Tôi mừng như mở cờ trong bụng khi nhận được thư của nhân tình chồng
Cứ nghĩ đến chuyện anh phản bội tôi từ lúc đang còn yêu nhau và đến khi kết hôn rồi anh cũng vẫn bắt cá hai tay, tôi không cho phép mình tha thứ, bao dung thêm nữa. Nhưng hóa ra tôi đã lầm…
Tôi năm nay 27 tuổ.i, làm nhân viên truyền thông cho một công ty tư nhân ở Hà Nội. Còn chồng tôi 32 tuổ.i, làm kỹ sư cầu đường. Chúng tôi lấy nhau mới được hơn 2 năm nhưng cuộc sống đầy căng thẳng. Tôi thậm chí chưa dám sinh em bé chỉ vì không biết cuộc sống chung kéo dài được đến bao lâu.
Nguyên nhân khiến chúng tôi nảy sinh mâu thuẫn bắt đầu từ việc tôi phát hiện ra những dòng tin nhắn qua lại giữa chồng và cô người yêu cũ ngay sau đám cưới chúng tôi vài ngày.
Tôi mừng như mở cờ trong bụng theo từng lời lẽ trong bức thư mà cô người yêu cũ của chồng viết. Ảnh minh họa
Hôm đầu tiên khi nhìn thấy dòng tin nhắn đầy yêu thương gửi vào máy điện thoại của chồng: “Mấy nay chắc M hạnh phúc lắm nhỉ. Còn mình cô đơn quá. Hãy qua nhà nhé, nếu có thể “, tôi đã như phát điên.
Vì tin nhắn gọi đích danh tên chồng tôi nên anh không thể chối cãi, giấu diếm mà thú nhận ngay rằng: Đó là tin nhắn của cô người yêu cũ. Anh kể rằng, anh và cô gái kia từng yêu nhau 2 năm và chấm dứt tình cảm khoảng 1 năm trước khi anh đến với tôi.
Anh và cô gái đó chia tay không phải vì căm ghét, giận hờn hay mẫu thuẫn gì căng thẳng mà đơn giản chỉ vì hoàn cảnh gia đình cô gái kia khó khăn nên muốn lấy người chồng giàu có để đỡ đần cho bố mẹ.
Tuy nhiên, cuộc sống với người chồng này không hạnh phúc, nên chỉ sau 5 tháng kết hôn hai người đã l.y hô.n.
Cô gái vô cùng ân hận vì đã lấy chồng chỉ vì ham tiề.n và tính toán. Sau đó, dù biết anh đã có người yêu và sau này cả khi biết anh đã kết hôn, nhưng cô vẫn thường xuyên nhắn tin tâm sự chuyện buồn của mình và hỏi thăm quan tâm đến chồng tôi.
Chồng tôi nói rằng anh chẳng bao giờ nhắn tin đáp lại những tin nhắn tình cảm của người yêu cũ mà chỉ trả lời những thông tin cần thiết.
Video đang HOT
Nghe anh chân thật tâm sự, tôi đã rất tin tưởng. Đặc biệt, anh còn thể hiện thái độ dứt khoát với cô bạn gái cũ này bằng cách thay số điện thoại.
Cuộc sống những ngày đầu sau kết hôn của chúng tôi đã trở lại yên bình, tiếng cười đã rộn vang trong căn nhà mới.
Tuy nhiên, không lâu sau đó chồng tôi thường xuyên kiếm cớ ra khỏi nhà vào những ngày cuối tuần. Khi thì với lý do đi công tác, lúc lại bảo cùng nhóm bạn trai thân đi bắ.n chim và rất nhiều đêm chồng tôi không về nhà, gọi điện thì máy báo không liên lạc được.
Mới đầu, tôi giận chồng nhưng chỉ giận theo hướng chồng ham chơi, vô tâm, bỏ bê vợ ở nhà thôi chứ không bao giờ nghĩ anh lăng nhăng bên ngoài hay ngoạ.i tìn.h này nọ.
Nhưng một hôm anh đi làm và để quên điện thoại ở nhà, hôm đó lại đúng ngày tôi mệt nên nghỉ làm. Hôm đó, khoảng gần 12 giờ trưa thấy điện thoại chồng có âm báo tin nhắn mới, tôi mở máy ra đọc và bất ngờ nhìn thấy một tin nhắn vô cùng ướt át từ số máy của cô người cũ mà tôi còn nhớ như in: “Mình đã ăn cơm trưa?”.
