Tôi làm gì sai?
Khi vợ con Vinh van xin tôi buông tha chồng, cha của họ, tôi đã nói rằng họ hãy nói chuyện đó với Vinh chứ tôi không liên can. Nhưng tôi cũng nói rằng họ đừng mất công sức làm gì bởi người Vinh chọn là tôi.
Khi quyết định từ bỏ gia đình để đến với tôi thì anh đã cân nhắc cho lựa chọn của mình. Bởi một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đầu biết quyết định của mình sẽ gây ra kết quả gì và chịu trách nhiệm cho quyết định đó. Tôi nhớ khi ấy Minh, cậu con trai đầu của Vinh đã nói: “Rồi đây cô sẽ bị quả báo vì đã phá nát gia đình tôi, làm khổ mẹ tôi. Mình về đi mẹ, không cần nói phải trái với hạng người này”. Nói rồi không chờ tôi kịp phản ứng, anh ta đã kéo tay mẹ bỏ đi.
Khi tôi kể với Vinh chuyện này, anh đã đùng đùng nổi giận. Ngay lập tức anh ký vào đơn ly hôn mà bấy lâu nay còn chần chừ. Anh bảo tôi: “Cho mẹ con nó biết tay”. Tòa xử ly hôn, tài sản chia đôi. Vợ con Vinh thối lại tiền một nửa ngôi nhà. Chúng tôi thuê một căn hộ cao cấp ở Phú Mỹ Hưng. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một cuộc sống vương giả như vậy.
Vinh là bác sĩ ở bệnh viện, anh lại có phòng mạch tư ở nhà. Tôi chẳng phải làm gì ngoài việc vui vẻ đếm tiền cho vào két sắt cuối ngày, tôi sắm sửa, đi spa chăm sóc sắc đẹp; cuối tuần lại vi vu ra Nha Trang, Phan Thiết, Đà Nẵng… Tôi muốn ăn gì, chơi gì, làm gì đều có thể thoải mái thực hiện mà chẳng bị bất cứ một lực cản nào.
Có lần Vinh hỏi tôi: “Em có hạnh phúc không?” Tất nhiên là tôi rất hạnh phúc. Tôi đã được đền bù xứng đáng. Đúng là ông trời có mắt. Sau nhiều gian khổ, lận đận vì những người đàn ông không ra gì, tôi đã gặp được người đàn ông đích thực của đời mình. Với tuổi 32, tôi vẫn còn quá nhiều thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Mà cớ gì tôi không hạnh phúc khi tôi vừa trẻ đẹp, lại thông minh? Trước đây tôi chỉ không may mắn khi sinh ra trong một gia đình có cha là một người chạy xe ba gác, mẹ bán xôi chè và một lũ em nheo nhóc. Giờ thì mọi thứ đã đổi thay.
Ở với nhau được hơn 1 năm, chúng tôi tổ chức cưới. Một đám cưới thật hoành tráng ở nhà hàng New World với khách mời là những vị chức sắc, tai to mặt lớn trong ngành y từ trung ương đến thành phố; cả những bạn bè ở nước ngoài của Vinh cũng gởi thiệp, gởi quà chúc mừng. Tôi nói với Vinh: “Em đã được đền bù cho những tháng ngày phải lén lút, lẩn trốn khi mới yêu anh”. Vinh ghì tôi vào lòng: “Cục cưng của anh, em chính là ngọn lửa đã sưởi ấm trái tim anh, sưởi ấm cuộc đời anh sau những năm tháng dài phải chịu đựng người đàn bà nhạt nhẽo ấy”.
Tôi đúng là đã đặt chân tới thiên đường. Chẳng bù cho trước đây, sống với người đàn ông nào tôi cũng phải quỳ lụy, cầu cạnh, van xin họ. Không ít lần tôi đã muốn kết thúc cuộc sống của mình vì không chịu nổi sự bạo hành cả về thể xác lẫn tâm hồn. Gần đây nhất là Chí. May mắn là tôi chỉ sống với anh ta hơn 1 năm. Tôi gọi Chí là thằng điên vì anh ta ghen tôi với chính cái bóng của mình. Có lần chỉ vì gọi điện về nhà mà tôi đang tắm không nghe được, Chí đã hùng hổ chạy về lôi tôi ra đánh đập không thương tiếc. Mấy ngày liền anh ta không cho tôi tiền nhưng tôi đi ra ngoài kiếm tiền anh ta cũng không cho…
Đến khi tôi gặp Vinh thì tất cả những người đàn ông trước đó đều là con số không. Thầy bói nói số tôi tiền hung, hậu kiết. Điều đó đã ứng nghiệm rồi. Tôi nghĩ đôi khi cũng phải tin tưởng vào sức mạnh siêu nhiên để tự an ủi mình. Hôm đó nếu Chí không đánh tôi đến ngất xỉu phải đi cấp cứu thì làm sao tôi gặp được Vinh, người đàn ông của đời mình?
