Tôi mắng vợ lần đầu khi chứng kiến cô ấy tiếc rẻ với bố đẻ 300 nghìn
Người ta cưới vợ thì sợ chuyện mẹ chồng nàng dâu, còn gia đình tôi lại có một vấn đề nan giải khác, đó là mối quan hệ giữa vợ tôi và bố đẻ của cô ấy.
Người ta cưới vợ thì sợ chuyện mẹ chồng nàng dâu, còn gia đình tôi lại có một vấn đề nan giải khác, đó là mối quan hệ giữa vợ tôi và bố đẻ của cô ấy.
Vợ tôi sinh ra trong một gia đình nghèo. Năm lên 4 tuổi thì bố bỏ đi. Vì quá sốc, mẹ vợ tôi đã quyên sinh, để lại đứa con duy nhất cho ông bà chăm sóc. Mồ côi mẹ, vợ tôi vất vả hơn các bạn đồng trang lứa. Cô ấy không được học hành đàng hoàng, học xong lớp 9 đã phải ra xã hội bươn chải. Đưỡ vài năm thì ông bà nội ngoại lần lượt qua đời, vợ tôi bơ vơ chẳng còn nơi nào dựa dẫm.
Tôi đến với vợ và rất đồng cảm với những gì cô ấy đã trải qua. Ngày kết hôn, tôi dặn lòng sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô ấy. Nhưng cuộc sống của chúng tôi lại có sự đảo lộn vào 3 năm trước, khi bố vợ tôi trở về.
Sau nhiều năm sương gió, ông đã không còn khoẻ mạnh như xưa. Bây giờ có tuổi, biết mình đã làm con gái tổn thương quá lâu nên bố quay về để chuộc tội. Bản thân tôi thấy ông đã già, cuộc sống cũng không sung sướng gì nên rất thương.
Video đang HOT
Đến nước ấy, tôi không còn đủ bình tĩnh nên đã vung tay tát vợ một cái. Ảnh minh họa: Internet
Có điều vợ tôi lại hận bố vô cùng. Cô ấy không chấp nhận ông, thậm chí còn chưa bao giờ cho ông bế con của chúng tôi. Những lần như vậy, tôi thấy khó xử lắm. Chuyện quá khứ đã qua rồi, vợ tôi cứ chấp nhất. Hôm qua tôi đi làm về, thấy bố vợ mang ít đồ quê lên, vợ tôi vẫn dửng dưng không mang vào cất, tôi vội bỏ vào tủ lạnh rồi cảm ơn bố.
Hai bố con ngồi nói chuyện một lúc thì ông phải về. Tôi khi ấy đang bận nên chỉ kịp đưa 500 nghìn cho ông đi đường. Vợ tôi nhìn thấy, cô ấy liền bĩu môi trách móc. Khi bố đã về, cô ấy vẫn không chịu dừng, còn nói: “Có phải anh là đàn ông nên mới thông cảm được cho ông ta không? Hay anh cũng định sống như thế”.
Đến nước ấy, tôi không còn đủ bình tĩnh nên đã to tiếng với cô ấy. Nghĩ mà buồn các bạn ạ, tôi chỉ muốn vợ có thể buồn bỏ và sống vì hiện tại, nhưng cô ấy không chịu thay đổi. Tiếp theo tôi nên làm gì để mối quan hệ của bố con họ khá hơn đây?
Vợ bất ngờ đòi ngủ chung với con riêng, đến tối tôi lén nhìn qua khe cửa thì đứng hình khi thấy cảnh này
Đến khoảng 9 giờ thì tôi đi ngang qua phòng ngủ của con gái, nhẹ nhàng mở hé cửa ra xem hai mẹ con đang làm gì.
Cảnh tưởng trước mặt khiết tôi chết sững.
Tôi 35 tuổi, từng ly hôn và có một con gái riêng. Vợ cũ phản bội khiến tôi oán hận. Tôi không cho vợ gặp hay liên lạc với con như đòn trả thù khiến cô ấy cả đời này cũng phải hối hận. Sau khi ly hôn, vợ cũ ra nước ngoài. Nửa năm sau, tôi nhanh chóng kết hôn với Vy.