Tôi tiếp tục mở hộp tin nhắn đến trong điện thoại của chồng và rụng rời khi thấy cả danh sách dài những tin nhắn cô gái kia gửi toàn bằng những lời lẽ yêu thương.
Giận chồng đến tím người nên tối hôm đó, khi anh đi làm về, tôi đã rất nặng lời với anh và ném chiếc điện thoại xuống sàn vỡ tan. Thấy thái độ tôi như vậy anh tỏ ra giận dữ và nói như vỗ nước vào mặt tôi: “Tôi không cần giải thích, không có nghĩa vụ phải trả lời cô. Cô muốn nghĩ thế nào thì tùy”.
Những ngày sau đó không khí gia đình tôi căng thẳng nặng nề. Chúng tôi đến bữa mỗi người đi ăn hàng một nơi và chỉ trở về nhà để ngủ.
Anh có đôi ba lần gợi chuyện để nói rằng anh bị cô người yêu cũ săn lùng và quấy rầy tình cảm. Tuy nhiên, tôi không tin và cho rằng đó chỉ là lời thanh minh.
Cứ nghĩ đến chuyện anh phản bội tôi từ lúc đang còn yêu nhau và đến khi kết hôn rồi anh cũng vẫn bắt cá hai tay, tôi không cho phép mình tha thứ, bao dung thêm nữa.
Tôi đã đi hỏi thủ tục l.y hô.n và sẵn sàng tinh thần chia tay.
Tuy nhiên, một buổi sáng tôi bất ngờ nhận được một gói đồ chuyển phát nhanh trong đó có một bức thư tay mà người viết không ai khác chính là cô bồ cũ của chồng.
Trong thư cô tỏ ra rất ân hận vì đã là người phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi. Cô xin lỗi tôi và khẳng định tình cảm của cô chỉ là một chiều, rằng chồng tôi chưa bao giờ đáp lại tình cảm của cô kể từ sau khi cô kết hôn.
Cô bảo vì quá thất vọng trong cuộc hôn nhân với người chồng giàu có nên cô rơi vào trạng thái tâm thần bất an, đa.u đớ.n, tủi cực và mỗi lúc đau khổ nhất, cô lại nhớ đến người yêu cũ là chồng tôi. Sau đó như một phản xạ, cứ buồn cô lại nhắn tin cho chồng để vơi đi nỗi buồn. Chồng tôi như thể là nơi để cô bấu víu trong những ngày bĩ cực nhất của cuộc đời.
Cô nói rằng cô biết ơn chồng tôi vì dù không đáp lại tình cảm nhưng anh cũng không trách móc hay cư xử tàn tệ trong những lúc tôi làm điều không phải phép là quấy rầy điện thoại, tin nhắn trong khi đang khủng hoảng trong tình cảm như vậy.
Cô khẳng định rằng, chồng tôi và cô chưa bao giờ gặp lại dù cơ quan hai người ở khá gần nhau và rằng rất nhiều lần cô gợi ý thậm chí năn nỉ xin gặp.
Cô cũng nói rằng số tôi thật có phúc khi có được người chồng đàng hoàng, chỉn chu như vậy. Và cuối thư, cô xin tôi tha thứ và mong tôi đừng hiểu lầm chồng mà giận dỗi hay hàn.h h.ạ anh ấy.
Cô nói rằng sở dĩ cô viết bức thư này cho tôi vì qua một người bạn cô biết vợ chồng tôi mâu thuẫn căng thẳng và cô chính là thủ phạm gây nên những căng thẳng đó.
Đọc thư của cô người yêu cũ của chồng mà lòng tôi như được mở cờ. Hóa ra bấy lâu nay tôi đã hiểu sai chồng. Tôi thật đáng trách quá vì đã không tìm hiểu sự việc kỹ càng và suýt nữa đán.h mất hạnh phúc của đời mình chỉ vì những hờn giận, hiểu lầm vô cớ.
Theo Ánh Nhật/Nguoiduatin
Muốn chiều vợ nhưng sợ mẹ lườm!
