Tôi liên tục bị vợ của tình cũ lăng mạ
Dù tôi và người cũ đã không còn liên lạc và tôi cũng sắp kết hôn nhưng cứ một tháng, cô ấy lại nhắn tin chửi bới tôi.
ảnh minh họa
Thời sinh viên, tôi yêu một cậu cùng tuổi, cùng trường nhưng sau khi ra trường ít lâu thì chúng tôi chia tay nhau. Một phần vì thấy bằng tuổi, người ta trẻ con và phần khác vì khoảng cách hai gia đình khá xa nhau nên chúng tôi quyết định chia tay, ai đi đường nấy, không liên lạc và cũng không gặp gỡ.
Sau đó, cậu ta lập gia đình với một giáo viên dạy thể dục cấp 1 ngay gần nhà. Từ ngày cậu ta lập gia đình, chúng tôi không gặp nhau mà cũng chẳng nhắn tin qua lại nhưng trong tiềm thức của cô vợ cậu ta luôn ghen tuông với tôi. Biết cô ấy hay ghen nên bạn bè thường nhắn tin yêu thương trêu đùa. Cứ nhận được những tin nhắn như vậy là cô ta nghĩ ngay tới tôi. Trong khi tôi thì đã có bạn trai và chúng tôi chuẩn bị kết hôn.
Video đang HOT
Cô ấy là một giáo viên thể dục nhưng những lời cô ta nói toàn thô tục, lăng mạ tôi. Cứ khoảng một tháng, tôi lại nhận được những lời vô văn hóa. Không dừng lại ở đó, cô ấy còn tìm cách nhắn tin nói chuyện với người yêu tôi về những gì cô ấy suy nghĩ. Tôi thấy mệt mỏi vì bị làm phiền.
Tôi cũng không hiểu sao cậu ta lại không chứng minh hay dạy dỗ cô ấy để cô ấy mù quáng ghen tuông. Cũng may là khoảng cách chúng tôi ở xa cả trăm cây số chứ không thì không biết hậu quả sẽ như thế nào.
Tôi thay số điện thoại, đổi Facebook nhưng không hiểu sao cô ta vẫn tìm ra để nhắn tin chửi tục, lăng mạ tôi là cave. Quả thật, tôi không biết phải xử lý như thế nào nữa. Tôi luôn giữ lịch sự khi trả lời. Tôi cũng bày tỏ quan điểm nhưng vẫn không được. Tôi cũng đã nói chuyện với mẹ chồng cô ấy nhưng không hiểu sao vẫn không khắc phục được. Tôi mong độc giả hãy tìm cách xử lý tình huống này giúp tôi. Tôi xin cảm ơn.
Theo VNE
Bị bạn trai ghen tuông và lăng mạ, tôi vẫn còn phải nhịn
Lúc cãi nhau anh chửi thề với tôi rất nặng, xưng mày tao, bảo tôi biến đi, cút đi, thứ này thứ kia...
ảnh minh họa
Tôi là người con gái không tốt, xinh xắn, dáng người nhỏ nhắn, năng động. Tôi chưa bao giờ cảm thấy yêu ai, cứ thấy thích thích rồi lại quen hết người này tới người khác, dần thành một thói quen khó bỏ. Quen người này nhưng tôi vẫn quen người khác, đôi khi quen 2-3 người một lúc nhưng chỉ gặp nhau, ăn uống, không có gì "bậy bạ" xảy ra. Rồi tôi gặp và yêu anh, thói quen cũ tôi vẫn đi chơi với người này người kia. Chúng tôi chia tay, đối với tôi cũng cảm giác buồn đôi chút, nhưng tự nghĩ rồi sẽ đâu vào đấy. Vậy mà không như thế, tôi khóc rất nhiều khi thiếu vắng anh. Rồi một người bạn đã giúp chúng tôi quay lại với nhau. Anh tha thứ, tôi tự nhủ mình sẽ yêu anh thật lòng.
Tôi hoạt bát, thẳng tính, lại rất thân thiện, thời gian còn đi học tôi rất ngỗ nghịch, toàn chơi với con trai, nên bạn thân là con trai cũng nhiều. Giờ anh cấm tôi không được tiếp xúc với con trai dù là bạn thân từ lúc nào không cần biết. Tôi rất khó chịu và thực sự cảm thấy đó là một sự gò bó lớn. Dù tôi có như thế nào, bạn trai cũ vẫn tìm đến tôi để nói chuyện tâm sự như một người bạn thân. Đối với mọi người tôi là con người hòa đồng, chưa bao giờ để một ai phải giận hoặc thù hằn điều gì. Anh nói tôi phải biết suy nghĩ cho anh, đừng quá vì bạn bè. Tôi khép mình lại vì sợ anh buồn, lén lút liên lạc với bạn bè, tôi có yahoo riêng, số điện thoại riêng nhưng tất cả chỉ là để liên lạc với bạn bè, không có muc đích gì khác.