Vy là gái tân, hiền lành và nhân hậu, là giáo viên mầm non. Tôi quen biết cô ấy trong một lần cùng bạn bè đi làm từ thiện trong chùa. Vy ưa nhìn, thường xuyên đến chùa phụ giúp. Ngày đó nhìn thấy cô ấy chơi đùa với bọn trẻ trong chùa, tôi liền nghĩ đây có thể là người mẹ tốt cho con gái của mình. Tôi ích kỷ nghĩ cho con đầu tiên, nhưng tôi cũng có tình cảm chân thành với Vy.
Biết Vy chưa từng kết hôn lại lấy đàn ông từng ly hôn như tôi sẽ chịu thiệt thòi trong mắt người khác, nên tôi hết lòng chăm lo cho cô ấy và gia đình vợ. Tôi đưa vợ tiền để gửi về nhà, giúp bố mẹ cô ấy sửa chữa nhà. Bố mẹ cô ấy ban đầu không thích tôi, nhưng thấy sự kiên trì và thật lòng của tôi thì dần trở nên quý mền tôi. Từ ngày về sống cùng nhau, Vy yêu thương và chăm sóc cho con riêng của chồng như con ruột của mình.
Thông thường tôi và vợ sẽ ngủ một phòng, con gái 6 tuổi của tôi sẽ ngủ riêng. Nhưng gần đây, bỗng dưng vợ tôi nói muốn ngủ cùng con, con bé cũng nói muốn được ngủ với mẹ vài hôm. Tôi nghe thế thì thấy lạ nhưng vẫn đồng ý. Dù sao cả hai gần gũi với nhau hơn thì tình cảm càng gắn bó.
Hôm đó, vợ tôi sang phòng con gái từ 8 giờ tối, nói là muốn sang đọc truyện cho con nghe trước khi ngủ. Đến khoảng 9 giờ thì tôi đi ngang qua phòng ngủ của con gái, nhẹ nhàng mở hé cửa ra xem hai mẹ con đang làm gì. Cảnh tưởng trước mặt khiết tôi chết sững.
Con gái tôi đang cầm điện thoại của vợ để gọi video call. Tôi nghe giọng của người bên kia thì biết ngay đó là vợ cũ của mình. Tôi thật sự tức giận, tôi không muốn cô ta liên lạc với con gái mình, cô ta không xứng đáng làm mẹ của con tôi. Tôi đi tới giật điện thoại trên tay con, định lôi vợ vào phòng nói chuyện thì nghe tiếng con gái khóc nấc lên:
"Bố ơi bố đừng la mẹ Vy, là do con khóc đòi mẹ Vy gọi cho mẹ Phượng (tên vợ cũ của tôi). Bố đừng la mẹ Vy, con xin lỗi bố".
Tôi thấy con khóc thì lòng mềm đi, vội dỗ con nín. Tôi hứa với con sẽ không la vợ thì con bé mới nín khóc rồi ngoan ngoãn lên giường đi ngủ.
Khi về phòng, vợ tôi xin lỗi tôi rồi nói:
"Em biết anh giận vợ cũ nhưng con gái anh đâu có lỗi gì. Mình được nhìn mặt ba mẹ mà lại bắt con gái mình không được nhìn thấy mẹ thì sao mà được hả anh? Em biết anh giận em nhiều chuyện, nhưng mà em cũng chỉ vì thấy thương con bé thôi. Trẻ con thì đâu có tội tình gì đâu anh".
Tôi không trả lời vợ, cũng không tức giận với cô ấy nữa. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn cái gai khó nhổ vì bị vợ cũ phản bội. Tôi cũng biết mình không đúng khi bắt con không được gặp mẹ, chắc tôi cần thêm thời gian. Qua chuyện này, tôi càng yêu thương người vợ hiện tại của mình hơn. Cô ấy tin tưởng tôi nên mới không ghen tuông với vợ cũ, lại còn vì con gái của tôi mà lén liên lạc với vợ cũ. Tôi thật sự rất nể trọng và biết ơn cô ấy.
Tôi hối hận tột độ vì hành động này với chồng trong bữa tiệc kỷ niệm 10 năm ngày cưới Sau 2 ngày im lặng, tôi suy sụp khi chính chồng là người đề nghị ly hôn. Anh nói sự việc lần này khiến anh nhận ra, có lẽ, anh không nên tiếp tục cuộc hôn nhân này thêm nữa. 10 năm trước, tôi bước vào cuộc sống hôn nhân với người chồng hơn 4 tuổi. Anh cùng quê và cũng là bạn...