Tôi mệt mỏi vì những trò “đổi gió yêu” của vợ
Ngoài bắt “đổi gió yêu” ở mọi địa điểm trong nhà, đến cả buổi tối khi tôi đang ngồi cùng lũ bạn chơi bài, vợ tôi cũng chẳng tha. Cô ấy gửi tin nhắn liên tục đến tôi với lời lẽ sặc mùi khêu gợi: “Mình ơi, em nhớ mình, em… thèm mình”.
Xin được gửi những lời chia sẻ này đến bạn Hoàng Vân Anh, người viết tâm sự “Chồng đòi chat sex với vợ khi đi công tác xa”.
Tuy là đàn ông nhưng tôi rất hiểu và thông cảm cho bạn. Là con người, chẳng ai thích bị ép buộc làm những chuyện mà mình không muốn, đặc biệt trong những chuyện tế nhị như tình dục. Tôi cũng đang rơi vào hoàn cảnh như bạn, tiến thoái lưỡng nan, chiều vợ thì khổ mình mà làm theo ý mình thì lại bị vợ giận dỗi.
Tôi chẳng biết nên vui hay nên buồn khi lấy được một người vợ thích và thoáng chuyện ấy. Vợ tôi còn zin 100% khi đến với tôi. Nàng thỏ non ngô nghê của tôi sau vài lần đầu nếm mùi vị “sex” thì tỏ ra thích thú. Những ngày đầu, thấy cô ấy mê đắm trong cơn sóng tình. Tôi cũng vui vì hai vợ chồng hòa hợp và hứng thú trong “chuyện ấy”.
Nhưng em ngày càng tò mò về “sex”. Ban đầu, em chỉ dám tâm sự những thắc mắc về “chuyện ấy” với chồng. Nhưng nhiều khi chuyện khó nói quá, vả lại vợ cứ hỏi liên tục tôi lười trả lời, tôi nói em lên mạng tìm hiểu và hỏi các chị em trong cùng cơ quan.
Vợ tôi nghe theo thật và đi tìm hiểu. Kết quả là sự hiểu biết của cô ấy về sex dày dặn lên trông thấy. Sau khi lùng sục khắp nơi, vợ đưa ra kết luận về sở thích của đàn ông trong sex: “Nhanh, mạnh, độc, mới lạ”. Em quyết định áp dụng tất cả những thứ ấy vào chuyện “gần gũi” để trói chồng.
Những chuyện cô ấy nghĩ ra ngày càng độc, mới lạ tới mức quái dị mà tôi không thể nào chạy theo nổi. Cô ấy thích sự hồi hộp, thú vị trong sex, ham đổi gió “yêu” nơi công cộng.
Video đang HOT
Tôi cũng đang rơi vào hoàn cảnh như bạn, tiến thoái lưỡng nan, chiều vợ thì khổ mình mà làm theo ý mình thì lại bị vợ giận dỗi.
Thi thoảng hứng lên vợ rủ tôi vào công viên để hú hí như các cặp sinh viên không có tiền. Tôi cố chiều theo vợ một vài lần. Những lúc ấy, vợ tôi tỏ ra sung sướng lắm. Còn tôi chỉ thấy mình đang làm một trò rất lố bịch và dở hơi, mắt phải đảo như bi nhìn quanh để đề phòng lỡ bị cướp của.
Chưa kể, khi “yêu” ở nhà, cô ấy thường chủ động bắt tôi thay đổi địa điểm. Nào là hôm thì bắt “yêu” trên ghế sô pha, hôm lại thực hành chuyện ấy ở nhà bếp, nhà tắm, cầu thang và thậm chí là ban công nữa. Thú thực, tôi cảm thấy chẳng thích sự thay đổi địa điểm này. Cứ “yêu” ở phòng ngủ vừa an toàn vừa sạch sẽ, ấm cũng có phải thi vị hơn không?
