Tôi mang một túi trứng gà của mẹ chồng biếu cho chị dâu, nào ả ta vung tay ném hết xuống đất với lý do choáng váng
Vì mới về làm dâu nên thực tình tôi không hề biết chuyện này…
Tính tôi xởi lởi, không thích thù vặt chẳng bao giờ để bụng chuyện gì lâu. Kể cả khi người khác có khiến tôi giận thì cảm xúc cũng chỉ là nhất thời. Tôi sẽ xem xét mối quan hệ của cả hai như thế nào rồi lựa chọn cách giải quyết, nhưng thông thường sẽ là bỏ qua, xí xoá tất cả. Tôi biết tính cách này của mình sẽ được lòng rất nhiều người, chơi được với đủ tầng lớp nam nữ trong xã hội. Song tôi cũng là cái gai trong mắt của những kẻ hay để ý, săm soi.
May mắn cho tôi khi lấy chồng là bố mẹ chồng cũng rất hiền lành, vui vẻ. Họ cho tôi cái cảm giác mà nàng dâu nào cũng khao khát, coi tôi thậm chí còn hơn cả con đẻ. Tính tới nay hơn 1 năm về nhà chồng, tôi chưa từng cãi nhau to tiếng nặng lời với ông bà ấy. Có chăng chỉ là những lời răn dạy thẳng thắn thôi. Tôi tiếp thu hết, vì biết bản thân còn nhiều thiếu sót cần học hỏi.
Song trong gia đình này lại có một người duy nhất “lạc loài”. Tính cách khó ưa, rất khắt khe và bộc lộ mọi thứ ra mặt. Mỗi lần cả gia đình tập trung ăn uống, hễ cứ chỗ nào to tiếng là tôi lại biết nguồn cơn là từ chị dâu.
Chị dâu lấy anh chồng được hơn 5 năm, có 2 con rồi. Nhưng tôi vẫn chẳng hiểu một thời gian dài như vậy, chị dâu đanh đá sao không có ai đứng lên dạy dỗ? Phải chăng các thành viên trong nhà này trong quá khứ đã đắc tội gì với chị dâu, khiến chị ấy “nắm thóp” được? Đã nhiều lần tôi muốn hỏi chồng, mà chỉ sợ sẽ bị anh nói là tọc mạch, hóng hớt linh tinh.
Cho đến cuối tuần trước, tôi đã hiểu vì sao chị dâu lại có tính cách ngang ngược đến vậy. Là do chị ta không quên được mối thù hận năm xưa…
Hôm đó tôi về quê thăm bố mẹ đẻ, tiện ghé qua nhà bố mẹ chồng luôn vì hai bên cách nhau chừng 5 cây số thôi. Năm vừa rồi vì dịch bệnh diễn biến khó lường nên tôi chưa có nhiều cơ hội được ở cạnh bố mẹ chồng. Đặc biệt mẹ chồng nấu được những món rất ngon, chuẩn vị quê hương nên tôi càng muốn về quê.
Video đang HOT
Trước khi lên thành phố, mẹ chồng có lấy cho tôi tận 20 quả trứng gà “cây nhà lá vườn”, nói là biếu vợ chồng tôi ăn dần. Tôi cảm ơn ông bà rồi cùng chồng trở lại thành phố.
Thú thực là bây giờ nhà tôi có hai vợ chồng, ăn đến bao giờ mới hết 20 quả trứng, tôi nảy ngay ra trong đầu là chia nửa đem biếu chị dâu 10 quả. Tôi sẽ nói là mẹ chồng biếu cho vợ chồng anh chị ấy. Như vậy vừa gắn kết hai người họ lại nhau mà để đỡ phí trứng ngon.
Nào ngờ, tôi đã lầm.
Ảnh minh hoa.
Đến nhà chị dâu, sau khi đưa chị túi trứng đủ 10 quả, chị ấy buộc lại rồi ném thẳng xuống đất với lực mạnh. Nhà chị dùng sàn gạch, trứng vỡ hết, không còn một quả nào nguyên vẹn. Tôi há hốc mồm, miệng nói với giọng run rẩy: “Chị, chị làm gì thế? Đồ của mẹ chồng biếu mà…”
Chị dâu nhếch mép, kể lại toàn bộ chuyện cũ năm xưa khiến tôi vỡ lẽ:
“Muốn biết lý do hả, vậy nghe đây này. Chị nói một lần thôi.
Ngày xưa hồi chị sinh thằng Tít (bé đầu), mẹ chồng cãi nhau với chị một trận rất to vì bất đồng quan điểm trong vấn đề đặt tên. Bà ấy còn trêu ngươi chị, ăn trứng gà trước mặt chị mà không đoái hoài tới con dâu. Lúc có người nhờ bóc hộ quả trứng, bà ấy còn giả vờ cầm vào túi rác bẩn, rồi tay trần bóc trứng cho chị. Nghĩ lại thôi chị chỉ cảm thấy quá buồn nôn. Nên đừng bao giờ thắc mắc vì sao chị khó tính khó ưa như thế. Cái gì cũng có căn nguyên cả. Em cứ cẩn thận, đừng bao giờ vội vàng đánh giá một người. Đến lúc thì tự khắc những tính xấu của họ sẽ bộc lộ thôi!”