Anh không như tôi nghĩ, ghen tuông một cách vô lý mà tôi còn không thể nào giải thích nổi. Cứ lần này tới lần khác, mỗi lần cãi nhau không biết vì lý do gì anh cũng nói chia tay. Từ lúc đó tôi đã không còn là một con người hoạt bát nữa, cũng chưa bao giờ trách anh. Những người bạn cũ tìm đến tôi, họp lớp tôi là một thành viên không thể thiếu, tôi xin anh cho đi. Anh hỏi hết lần này tới lần khác cuối cùng lộ ra tôi có yahoo và số điện thoại riêng. Anh chia tay, nói tôi lừa dối. Tôi khóc rất nhiều, cố giải thích nhưng anh cũng không hiểu.
Sắp tới sinh nhật anh, tôi tặng bánh tự làm, cố giải thích thêm, anh tha thứ và nói không muốn tôi dính dáng gì đến những người bạn đó nữa. Năm thứ hai quen nhau, cũng vô cùng sóng gió. Tính anh vô cùng kỳ cục, nằm mơ không tốt về tôi anh cũng khó chịu, cộc cằn khi gặp tôi. Tôi ăn mặc cũng phải theo ý anh, ở nhà làm gì cũng phải nhắn tin báo cáo: tắm, ăn, đi toilet, đi ra ngoài mua gì... Đôi lúc ra ngoài mua đồ lâu một tí anh cũng bảo tôi nói dối.
Một người bạn thân đi du học, tôi trốn anh để đi ăn tiệc chia tay. Mọi chuyện diễn ra êm xuôi, đến khi một người bạn vô tình up những tấm ảnh đó lên trang Facebook cách sinh nhật anh hai ngày, và chúng tôi chia tay. Tôi giải thích, thậm chí những người bạn cũng lên tiếng, nhưng anh chửi bới tôi thậm tệ bằng những ngôn từ không thể tưởng tượng được. Vì yêu anh tôi bỏ ngoài tai lời mọi người nói, năn nỉ van xin anh. Một tháng sau, anh tha thứ và bắt tôi hứa.
Kể từ đó, tôi biến mất trong mắt mọi người, không bạn bè, chỉ có anh, đôi lúc tôi nghĩ mình đã quá ích kỷ cho bản thân và mệt mỏi khi anh như vậy. Tôi cũng muốn anh hiểu tôi yêu anh rất nhiều và cố gắng vì anh. Tôi học nấu ăn, làm bánh, học ăn nói nhẹ nhàng hơn, học thành một người như anh muốn, thời gian khiến thôi thay đổi thành một người khác, nhưng tôi cũng chỉ là một người con gái bình thường, cũng biết đau buồn và tổn thương với những gì anh làm.
Lúc cãi nhau anh chửi thề với tôi rất nặng, xưng mày tao, bảo tôi biến đi, cút đi, thứ này thứ kia. Tôi như chết lặng khi biết ngoài ra anh cũng có người con gái khác. Anh còn nói tôi là em của anh, rồi bạn thân nhà nghèo anh hay giúp đỡ. Anh cũng liên lạc nhắn tin rất tình cảm với những người cũ, tôi không dám nói gì vì cứ nghĩ tới những lần lầm lỡ trước của mình. Tôi lặng lẽ khóc, đến giờ có lẽ đã 3 năm, trải qua rất nhiều chuyện cùng nhau nhưng anh chưa hề thay đổi tính cách. Anh vẫn chửi thề mỗi khi tức giận, đôi lúc giận vô cớ rồi chửi bới. Thậm chí anh sai tôi mà tôi không làm hay chưa kịp làm anh cũng chửi.
Anh là đàn ông mà mỗi khi cãi nhau tôi gọi không bao giờ bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Lúc nào cũng nói tôi sống tệ, sống thất đức với anh, cãi anh, trong khi anh sống tốt với tôi như vậy, dù tôi góp ý thế nào cũng không thấy gì khác. Có lẽ trong mắt anh tôi chưa bao giờ tốt hơn, lúc nào cũng là "cái loại gì đó". Đôi khi tôi thấy sợ những cái ôm, những câu nói "Anh yêu em ", những lúc anh nói tin tôi...
Tôi yêu anh rất nhiều nhưng anh luôn nói: "Tôi thất vọng về cô. Cô sống tệ". Rất mong mọi người góp ý. Có phải tôi đã làm sai với anh quá nhiều? Tôi là con người quá tệ? Tôi phải làm sao đây? Chân thành cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Chồng lăng mạ tôi để trả thù mất trinh Tôi không biết là với tình trạng này kéo dài thì chúng tôi có thể sống với nhau được nữa hay không? Nhiều lúc đau xót quá tôi lại nghĩ: "Hay do là tôi có gò má cao nên mới khốn khổ thế này?". ảnh minh họa Chồng tôi là người hiểu rõ quá khứ của tôi nhất. Anh ấy biết được rằng...