Thỉnh thoảng, cô ấy còn thích chơi trò nhập vai trong lúc sex. Nói thật, tôi ớn nhất trò này của vợ. Mỗi lúc cô ấy biến mình thành những nhân vật kỳ cục để quyến rũ tôi, tôi thấy gai cả người và không tài nào “lên đỉnh” nổi.
Tôi ra sức từ chối nhưng vợ tôi vẫn cố rủ rê. Cô ấy khăng khăng “Em đã tìm hiểu trên mạng rồi. Đàn ông ai cũng thích thế này hết. Anh không phải ngại, em không nghĩ xấu về anh đâu”.
Rồi thì cô ấy phụng phịu “Em mất công lắm mới chuẩn bị một ngày vui thế này cho anh đấy. Anh vì em mà cố gắng lên!”. Thế là tôi lại phải cố dù chẳng có tí cảm xúc nào.
Ở gần, tôi bị cô ấy hành hạ đã đành, lúc vợ chồng xa nhau cô ấy vẫn đeo bám hành hạ tôi. Hôm ấy tôi đi phượt với mấy thằng bạn trong hội mê Vespa. Buổi tối cả lũ đang ngồi chơi bài thì vợ tôi gửi tin nhắn đến, lời lẽ sặc mùi khêu gợi “Mình ơi em nhớ mình, em… thèm mình”.
Tôi nhắn lại bâng quơ “Ừ, anh cũng vậy. Anh đang chơi cùng bạn, em ngủ trước đi. Khoảng 11h anh về nhà”. Xong xuôi, tôi ngồi chơi tiếp. Nhưng vợ tôi thì không chịu yên, cô ấy nhắn tin liên tục đòi tôi phải chiều, phải alo sex với cô ấy.
Thế là tôi phải giả vờ đau bụng, chui vào nhà vệ sinh alo sex với vợ một lúc. Tôi thì chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng để còn ra ngoài, nhưng vợ tôi thì cứ lằng nhằng đủ thứ.
Rồi cô ấy còn hỏi han đủ thứ, bắt tôi phải rên to lên dù biết bên ngoài có bạn bè tôi đang đợi. Lúc ra ngoài, tôi cảm giác được ánh mắt khác lạ mọi người nhìn tôi. Tôi nhục và xấu hổ vô cùng.
Vì bị vợ ép làm những thứ tôi không thích, mới gần 1 năm cưới nhau mà tôi càng ngày càng mất đi hứng thú với vợ. Trong khi chuyện con cái thì vợ tôi chả thèm lên dự định, vợ lại cứ háo hức đổi gió yêu.
Tôi cảm thấy sợ và ngán ngẩm mỗi khi cô ấy nghĩ trò để “đổi gió yêu” và lôi tôi vào những chuyện kỳ cục của vợ. Tôi biết cô ấy cố gắng thế này cũng chỉ vì tôi. Nhưng quả thật tôi không tài nào chịu nổi những trò đổi gió yêu lố lăng này thêm nữa. Là chồng, tôi phải làm thế nào bây giờ?
Theo VNE
Đừng tìm em nữa!
Anh hãy yên phận với cuộc sống gia đình mình, bên người vợ và đứa con của anh! Anh! Khi anh đứng trước cổng xóm trọ tìm em, em như không tin nổi vào mắt mình nữa. Người đàn ông đứng trước mặt em lúc đó, vẫn là anh, vẫn là người mà em yêu nhất cuộc đời này, chỉ có điều giờ đây sao xa lạ. Ừ, bởi vì anh không phải là của em nữa. Anh đã là chồng của vợ anh, là cha của con trai anh. Vậy thì tại sao, tại sao anh không yên phận với gia đình? Tại sao anh lại quay về tìm em? Tại sao? Em đã muốn gào lên nhưng em không thể thốt nên lời. Cuộc sống dẫu muôn vàn trớ trêu cũng không bao giờ em hình dung ra mình phải đối mặt với anh lần nữa. Cảm giác như ai đó đang bóp nghẹt trái tim em vậy. Cảm giác này quen lắm. Phải, đó là cảm giác khi anh bỏ em lên xe hoa với người con gái khác, là cảm giác mà mỗi khi đêm về em phải đối mặt với sự im lặng ghê rợn của bóng đêm.
