Tôi loay hoay tìm cách chữa lành cho chồng sau cú sốc ngoại tình
Cũng tại tôi phần nào nhưng thực sự tôi đã cố gắng hết sức. Và trong sai lầm đó cũng không phải chỉ mình tôi sai.
Cuộc sống hôn nhân đã trở thành một chuỗi ngày dài mệt mỏi và ngột ngạt đối với tôi. Hàng ngày, ánh mắt của chồng tôi không còn hướng về tôi với sự trìu mến như trước, mà thay vào đó là lạnh lùng và thờ ơ. Cũng tại tôi phần nào nhưng thực sự tôi đã cố gắng hết sức. Và trong sai lầm đó cũng không phải chỉ một mình tôi sai.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Chồng tôi ngày càng bận rộn với công việc, ít khi dành thời gian cho gia đình. Lúc đầu, tôi còn cố gắng chấp nhận và tự an ủi bản thân rằng đó là vì anh ấy muốn lo cho cuộc sống của chúng tôi tốt đẹp hơn. Nhưng rồi, sự cô đơn ấy đã khiến tôi sa ngã vào vòng tay của một người đàn ông khác – người mà tôi gặp ở phòng tập gym.
Ảnh minh họa
Anh – một người đàn ông lạ mặt với những nét quyến rũ mà tôi không thể cưỡng lại. Anh ấy hiểu mọi tâm tư của tôi ngay khi tôi chưa kịp nói với ai. Tôi biết mình đang đi sai đường, nhưng tiếng gọi của con tim lúc ấy mạnh mẽ đến nỗi tôi không thể kiểm soát được bản thân. Chuyện vụng trộm ấy không kéo dài, nhưng đủ để làm nên cú sốc ngoại tình khi chồng tôi phát hiện ra.
Chồng tôi đã tha thứ cho tôi, vì con cái, vì những kỷ niệm từng chất chứa trong ngôi nhà nhỏ của chúng tôi. Nhưng từ đó, mọi thứ trở nên bất ổn. Tôi cảm nhận được sự tránh né của anh, như thể giữa chúng tôi có một bức tường vô hình. Tôi biết mình phải chữa lành vết thương cho chồng, cho gia đình này.
Video đang HOT
Tôi bắt đầu bằng việc thay đổi bản thân, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, cho chồng con. Tôi cố gắng trò chuyện, chia sẻ và hiểu hơn về những khó khăn, áp lực mà chồng đang phải đối mặt. Tôi tự học cách nấu những món ăn mà anh yêu thích, cố gắng tạo ra không khí ấm cúng, hạnh phúc trong từng bữa cơm gia đình.
Nhưng dường như, những nỗ lực của tôi vẫn chưa đủ để xóa bỏ hình ảnh của người vợ phản bội trong trái tim chồng tôi. Anh vẫn cứ im lặng, đôi khi là những cái nhìn lạnh lùng, không còn sự quan tâm như trước. Tôi tự hỏi, liệu tôi có thể làm gì hơn nữa hay không, hay mọi cố gắng của tôi chỉ là vô ích? Tôi còn không dám tự mình điều tra xem có phải anh cũng có tình nhân bên ngoài. Tôi không dám đối diện và tôi cũng không muốn mất gia đình này chỉ vì phút nông nổi “cảm nắng”.
Ảnh minh họa
Tôi nhận ra rằng, không có cách chữa lành nào có thể xảy ra nếu như chúng tôi không cùng nhau đối diện với vấn đề. Tôi bắt đầu mở lời, chia sẻ về những cảm xúc và suy nghĩ của mình và cũng mong muốn nghe anh chia sẻ về những tổn thương mà anh đã phải chịu đựng.
Tôi và chồng tôi đều biết rằng chúng tôi đã mắc sai lầm, và giờ đây, cả hai đều đang cố gắng hết mình để xây dựng lại từ đống đổ nát của một mối quan hệ đã từng rất đẹp. Cuộc hành trình chữa lành này không hề dễ dàng, nhưng tôi tin rằng, miễn là chúng tôi còn yêu thương và đủ mạnh mẽ để đối mặt với nó, chúng tôi sẽ tìm ra cách để vun đắp lại hạnh phúc gia đình mình.
Tôi từng ngoại tình và vợ cũ ngày mai đi lấy chồng
Khuya tôi ngồi một mình ở phòng làm việc, bật đi bật lại chiếc công tắc đèn. Trong tranh tối tranh sáng ấy, tấm thiệp mời màu tím nhạt trên bàn như trêu ngươi.
Từ lúc chiều, khi vô tình gặp bạn thân của vợ cũ, cô ấy bảo: "Hương nhờ em gửi cái này cho anh từ tuần trước mà em quên, tiện gặp cho em gửi luôn nhé". Tôi cầm tấm thiệp mời trong tay, nhìn tên vợ cũ lồng vào tên một người đàn ông khác, hồn như mất đi từ giây phút ấy.
Vợ cũ lấy chồng, tôi biết ngày ấy rồi sẽ đến, chỉ là không ngờ nhanh đến thế. Cô ấy xinh đẹp, hiền lành, dịu dàng là thế, thiếu gì đàn ông muốn che chở, yêu thương. Chỉ có tôi là u mê, ngu dại, có em bên cạnh rồi còn vung tay đánh mất.
