Tôi mang thai… bạn trai chịu khổ
Khi biết tôi mang thai đứa con của anh, gia đình anh đã rất giận dữ và trách mắng anh rất nhiều…
Đêm. Một mình trong căn nhà trọ, loay hoay trong giấc ngủ chập chờn, trăn trở với những suy nghĩ và tôi quyết định viết những dòng chia sẻ này để mong tìm cho mình được sự thanh thản…
Tôi đã khóc rất nhiều khi nghĩ về tình yêu sẽ không có kết cục tốt đẹp này(Ảnh minh họa)
Vâng, tôi là gái đã có một đời chồng và có một đứa con trai 3 tuổi. Sau khi vợ chồng tôi ly hôn thì đứa con trai bé bỏng sống cùng ông bà nội.
Kể từ ngày ấy đến giờ, cuộc sống của tôi đắm chìm trong nỗi đau khổ vì sự mất mát đầu đời, về nỗi hoang hoải nhớ thương con…
Rồi tôi gặp anh, một người đàn ông hơn tôi 3 tuổi. Anh có nụ cười tươi và một tâm hồn bao dung, độ lượng.
Cuộc sống của một người phụ nữ chịu nhiều thua thiệt khi tìm được chút bình yên trong cuộc sống, tôi đã chủ động đến bên anh. Và không lâu sau đó thìchúng tôi yêu nhau.
Tôi tâm sự với anh về nỗi nhớ con và anh đã động viên tinh thần, an ủi tôi rất nhiều. Nhưng anh nói rằng: “Anh không thể vượt qua rào cản của dư luận và gia đình để đến với em được”. Tôi đã khóc rất nhiều khi nghĩ về tình yêu sẽ không có kết cục tốt đẹp này.
Tôi và anh đã có với nhau những kỷ niệm yêu đương lãng mạn. Hai chúng tôi thường xuyên cùng nhau đi xem phim, đi ăn và có khi đi bộ rong ruổi trên những con phố Hà Nội để hít hà hương hoa sữa mùa thu. Tôi yêu anh và cũng cảm nhận được tình yêu chân thành anh dành cho tôi.
Video đang HOT
Khi chúng tôi quyết định xa nhau thì anh về quê kinh doanh, còn tôi một mình ở lại Hà Nội. Nhưng mới đây thôi, tôi đã sốc khi phát hiện ra mình đang mang giọt máu của anh. Nhìn thấy quê thử thai hai vạch, tôi cười rồi lại khóc như một kẻ điên không biết làm sao với đứa con này.
Đọc sách về luật nhân quả nhiều, tôi không nỡ lòng nào bỏ đi đứa bé, nhất lại là giọt máu của người đàn ông mình yêu thương. Và khi tôi báo tin mình mang thai, anh vui lắm… Nhưng chỉ hơn một ngày sau, anh lại rơi vào trạng thái suy sụp vì gia đình anh có truyền thống gia giáo nên không thể nào chấp nhận một người có quá khứ xấu xí như tôi.
Tôi ốm nghén, không thể làm việc tiếp được nên đành xin nghỉ việc. Tôi cũng không thể về nhà vì nếu gia đình biết tôi đang chửa, sẽ không bao giờ chấp nhận cưu mang một đứa con gái hư hỏng như tôi.
Vậy là anh lại dang tay cưu mang hai mẹ con tôi, lo cho tôi mọi thứ, từ bữa ăn guấc ngủ, thuê cho tôi một cửa hàng nhỏ để hằng ngày tôi có việc làm, kiếm tiền nuôi bản thân. Và hơn hết là tình yêu thương dành cho mẹ con tôi rất nhiều. Tuy nhiên, điều anh không thể cho tôi được, đó là một gia đình đúng nghĩa.
Rồi cũng có người nói mọi chuyện đến tai chị gái anh. Chị anh gọi điện mắng anh ngu ngốc khi vớ phải một người phụ nữ đã qua một đời chồng. Anh buồn bã khi gia đình biết chuyện và trách mắng anh rất nhiều, công việc làm ăn của anh cũng bỏ bê, gương mặt lúc nào cũng ủ rũ, phờ phạc vì dằn vặt giữa người yêu và gia đình.
Thấy anh như vậy, tôi cũng đâu có vui sướng? Tôi thua thiệt, tủi thân, đau khổ nhưng so với anh thì nó đâu thấm thía gì?
Sau bao ngày suy nghĩ, tôi quyết định viết những dòng chia sẻ này để mong một ngày nào đó, nếu như chị gái anh đọc được những dòng tâm sự này thì hãy động viên anh ấy giùm tôi, hãy giúp anh ấy lấy lại động lực để sống và tiếp tục công việc của mình.
Tôi sẽ cố gắng sinh cháu và nuôi con thật tốt để không để ảnh hưởng đến cuộc sống của anh, cũng như gây tai tiếng cho gia đình anh. Còn hiện tại, tôi đau còn lối thoát nữa đâu nếu không bấu víu vào anh?