Đã một năm trôi qua. Một năm, em phải vật lộn để cân bằng lại cuộc sống, phải cố gắng học cách quên anh bằng cách vùi đầu vào sách vở, vào làm thêm và bằng nước mắt. Em đã cố giấu anh vào tận sâu trong kí ức. Em không muốn nhớ rằng chính anh đã giúp em- đứa con gái không xinh đẹp, thậm chí là rất xấu nhưng có thể tự tin đi bên anh khắp các con phố. Em không muốn nhớ rằng chính anh đã giúp em- đứa con gái không lại vui vẻ cười nói suốt ngày. Em không muốn nhớ rằng chính anh đã chắp cho em ước mơ về một gia đình thực sự, có anh, có em, có những đứa trẻ mang tên Bình An và Ngân Khánh. Em cũng không muốn nhớ rằng chính anh là người đã làm gẫy cánh của ước mơ mang tên Hạnh Phúc ấy. Thế nhưng, anh lại trở về!
Hãy làm tròn bổn phận của một người chồng, người cha anh nhé (Ảnh minh họa)
Anh trở về! Anh xin em cho anh được giải thích và anh khóc. Anh nói rằng anh vẫn yêu em như ngày nào; rằng hôn nhân của anh là do bị ép buộc và bây giờ anh không hạnh phúc, anh chỉ hạnh phúc khi có em bên cạnh. Anh van xin em cho anh một cơ hội, anh sẽ kiếm việc ở thành phố, sẽ mua nhà ở thành phố chờ em tốt nghiệp rồi làm đám cưới, sẽ mang lại cho em hạnh phúc như anh từng hứa trước đây. Đám cười ư? Hạnh phúc ư? Trước đây em đã trông mong điều này biết bao nhưng sao giờ đây nó chua chát quá.
Anh ạ! Dù em vẫn còn yêu anh, rất yêu anh, nhưng em sẽ không bao giờ quay về với anh đâu. Dù vợ anh có ghen như lời anh nói thì cũng là do cô ấy yêu anh. Phụ nữ có quyền ghen, có quyền được đòi hỏi hạnh phúc từ người mà cô ấy gọi là chồng. Còn con anh, nó là giọt máu của anh, dù anh không hạnh phúc thì nó cũng không đáng phải sống cuộc sống chia lìa ngay khi mới vài tháng tuổi như vậy. Anh quên là em từng là đứa trẻ mồ côi cha rồi sao? Hơn ai hết, em hiểu rõ cái cảm giác thèm khát có cha, được cha che chở như thế nào. Vì vậy, đừng khiến em phải trở thành kẻ mang tội phá hoại hạnh phúc của người khác.
Hãy quay về với gia đình của mình đi anh. Hãy làm tròn bổn phận của một người chồng, người cha anh nhé. Còn em, có thể sau lần gặp không mong muốn này, em lại có thêm động lực để quên anh, để tiếp tục sống tốt hơn. Em sẽ tốt nghiệp, sẽ tìm một công việc và em tin sẽ có người giúp em chắp cánh ước mơ về một gia đình hạnh phúc nhưng đó chắc chắn không phải là anh. Chỉ có thể là như thế. Vĩnh biệt!
Theo 24h
Khốn khổ vì anh dọa chết ép yêu Em không yêu anh nhưng anh luôn dùng cái chết để ép em phải đồng ý cưới. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang vô cùng đau khổ và khó xử khi luôn bị một người dùng cái chết để đe dọa, ép em phải yêu anh ấy, mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em và bạn trai của em quen...