Video đang HOT
Thế nhưng “ngày vui ngắn chẳng tày gang”. Đúng dịp chúng tôi tổ chức kỷ niệm 3 năm ngày cưới thì Vinh bất ngờ lên cơn đau. Cứ tưởng là bị chột bụng do ăn nhiều món lạ, anh nấn ná ở nhà không chịu tới bệnh viện. Đến khi không chịu nổi, anh giục tôi đưa đến bệnh viện. Kết quả chẩn đoán sau đó thật khủng khiếp: Anh bị ung thư dạ dày. Tôi đã ngất đi khi nghe báo tin này.
Sau phẫu thuật, tinh thần anh sa sút hẳn. Anh ít nói, không cười, biếng ăn, mất ngủ. Rồi tóc anh bắt đầu rụng sau những lần trị liệu. Anh gầy tọp đi. Thú thật, nhiều khi tôi không dám nhìn anh, không dám lại gần, mọi việc chăm sóc anh tôi giao hết cho bà giúp việc. Đôi khi tôi thoáng nghĩ, thằng con của anh đúng là độc mồm, độc miệng. Nó trù tôi bị quả báo, không lẽ điều đó bây giờ ứng nghiệm hay sao?
Cho đến một hôm anh gọi tôi đến gần. Giọng anh yếu lắm rồi. Anh thều thào: “Em gọi dùm mẹ con thằng Minh tới dây. Anh có chuyện muốn nói với họ”. Tôi nhìn người đàn ông của đời mình. Sao trông anh bây giờ thảm hại như vậy? Mới đây thôi anh còn mạnh mẽ, đẹp đẽ thế kia mà sao giờ lại thê thảm như vậy? Tôi còn phải nhìn thấy cảnh tượng này tới bao giờ?
Tôi gọi cho vợ cũ của anh. Thoạt đầu tôi không nói cho chị ta biết chuyện anh bị bệnh. Câu trả lời là: “Tôi không có việc gì phải gặp ông ấy cả”. Tôi đành thú thật. Chị ta chần chừ: “Được rồi, để tôi suy nghĩ”.
Nghe câu nói của chị ta, bất ngờ đầu tôi lóe lên một ý nghĩ: Hay là nhân cơ hội này, tôi trả anh về cho gia đình, vợ con? Họ chẳng đã từng van xin tôi như vậy sao? Ít ra thì anh cũng sẽ được chết trong nhà mình, bên cạnh vợ con mình. Còn tôi sẽ tiếp tục những tháng ngày tự do với khoản tiền không nhỏ mà tôi đã tích cóp mấy năm qua?
Khi nghe tôi nói điều này, anh nhìn tôi bằng ánh mắt đờ đẫn. Rồi anh lặng lẽ khóc. Tôi bỏ ra ngoài vì không muốn chứng kiến cảnh tượng đau lòng đó. Tôi đã làm gì sai mà ông trời lại nỡ lấy đi của tôi những thứ mà tôi vừa có được?
Theo VNE
Bố mẹ cấm lấy người đàn ông đã từng ly dị vợ
Em đang quen một người ly dị vợ và có con riêng. Trong quá trình ly dị anh sống buông thả, nhưng hiện tại anh đã cải thiện và sống rất tốt.
Còn về phía gia đình, ba của anh làm cấp trên nhưng thường lợi dụng chức quyền hà hiếp cấp dưới theo kiểu "thượng đội hạ đạp". Gia đình em biết chuyện nên không chấp nhận tình cảm của chúng em vì bảo rằng nhà anh sống vô đạo đức.
Em rất thương anh nhưng gia đình lại quyết liệt cấm cản nên em không biết phải làm sao. Xin chuyên gia cho em lời khuyên nên từ bỏ hay tiếp tục đấu tranh và thuyết phục gia đình. ( Mộng Linh).