Theo DanViet
Tố chồng ngoại tình, tôi lĩnh đủ
Cứ nghĩ, khi phát hiện chuyện chồng mình ngoại tình, nói với bố mẹ chồng, tôi sẽ là người ghi được công lớn. Và ít nhất anh sẽ bị bố mẹ trị cho một trận vì cái tội gái gú, bỏ bê vợ con.
Ngày đó, tôi sinh cho anh một cô con gái kháu khỉnh, bố mẹ anh tỏ ra vô cùng yêu quý. Ngày mới về làm dâu nhà anh, bố mẹ anh quý mến tôi lắm! Tôi xinh xắn, có công việc tốt, gia đình lại gia giáo. Còn gia đình anh bình thường, cũng không phải là môn đăng hộ đối nhưng mà tôi không câu nệ chuyện đó. Tôi yêu anh, chấp nhận tất cả mọi chuyện của anh. Gia đình anh có thế nào tôi cũng không băn khoăn gì cả. Lấy chồng quan trọng là yêu chồng, được chồng yêu, với phụ nữ thế là quá đủ.
Bố mẹ chồng cưng nựng tôi ngay từ những ngày tôi về làm dâu. Tôi tưởng, cuộc sống như vậy là quá hạnh phúc, vui vẻ. Tôi đi làm, hàng tháng biếu tiền bố mẹ, giúp bố mẹ chi tiêu trong gia đình, không tính toán tiền bạc. Bố mẹ chồng yêu quý tôi như con gái vậy. Tôi cũng vì thế mà cảm thấy, cuộc sống gia đình ở nhà chồng giống như nhà mình, không có gì phải ái ngại cả.
Thời gian tôi mang bầu, mẹ chồng chăm sóc tôi ân cần. Ngày ngày đi làm về nhà là có cơm ăn, sáng thì mẹ chuẩn bị hoặc đi mua đồ ăn sáng cho tôi. Tôi không bắt mẹ làm những chuyện đó nhưng mẹ tự nguyện, muốn chăm sóc tôi vì sợ tôi mải mê làm ăn, không giữ sức khỏe.
Ngày sinh con, mẹ đẻ tôi vì ở xa nên không thể chăm nom cho tôi được. Mẹ lo cho tôi từng bữa ăn, chu đáo với tôi làm tôi rất xúc động. (ảnh minh họa)
Ngày sinh con, mẹ đẻ tôi vì ở xa nên không thể chăm nom cho tôi được. Mẹ lo cho tôi từng bữa ăn, chu đáo với tôi làm tôi rất xúc động. Có khi tôi ở cữ, tự giác dậy làm việc này việc kia, mẹ đều nhắc chồng là phải giúp tôi, không nên để vợ làm sớm. Mẹ còn mắng cả con trai mình nếu không ý tứ với tôi. Tôi xúc động lắm. Mẹ đúng là một bà mẹ chồng tốt, tâm lý.
Rồi, sau khi sinh được một thời gian, công ty bỗng trục trặc, nhân sự cắt giảm. Tôi vì mới đi làm, chưa quay lại guồng công việc ngay được nên bị cho vào diện thôi việc. Tôi cũng sốc nhưng nghĩ, cứ ở nhà trông con một thời gian rồi đi kiếm việc khác, cũng chẳng lo. Vì vợ chồng tôi còn có tiền, còn có khả năng làm này kia, đâu có gì phải lo lắng lắm.
Từ ngày tôi nghỉ làm ở nhà, mẹ chồng tôi thái độ khác hẳn. Nói chung, trước đây, tôi là người kiếm tiền chính trong nhà, hàng tháng biếu bố mẹ nhưng giờ, tôi không có tiền nữa, chỉ tiêu tiền tiết kiệm, chăm con. Đồ đạc ở nhà tôi cũng ít sắm hơn, tiền biếu bố mẹ cũng không có, tôi chỉ góp tiền sinh hoạt gia đình mà thôi. Việc tôi không đi làm làm một chuyện, việc thứ hai là, tôi đã có con, cần để tiền chăm con chứ không muốn chi tiêu quá tay nữa. Ông bà nội thì cũng cần thông cảm và hiểu chuyện đó chứ.
Thế là, chỉ có mình chồng tôi đi làm, hàng tháng về đưa tiền cho tôi chăm con. Mẹ chồng có vẻ bắt đầu để ý vì nghĩ con trai mình vất vả nuôi cả nhà. Thú thực, tiền thì tôi vẫn có tiết kiệm, làm sao phải lo chuyện đó. Bố mẹ tôi tính toán thì mặc, tôi cũng đâu có xin tiền bố mẹ đâu, cũng không bắt ông bà phải lo cho cháu thứ gì cả.
Cuộc sống vợ chồng tôi cứ như thế, tôi cũng chăm chỉ làm việc nhà, không lo lắng gì. Nhưng được một thời gian, tôi nghe người ta xì xào rằng chồng tôi lăng nhăng bên ngoài, có lần họ bắt gặp chồng tôi chở cô nào đó ở ngoài đường. Chỉ là vô tình nhưng qua một người hàng xóm, tôi nghe được tin đó.
