chơi với bất kì ai, hoặc ngồi đối diện với ai mà họ cứ gợi ý đến chuyện tình dục thì tôi luôn dằn mặt họ bằng những lời cứng nhắc rằng: “Em là người đàng hoàng. Anh cảm thấy làm bạn được thì làm, không làm được thì thôi. Em không đơn giản và cũng không dễ bị lợi dụng như anh nghĩ” và khi nói xong điều đó, tôi đứng dậy ra về không một chút hối hận.
Họ đến với tôi chỉ muốn tìm cảm giác lạ! (Ảnh minh họa)
Tôi không thể nhớ được mình đã gặp gỡ bao nhiêu người, cũng không thể nhớ nổi những cái tên, những gương mặt đàn ông đã ngỏ lời hẹn hò tôi…. nhưng cho đến bây giờ, tôi cảm thấy mình không còn niềm tin trong tình yêu nữa? Tại sao một người con gái xinh đẹp và giỏi giang như tôi lại không có được một mối tình nào đúng nghĩa?
Đôi khi tôi muốn thác loạn hết mình để trở thành một người hư hỏng… chỉ như vậy tôi sẽ không bị đàn ông rời xa và chán ngắt. Hoặc tôi mong mình sẽ là một cô gái khó khăn để có thể quen nhiều người giàu có và lợi dụng họ như những cuộc tình gió thoảng mây bay… nhưng tôi không thể làm như vậy.
Nếu như bây giờ, có ai thật lòng yêu thương tôi và muốn cưới tôi làm vợ, tôi sẽ không khó khăn với họ, cũng không đề cao sự trong trắng của người con gái nữa, tôi sẽ yêu và yêu hết mình, không giữ gìn như mối tình đầu trước đây của mình nữa… vì tôi là người con gái chịu chơi và hiện đại thì tại sao tôi phải chịu thiệt thòi như vậy? Cho dù tôi luôn sống đàng hoàng, luôn giữ khoảng cách với đàn ông nhưng có ai còn tin tôi là người trong sáng? Họ đến với tôi chỉ muốn tìm cảm giác lạ, muốn “đánh nhanh thắng nhanh” để ghi vào bảng thành tích của mình hay để khoe mẽ với bạn bè… nhưng khi biết tôi không phải là người dễ dãi, họ đã nhanh chân cao chạy xa bay.
Tôi là cô gái hiện đại, cá tính… nhưng tôi không phải là cô gái trụy lạc và thiếu giáo dục. Tôi làm gì cũng nghĩ đến gia đình, người thân… nhưng sao đàn ông trên đời này lại không thể mang đến cho tôi một tình yêu bình thường và giản dị như biết bao tình yêu khác? Tôi thực sự rất buồn và thấy mình thật đáng thương! Tôi cần một tình yêu, cần một mối tình chân thành và lâu dài, cần một người đàn ông đứng đắn và bản lĩnh… nhưng tôi đã đi qua biết bao con đường mà vẫn chưa tìm thấy anh đâu?
Anh có thể nói cho tôi biết anh là ai? Anh đang ở đâu trong thế gian này không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạn gái tôi đã từng "yêu" trong công viên
Mỗi lần anh ta đưa em về thì hai người lại tạt qua công viên và quan hệ với nhau ở đấy!
Lần đầu tiên của em là với một anh công an nghĩa vụ từ Đắc Lắk ra chăm sóc người nhà ở bệnh viện. Cứ đến giờ tan ca, chúng em lại vào công viên Thống Nhất và quan hệ với nhau ở đó.
Tôi và Nga quen nhau thật tình cờ. Nga là con gái Hà Nội gốc, hiện đang học ở trường Y. Em là cô gái xinh đẹp, giỏi giang và cũng rất khéo léo... còn tôi ở cách Hà Nội hơn 80km và đã đi làm. Vì không ở gần nhau nên chúng tôi cũng ít có thời gian ở bên nhau. Mỗi lần xuống thăm em, hai đứa lại lượn lờ phố xá, đi ăn chè, xem phim... tình cảm của chúng tôi rất trong sáng, thánh thiện.