Ảnh minh họa: howaboutwe.
Trả lời:
Mộng Linh thân mến,
Trước hết, phải khẳng định rằng việc chọn lựa yêu một người nào đó là quyền tự do của bạn, với điều kiện tình yêu đó không vi phạm quy định của pháp luật và cộng đồng xã hội. Mọi ý kiến của những người quanh chỉ mang tính tham khảo giúp bạn có thêm thông tin để đưa ra quyết định cho bản thân mà thôi.
Tuy nhiên, để có thể đưa ra quyết định đúng, bạn cũng cần có nhiều thời gian quan sát, nhận định và rút ra kết luận cần thiết dựa trên thông tin thu thập được.
Trước hết, bạn cần tìm hiểu lý do vì sao trước đây anh ấy ly dị vợ, việc này sẽ giúp bạn biết được một phần tính cách của anh ấy trong cuộc sống chung sau này (nếu có). Chuyện anh sống buông thả chỉ là nhất thời hay đó là bản chất? Bạn có thể hỏi thêm về những người sống quanh anh ấy từ nhỏ đến lớn. Còn việc anh ấy sống tốt hiện nay là sự thật tâm hay chỉ là "nín thở qua sông" nhằm có được bạn. Để xác định được điều này, đòi hỏi ở bạn không ít thời gian.
Về phía gia đình anh ấy, vấn đề "thượng đội hạ đạp" như bạn nói cũng chỉ mang tính tương đối, tùy theo cách đánh giá của mỗi người bạn ạ. Có thể bố anh ấy là người làm việc nghiêm túc, được cấp trên đánh giá cao và cũng yêu cầu nhân viên thuộc cấp phải làm việc hết mình với tác phong công nghiệp. Với thói quen "lè phè" của một số bạn trẻ thì điều đó lại trở thành "thượng đội hạ đạp" .
Điều bạn cần tìm hiểu ở đây là cuộc sống gia đình anh ấy thế nào, cách đối xử giữa các thành viên với nhau ra sao, sự tuân thủ quy tắc đạo đức và luật pháp được tôn trọng hay không, mọi người có yêu thương và chia sẻ mọi chuyện với nhau hay không. Các yếu tố đó mới quyết định tạo nên một gia đình hạnh phúc và ảnh hưởng đến việc hình thành tính cách của người mà bạn chọn là người yêu.
Thành ngữ có câu "Thời gian sẽ trả lời bạn". Vì thế vấn đề của bạn và người yêu hiện nay không phải là việc chống lại những ý kiến phản đối tình yêu của các bạn hoặc đưa ra chọn lựa yêu hay không yêu. Thay vào đó, bạn hãy chú tâm tìm hiểu thật kỹ về gia đình người yêu, tính cách và mọi mặt chung quanh anh ấy.
Nếu thật sự anh ấy là người tốt, thì bạn hãy cứ mạnh dạn tiến tới. Cả bạn cùng anh ấy hãy chứng tỏ cho mọi người thấy được cả hai kết hợp với nhau sẽ là một "cặp đôi hoàn hảo". Lúc ấy sẽ không còn ai phản đối tình yêu của bạn nữa.
Xin mượn một đoạn ngắn trong bài thơ "Lại nói về tính yêu" của tác giả Nguyễn Thị Hồng Ngát để thay cho câu kết trong phần chia sẻ này:
"...Yêu cứ nói yêu, việc gì phải giấu?
Miễn là đừng yêu nhầm vào kẻ xấu
Lại khoác cho anh ta cái áo tuyệt vời...
Bi kịch của tình yêu khốc liệt hơn giông bão
Sẽ đổ xuống đầu những kẻ ngẩn ngơ...".
Hãy yêu nhưng cần phân biệt tốt xấu đúng sai bạn Linh nhé.
Theo VNE
Cuộc sống tự do, tôi cho mình nổi loạn Sau lưng bố mẹ, tôi sống buông thả, lêu lổng, chỉ biết đến những cuộc vui với bạn bè. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống kinh doanh buôn bán. Suốt từ sáng tới tối mịt, tôi chả mấy khi được gặp bố mẹ. Ngay cả ngày nghỉ lễ, tôi cũng chỉ gặp được mẹ vào lúc...