Tối hôm đó, sau bữa cơm, tôi đã trình bày mọi việc. Tôi đã đưa những bức ảnh ấy cho bố mẹ chồng tôi xem, tố chồng ngoại tình. (ảnh minh họa)
Tôi nghĩ lại, thấy từ ngày mình sinh, chồng ít nói chuyện vợ chồng vui vẻ, ân ái hơn. Anh không quan tâm tôi nhiều như trước nữa, anh hay báo bận công việc và ít về nhà ăn cơm. Với lại, ngắm lại cái thân hình của mình, tôi còn thấy chán chứ chẳng nói gì chồng. Bố mẹ chồng tôi xưa nay có vẻ hay mắng anh, bênh tôi vì cái tính anh lười, lại không hay giúp đỡ vợ con. Mẹ anh cũng kĩ tính, cái chuyện lăng nhăng bên ngoài, tôi nghĩ là mẹ anh không bao giờ tán đồng. Tôi đã tính chuyện theo dõi chồng ngoại tình, nói với bố mẹ anh để mẹ anh không còn cớ mà nói tôi rồi khen ngợi con trai mẹ hay ra ngoài kiếm tiền nuôi cả nhà nữa.
Hôm đó, tôi đã theo dõi chồng và đúng là như tôi dự đoán, chồng ngoại tình. Tôi tức điên lên, chụp những bức hình chồng ngoại tình, về tố cáo anh để bố mẹ anh không còn khen ngợi con trai mình nữa. Trước đây, tôi kiếm được nhiều tiền, mẹ chồng cưng chiều, quan tâm như con gái. Từ khi tôi nghỉ làm, chỉ ở nhà chăm con còn anh đi làm, mẹ chồng tôi đã quay ngoắt 180 độ, bà coi thường tôi và tôn con trai bà lên trời. Bây giờ thì tôi phải làm cho bà biết rõ bộ mặt thật của đứa con trai mà bà coi là quý tử.
Tối hôm đó, sau bữa cơm, tôi đã trình bày mọi việc. Tôi đã đưa những bức ảnh ấy cho bố mẹ chồng tôi xem, tố chồng ngoại tình. Anh run sợ, vì nghĩ, bố mẹ sẽ không tha cho anh. Tôi thì hả hê vì nghĩ, phen này anh bẽ mặt, không còn dám ngoại tình nữa. Mục đích của tôi là dằn mặt anh, để anh không còn lăng nhăng chứ tôi cũng không có suy nghĩ bỏ chồng hay gì cả. Tôi nghĩ, phen này anh sẽ mất mặt, không còn dám ho hè gì chuyện quát tháo tôi nữa.
Thế mà, tôi không ngờ, sau khi nhìn những bức ảnh ấy, mẹ chồng tôi phán một câu xanh rờn: "Thế này thì có gì mà gọi là ngoại tình. Thân mật nhau tí thôi, thì làm sao? Mà nó ngoại tình thì cũng chẳng trách, vợ nó thì xấu, lôi thôi lại thất nghiệp. Nó vất vả thì thư giãn tí chứ cô trách cứ gì con trai tôi".
Thế mà, tôi không ngờ, sau khi nhìn những bức ảnh ấy, mẹ chồng tôi phán một câu xanh rờn: "Thế này thì có gì mà gọi là ngoại tình. (ảnh minh họa)
Nghe mẹ anh nói như vậy, tôi hốt hoảng. Tại sao mẹ anh lại có thể thốt ra những lời như vậy? Thân mật là ôm ấp nhau như thế sao? Thân mật là này kia sao? Mẹ anh lại thoáng như vậy chắc? Thế bạn bè cũng ôm hôn nhau được, có vợ rồi cũng đi ôm ấp người đàn bà khác thì không sao? Tôi chưa bao giờ láo với mẹ anh nhưng hôm đó tôi đã lấy hết can đảm nói lại, bởi lúc đó tôi quá tức. "Nói như mẹ thì mai con ra ngoài, gặp người đàn ông quen cũ, con cũng ôm hôn anh ta thì chồng con cũng không có cớ nói con ngoại tình đúng không mẹ, và mẹ cũng không thể nói con lăng nhăng được đúng không ạ?". Nói rồi, tôi đi lên phòng, đóng rầm cửa.
Chuyện ngày hôm nay tôi sẽ nhớ trong lòng. Tôi làm thế hoàn toàn không sai. Tôi không bao giờ chấp nhận một người chồng ngoại tình và cả một bà mẹ chồng chỉ nghĩ tới tiền. Còn nếu như mẹ chồng và chồng không chấp nhận tôi, tôi sẽ mang con đi, làm mẹ đơn thân hoặc về nhà ngoại sống. Dù sao thì tôi cũng đã nhịn đủ rồi...
Theo VNE
Bố ơi, gia đình hạnh phúc sao lại ngoại tình? Con đã để ý bố suốt mấy ngày nay và con hoài nghi về tất cả những gì bố thể hiện suốt thời gian qua. Và hôm nay, con theo dõi bố. Hôm nay, con đã lén giấu mẹ đi theo bố. Con xin lỗi vì đã làm điều đó mà không xin phép bố, nhưng nếu bố biết, chắc chắn con sẽ...