Rồi một buổi tối kia, em gọi điện cho tôi tâm sự chuyện gia đình em đang lục đục, em muốn có tôi ở bên cạnh em lúc này. Sáng sớm mai, tôi đã bỏ công việc để xuống Hà Nội gặp em... Chúng tôi đã chia sẻ với nhau rất nhiều điều và em cũng không còn buồn chán, lo lắng về chuyện gia đình nữa. Hai đứa lại đi ăn chè, rồi đi xem phim... xem xong đã quá trưa, em bảo "Em rất mệt và muốn được nghỉ ngơi". Tôi thương em nên đã thuê một nhà nghỉ để em vào nghỉ trưa... và, đây cũng là lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà nghỉ.
Vào tới nơi, tôi ngồi xem ti vi, còn em thì than mệt nên đã vội vàng lên giường nằm. Lát sau, em cũng bảo tôi lên gường nằm cho đỡ mệt. Dù mới quen nhau và có phần ái ngại nhưng tôi vẫn lên nằm cùng em, rồi em bảo em đau cổ và muốn tôi xoa bóp giúp em... nhưng, dường như điều em muốn không chỉ dừng lại ở đấy... và, chúng tôi đã quan hệ với nhau. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được gần gũi xác thịt với một người con gái.
Trước khi yêu em, tôi cũng biết em đã không còn là người con gái trinh trắng nữa nhưng tôi vẫn yêu em, vẫn coi như chưa có chuyện gì xảy ra với em cả. Ba ngày sau, em gọi cho tôi ra Hà Nội để chăm sóc em khi em phải phẫu thuật tiểu tử cung. Em không muốn cho mẹ em phải lo lắng về bệnh tật của mình nên đã giấu mẹ đi chơi xa để "dưỡng bệnh" ở nhà nghỉ. Lúc nhìn thấy em, tôi không hề nghi ngại điều gì cả. Tôi đã ân cần chăm sóc cho em, chạy đi mua cho em từng viên thuốc giảm đau khi em rên lên đau đớn.
Dù anh ta đã có vợ ở quê... nhưng cả em và anh ấy đều không kiềm chế được cảm xúc mỗi khi nhìn thấy nhau...
Những ngày tiếp theo, tôi luôn sống trong tràn ngập tình yêu và hạnh phúc, tôi đang yêu và được yêu thật sự. Em vẫn thường nói dối gia đình phải đi trực ở bệnh viện rồi về quê với tôi. Gia đình tôi rất quý mến em, coi em như con dâu trong nhà... Những tưởng rằng, chỉ chờ em ra trường sẽ làm lễ cưới cho hai đứa... nhưng nào có ai ngờ...
Hạnh phúc chưa được bao lâu thì những lần gặp nhau sau này, tôi thường xuyên thấy em len lén nhắn tin cùng một ai đó. Linh tính như mách bảo tôi có chuyện gì không bình thường đang diễn ra... nhưng nhìn khuôn mặt hiền lành, với vẻ bề ngoài nhân hậu của em thì tôi không nghĩ rằng, sự việc lại có thể "ghê gớm" như thế!
Em học hết năm thứ ba thì em phải đi cộng đồng một tuần. Đoàn của em phải về Hà Nam nên em đã lên kế hoạch rất chu đáo. Vì ngày giỗ bà nội của em trùng vào một ngày em đang ở Hà Nam nên em muốn hôm ấy, tôi về Hà Nam để đón em về Lạng Sơn, rồi chiều hôm đó sẽ lại cùng em về Hà Nam với đoàn. Nhưng vì tôi quá bận với công việc nên đã không thể nào đưa đón em đi về như thế được.
Một tuần sau khi em đi Hà Nam về thì mẹ em phải về quê nội ở Lạng Sơn hai ngày. Nhà chỉ còn em và bố nên em đã gọi tôi xuống Hà Nội và rủ tôi về nhà em chơi. Vừa vào đến nhà thì em đã kéo tôi lên phòng em... và cũng ở đây, tôi mới biết được những chuyện dối trá của em với người đàn ông khác.