Tôi nhớ ngày còn yêu nhau, em nói rằng từ nhỏ, tính em đã hiền nên hay bị bắt nạt. Sau này lớn lên, ra đời va vấp nhiều, em không để ai bắt nạt mình nữa. Lúc ấy, tôi đùa: "Nếu có ai bắt nạt, anh sẽ bảo vệ em". Vậy mà cuối cùng, chính tôi lại là người làm em đau nhất.
Ngày mai, vợ cũ lấy chồng. Tôi chẳng đủ cao thượng để chúc em một đời hạnh phúc (Ảnh minh họa: Pngtree).
Trước khi gặp em, tôi có yêu đơn phương một mối tình. Cô gái ấy khiến tôi rung động, si mê nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ. Rồi cô gái lấy chồng, những tình cảm trong tôi bị chôn vùi vào tận đáy tim. Ngày biết tin cô ấy ly hôn, tôi đã cưới vợ rồi.
Vài lần vô tình gặp, bông đùa đôi câu, tôi bảo ngày xưa tôi thích cô ấy mà không dám ngỏ lời. Cô ấy ngạc nhiên, sau đó trách hờn: "Yêu em sao không nói? Nếu anh nói, biết đâu đời em đã không lỡ dở thế này".
Chuyện cũ nhắc lại tưởng rằng chỉ nhẹ tựa như gió thoảng mây bay, không ngờ đó là khởi đầu cho tình xưa sống dậy. Thứ mình tưởng không bao giờ có, nay lại bỗng như nằm trong tầm tay khiến tôi không thể nào thoát khỏi những cám dỗ. Tôi trượt chân vào vũng lầy ngoại tình nhanh đến nỗi khi bị vợ phát hiện, tôi còn chưa kịp nghĩ rằng mình đã phản bội cô ấy, phạm một tội tày trời.
Không có một cơ hội nào cho tôi sau đó cả, mặc tôi dùng hết lời giải thích, hứa hẹn, van xin. Không ngờ người phụ nữ dịu dàng, yếu đuối thường ngày khi bị dối lừa lại trở nên cương quyết và mạnh mẽ như vậy. Em không khóc lóc, chỉ trích. Em chỉ nói, em đã hết tin tôi rồi và quẳng cho tôi tờ đơn ly hôn.
Chúng tôi cưới nhau hai năm, vì một vài lý do khách quan mà trì hoãn việc sinh con. Vợ tôi nói, không ngờ trời còn thương cô ấy. Không có con, cô ấy dễ dàng dứt khoát đẩy tôi ra khỏi cuộc đời mình.
Hơn một năm sau ly hôn, tôi còn chưa nguôi nỗi hối hận, nuối tiếc thì vợ cũ đã lấy chồng. Hóa ra, người bị phản bội dễ nguôi ngoai hơn người đi phản bội. Mẹ tôi đã có lần chỉ thẳng mặt tôi mà gào lên: "Đấy giờ tự do rồi, sao không chạy đến với người phụ nữ kia đi". Mẹ có biết đâu, tôi đã qua cơn mộng mị rồi.
Khuya tôi ngồi một mình ở phòng làm việc, bật đi bật lại chiếc công tắc đèn. Trong tranh tối tranh sáng ấy, tấm thiệp mời màu tím nhạt trên bàn như trêu ngươi.
Hơn 3 năm trước, vào một ngày mùa thu, tôi và em cũng đến một cửa hàng chọn mẫu thiệp mời. Tôi thích thiệp màu vàng, em nhất định chọn màu đỏ. Không biết em đọc ở đâu, nói rằng màu vàng tượng trưng cho sự phản bội. Tôi chiều em, chọn thiệp hồng màu đỏ, vậy mà vẫn không như ý em mong.
Ngày ấy, tôi đã ngồi hàng giờ để ngắm tên em và tên tôi lồng vào nhau quấn quýt. Bây giờ, vẫn là tên em đấy nhưng lại cạnh một người đàn ông xa lạ khác tôi chưa từng gặp mặt.
Ngày mai, vợ cũ lấy chồng. Tôi chẳng đủ cao thượng để chúc em một đời hạnh phúc. Tôi cũng không đủ dũng cảm để đến nhìn em sánh đôi bên người ta. Tôi chỉ mong mình có thể mau quên em đi, mau tha thứ cho bản thân, đừng tự giày vò mình nữa.
Dù sao đi nữa, em cũng đã có hạnh phúc của riêng mình. Sai lầm của tôi cũng đã phải trả giá. Chỉ là cái giá phải trả này đắt quá em ơi.
Tôi muốn phá đám cưới của bạn thân và người yêu cũ Một bên là người yêu cũ, một bên là bạn thân 17 năm. Tôi không hiểu họ nghĩ gì mà lại đến với nhau nữa? Tôi sinh ra trong gia đình không hạnh phúc. Bố mẹ tôi suốt ngày cãi vã, thậm chí đánh nhau, rồi quyết định ly hôn. Tôi sống cùng mẹ, còn chị gái tôi sống với bố. Ở xa...