Lấy vợ về, tôi biết đôi lúc vợ tôi rất buồn lòng vì cách cư xử, xét nét của mẹ chồng, nhưng mỗi lần vợ định nói ra với tôi là tôi lại mắng át đi khiến vợ thở dài, đôi khi nằm khóc. Tôi thấy nhói lòng lắm, nhưng tôi không muốn vợ kể lể để bênh người này hoặc phản đối người kia
ảnh minh họa
Tôi là con trai duy nhất trong nhà, chỉ cần nói đến đây là các bạn đủ hiểu vì sao tôi phải ở cùng bố mẹ. Nói thật, tôi không hề thích ở cùng bố mẹ một chút nào, bởi phong cách sống khác nhau, bởi suy nghĩ khác nhau và bởi ai cũng thế thôi - thích tự do. Nhưng quả thật, gia đình chỉ có mình tôi là con trai, tôi không đành lòng ra ở riêng, hơn nữa điều kiện kinh tế cũng không cho phép tôi ra ở riêng.
Lấy vợ, tôi biết vợ khổ nhiều và chịu nhiều ấm ức khi về làm dâu. Vợ tôi vốn là gái phố chính hiệu, tuy là gái phố nhưng cô ấy quả là tuyệt vời, chưa bao giờ so bì thành phố với nông thôn, hay bất kể việc gì vợ tôi cũng không hề e ngại. Nhà tôi tuy ở vùng ven thành phố, dù được "ảnh hưởng" khá nhiều từ nếp sống thành thị, nhưng bản chất nông thôn vẫn không thay đổi được. Từ việc nhà cửa lộn xộn do quá trình xây dựng cơi nới, đến chăn nuôi gia súc gia cầm dù sạch sẽ đến đâu cũng có mùi khó chịu.
Lấy vợ về, tôi biết đôi lúc vợ tôi rất buồn lòng vì cách cư xử, xét nét của mẹ chồng, nhưng mỗi lần vợ định nói ra với tôi là tôi lại mắng át đi khiến vợ thở dài, đôi khi nằm khóc. Tôi thấy nhói lòng lắm, nhưng tôi không muốn vợ kể lể để bênh người này hoặc phản đối người kia.
Nhưng quả thật, tôi thấy mẹ tôi nhiều khi cũng khắt khe quá. Bà thường đi làm về sớm, nhưng rất ít khi nấu cơm, cùng lắm là cắm được nồi cơm rồi không biết bà đi đâu. Hôm nào cũng vậy, vợ tôi đi làm về dù sớm, dù muộn cũng đều phải nấu cơm. Lúc vợ tôi hì hụi nấu cơm là lúc mẹ tôi đi về tắm rửa, gội đầu sạch sẽ, chỉ đợi con dâu làm xong dọn mâm. Vợ tôi nấu cơm xong mồ hôi nhễ nhại, ngồi xuống ăn được miếng cơm lại tất tả đứng lên dọn rửa, lau chùi nhà cửa. Tối nào cũng vậy, xong xuôi mọi việc sớm cũng 21 giờ mà muộn cũng phải 23 giờ đêm. Nhiều khi thấy vợ vất vả, tôi có vào nấu cùng thì mẹ tôi tỏ vẻ khó chịu ra mặt rồi dằn hắt vợ, điều ấy khiến vợ tôi lại tủi thân. Lúc này, tôi cũng chẳng thể bênh vợ hay bênh mẹ, nên tốt nhất cứ để vợ làm để mẹ thôi bóng gió vợ.
Khi vợ tôi mang bầu, không ăn được gì, cứ ngửi mùi đồ ăn là nôn, tôi nhìn vợ vậy thương lắm. Tối về, nhìn vợ vừa bịt mũi (bởi em ngửi thấy mùi mỡ là buồn nôn) vừa nấu cơm mà tôi không kìm lòng được. Nấu lên rồi có ăn được đâu, được hai miếng cơm là thôi, nhìn vợ gầy đi thấy rõ. Ấy thế mà mẹ tôi lại cho rằng trước khi đi làm về vợ tôi đã vào đâu đó ăn vặt rồi mới về nhà nên không ăn cơm. Nghe mẹ nói thế tôi giận lắm, nhìn vợ nín nhịn rồi lựa khi vắng người òa lên khóc mà tôi thấy có lỗi vô cùng. Tôi biết vợ tôi đã cố gắng nhiều lắm rồi, không phải cô gái nào cũng chấp nhận rời xa thành thị tráng lệ về một vùng quê làm dâu rồi lại phải chịu nhiều xét nét như vậy đâu. Nhưng quả thật muốn cưng chiều vợ chút mà mẹ tôi cứ lườm, nguýt khiến tôi ngại và sợ vợ lại suy nghĩ.
