Tôi mất hết cảm giác với vợ vì chính bản tính khó sửa này của cô ấy
Biết vợ buồn nhưng cứ nhìn vóc dáng nặng nề, sồ sề cùng những vết rạn chi chít trên bụng vợ, tôi lại mất hết cảm hứng ân ái.
Tôi biết, nếu tôi nói thật những suy nghĩ của mình về chuyện vợ chồng sau sinh, thế nào tôi cũng nhận đủ “gạch đá” xây nhà. Nhưng tôi buộc phải nói, mong mọi người cho tôi lời khuyên để tôi có thể ổn định được mối quan hệ hôn nhân của mình.
Vợ chồng tôi khi chưa có bầu cũng hăng say “chiến đấu” lắm. Khi đó vợ tôi có vóc dáng đẹp, ba vòng gọn gàng, người lúc nào cũng có mùi thơm thoang thoảng cuốn hút.
Ấy vậy mà khi có bầu, cô ấy cứ như biến thành người khác. Mặc dù tôi nói vợ ăn ít lại, ăn nhiều quá, béo lắm rồi sau này lại khó giảm cân. Nhưng cô ấy cứ ăn, ăn không ngừng nghỉ. Tôi cũng không hiểu vì sao người khác có bầu thì nghén tới nghén lui, vợ tôi không những không nghén mà còn thích ăn, ham ăn vậy không biết? Cả những món mà trước đây cô ấy không ăn được như móng giò heo, thịt mỡ, nay cô ấy cũng ăn hết, lại còn cảm thấy rất ngon miệng.
Vợ chồng tôi khi chưa có bầu cũng hăng say chiến đấu lắm. (Ảnh minh họa)
Người ta có bầu tăng tầm 10 kg, vợ tôi tăng đến 30 kg. Vóc dáng xưa hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một “bà mẹ sề” đúng nghĩa. Thậm chí khi đã mổ lấy con rồi, bụng cô ấy vẫn còn như đang bầu 7 tháng.
Những ngày ở cữ, tôi chăm vợ rất kĩ. Nhưng tính thèm ăn của vợ tôi càng phát tác hơn. Suốt ngày cô ấy cứ đòi ăn và ăn. Tôi hầm móng với đu đủ, mỗi lần hầm cả kí mới đủ mình cô ấy ăn. Đúng là sữa nhiều thật nhưng người vợ tôi cũng mập mạp ra thêm.
Đến khi đi làm lại, vợ tôi chẳng còn bộ váy nào mặc vừa nữa mà phải đi mua một loạt đồ mới. Ngày đầu tiên đi làm về, cô ấy buồn rười rượi kể lại bị đồng nghiệp chê bai nhan sắc. Tôi cũng ậm ừ cho rằng họ nói đúng và bảo vợ đi tập gym cho thon gọn người hơn. Đáp lại cô ấy khóc lóc nói tôi không còn yêu vợ nữa mới chê bai ngoại hình của cô ấy.
Video đang HOT
Nhiều lần vợ tôi cũng chủ động ôm ấp nhưng cảm xúc trong tôi không còn. (Ảnh minh họa)
Hiện giờ, con gái tôi đã tròn một tuổi mà vợ chồng tôi vẫn chưa quan hệ lại. Nhiều lần vợ tôi cũng chủ động ôm ấp nhưng cảm xúc trong tôi không còn. Biết vợ buồn nhưng cứ nhìn vóc dáng nặng nề, sồ sề cùng những vết rạn chi chít trên bụng vợ, tôi lại mất hết cảm hứng ân ái. Đó là chưa kể mùi hôi của sữa thiu vẫn còn bám lại trên người vợ tôi. Thử hỏi như thế thì tôi làm sao mà quan hệ được.
Tôi hiểu vợ cũng có nỗi khổ của mình. Cô ấy vừa đi làm, về nhà lại chăm sóc con gái nên không có nhiều thời gian chăm sóc bản thân. Nhưng tôi cũng giúp vợ rất nhiều. Từ việc nấu ăn, dọn dẹp, giặt giũ quần áo đều do tôi làm để vợ bớt áp lực. Chỉ là tính thèm ăn nó bám sâu vào người cô ấy không dứt ra được. Có cách nào để vợ tôi quay trở lại như ngày xưa không?
Theo Afamily
Chưa kịp vui mừng đón con trai đầu lòng, tôi đã bị vợ cho "ra rìa", còn mẹ đẻ thì "dằn mặt" điều này
Khi vợ vừa sinh con đầu lòng, tôi chưa kịp mừng vì được lên chức bố thì đã bị mẹ gọi ra thuyết giảng một bài. Sau đó, tôi nhận ra, mình chính thức bị vợ cho ra rìa.
Tôi và Lan lấy nhau cũng gần 3 năm mà giờ mới có đứa đầu. Khỏi nói, ông bà hai bên thì mừng lắm vì cứ giục chúng tôi mãi mà chưa thấy gì. Trong khi hai vợ chồng tôi thì cũng trẻ nên kế hoạch mà giấu ông bà, sợ bị mắng. Giờ kinh tế khá hơn, chúng tôi mới quyết định sinh.