Ra là vậy, chuyện này tôi không hề biết nên chẳng thể lường trước. Giờ đây tôi nên tin ai, chị dâu hay mẹ chồng đây? Điều này có lẽ một thời gian nữa sẽ trả lời được. Song đúng là tôi nên bỏ cái tính bao đồng, quan tâm người khác… Cuộc sống bên gia đình chồng thật chẳng đơn giản chút nào, tôi chừa rồi…
Thấy mẹ vợ lên chơi, chồng tôi đon đả ra đón rồi đi nấu ăn nhưng nhìn mâm cơm anh bưng lên, tôi giận tái mặt
Thấy chồng đon đả đón mẹ vợ rồi còn chủ động đề nghị được nấu ăn, tôi khá bất ngờ. Nhưng khi thấy mâm cơm anh bưng lên, tôi giận đến mức đưa mẹ đi ăn nhà hàng ngay và luôn.
Chồng tôi là kiểu người đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành. Anh có một cuốn sổ đen, dày để ghi chép chi tiêu từng ngày một. Anh nói rằng đó là cách để quản lí chi tiêu tốt nhất, tránh vung tay quá trán. Anh chỉ mua những thứ cần thiết cho đời sống, còn lại, anh đều tận dụng những thứ đã cũ. Thứ gì còn dùng được mà chồng tôi đem vứt đi thì đúng là sấm sét giữa trời quang, dù thứ đó đã rất cũ kĩ và lỗi thời.
Quần áo anh mặc đi mặc lại đến mức ố vàng, rách cả vùng cổ, tay áo. Giày thì chỉ có một đôi duy nhất để vừa đi làm vừa đi chơi đi tiệc. Tôi mua tặng thêm một đôi mới vào ngày sinh nhật anh thì hôm sau đã biến mất. Hỏi thì chồng hờ hững đáp đã thanh lí rồi vì phí tiền. Tôi giận sôi người, quyết định không bao giờ mua quà tặng chồng nữa. Thậm chí quần l ót anh mặc đến mức rách rưới không dùng được nữa anh mới đem vứt đi.
Về chuyện ăn uống cũng rất kĩ, tính toán mỗi ngày chỉ ăn trong 100 nghìn, không được phép hơn, chỉ được thừa tiền. Vì những chuyện nhỏ nhặt này mà chúng tôi cãi nhau như cơm bữa.
Tôi thất vọng và đang hoang mang không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân với gã chồng keo kiệt bủn xỉn không? Ảnh minh họa.
Mới đây, mẹ tôi từ quê lên, đem cho vợ chồng con gái nào gà đã làm sạch sẽ, rau củ sạch tự trồng, trứng gà. Thấy mẹ tay xách nách mang giữa thời tiết lạnh giá mà tôi xót xa. Chồng tôi đon đả ra tiếp rồi chủ động nấu ăn để mẹ con tôi ngồi tâm sự.
Đến khi anh bưng mâm cơm ra, tôi giật mình và giận tím mặt khi thấy trên mâm cơm chỉ có mỗi hai con cá rán, bát trứng luộc dầm mắm với đĩa rau luộc, chẳng hề có tí thịt nào. Tôi hỏi vì sao anh không lấy luôn gà mẹ mang lên mà nấu thì anh nói mẹ ở quê ăn gà nhiều rồi, nay đổi bữa ăn rau là tốt nhất.
Chồng nói như thể mẹ tôi ở quê có điều kiện lắm vậy. Dù bà ở quê có ăn gà ăn thịt nhiều đi chăng nữa, khi lên chơi với con cái cũng phải có mâm cơm tươm tất chứ.
Mẹ tôi sợ chúng tôi cãi nhau nên vội vàng xới cơm. Tôi thì không nuốt nổi cơn tức này nên dắt mẹ đi thẳng ra nhà hàng gần nhà, ăn một bữa lẩu ngon lành. Chồng tôi nhắn tin, mắng tôi tiêu xài hoang phí tôi cũng mặc. Cả năm mẹ mới lên một lần, vậy mà anh còn tính toán như thế nữa? Tôi thất vọng và đang hoang mang không biết có nên phải làm gì với gã chồng keo kiệt bủn xỉn không?
Lần đầu ra mắt nhà người yêu cũng là lời chào lần cuối cho cuộc tình 5 năm Chuẩn bị cho ngày về quê nhà người yêu ra mắt, tôi đã rất kỹ lưỡng từ lựa chọn trang phục cho đến quà cáp. Thế nhưng, khi đến nhà người yêu tôi vẫn ngã ngửa trước những yêu cầu đầy áp đặt từ mẹ chồng tương lai. Tôi và anh yêu nhau 5 năm khi cả hai đều có công việc ổn...