Khi vợ tôi hết nghén cũng là lúc bụng em to hơn, nhìn em nặng nề bê nồi cơm nặng nhọc, lại còn phải bưng mâm từ bếp lên nhà cho mọi người ăn, ăn xong lại hì hục dọn rửa, tôi biết vợ tôi mệt mỏi vô cùng. Em cũng có công việc, việc cơ quan cũng đủ mệt mỏi, áp lực rồi, tối về nhà lại phục vụ gia đình chồng quả là vất vả cho em. Ấy thế mà khi tôi động tay giúp vợ, mẹ tôi gằn giọng "chửa con so làm cho hàng xóm, làm đi cho dễ đẻ". Tôi cứng lưỡi không biết nên làm thế nào nữa, đôi lúc muốn giúp vợ mà ngại.
Hôm vừa rồi mẹ tôi còn "đá thúng, đụng nia" khi về nhà bà mắng quáng quàng là dạo này nhà hôi, nhà bẩn, bà bận bịu, mệt mỏi không lau nhà được nên nhà có mùi. Vợ tôi đang nấu cơm mà chạy vào phòng tắm khóc nức nở, bởi trước kia chưa có bầu vợ tôi vẫn lau dọn, nhưng từ khi có bầu vì sợ việc lau nhà trơn không may ngã sẽ ảnh hưởng đến thai nhi nên vợ tôi không lau nhà nữa. Thế mà mẹ tôi đâu có hiểu cho, bà còn nói bóng gió vợ khiến tôi nghe thấy cũng không hề xuôi tai.
Nhà ở nông thôn, không giống thành phố, một ngày lau nhà chục lần cũng đâu sạch được, vừa lau xong thì năm con chó chạy xô lên là bẩn hết. Hơn nữa, nhà cửa xây dựng cũng lung tung, nhiều bậc khập khiễng, không may bê nước lau nhà ngã ra đấy cũng nguy hiểm. Tôi cầm chổi quét dọn, lau chùi thì vợ tôi lại được hàng xóm biết tiếng lười. Không phải bênh vợ đâu, nhưng quả thật mẹ tôi nhiều lúc cũng không đúng, dù vậy tôi cũng không thể ra mặt nói mẹ mình được. Một bên là vợ, một bên là mẹ thật khó nghĩ.
Tôi biết, giờ chúng tôi so với mẹ tôi ngày xưa thì độ vất vả đâu bằng một phần nhỏ. Tôi biết mẹ tôi muốn tôi được vợ chăm sóc, phục vụ chứ không hề muốn tôi phải động tay, động chân làm việc nhà, và bà coi việc đó là việc của phụ nữ bởi bao năm qua ở ngôi nhà này mọi việc lặt vặt trong nhà đều đến tay bà hết. Nhưng, thời bây giờ đâu giống trước kia nữa. Tôi sợ rằng nếu tôi không sớm tìm ra được giải pháp đến lúc vợ tôi không nín nhịn hơn được nữa tôi lại không giữ được gia đình nhỏ của mình, giờ tôi bế tắc quá không biết phải làm sao cho trọn.
Theo blogtamsu
Đêm tân hôn, em chồng xộc thẳng vào phòng chị dâu 'bắt lỗi' Buổi tối sau đám cưới, ai đời chị dâu mới về nhà chồng mà cậu em chồng xộc thẳng vào phòng tân hôn, để "bắt lỗi" khiến hai vợ chồng không khỏi bàng hoàng. Kể từ thuở đang yêu đương, hò hẹn, Mai (Hòa Bình) đã khốn khổ vì các chiêu thâm nho của cậu em trai người yêu. Cậu thường xuyên soi...