Khi vợ có bầu, mẹ tôi lẫn mẹ vợ lúc nào cũng chỉ bênh chằm chặp cô ấy, bỏ bê luôn thằng con trai, con rể mà lúc trước cưng như trứng. Tôi vẫn hay trách yêu mẹ: "Chưa có cháu mà đã thế này, ít nữa có cháu chắc mẹ bỏ rơi con trai luôn quá!"
Mẹ chỉ cười khành khạch: "Chúng mày có sớm tí nữa mẹ đỡ mong, có phải mẹ đã bớt cưng cháu đi rồi không!"
Tuy nói là thế chứ tôi cũng chộn rộn, vui niềm vui chung với cả gia đình. Dù gì, tôi cũng mong con chào đời, mong được làm bố lắm. Nhưng tôi chẳng thể ngờ, không chỉ mẹ tôi mà đến cả vợ tôi cũng cho tôi ra rìa chỉ vì có con.
(Ảnh minh họa)
Vợ tôi sinh, sinh thường, một thằng cu nặng 3 cân rưỡi. Tôi cũng mừng lắm, hết bế con rồi lại nắm chặt tay vợ rưng rưng. Song, niềm vui chưa kịp trọn thì ngay ngày đầu tiên vợ xuất viện, mẹ tôi đã kéo ra và dặn:
- Con còn nhỏ, từ nay con sang phòng khách mà nằm nhé. Mẹ sẽ ngủ với cháu có gì đêm con nó bú, vợ con còn yếu mẹ còn đỡ đần.
Tôi cũng vâng dạ thôi chứ có chẳng ý kiến gì. Thế nhưng, tôi phải nằm trong phòng dành cho khách nguyên một tháng trời, mỗi lần hỏi mẹ tôi đều bảo nằm đó tiếp đi. Tới khi hậm hực hỏi mẹ:
- Khi nào con mới được ngủ cùng vợ con đây?
- Ơ cái anh này hay nhỉ. Chưa hết cữ đã loạn lên thế.
Rồi bà mới kéo tôi ra, giảng cho tôi một bài "dằn mặt":
- Mà ra đây mẹ dặn cho kĩ đây. Các cụ bảo rồi, 3 tháng 10 ngày mới hết tuần trai gái đẻ. Tức là đúng khoảng thời gian đó vợ chồng phải kiêng cữ, không thì hại cho sức khỏe của vợ sau này đấy! Cứ chịu khó nằm đó đi, mẹ là mẹ sợ anh mất ngủ vì con nhỏ đó. Anh đòi vào ngủ cùng cũng được nhưng bỉm sữa anh có biết làm không? Mà ngủ cùng chỉ là ngủ đấy nhé!
Nghe mẹ nói, tôi xị mặt xuống nhưng chẳng biết nói sao. Vợ chồng tôi dù đã lấy nhau nhưng vợ chồng son nên cứ quấn lấy như lúc mới yêu thôi. Giờ không dưng có thêm thằng cu Tít mà bố bị cho ra rìa đương nhiên là buồn. Bà nội chẳng đoái hoài đã đành đến vợ mình cũng chẳng được ngủ cùng. Tôi ấm ức ghê lắm.
(Ảnh minh họa)
Thấy con trai thế, hôm sau mẹ tôi bảo:
- Thích vào ngủ cùng vợ thì đêm con đòi sữa dậy lấy sữa, vợ có cần gì thì tỉnh giấc mà đỡ nó nhé!
Tôi hân hoan thử trọng trách mới mà mẹ vừa giao cho. Nhưng ôi thôi, thức đêm mới biết đêm dài, nuôi con mới hiểu tấm lòng mẹ cha. Tôi chật vật cả đêm vì con nó vặn vẹo, nó đòi ăn, nó khóc, rồi chớ, rồi tè ướt bỉm... Dù chỉ phụ vợ thôi nhưng tôi cũng thao thức, chỉ ngủ được những giấc ngắn. Hôm sau đi làm thì ngáp ngắn ngáp dài. Tối đó, tôi hãi quá đòi mẹ cho quay lại phòng khách, bà chỉ bảo:
- Đấy, thấy con mọn khổ chưa? Mới thế đã chạy mất dép rồi nhé!
Thế là tôi lại phải ra ngoài nằm để nhường cho mẹ vào giúp vợ tôi. Chẳng những thế, cô ấy còn chẳng mảy may quan tâm mà ngày đêm ôm ấp, cưng nựng thằng cu con. Tôi chỉ canh me lúc vợ không có đó, lườm cho thằng nhỏ cái cho bõ ghét.
Vậy đấy, có con trai cái tôi đã chịu kiếp ra rìa như thế. Có ông bố đã ngán con nhỏ vì bị tụi nó chiếm mất vợ mình như tôi không?
Theo Afamily
Trong giờ phút nguy nan, tôi phát hiện chồng NGOẠI TÌNH khi bỏ mặc vợ con để cứu cô hàng xóm Căn nhà vẫn đóng cửa im lìm, chồng tôi hét lên đập cửa. Tôi kéo chồng đi vì sợ cháy lan đến nhanh và có thể mẹ con cô ấy đã xuống trước rồi. Chồng tôi cuống lên và mất hết lý trí, anh thét vào mặt tôi: "Cô mang con chạy trước đi. Tôi phải cứu con tôi". Bây giờ tôi đang...