Khi đang chờ em dọn dẹp, tắm rửa thì tôi lấy điện thoại của em ra xem thì tôi vô cùng giận dữ khi đọc được những dòng tin nhắn tình cảm yêu đương của người yêu tôi và một anh lơ xe. Khi em lên đến phòng, tôi bức xúc hỏi em thì em đã thừa nhận rằng, em đã nhờ một anh lơ xe mà em quen khi đi từ Hà Nội về Lạng Sơn và anh ta đã đưa đón em về quê nội của em chơi. Rồi em cũng không thể giấu được chuyện em đã từng qua đêm với hắn ta... và sáng hôm sau gặp tôi, em lại quan hệ cùng tôi ở nhà nghỉ. Lúc ấy, tôi như muốn đập nát tất cả đồ đạc trong phòng của em... nhưng em quỳ xuống, van xin tôi cho em được làm lại tất cả. Cũng vì những giọt nước mắt và sự yếu đuối của em đã khiến tôi mềm lòng. Tôi lại tha thứ cho em...
Hình ảnh cô sinh viên luôn học giỏi nhất nhì lớp, được gia đình dạy dỗ trong sự gia giáo và nề nếp đâu rồi?
Ba ngày sau, chúng tôi lại ái ân với nhau trong nhà nghỉ. Giữa đêm, tôi không thể nào ngủ được thì nhìn thấy điện thoại của em và thấy có tới sáu cuộc gọi nhỡ và hai tin nhắn. Tôi lấy ra xem thì nhận ra số điện thoại của gã lơ xe kia. Gần một giờ đêm, tôi đã không ngần ngại gọi em dậy và bắt em kể về các mối tình mà em đã đi qua...
Em kể cho tôi nghe trong nước mắt... những giọt nước mắt của sự phản bội và ghê tởm: "Lần đầu tiên của em là với một anh công an nghĩa vụ từ Đắc Lắk ra chăm sóc người nhà ở bệnh viện. Em thực tập ở đấy và thường xuyên đến xem xét bệnh tình của người nhà anh... và rồi chúng em đã yêu nhau tự lúc nào không hay biết. Cứ mỗi lần tan ca, anh ấy đưa em về thì hai đứa lại vào công viên Thống Nhất và quan hệ với nhau ở đó. Lần thứ hai là với chính anh bác sỹ đang trực tiếp hướng dẫn em ở bệnh viện. Dù anh ta đã có vợ ở quê... nhưng cả em và anh ấy đều không kiềm chế được cảm xúc mỗi khi nhìn thấy nhau... Và ngày em đi tiểu phẫu thuật tử cung cũng chính là ngày em tự phải đi giải quyết hậu quả mà em và người ấy tạo nên"... Em nói đến đây, tôi không thể nào tiếp nhận thêm những lời bẩn thỉu ấy vào tai mình nữa...
Hình ảnh cô sinh viên luôn học giỏi nhất nhì lớp, được gia đình dạy dỗ trong sự gia giáo và nề nếp đâu rồi? Giờ đây, trước mặt tôi là một người con gái thật đáng ghê tởm... Một người có thể quan hệ với bất cứ ai, dù yêu hay không yêu, quan hệ bất cứ nơi nào, dù là trong nhà nghỉ, ở chính căn phòng riêng tư của em hay ở chốn công viên đông đúc người qua lại kia... Sao giờ đây, tôi cảm thấy ghê tởm với người con gái đã từng đầu ấp tay gối với mình như thế? Làm sao tôi có thể tiếp tục tính chuyện tương lai cùng một người con gái hư hỏng và chung chạ với nhiều người đàn ông như thế?
Huy Trinh (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Gái ngoan cũng khiến đàn ông phát "chán" Nhất quyết không bao giờ chủ động điện thoại liên lạc với chàng, bởi bạn sợ như thế là "mất giá", là "cọc đi tìm trâu". Thực tế, điều này thật sai lầm. Không người đàn ông nào muốn mình yêu một cô gái hư hỏng. Tuy nhiên, nếu bạn tỏ ra ngoan ngoãn thái quá theo những cách dưới đây thì e...